Phần 318
Ở chỗ sâu nhất trong kiến trúc của Thập Linh Tông trong mật đại, có ba lão giả có khí tức bình thường đang ngồi thưởng thức một bình Thiên Niên Thanh Văn trà có tác dụng nâng cao lực lĩnh ngộ vô cùng quý giá. Lão giả áo xám nâng chén trà uống một hớp nói:
– Hai vị sư huynh, huynh có nghe về độ đệ mới nhất của tông chủ chưa?
Lão giả áo xanh khẽ vuốt chòm râu cười nói:
– Ta đã nghe từ miệng của nha đầu Hồng Vân rồi. Hơn nữa ta còn biết được tiểu tử đó suýt chút nữa bị trục xuất khỏi tông môn chúng ta.
Một lão giả khác mặc áo đỏ nói:
– Ồ, ta cũng nghe về tiểu tử đó rồi, độ tinh kiết linh căn của tiểu tử này tuyệt hảo như thế, hơn nữa có thể trong thời gian ngắn đã có thể tu luyện Liệt Hỏa Quyết, có thể thấy được lực lĩnh ngộ của tiểu tử này vô cùng xuất chúng, sao lại bị trục xuất sư môn? Chẳng lẽ tiểu tử kia phạm đại sai lầm gì à?
– Vậy thì không phải, ngược lại lập công lớn, chỉ là đắc tội một vị trưởng lão tự cho mình quá cao mà thôi – Lão giả áo xanh khẽ lắc đầu nói.
– Nói lại nghe một chút, tiểu tử đó rốt cục đã làm gì? – Lão giả áo đỏ hứng thú hỏi.
– Việc này để đệ nói cho đại sư huynh nghe.
Nghe lão giả áo đỏ nói vậy thì lão giả áo xám liền lên tiếng, lão giả áo xanh thấy vậy thì không nói gì, chỉ ngồi uông trà nghe kể chuyện. Lão giả áo xám bắt đầu vừa phẩm trà vừa chậm rãi đem tin tức mà hắn biết được nói cho lão giả áo đỏ nghe. Lão giả áo đỏ càng nghe thì trên mặt càng hiện lên vẻ hài lòng.
– Sư huynh, ngươi nói tiểu tử kia có phải lập được công lớn hơn tội? – Lão giả áo xám nói xong hỏi ngược lại.
– Ngươi… ngươi nói tiểu tử kia giết chết trưởng lão Địa giai của Bách Phong tông sao? – Lão giả áo xanh kích động hỏi.
– Đúng vậy, cái này do chính miệng nha đầu Hồng Vân nói cho ta nghe, tin tưởng là không giả – Lão giả áo xám đáp.
– Ai nha, tiểu gia hỏa này lợi hại như vậy, so với ta năm xưa thật không hề thua kém – Lão giả áo đỏ xoa tay nói.
Lão giả áo xám và áo xanh nghe xong lời này thiếu chút nữa phun cả ngụm trà, bọn hắn nhớ rõ hơn sáu trăm năm trước, bọn hắn cùng sư huynh đạt tới Linh Thiên Cảnh, có vẻ như chưa từng giết qua Địa giai đi, ngược lại còn thiếu chút nữa bị đánh thành phế nhân, nếu không nhờ sư phụ tới kịp lúc ấy bọn họ đã xong rồi.
– Cũng may tiểu tử kia không bị trục xuất tông môn mà chỉ bị trục xuất khỏi Dược phong mà thôi – Lão giả áo xanh nói.
– Ân, không ở lại Dược phong không sao cả, còn ở trong tông môn là tốt rồi, tông chủ thu được một đồ đệ thật tốt, ta thật có chút đỏ mắt – Lão giả áo xám đáp.
– Đúng thật là một đồ đệ tốt, sư huynh ngươi không biết tiểu tử đó còn có một thân phận kinh người – Lão giả áo xám hâm mộ nói.
Lão giả áo đỏ nghe vậy liền càng thêm hứng thú hỏi:
– Mau nói nghe một chút, rốt cục tiểu tử đó còn có thân phận gì?
– Tiểu tử kia bây giờ đã là Linh Dược Sư tứ phẩm rồi – Lão giả áo xanh thản nhiên nói.
– Cái gì? Linh Dược sư tứ phẩm?
Lão giả áo đỏ thất thố kêu lên.
– Sư huynh đừng nóng vội, nghe ta nói hết lời đã, tiểu tử kia đã là Linh dược sư tứ phẩm, lúc đó tông chủ và các trưởng lão khác đều tận mắt chứng kiến nên chắc chắn không sai.
Lão giả áo xám cười nói, bọn hắn đã nhiều năm chưa từng nhìn thấy sư huynh thất thố như vậy.
– Điều đó không có khả năng.
Lão giả áo đỏ không tin nói. Vì vậy lão giả áo xanh lại giải thích một trận. Lúc này miệng lão giả áo đỏ đã há hốc thật lớn.
– Tiểu tử này mới bao nhiêu, nhiều lắm mới hai mươi tuổi mà thôi đã lợi hại như vậy, ngày sau nhất định có thể nhất phi trùng thiên – Lão giả áo xanh thập phần kiên định nói.
– Không sai, tiểu tử kia tương lai có thể bước vào Địa giai, thành tựu vương vị, như vậy tương lai ít nhất phải trở thành luyện dược sư ngoài ngũ phẩm, thực lực trong tông tất nhiên sẽ tăng nhiều, ta và hai ngươi có lẽ sẽ có ngày bước qua được cửa ải kia.
Ánh mắt lão giả áo đỏ trôi nổi tinh quang, tiếp theo lại nói:
– Mộc sư đệ, ngươi đi nói cho tông chủ, bất kể như thế nào cũng phải lưu lại tiểu tử đó, vô luận hắn muốn cái gì tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn.
– Sư huynh, ta biết nên làm sao, nhưng khẩu vị của tiểu tử kia cũng không nhỏ, lại dám đánh chủ ý với nha đầu Hồng Vân nha – Lão giả áo xanh gật gật đầu đáp.
– Ha ha, có can đảm, tiểu tử này thật sự không tệ – Lão giả áo đỏ ha ha cười nói.
Nếu để người khác biết được đoạn đối thoại này chắc chắn sẽ ghen tị với Lý Hàn đến chết mất vì ba lão giả này chính là ba vị lão tổ của Linh Sơn Cảnh của Thập Linh Tông, được ba vị Linh Sơn Cảnh này coi trọng thì chắc chắn Lý Hàn ở Thập Linh Tông có thể đi ngang. Đương nhiên hắn không biết bản thân được ba vị Linh Sơn Cảnh siêu cấp cường giả coi trọng, lúc này hắn đang cố gắng điều khiển linh khí trong thiên địa.
Ba tháng thời gian chỉ chớp mắt đi qua. Ở lại trong Mật Địa tu luyện so với bên ngoài nhanh hơn gấp mấy lần, ba tháng tu luyện đã tương đương với hơn một năm thời gian bên ngoài, Lý Hàn không chỉ đột phá đến Linh Thiên viên mãn, còn lợi dụng khoảng thời gian này xây dựng thật kiên cố thực lực của bản thân, đồng thời luyện tập điều khiển linh khí.
Hiện giờ hắn đã có thể thoáng điều khiển được một chút linh khí thiên địa, chẳng qua hiệu quả công kích còn chưa quá cường đại. Lý Hàn biết việc này cũng không thể sốt ruột, phải đợi khi cảnh giới cùng thực lực của chính mình tăng lên Địa giai mới có thể hoàn toàn nắm linh khí trong tay. Lý Hàn tính ra ngoài đi săn linh thú trong mật địa này, không biết linh thú trong này và bên ngoài có gì khác nhau không?
Không nghĩ tới ngoài phòng tu luyện có người đang chờ hắn. Người đó chính là ái đồ của sư bá Lâm Kiếm Trần – Hoàng Phong.
– Hoàng sư huynh còn có việc gì sao?
Hoàng Phong là đệ tử đắc ý của sư bá Lâm Kiếm Trần, Lý Hàn tự nhiên sẽ không lạnh nhạt hắn, huống chi người ta còn nhường phòng tu luyện cho hắn. Ngoài ra Lý Hàn phát hiện Hoàng Phong đã đột phá lên Linh Thiên Cảnh viên mãn sơ kỳ, xem ra thành tựu tương lai của người này sẽ không thấp.
Hoàng Phong có chút ngượng ngùng nói:
– Sư huynh… đành mạo muội, Lý sư đệ, ta… ta có một chuyện muốn nhờ.
Lý Hàn thật tùy ý nói:
– Sư huynh nói thử xem, chỉ cần sư đệ làm được tận lực giúp đỡ sư huynh.
Hoàng Phong khẩn trương nói:
– Sư đệ, ta… ta nghĩ cầu ngươi giúp ta luyện chế một viên Nhập Địa đan.
Hoàng Phong biết giá trị của đan dược tứ phẩm thật trân quý, hắn tha thiết mong chờ nhìn Lý Hàn, chỉ sợ Lý Hàn sẽ không đáp ứng. Mặc dù ở tông môn có vài Linh Dược sư tứ phẩm nhưng bọn họ luyện chế đan dược tứ phẩm chỉ có hạn, đa số đều là đan dược chữa thương, hơn nữa bọn hắn cũng không có phối phương Nhập Địa đan cho nên bọn hắn căn bản không biết làm sao luyện chế. Đây cũng là nguyên nhân trước đó nhiều người đến cầu Lý Hàn luyện chế Nhập Địa Đan.
Đương nhiên, Lý Hàn cũng không biết hắn thu hoạch được Luyện Dược quyết bên trong có ghi chép vô số phối phương đã thất truyền trên đại lục, nếu đem những phối phương này ra ngoài thì mặc kệ là đặt ở nơi nào trên đại lục đều sẽ tạo lên một đợt gió tanh mưa máu.
Nghe xong lời nói của Hoàng Phong, Lý Hàn không chút do dự nói:
– Việc này không thành vấn đề, chờ sau khi ngươi đạt tới viên mãn đỉnh phong, để sư bá đem linh thảo cùng thú đan cần luyện đan dược đến cho ta là được.
Hoàng Phong không nghĩ tới Lý Hàn lại dễ dàng đáp ứng như vậy, thập phần cảm kích nói:
– Đa tạ Lý sư đệ, sau này có chuyện gì cần dùng sư huynh cứ việc nói.
Lý Hàn khoát tay nói:
– Không cần khách khí.
Hoàng Phong lại cảm tạ, không tiếp tục dây dưa Lý Hàn nữa mà nhanh chóng rời khỏi Mật Địa.