Phần 355
Sau khi tìm được một chỗ ít người để ý cho Hoàng Phong dưỡng thương, ba người Lý Hàn liền cùng nhau bàn bạc kế hoạch trả thù cho Thập Linh Tông.
Lúc đầu thì theo ý của hắn và Lý Hồng Vân là giết sạch tất cả các đệ tử của năm tông môn kia, để cho căn cơ của ngũ đại tông môn bị lung lay nhưng Lãnh Băng Băng phản đối ý kiến này vì theo nàng nếu làm như vậy, mặc dù có thể báo thù cho các đệ tử Thập Linh Tông chết trận ở đây nhưng điều đó sẽ khiến Thập Linh Tông đi đến bờ vực bị hủy diệt.
Cả hai người Lý Hàn và Lý Hồng Vân không phải là kẻ ngốc nên nghe Lãnh Băng Băng nói vậy liền lập tức nhận ý kiến lúc đầu của hai người ngu xuẩn đến cỡ nào. Đúng như Lãnh Băng Băng nói, nếu diệt sạch tất cả đệ tử của ngũ đại tông môn thì bọn hắn sẽ khiến Thập Linh Tông bị hủy diệt vì nếu không một ai ngoài trừ 4 người bọn họ còn sống đi ra ngoài thì cho dù không có bằng chứng, ngũ đại tông môn sẽ gây áp lực lên Thập Linh Tông để giao bọn hắn ra, nêu Thập Linh Tông đồng ý thì mọi chuyện sẽ dễ nói nhưng nếu từ chối thì có lẽ Thập Linh Tông sẽ bị tấn công bởi liên minh của ngũ đại tông môn nhưng mặc kệ thế nào, kết cục của bọn hắn chỉ còn con đường chết.
Vì tránh xảy ra kết cục như vậy, bọn hắn lập tức thay đổi kế hoạch, không diệt sạch tất cả đệ tử nữa mà tìm kiếm những người có tiềm năng nhất trong tất cả mọi người mà ra tay vì nếu làm vậy vừa cho ngũ đại tông môn một vố đau, vừa trả thù cho các đệ tử Thập Linh Tông, vừa khiến Thập Linh Tông không bị liên lụy, một mũi tên trúng ba con nhạn, một ké hoạch tuyệt vời.
Sau khi thống nhất ké hoạch với nhau xong thì ba người liền đi tìm Hoàng Phong vì hắn là người đã giao chiến đệ tử ngũ đại tông môn nên hắn có thể giúp ba người tìm ra những người có tiềm lực nhất trong tất cả các đệ tử ở ngoài kia.
Hoàng Phong sau khi nghe xong liền lập tức vẽ ra chân dung của những kẻ mà hắn cho là có tiềm lực vô hạn, hắn mất hết nửa ngày để vẽ ra mười bức tranh chân dung rồi hắn giao cho Lý Hàn.
Sau khi có chân dung của những người này, Lý Hàn liền cùng hai nữ bắt đầu chuyến đi săn người.
Một ngày sau, Lý Hàn và hai nàng liền phát hiện con mồi đầu tiên, người đó là một đại hán có thực lực Linh Thiên Cảnh viên mãn, từ quần áo trên người liền nhận ra đây là đệ tử của Bách Thiên Tông, bên cạnh hắn là hai Linh Thiên trung thừa cảnh.
Lý Hàn để hai nàng ở ngoài, đề phòng nếu đại hán này bỏ chạy thì các nàng có thể thay hắn ngăn tên đó lại một chút, sau đó hắn liền dùng linh lực biến thân hình của hắn lớn hơn một vòng, tiếp theo đó thì hắn lấy ra một khăn che khuôn mặt mình lại rồi hắn vô thanh vô tức hướng tới đại hán kia.
Nhưng đối phương có tu vi Linh Thiên cảnh viên mãn cũng không phải để không, khi Lý Hàn tiếp cận đến bên người mười trượng, hắn bỗng nhiên có cảm giác, mạnh mẽ xoay người lại, nhìn về phía Lý Hàn.
– Di, không ngờ vẫn có cá lọt lưới!
Nhìn thấy Lý Hàn che mặt thì hắn lập tức nhận ra Lý Hàn không phải cùng phe với hắn nên ánh mắt của hắn lập tức trở nên lạnh lẽo, hắn được tông môn ra lệnh phải giết sạch những người không cùng phe, tuyệt đối không được để ai còn sống bước ra ngoài bí cảnh, nếu không sẽ nhấc lên một hồi hỗn loạn. Vì vậy khi nhìn thấy Lý Hàn, đại hán kia không nói hai lời mà bạo rống một tiếng, tay phải giương lên, trong tay đã hơn một thanh trường kiếm, hướng về Lý Hàn đánh ra vài đạo kiếm mang huyễn lệ…
Còn hai tên kia thì lập tức lùi lại vì bọn hắn biết Lý Hàn có gan tìm đến đây thì chắc chắn thực lực không phải tầm thường nên bọn hắn căn bản không có tư cách tham dự trận chiến này.
Nhìn các đạo kim quang đánh tới, Lý Hàn chủ động phóng ra đón đỡ, hắn không thèm lấy vũ khí ra mà chỉ dùng quyền đón đỡ vài đạo kiếm quang kia.
Trên mặt đại hán kia lộ ra vẻ nhạo báng:
– Rõ ràng dám tay không đỡ kiếm chiêu của ta, đầu óc tên này có vấn đề.
Ầm ầm!
Lý Hàn hai đấm nổi lên tia vàng óng ánh, từng quyền đánh tan những kiếm quang này.
Hai tên kia bị một màn này dọa cho khiếp sợ đến há to miệng, còn ánh mắt tên đại hán kia ngưng tụ, ý thức được Lý Hàn cũng không giản đơn, bởi vì hắn là thanh thanh sở sở biết một kích kia của bản thân có bao nhiêu kinh khủng, Lý Hàn có thể dùng nhục quyền chống đỡ một kích này của hắn, nói rõ thực lực của đối phương sâu không lường được.
Đúng lúc này, Lý Hàn vươn tay phải, sau đó dùng hai ngón tay ngoéo một cái, một bộ khinh miệt căn bản không để đối thủ vào mắt.
Tên này ở Bách Thiên Tông cũng là một người tự cao tự đại, nào chịu được Lý Hàn khiêu khích như vậy, lập tức phi thân lên giữa không trung, hai mắt tức giận đến đỏ bừng nhìn Lý Hàn, Cự Kiếm trong tay kiếm quang đại thịnh.
XIU… XIU…
Một mảnh kiếm quang như mưa xuống, mỗi một kiếm đều ẩn chứa năng lượng khủng bố, chỉ trong khoảnh khắc đã bao phủ lấy Lý Hàn.
Rất rõ ràng một kiếm này thấp nhất cũng là Huyền cấp sơ giai nên uy lực vô cùng.
– Lý Hàn!
Hai nàng ở đằng xa thấy một màn liền lo lắng kinh hô lên.
Còn Lý Hàn thì nở nụ cười lạnh, không sợ chút nào, hai đấm như rồng ra biển đấm thẳng về phía kiếm quang.
Ầm ầm!
Kiếm chiêu Huyền cấp sơ giai vậy mà bị Lý Hàn dùng một quyền đánh tan, điều này khiến hai tên kia và hai nàng kinh ngạc không thôi. Nhưng đại hán kia nhân lúc Lý Hàn phá kiếm chiêu, đã sớm thừa cơ vọt lên đỉnh đầu Lý Hàn, một chiêu Thái Sơn áp đỉnh vô cùng cường hãn chém tới Lý Hàn.
– Hắc, ta cũng không tin đầu của ngươi cũng làm bằng sắt…
Đại hán kia lộ ra nụ cười âm lãnh nói.
Lúc kiếm khí rơi vào vị trí của Lý Hàn, đại hán kia cảm giác một kiếm này của mình như rơi vào khoảng không, lúc này trong nội tâm thầm nói:
– Nguy rồi.
Thân hình hắn lập tức phóng lên phía trước, hy vọng có thể tranh được một chiêu của đối phương nhưng vào lúc này một cỗ sát khí ập tới hắn, hai đấm của Lý Hàn ẩn chứa linh lực cường đại, trong nắm đấm hiện ra sắc vàng óng ánh, từng quyền vô tình đánh lên người đại hán kia.
Bang bang!
Đại hán kia như đạn pháo, bị hung hăng đánh bay ra ngoài, cả người rơi xuống hơn mấy chục thước mới ngã xuống.
Đại hán kia muốn đứng lên, trong miệng đã ngòn ngọt, “Oa” phun ra một ngụm máu tươi.
Có thể thấy được vừa rồi Lý Hàn không lưu tình chút nào, mỗi một quyền đều đánh hết toàn lực, đánh cho đại hán kia bị nội thương không nhẹ. Nhưng không đợi đại hán kia kịp phản ứng, Lý Hàn liền triển khai Lưu Tinh Thiên Quang Bộ, hắn tiến thẳng tới trước mặt đối phương, tế ra hắc kiếm chém vào cổ đối phương.
Lý Hàn vung lên một kiếm, xẹt, đại hán kia bị chém làm hai, một cái đầu rời cổ văng ra xa, máu tươi phun trào. Khí huyết Linh Thiên Cảnh dồi dào cỡ nào, cột máu này phun cao đến hai trượng! Cái đầu của người kia lăn nhiều vòng dưới đất, ngừng lại, trên mặt vẫn còn vẻ khó tin, như là hoàn toàn không cách nào chấp nhận được sự thật mình bị một kiếm chém đầu.
Không cam lòng, quá oan mà!
Tốt xấu gì hắn cũng là cường giả Linh Thiên Cảnh viên mãn đỉnh phong mà, sao lại có thể bị Lý Hàn một kiếm đánh chết được?
Hai tên kia thấy người mạnh nhất trong nhóm bị Lý Hàn một kiếm giết chết liền vô cùng hoảng sợ, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Sau khi thu xong nhẫn trữ vật của đại hán kia, Lý Hàn liền cùng hai nàng tiếp tục đi tìm những con mồi mới.
Vài ngày sau, Lý Hàn đã hạ sát năm trên mười ba kẻ có tiềm lực cao nhất trong các đệ tử của ngũ đại tông môn, điều này khiến cho nhiều đệ tử khác cảm thấy lo sợ bản thân sẽ là người kế tiếp sẽ bị giết nhưng trong đó cũng có vài người háo hức mong muốn được đối đầu với Lý Hàn.
Khi thời gian rời khỏi bí cảnh còn năm ngày thì Lý Hàn đã thành công giết thêm hai người nữa, lúc này hắn và nhị nữ đang ngồi trên cây để nghỉ ngơi.
Sau một hồi luyện hóa Âm Dương khí thì hắn thở ra một ngụm trọc khí, bây giờ Âm Dương lực của hắn đã sắp tiệm cận viên mãn đỉnh phong, bây giờ chỉ cần hấp thụ thêm Âm Dương khí của một hai người nữa thì hắn sẽ có đủ điều kiện để xung kích lên Địa giai.
Đột nhiên lúc này hắn phát hiện một nhóm người đang đi đến, hắn liền phóng thần thức ra kiểm tra liền phát hiện đỏ là người của Vạn Thú Tông, đi đầu chính là Thái Kế Vũ.
Nhìn thấy nhóm người này khiến Lý Hàn vui vẻ không thôi, vốn muốn tìm vài người để giết, không ngờ những tên này lại đưa đến cửa.
Lý Hàn căn dặn hai nàng ngồi im trên cây rồi hắn cải trang bản thân, sau đó hắn liền xuất hiện trước mặt Thái Kê Vũ, nhanh chóng vận dung linh kỹ, vô số mộc giáo liền xuất hiện bay về phía hắn.
Thái Kế Vũ đang ngồi trên Hỏa Diễm Lang đột ngột bị người khác tấn công nên có chút bất ngờ nhưng hắn vẫn bình tĩnh ra lệnh cho Hỏa Diễm Lang.
Hỏa Diễm Lang đột nhiên hé mồm, phun ra vô số ngọn lửa, hình thành một lớp tường lửa chắn trước mặt Thái Kế Vũ.
ẦM…
Mộc giáo của Lý Hàn va chạm với tường lửa của Hỏa Diễm Lang, mặc dù tường lửa cản được phần lớn mộc giáo nhưng vì số lượng mộc giáo của Lý Hàn quá nhiều nên vẫn còn vài chục mộc giáo thành công xuyên thủng tường lửa đánh thẳng tới chỗ Thái Kế Vũ.
Thái Kế Vũ thấy vậy thì nhướng mày, trên tay hắn liền xuất hiện móng vuốt rồng, phối hợp với Hỏa Diễm Lang đánh bay tất cả mộc giáo, đúng lúc này thì Lý Hàn liền xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của Thái Kế Vũ rồi hắn tung ra một quyền mạnh mẽ nhắm ngay đầu Thái Kế Vũ đánh xuống.
Thực lực của Thái Kế Vũ không phải tầm thường nên khi Lý Hàn vừa tung quyền thì hắn đã lánh người sang một bên để né tránh nhưng Thái Kế Vũ có thể tránh được nhưng Hỏa Diễm Lang thì không, mặc dù là linh thú tứ giai hậu kỳ nhưng nó vẫn bị một quyền của Lý Hàn đánh xuyên qua thân thể, khiến nó gầm lên đau đớn nhưng lực phòng ngự của linh thú trước đây luôn nổi tiếng là kinh người nên Lý Hàn chỉ khiến nó mất đi sức chiến đấu chứ không thể một quyền giết nó được.
Những người khác bên Vạn Thú Tông thấy Thái Kế Vũ bị đánh lén tính xông lên vây giết Lý Hàn nhưng Thái Kế Vũ đưa tay ngăn cản, hắn lạnh lùng nhìn Lý Hàn trước mặt, tức giận nói:
– Khốn khiếp, dám đả thương linh thú của ta, ngươi có thể đi chết!
Nói rồi vòng tay của hắn chợt sáng lên, đem Hỏa Diễm Lang thu vào bên trong. Không dừng lại ở đó, bên trong nhảy ra hai con linh thú có thực lực cường đại.
Đó là một con Tinh Tinh to lớn toàn thân màu nâu đất và một con Ô Nha toàn thân hắc vũ, hai mắt huyết hồng, hai cánh triển khai chừng dài hơn một trượng, hai móng vuốt giống như sắt thép đúc thành, chớp động lên quang mang rét lạnh!
Hai đầu linh thú này này Thạch Hầu và Hắc Vũ Kim Nha, có tu vi ngũ giai trung kỳ, chiến lực có thể so sánh với Địa giai thất trọng thiên.
– Thạch Hầu, Hắc Nha, nghiền áp hắn cho ta!
Thái Kế Vũ chỉ vào Lý Hàn, hơ hững ra lệnh cho hai đầu linh thú.
RỐNG…
Theo hai âm thanh dữ tợn vang trời, Thạch Hầu ầm ầm lao đến Lý Hàn, những nơi nó đi qua đều phát ra những tiếng va chạm kịch liệt.
Mà Hắc Vũ Kim Nha càng là hung tợn hơn, sảy cánh vươn dài, sau đó lướt xuống dưới, hai móng mở ra, nhắm thiên linh cái của Lý Hàn hung hăng bắt tới.
Nhìn tình cảnh này, Thái Kế Vũ hiện lên một mặt tự tin như chiến thắng đến nơi rồi vì hắn tin tưởng dưới thực lực của hai linh thú này, Lý Hàn chết là cái chắc.
Lý Hàn nhìn hai đầu linh thú đang lao tới mình thì nhéch miệng cười lạnh, nói:
– Đối thủ của tụi bây không phải là ta!
Nói rồi thì lập tức có hai thân ảnh xuất hiện bên cảnh Lý Hàn, đó chính là Kim Sắc Lang Vương và Kim Linh Ưng.
Người bên Vạn Thú Tông thấy hai đầu linh thú xuất hiện bên cạnh Lý Hàn thì kinh ngạc không thôi vì khi thu phục linh thú, thần hồn của bản thân sẽ bám lên thú đan của linh thú để kiểm soát linh hồn của đầu linh thú đó. Mà thần hồn thì không thể chia nhỏ được nên nếu thu phục thêm linh thú thứ hai thì phải giải phóng cho linh thú thứ nhất, nếu không thần hồn của bản thân sẽ bị xé ra, khiến bản thân bị thương nặng.
Sở dĩ đệ tử Vạn Thú Tông có thể thu phục được nhiều linh thú là vì công pháp của bọn hắn có thể khiến thần hồn chia nhỏ ra nhưng chia được bao nhiêu thì phải phụ thuộc vào thiên tư của mỗi người nên khi thấy Lý Hàn không phải là đệ tử Vạn Thú Tông mà có thể thu phục được hai đầu linh thú trở lên nên bọn hắn mới kinh ngạc như vậy.
Ngay khi Tử Sắc Kim Lang và Kim Linh Ưng vừa xuất hiện, không cần đợi Lý Hàn ra lệnh liền nhào đến linh thú của Thái Kế Vũ mà quần đấu, tạo nên những tiếng gầm rú vang vọng cả không gian.