Phần 348
Ở một chỗ trong bí cảnh, có vô số linh giả, ít nhất cũng hơn trăm người đang đứng trước một mảnh đất rộng đến chục dặm, trên đó là vô số linh thảo đang xanh tươi nở rộ, thậm chí ở phía xa cũng có thể thấy được một số linh thảo cao giai. Nhưng điều kỳ quái là đối mặt với nhiều linh thảo như vậy, các linh giả lại không xông lên mà chỉ lặng lặng đứng đó.
Nếu mà nhìn kỹ thì có thể phát hiện rằng những linh giả này đang phát ra những công kích mạnh mẽ đánh về một phía, giống như phía trước có thứ gì đó chặn bọn họ lại vậy. Không những vậy, nếu để ý kỹ thì sẽ thấy mảnh đất có một số chỗ đã bị đào đến mức không còn hình dạng ban đầu, một số chỗ lại bình yên vô sự.
Ckắc~~~
Đúng lúc này, một thanh âm giống như tiếng thủy tinh bị vỡ liền vang lên, sau đó một loạt tiếng hoan hô được truyền ra rồi tất cả mọi người nhào lên phía trước, bắt đầu lượm ngắt linh thảo trên mặt đất.
Lý Hàn và Lãnh Băng Băng vừa tới nhìn thấy một màn này liền hiểu rõ, Dược Viện này chia làm nhiều khu và mỗi khu đều có cấm chế, phải phá cấm chế thì mọi người mới có thể ngắt linh thảo được. Điều này giải thích vì sao khu đất này có những chỗ thì bình yên vô sự, có những chỗ thì lại bị phá hoại nghiêm trọng.
Đột nhiên từ trong đám người vang lên một giọng trầm quát của một nam nhân:
– Linh thảo vừa rồi do ta nhìn thấy trước, buông ra cho ta.
– Hỗn đản, những thứ này đều là vật vô chủ, ai nhanh tay thì người đó được, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta?
Lại một thanh âm khác vang lên nhưng lần này là một giọng nữ, Lý Hàn nhận ra chủ nhân giọng nói này, người đó chính là Lý Hồng Vân.
– Bớt nói nhảm, có giao ra hay không?
Nam nhân kia khẽ quát một tiếng, có chút không nhịn được nói.
– Nếu ta không gia thì sao?
Lý Hồng ương ngạch nói.
Nam tu cười gian một tiếng, nói:
– Không giao thì chết đi!
Tiếp theo đó là thanh âm của binh khí liên tục va chạm với nhau liên tục truyền tới.
Lý Hàn lo sợ Lý Hồng Vân sẽ gặp thiệt thòi nên lập tức dẫn Lãnh Băng Băng theo hướng đó mà chạy tới.