Phần 312
Trong đại điện của Thập Linh Phong, Lê Thái Bảo, Lý Hồng Ngọc ngồi ở ghế nhìn Lý Hàn, còn Lý Hồng Vân thì đã bị hai người bắt trở về mật địa để tu luyện rồi.
– Lý Hàn, ngươi có thể luyện Nhập Địa Đan của các thuộc tính khác không?
Lý Hàn nghe vậy thì nói:
– Chuyện này… ta mặc dù có thể luyện Nhập Địa Đan, nhưng mà người nên biết linh thảo cần thiết rất nhiều, hơn nữa nếu muốn ra các thuộc tính khác thì cần phải có dược liệu chủ lực khác nhau, nên ta bây giờ không có cách nào luyện ra Nhập Địa Đan.
Lý Hàn nói như vậy, Lê Thái Bảo liền hiểu. Nguyên lai Lý Hàn có thể luyện chế, nhưng mà lại không có linh thảo, căn bản không có biện pháp luyện chế Nhập Địa đan rồi. Lý Hàn nói nhưng là sự thật, Nhập Địa đan chính là Tứ phẩm đỉnh cấp đan dược, mỗi một dạng linh thảo phụ trợ đều là nhị giai, tam giai trở lên, mà linh thảo chủ yếu lại là tứ giai trở lên, nhị giai, tam giai linh thảo tương đối mà nói còn dễ tìm một chút, mà tứ giai linh thảo thì tương đối hiếm thấy, mỗi một dạng đều cực kỳ trân quý, không những vậy, nếu muốn luyện ra các thuộc tính khác thì cũng phải chuẩn bị những linh thảo tứ giai phù hợp với thuộc tính đó cho nên không phải là dễ dàng có thể chuẩn bị được.
Lý Hàn lúc trước vì sao có những tứ giai linh thảo kia đều là bởi vì từ trong bí cảnh của cường giả Linh Sơn Cảnh mà đạt được, trong không gian giới nguyên lai còn có không ít cao giai linh thảo, mặt khác thời điểm lịch lãm trong Thiên Lạc sơn mạch thì Lý Hàn cũng tìm được nhóm lớn linh thảo trân quý, đây mới khiến hắn có đầy đủ linh thảo luyện chế ra Nhập Địa đan.
Lê Thái Bảo ngồi ở ghế chủ vị nói:
– Lý Hàn, không bằng như vậy, ngươi đem một phần danh sách tài liệu cần thiết viết ra, toàn thể Thập Linh Tông nhiều người như vậy, hẳn là muốn gom đủ linh thảo cũng không thành vấn đề.
Toàn thể trên dưới của Thập Linh Tông đều có đến mấy chục Địa giai nên trữ tàng của họ tự nhiên là không ít, tin tưởng có thể gom đủ linh thảo để luyện chế Nhập Địa đan. Nghe thấy vậy thì Lý Hàn cũng vội vàng viết ra một phần danh sách linh thảo bao gồm những chủ dược liệu khác nhau tùy thuộc theo thuộc tính.
Khi Lý Hàn muốn đem danh sách cho Lê Thái Bảo, linh cơ vừa động, lộ ra một cái vẻ mặt khó khăn nói:
– Sư phụ, ngài cũng biết ra luyện chế Tứ phẩm đan dược hao tổn thật lớn, hơn nữa còn rất tốn thời gian, mà mỗi một viên Nhập Địa đan là giá trị như thế nào thì ngài cũng biết, ta thay sư phụ cùng sư nương luyện chế không thành vấn đề, nhưng mà những người khác…
Lý Hàn nói tới đây, Lê Thái Bảo và Lý Hồng Ngọc hiểu được hắn nghĩ muốn cái gì rồi.
– Ngươi tiểu tử này, thật là không có lợi thì không làm a – Lê Thái Bảo Lâm cười cười, lại nói tiếp:
– Bất quá lời của ngươi không phải là không có lý, hẳn là muốn thu lấy thù lao, bằng không ai cũng tìm ngươi làm lao công miễn phí, vậy quả thật là thiệt thòi lớn rồi.
Lý Hồng Ngọc lại nói:
– Hàn nhi, chỉ cần ngươi luyện chế Nhập Địa đan cho Thập Linh Phong, trữ tàng của ta và sư phụ mặc ngươi chọn bao nhiêu cũng có thể, xem như đó là vì thù lao hoặc là ngươi cần linh thạch cũng được. Còn những phong khác thì để họ tự mình đến trả giá, như vậy có được không?
Lý Hàn nghe vậy thì cười cười gật đầu, đưa danh sách cho Lê Thái Bảo. Sau khi nhận danh sách từ tay Lý Hàn, Lê Thái Bảo nhìn qua một lượt rồi hắn nhìn qua Lý Hồng Ngọc nói:
– Nàng đem danh sách này giao cho các phong chủ đi.
Lý Hồng Ngọc gật đầu, cầm lấy danh sách ra ngoài. Sau khi Lý Hồng Ngọc rời đi thì Lê Thái Bảo mang Lý Hàn đi đến biệt viện tĩnh tu. Biệt viện tĩnh tu, là một chỗ khu vực mà Thập Linh tông khai tích ra tới, ở vào hướng Đông Nam của Thập Linh phong, là chỗ cung cấp nơi ở lại cho đệ tử chân truyền. Hoàn cảnh nơi này hết sức ưu nhã, một chút đê giai linh thảo, linh thú tùy ý có thể thấy được, linh khí hết sức sung túc, mới vừa đi tới nơi này cả người toàn bộ đều cảm giác được vui vẻ.
Biệt viện mà Lý Hàn được phân phối chiếm diện tích so với biệt viện bình thường muốn hơi lớn hơn một chút, ở kế bên biệt viện của hắn chính là biệt viện của Lý Hồng Vân, ngoài ra xung quanh chính là biệt viện của sư huynh của Lý Hàn nhưng những người này đang tu luyện trong mật địa nên Lý Hàn tạm thời không gặp mặt được.
Đồng thời Lê Thái Bảo cũng giảng dạy cho Lý Hàn biết mật địa là gì, đó chính là hưng vượng chi địa của Thập Linh tông, nơi đó là một đặc thù không gian, ở bên trong tu luyện một ngày tương đương với mười ngày ở ngoại giới, có thể nói tốc độ tu luyện ở nơi đó so với ngoại giới nhanh gấp mười lần. Lý Hồng Vân tuổi còn trẻ như vậy mà đã đạt tới Linh Thiên ngũ trọng thiên, trong Thập Linh Tông có nhiều cao thủ Địa giai như vậy, tất cả đều có quan hệ với mật địa. Đồng thời nơi đó chính là nơi tĩnh tụ của các lão tổ Linh Sơn Cảnh của Thập Linh Tông.
Nói mật địa là một phiến tiểu thiên địa, cũng có phần đúng, bởi vì cho tới bây giờ, chưa có ai hoàn toàn thăm dò cả Mật địa, vô số lịch đại tiền bối của Thập Linh Tông đã tiến vào Mật địa vô số lần, mỗi lần chỉ có thể thăm dò được một phạm vi nhất định, sau đó không thể không quay trở ra. Bởi vì trong mật địa có rất nhiều cơ duyên, sinh trưởng vô số thiên tài địa bảo, thế nhưng cũng chứa đựng nguy hiểm đồng dạng, có những nguy hiểm dù là Linh Sơn Cảnh cũng phải nhượng bộ lui binh.
Nguy hiểm nổi tiếng nhất chính là Linh Khí Phong Bạo. Không biết mật địa hình thành như thế nào, bên trong linh khí nồng đậm vô cùng, thời điểm linh khí nồng đậm đến trình độ nhất định, sẽ hình thành một cái Long Quyển Phong (vòi rồng) gọi là Phong Bạo. Mà Phong Bạo này được cấu thành hoàn toàn bằng linh khí, hung hiểm dị thường, mặc dù là cao thủ Địa giai bị cuốn vào trong đó, cũng sẽ bị xé thành từ mãnh nhỏ.
Trừ Linh Khí Phong Bạo ra, còn có đủ loại địa phương bởi vì linh khí tràn đầy hình thành ở nơi hiểm yếu, như một phiến địa phương gọi là Thiên Hàng Thần Lôi, nơi đây quanh năm thần lôi đánh xuống không ngừng, mỗi một đạo thần lôi giống như một kích toàn lực của Địa giai cao thủ, nếu không may xông vào, nhất định sẽ chết không chỗ chôn.
Nguy hiểm nhất không phải những thứ này, mà là linh thú. Trong mật địa không có nhân loại tồn tại, nhưng lại có rất nhiều linh thú sinh sống. Những linh thú này yếu nhất cũng đạt tới tứ phẩm sơ kỳ, tương đương với Linh Thiên tiểu thừa cảnh.
Cho nên nói, tuy mật địa có linh khí sung túc, cơ duyên phong phú, nhưng đồng thời cũng mang theo nguy hiểm cực lớn, chỉ cần không cẩn thận sẽ chết như chơi. Chính vì nguyên nhân đó, cho nên không phải bất cứ đệ tử Thập Linh Tông nào cũng được phép tiến vào mật Địa, chỉ có những đệ tử thân truyền có tư chất xuất chúng, có đại tiền đồ, mới có thể tiến vào trong đó tu luyện.
Nghe Lê Thái Bảo kể chuyện về mật địa, Lý Hàn nghe như mê như say, hắn tuyệt đối không nghĩ tới, thế giới này còn có một nơi thần kỳ như vậy. Đồng thời hắn cũng nghĩ tới một vấn đề, Thập Linh Tông này nhìn thì khổng lồ, nhưng diện tích tổng thể chỉ chiếm phương viên hai mươi dặm mà thôi. Nhưng mật địa được che dấu trong Thập Linh Tông, đâu chỉ hơn mười dặm? Nói nó có phạm vi ngàn vạn dặm Lý Hàn cũng tin tưởng, cũng không biết nơi này được hình thành như thế.
Lý Hàn đem nghi hoặc này nói ra, Lê Thái Bảo nghe thấy vậy liền mở miệng nói:
– Nghe nói phong ấn này là do con người làm ra, đương nhiên đây là suy đoán của các tiền bối Thập Linh Tông trong nhiều năm qua, cụ thể thế nào thì không biết được.
Phong ấn do con người làm ra! Nếu quả thật là như thế, vậy thực lực của người phong ấn mật địa cao bao nhiêu? Linh Anh Cảnh khẳng định không làm được, Linh Thần Cảnh? Đây là cảnh giới trong truyền thuyêt, cả đại lục đều tìm không ra một tồn tại Linh Thần Cảnh, thực lực cao nhất bất quá chỉ Linh Thánh Cảnh mà thôi. Bất quá Lý Hàn cảm thấy, cho dù là Linh thần cảnh cũng không có năng lực lớn như vậy, chứ đứng nói đến Linh Thánh Cảnh.
– Hơn nữa, theo suy đoán của các tiền bối thì có thể trên đại lục này cũng có những nơi tương tự như mật địa của chúng ta – Lê Thái Bảo lại nói ra một câu làm rung động nhân tâm Lý Hàn.
– Còn có địa phương khác sao? – Lý Hàn cả kinh nói.
Lê Thái Bảo cười nói:
– Lý Hàn, người nghĩ thử xem, với sự trợ giúp của mật địa này thì vốn dĩ ở ngoại vực thì phải do tông ta xứng bá phải không. Nhưng không, tông môn chúng ta chỉ xếp hạng thứ sáu mà thôi, nếu những tông môn khác có địa phương giống như mật địa chúng ta thì bọn họ lấy gì để đè chúng ta xuống.
Lý Hàn nghe Lê Thái Bảo nói vậy liền cúi đầu trầm tư, hắn cảm thấy lời sư phụ nói có lý, Thập Linh Tông có một nơi tu luyện tuyệt hảo như vậy nhưng lại bị những tông môn khác đè xuống thì ngoài trừ lý do này thì không có lý do nào hợp lý hơn.
Sau khi suy nghĩ xong thì Lý Hàn quyết định phải tìm một cơ hội đi vào bên trong xem một chút. Hôm nay hắn đã là Linh Thiên Cảnh cửu trọng thiên, sắp tới chính là muốn đột phá đến Linh Thiên Cảnh viên mãn cho nên tìm được một chỗ linh khí sung túc để bế quan đó là lý tưởng nhất.
– Tốt lắm, sau này ngươi ở chỗ này tĩnh tu, nơi này có mười tên ngoại môn đệ tử cùng mười người tỳ nữ tạo điều kiện để ngươi sai sử, một chút chuyện nhỏ ngươi cũng có thể để cho bọn họ đi làm. Mà ngươi cũng mệt mỏi rồi, trước đi nghỉ ngơi, vi sư trở về trước.
– Biết rồi sư phụ, có rảnh rỗi ta liền đi lên sơn phong tìm ngươi – Lý Hàn nhẹ nhàng hành lễ nói.
Lê Thái Bảo gật đầu với Lý Hàn, đang muốn bay lên rời đi, trong lúc bất chợt lại nghĩ tới điều gì, xoay đầu lại hướng Lý Hàn nói:
– Ngươi được phép vào tự do ra vào Tàng Thư Các một năm, nếu có rảnh rỗi có thể đến Tàng Thư Các xem một chút, nơi đó có không ít thứ tốt, chắc sẽ có vật thích hợp với ngươi cũng nói không chừng.
Dứt lời, Lê Thái Bảo mới từ biệt viện tĩnh tu rời đi. Sau khi Lê Thái Bảo rời đi, Lý Hàn lập tức phân phó tỳ nữ chuẩn bị nước sạch tắm rửa thay quần áo. Sau khi ngâm trong một trận nước mát, Lý Hàn lại ở trong thùng nước ngủ thiếp đi. Trong khoảng thời gian này hắn thật sự quá mệt mỏi, từ Diễm Hỏa cốc đi ra ngoài liền gặp gỡ chuyện Vạn Vương Chi Vương, trở lại tông cũng không được bình an, bị trục xuất khỏi Dược phong.
Hôm nay hắn rốt cục ngay cả vốn lẫn lời đều trả cho Mộ Dung Bạch, lại để cho mọi người biết Lý Hồng Vân là nữ nhân của hắn, hai chuyện này cùng nhau giải quyết, cả người đạt đến trạng thái buông lỏng trước nay chưa từng có, hơn nữa lúc trước luyện chế đan dược tứ phẩm đỉnh cấp khiến tinh thần lực của hắn trở nên thiếu thốn. Lý Hàn ngủ một cái chính là một ngày một đêm, hắn cũng không biết ở bên ngoài biệt viện của hắn đã đứng đầy người, mọi người đều cực kỳ kiên nhẫn chờ hắn xuất hiện.