Phần 373
Bên ngoài bí cảnh, vạn dặm không mây, trời quang như tẩy!
Mười mấy tên cường giả Linh Sơn Cảnh mở ra bí cảnh chi môn.
Mặc dù bọn họ đều biết bên trong bí cảnh hung hiểm dị thường, nhưng mà án theo tình huống đã qua mà nói, ít nhất mỗi tông sẽ có một phần ba người có thể còn sống đi ra ngoài…
Nhưng mà, bọn họ phát hiện tình huống lần này đặc biệt dị thường nghiêm trọng.
Bí cảnh chi môn mở ra một lúc lâu rồi, lại một bóng người cũng không có xuất hiện.
Những cường giả Linh Sơn Cảnh này trong lòng lo lắng không dứt.
Phải biết rằng vào bí cảnh nhưng là nhân tài kiệt xuất một đời tuổi trẻ của tông môn bọn hắn, nếu như toàn quân bị diệt rồi, như vậy tông môn tương lai sẽ xuất hiện tình huống thời kỳ giáp hạt (cây mới chưa mọc lên), đây là điều bọn hắn không muốn nhìn thấy.
Chỉ có những cường giả Linh Sơn Cảnh thuộc về ngũ đại tông môn thì trong nội tâm cười lạnh, ngoài trừ đệ tử của bọn hắn thì làm sao còn ai còn sống để đi ra ngoài.
Lại một lát sau, rốt cuộc có người từ bí cảnh đi ra.
Một đội ngũ nhân mã gồm tám người, tất cả đều trong vô cùng u ám, không phải là người Hà Minh Tông chứ còn ai.
Một trung niên tỏa đầy hắc khí đang thi triển linh lực thỏa mãn gật gật đầu.
Khi người của Hà Minh Tông đi ra ngoài, lại có một đội nhân mã đi ra.
Những cường giả Linh Sơn Cảnh kia cũng bắt đầu cầu nguyện rồi:
– Hy vọng là hài tử của bổn tông a!
Ra tới rõ ràng là đệ tử của Liệt Kiếm Môn, lão giả đeo trọng kiếm trên lưng thấy vậy thì hài lòng gật đầu.
Song, khi hắn thấy rõ tướng mạo của mọi người, trong con mắt hắn liền co rụt lại thật chặt, tiếp theo lại nhìn kỹ một lần, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó.
Tiếp theo đó là Chư Như Thường khập khiễng đi ra, điều này làm sắc mặt của Mộc Ân và các trưởng lão bên Thập Linh Tông thập phần khó coi.
Tiếp đến là đệ tử Bách Thiên Tông nhưng trong nhóm lại không có hai người Lục Thiên Ưng và Lục Thiên Hổ, điều này làm cho cường giả Linh Sơn Cảnh bên Bách Thiên Tông tái mét cả mặt mày.
Sau khi đệ tử Bách Thiên Tông đi ra thì không có ai đi ra nữa, nửa khắc sau, đại môn bí cảnh rốt cục dần dần khép lại, điều này làm cho những lão tổ của các tông môn khác dần trở nên tuyệt vọng nhưng bọn hăn không bỏ cuộc, linh lực điên cuồng oanh ra ngoài nhưng đáng tiếc cuối cùng không ngăn cản được sự cường đại của cấm chế.
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Nhiều lão tổ Linh Sơn Cảnh đều chán chường thổ ra một búng máu, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
– Tinh tử và những người khác sao không đi ra?
Lục lão bên tinh quang điện điên cuồng quát lên.
– Tại sao có thể như vậy? Tiểu tử Phách Hưng đã chết rồi sao?
Một lão giả khác lưng đeo cự kiếm ở một bên lắc lắc đầu khổ sở nói.
Mộc Ân bên Thập Linh Tông thì trên mặt hiện lên buồn rầu, tuyệt vọng nói:
– Sao có thể như vậy? Tất cả đều chết hết rồi sao?
Không chỉ là ba người bọn họ khổ sở mà thôi, còn có những cường giả của các tông môn khác, thần sắc của mọi người đều vặn vẹo giống như nuốt một con ruồi vậy.
– Quang Tinh Điện ta tuyên bố từ nay rút khỏi Thệ Tông đại hội!
Lão giả bên Quang Tinh Điện đứng lên quát to một tiếng, mặc dù bọn hắn muốn bảo vệ vị thế của mình nhưng cái giá lần này quá đắt rồi, bọn hắn cũng không muốn lại qua 20 năm nữa, lại đưa một nhóm người tới đây bỏ mạng, kết quả là cái gì cũng không thu hoạch được thứ gì.
– Vạn Thú Tông ta tuyên bố từ nay rút khỏi Thệ Tông đại hội!
– Thập Linh Tông ta tuyên bố rút khỏi Thệ Tông đại hội!
– Cự Hải Tông ta tuyên bố rút khỏi Thệ tông đại hội!
– Ma Âm Tông ta tuyên bố rút khỏi Thệ tông đại hội!