Phần 309
Ai nghĩ được Lý Hàn có Luyện Dược quyết của Thiên Dược Các thần bí, đan phương trong đó tuyệt đối là hoàn thiện nhất, hơn nữa trong đó còn có đan phương của nhiều loại đan dược tứ phẩm so với Thăng Thiên Đan còn cao quý hơn. Mà lúc trước khi ở trong Thiên Lạc sơn mạch lịch lãm thì hắn đã luyện được những đan phương này nên bây giờ Thăng Thiên Đan trong mắt người khác là đồ quý, còn trong mắt cũng chỉ là mặt hàng bình thường mà thôi.
Với lại, Lý Hàn lúc trước học nghệ với Chu Đại Quân, nên biết được đan phương mà Dược Phong có được còn xa xa không nhiều bằng hắn biết. Cho nên hiện tại hắn cho dù rời đi Dược phong, đối với hắn ngày sau cũng không có bất kỳ ảnh hưởng. Hôm nay Mộ Dung Bạch lại muốn mời hắn luyện chế Thăng Thiên Đan, Lý Hàn đương nhiên là có kế sách ứng phó rồi.
– Mộ Dung trưởng lão có thể luyện chế ra Thăng Thiên đan thật là không sai – Lý Hàn tán dương một câu, tiếp theo thần sắc biến đổi nói:
– Bất quá ta xem ra cũng không gì hơn cái này.
Mộ Dung Bạch nghe câu thứ nhất của Lý Hàn, ánh mắt giương lên đang muốn đắc ý cười, sau đó nghe tiếp một câu kia, thần sắc tối sầm, lúc này quát to:
– Hảo hảo, các ngươi đều nghe được rồi, Lý Hàn lại xuất khẩu cuồng ngôn, nói Thăng Thiên đan của ta chỉ là bình thường, bản thân ta muốn nhìn ngươi có thể luyện chế ra loại đan dược gì.
Lời này của Mộ Dung Bạch nói được rất lớn, tất cả mọi người đều nghe thấy rồi. Một ít trưởng lão thần sắc cũng lạnh xuống, những chấp sự kia càng không cần phải nói, bọn họ đều cảm thấy Lý Hàn người này quá mức cuồng vọng rồi. Thăng Thiên đan bất kể là thả vào trong bất kỳ phẩm tông môn nào ở ngoại vực cũng là một loại đan dược tinh phẩm.
Có thể khiến cho Linh Thiên Cảnh tăng lên một cấp, đan được này tuyệt đối có thể khiến cho thực lực của tông môn tăng cường rất lớn. Tuy nói giữa tông môn chủ yếu là lấy số lượng Địa giai để cân nhắc, nhưng mà Linh Thiên Cảnh cũng là tinh anh của tông môn, là lực lượng trung kiên không thể thiếu. Hôm nay Lý Hàn ở trước mặt một đám lão đại nói lời cuồng vọng như thế, tự nhiên sẽ gặp phải đại đa số người khó chịu.
– Thật là không biết trời cao đất rộng – Điền Kỷ Dũng thân là Linh dược sư cũng vô cùng khinh thường hừ lạnh nói. Thăng Thiên đan này coi như là hắn muốn luyện chế cũng không dễ dàng, mà tiểu tử trước mắt này lại không để vào mắt, trong lòng hắn có thể cao hứng sao?
Dương An ở một bên nhìn Lý Hàn nhàn nhạt cười khổ, cũng không biết trong lòng đang nghĩ cái gì. Nhậm An Dật ngồi ở bên cạnh liếc nhìn Lê Thái Bảo, nhẹ giọng nói:
– Tông chủ, người trẻ tuổi còn cần tôi luyện một chút a.
Lê Thái Bảo cười khan một tiếng đáp:
– Tâm tính của hài tử này cũng không sai, bất quá chỉ là hơi có chút cao ngạo, trở về ta nhất định hảo hảo dạy dỗ tiểu tử thúi này một chút.
Thủy Lưu các chủ Trầm Tâm Kỳ ở một bên cười duyên nói:
– Nhậm điện chủ, người trẻ tuổi cuồng vọng một chút cũng chưa chắc là chuyện xấu gì, chẳng lẽ muốn hắn cũng như những lão đầu tử chúng ta không thích cười nói a! Đây chính là mất đi nhuệ khí của người trẻ tuổi đó.
Nhậm An Dật nghe Trầm Tâm Kỳ nói vậy chỉ cười cười không nói gì.
– Mọi người, tiểu tử kia động thủ rồi, chúng ta vẫn là xem một chút đi – Lý Hồng Ngọc từ bên cạnh nhắc nhở. Mọi người lại đưa ánh mắt tập trung đến trong tràng.
– Không cần lo Mộ Dung trưởng lão, hôm nay ta sẽ khiến lão thua tâm phục khẩu phục – Lý Hàn cao ngạo nói.
Thần sắc Mộ Dung Bạch phát xanh, thân thể bị tức đến nhẹ run lên, nếu không phải là nhiều người ở chỗ này như vậy, chỉ sợ hắn đều muốn cùng Lý Hàn liều mạng rồi.
– Hoàng xỉ tiểu nhi, ngươi chỉ hiểu được miệng lưỡi lợi hại thôi sao, có bản lĩnh liền luyện chế ra đi – Mộ Dung Bạch mắng.
– Vậy ngươi nhìn kỹ cho ta.
Lý Hàn nói một tiếng, Hắc Thiên đỉnh từ trong không gian giới bay ra.
“Đinh!” Hắc Thiên đỉnh vừa mới rơi xuống đất, quanh thân phát ra ánh sao chợt lóe, cái Lục Mãng đỉnh kia của Mộ Dung Bạch lập tức bị chấn đến bay ra ngoài.
Mộ Dung Bạch thấy vậy lập tức chạy tới, thu hồi lại Lục Mãng đỉnh thì phát hiện trên đó có vết nứt, điều đó làm hắn đau lòng không thôi. Đợi sau khi đợt kiểm tra này kết thúc, hắn phải nhất định đến Luyện Khí Phong nhờ Trình Khiếu Nguyên sử lại mới được, đây là dược đỉnh hắn yêu quý nhất, nếu có Lục Mãng Đỉnh có chuyện gì thì sao hắn có thể sống nổi được. Sau khi thu hồi đỉnh vào, hắn dùng ánh mắt oán độc nhìn Lý Hàn vì hắn tin chắc dược đỉnh của hắn bị hư hao là liên quan tới hắn.
Đúng lúc này, Chu Đại Quân bỗng từ trên chỗ ngồi đứng lên kinh hãi nói:
– Đây… đây chẳng lẽ là Thiên giai thần đỉnh sao?
Điền Kỷ Dũng cùng với Dương An nhìn dược đỉnh ở trước mặt Lăng Tiếu cũng không khỏi trở nên nóng cháy lên. Người khác nhận thức không ra dược đỉnh ở trước mắt Lý Hàn là cái gì, nhưng mà đối với đám người Chu Đại Quân, Điền Kỷ Dũng mà nói, nhìn một cái liền thấy được chỗ bất phàm của dược đỉnh rồi, hơn nữa còn có thể là một trong Tam đại thiên lô trong truyền thuyết.
Sau khi Hắc Thiên đỉnh ra, Lý Hàn liền thu hồi tâm khí, bắt đầu luyện chế đan dược. Một đống nhỏ linh thảo xuất hiện ở trước mắt Lý Hàn, ngay sau đó hắn liền hướng về bên trong dược đỉnh ném tới.
Chúng trưởng lão ở trên đài đều không nhìn rõ động tác của Lý Hàn. Lê Thái Bảo không nhịn được hướng Chu Đại Quân hỏi:
– Chu trưởng lão, chiết xuất lấy tinh hoa của linh thảo không phải là đề luyện từng gốc linh thảo sao?
– Bình thường mà nói là đề luyện như vậy – Chu Đại Quân đáp, ánh mắt nhìn Lý Hàn tràn đầy nghi ngờ:
– Chẳng lẽ tiểu tử này đã đạt tới một bước kia rồi sao.
– Oa, như vậy cũng được.
Thời điểm Lê Thái Bảo còn đang muốn nói cái gì, hiện trường nhấc lên một mảnh tiếng kinh ngạc. Lúc này Chu Đại Quân “Xoát” một cái liền đứng lên, kinh ngạc mà nhìn vào giữa sân.
Chỉ thấy linh thảo trong dược đỉnh toàn bộ trôi lơ lẳng, một đạo tiếp một đạo lam sắc hỏa diễm bay đến đốt ở trên dược đỉnh, dược đỉnh phát ra từng trận tiếng “tư tư”, những linh thảo lơ lửng kia bị nhiệt hỏa bốc hơi, trong nháy mắt khô héo, tiếp đó lại hóa thành từng điểm dược lực tinh hoa nồng đậm hướng trong dược đỉnh rơi xuống.
– Điều… điều này sao có thể.
Chu Đại Quân mặt tràn đầy kinh hãi nhìn chằm chằm vào động tác của Lý Hàn. Mộ Dung Bạch, Điền Kỷ Dũng cùng với Dương An và ba tên Tam phẩm Linh dược sư khác đồng dạng hiện đầy thần sắc khó có thể tin. Mộ Dung Bạch không nhịn được kinh hãi kêu lên:
– Luyện… luyện dược thành vũ.
Lý Hàn đã tiến vào cảnh giới vật ngã lưỡng vong, linh lực trong cơ thể càng không ngừng bị rút ra, Viêm Ảnh Chưởng càng không ngừng đánh ra ngoài, tốc độ kia không biết nhanh hơn gấp bao nhiêu lần so với Mộ Dung Bạch. Để cho người ta ngạc nhiên chính là, lam sắc hỏa diễm do Lý Hàn đánh ra kia khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên.
Con mắt của Chu Đại Quân không nháy nhìn chằm chằm vào Lý Hàn, trong miệng lẩm bẩm nói:
– Tuyệt đối là Hắc Thiên đỉnh trong truyền thuyết, còn có lam sắc hỏa diễm kia chẳng lẽ cũng là Thanh Loan Hư Hỏa trong truyền thuyết sao? Tiểu tử này chẳng lẽ tìm được cái bí cảnh gì, bằng không làm sao có thể ở trong khoảng thời gian ngắn trở nên lợi hại như vậy?
Mộ Dung Bạch nhìn Lý Hàn lại có thể đạt tới cảnh giới Luyện dược thành vũ, thần sắc một nửa là kinh hãi, một nửa là không thể tin được. Luyện dược thành vũ là Linh dược sư đạt tới thực lực Địa giai mới có thể lợi dụng linh lực giam cầm linh thảo trôi nổi giữa không trung, do đó lợi dụng hỏa diễm từng cái luyện hóa linh thảo trở thành dược vũ rơi vào trong dược đỉnh. Một cảnh giới này là dấu hiệu trở thành cảnh giới luyện dược tông sư.
Bởi vì bình thường chỉ có đạt đến Ngũ phẩm Luyện dược sư mới có thể đạt tới một cái cảnh giới này, hơn nữa đối với yêu cầu khống hỏa tương đối cao, không có tiêu tốn mấy chục năm công sức, căn bản không có biện pháp làm được điểm này, bằng không sẽ chỉ đem tất cả linh thảo hủy diệt. Mộ Dung Bạch biết coi như là sư huynh Chu Đại Quân của hắn ở thời điểm luyện chế cao phẩm đan dược cũng không dám làm như thế. Bởi vì mỗi một gốc linh thảo đều là vô cùng trân quý, nếu như xảy ra điều gì không may thì tổn thất là rất lớn.
Song hiện tại Lý Hàn lại lật đổ ý nghĩ của hắn, lại lấy niên kỳ chưa tới 20 cùng với thực lực Linh Thiên tam trọng thiên liền làm được cảnh giới Luyện dược thành vũ, nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy, hắn tuyệt đối sẽ cho là bây giờ là đang nằm mơ. Đáng tiếc, hắn mặc dù muốn nằm mơ, nhưng mà thực tế còn là vô cùng tàn khốc.
Chỉ thấy Lý Hàn huy xuất ra chưởng ảnh huyền ảo so với Phần Viêm Thập Bát Chưởng của hắn dùng còn muốn phức tạp khó hiểu hơn, hơn nữa hỏa chương phách ra cực nhanh, tựa hồ một bộ chưởng pháp này là vì luyện đan mà chế tạo nên. Còn nữa, cảm nhận được lam sắc hỏa diễm quỷ ý linh động kia, trong nội tâm Mộ Dung Bạch rốt cục bắt đầu dao động thầm nghĩ: “Chẳng lẽ tiểu tử này có được kỳ ngộ gì hay sao?”
Theo Lý Hàn đánh ra Viêm Ảnh Chưởng càng lúc càng nhanh, linh thảo huyền phù ở giữa không trung dần dần toàn bộ đề luyện ra tinh hoa rơi vào trong dược đỉnh rồi. Một canh giờ nhanh chóng trôi qua, người chung quanh vẫn đang hết sức kiên nhẫn chờ đợi. Liền khi phần lớn phụ trợ linh thảo cấp thấp được luyện hóa xong, trong tay Lý Hàn nhiều hơn một gốc linh thảo có hình dạng đóa hoa như ngôi sao, trên mặt cánh hoa còn mang theo đường vân màu đỏ, thập phần xinh đẹp.
– Đó là linh thảo gì, cảm giác thật kỳ quái a! Lý Hàn lại muốn đem nó tách ra để luyện hóa, chứng tỏ đẳng cấp không thấp.
– Ta biết đây là linh thảo gì, là… là Tứ giai trung cấp Ngũ Tinh Thảo.
– Ngũ Tinh thảo, Lý Hàn lại có cao giai linh thảo bậc này, chẳng lẽ là tông chủ đưa cho hắn hay sao?
– Nếu là Lý Hàn có thể đem gốc Ngũ Tinh thảo này tặng cho ta, ta nhất định lựa chọn làm người đi theo của hắn.
Tứ giai trung cấp Ngũ Tinh thảo, có thể đề cao độ tinh khiết của Hỏa thuộc tính, đồng thời có thể thể đề cao lý giải cùng gia tăng hấp thu linh lực Hỏa thuộc tính của linh giả, là thượng đẳng linh thảo trong Tứ giai trung cấp linh thảo, giá trị hết sức trân quý. Gốc linh thảo này được Lý Hàn tìm thấy trong Hỏa Diễm Cốc, đúng như Lý Hàn suy đoán, sau khi hắn đem linh thảo này vào trong Âm Dương tháp thì hắn vẫn có thể sử dụng như bình thường.
Lý Hàn tựa hồ đối với linh thảo này giống như không quá coi trọng, vô cùng tùy ý ném vào trong dược đỉnh. Rất nhiều chấp sự Hỏa thuộc tính ở bên ngoài thấy vậy hết sức vô cùng đau đớn. Sau khi Ngũ Tinh thảo bị lam sắc hỏa diễm luyện hóa, trong tay Lý Hàn lần nữa xuất hiện một gốc linh quả đỏ ngầu.
Nhiều người không nhận ra gốc linh thảo này nhưng thân là Ngũ phẩm Linh Dược sư thì làm sao Chu Đại Quân không nhận ra gốc linh thảo trong tay Lý Hàn chính là tứ giai cao cấp Hỏa Tinh Qủa.
Hỏa Tinh Qủa bình thường sinh trưởng ở nơi có linh lực nồng đậm tuyệt đỉnh, tác dụng của nó so với Ngũ Tinh Liên thảo còn cao hơn mấy phần, có thể khiến cho đại lượng Hỏa thuộc tính ngưng tụ không tiêu tan, tăng nhanh tốc độ hấp thu của linh giả. Linh Thiên Cảnh hỏa thuộc tính chỉ cần phục dụng một gốc Hỏa Tinh Qủa là có thể ở trong khoảng thời gian ngắn đột phá tới hai tiểu cảnh giới, coi như là Địa giai cường giả phục dụng, dược lực cũng sẽ hết sức rõ rệt.
Bất quá Hỏa Tinh Qủa mặc dù dược lực kinh người, nhưng mà loại linh thảo này hết sức hiếm thấy, hơn nữa luôn luôn có tứ giai đỉnh phong Hỏa Tinh Hầu bảo vệ, cho dù là Địa giai cường giả cũng không dám dễ dàng đánh chủ ý đến Hỏa Tinh Qủa.
Chu Đại Quân thật là nghĩ mãi mà không rõ Lý Hàn tại sao lại có linh thảo cao cấp như thế, loại linh thảo này ở trong dù ở Linh Dược Đường chỉ sợ cũng không có nhiều, cho dù Linh Dược Đường đường có, linh thạch dùng để mua nó cũng sẽ cao đến dọa người, hắn sẽ không cho là Lý Hàn có năng lực đi mua được. Trong lòng càng ngày càng hoài nghi Lý Hàn có phải trong vòng nửa năm biến mất kia đã có nhiều kỳ ngộ hay không.
Nhận biết được Hỏa Tinh Qủa cũng không chỉ là Chu Đại Quân, chư vị trưởng lão ngồi ở phía trên cũng đều nhận ra rồi, bởi vì bọn họ đều là đại nhân vật thấy nhiều biết rộng, nếu như ngay cả Hỏa Tinh Qủa mà cũng nhận thức không ra, vậy bọn họ uổng với danh xưng là trưởng lão rồi.
Sau khi luyện hóa xong Hỏa Tinh Qủa, Lý Hàn lại lần lượt ném vào vài gốc Tứ giai cao cấp linh thảo, các trưởng lão ở thượng tọa nhìn đến đều là trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ thật sự không nghĩ một cái Linh Thiên Cảnh nho nhỏ lại người mang cự phú. Những linh thảo kia mỗi một gốc lấy ra chỉ sợ cũng sẽ dấy lên một mảnh tinh phong huyết vũ, hơn nữa ở trong mắt nhân gia lại là không coi vào đâu.
– Hô… cuối cùng đề luyện xong.
Lý Hàn khẽ thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi trên trán một chút, lại dùng mấy viên Hồi Khí đan, tiếp đó lại ném vào một viên Tứ giai hậu kỳ thú đan. Lam diễm trong tay hắn lần nữa gia tăng hỏa lực.
“Bồng bồng!” Hỏa diễm phác thiêu ở trên vách đỉnh phát ra từng trận tiếng động, bốn phía dược đỉnh nổi lên màn sáng thần kỳ mơ hồ đem tinh hoa linh thảo được đề luyện ra cùng với năng lượng thú đan toàn bộ củng cố ở bên trong dược đỉnh.
Hiện tại đã đến giai đoạn cuối cùng, Lý Hàn vẫn không lộ ra nửa điểm vội vàng xao động, thần sắc chẳng qua là chuyên chú ở trên dược đỉnh. Bỗng nhiên, năng lượng thú đan trong dược đỉnh toàn bộ bị luyện hóa, Lý Hàn hét lớn một tiếng:
– Ngưng đọng cho ta.
Song chưởng của Lý Hàn lật ép xuống, linh lực trong cơ thể như thủy triều bắt đầu khởi động, toàn bộ hướng trong dược đỉnh vọt vào.
“Bồng!” Dược đỉnh phát ra một tiếng muộn hanh, một trận thanh hoa chi quang tán phát ra, một trận dược hương nồng nặc xông vào mũi khiến cho tất cả mọi người hơi bị sảng khoái.
– Đan dược vị thật nồng, đan dược này nhất định là tinh phẩm a.
– Đúng vậy a, so với đan dược mà Mộ Dung trưởng lão luyện chế ra còn muốn nồng đậm hơn mấy phần.
– Không biết đây là loại đan dược nào?
– Cũng hẳn là Thăng Thiên đan rồi, mới vừa rồi Mộ Dung trưởng lão đã kêu hắn luyện chế mà.