Phần 279
Sau khi rời khỏi núi lửa, Lý Hàn liền đi vào trong Âm Dương tháp và cho Tiểu Kim mười viên Hỏa Linh hạch để cho nó nhanh chóng lên cấp. Sau đó hắn liền tìm một rừng núi để ẩn nấp đã. Lý Hàn đi đến một khu rừng rậm, nơi này cũng thuộc về một phần nhỏ của Thiên Lạc Sơn Mạch. Sau khi giết thịt xong một linh thú, Lý Hàn liền tìm một nơi linh khí sung túc, hắn để Tiểu Bạch hộ pháp cho hắn, còn hắn thì ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hắn muốn điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất sau đó sẽ luyện đan. Nhân dịp này hắn muốn đề cao độ thuần thục của bản thân khi luyện chế đan dược tứ phẩm. Vừa ngồi xuống đã là ba ngày, một thân tinh khí của Lý Hàn đều đạt tới tối đỉnh phong, cả người lộ ra càng thêm thoát tục.
– Tới lúc bắt đầu rồi – Lý Hàn tự nói một tiếng, liền từ giữa vách núi mở ra một đại động rộng vài mét, đi vào chuẩn bị bắt đầu luyện chế tứ phẩm đan dược.
Tứ phẩm đan dược hắn định luyện chế được gọi là Thăng Thiên Đan dành cho Kim linh giả. Chủ tài của loại đan dược lần này chính là Tử Kim Hoa cùng với một ít linh thảo phụ trợ nhị tam giai các loại mới thể luyện chế. Tử Kim Hoa là khi Lý Hàn ở trong Tử Phong Cốc đạt được, những linh thảo khác thì cũng đã được Lý Hàn chuẩn bị xong. Hiện giờ là lúc xem thử hắn có thể luyện thành Thăng Thiên Đan hay không.
Thăng Thiên Đan là một loại Tứ phẩm đan dược cao giai có khả năng giúp Linh Hải Cảnh phá vỡ vào Linh Thiên Cảnh, không những vậy còn giúp Linh Thiên Cảnh tiến lên một cấp mà không hề dao động căn cơ. Lý Hàn từ trong Không Gian Giới lấy ra Hắc Thiên Đỉnh…
Dược đỉnh này sau khi rời khỏi Thiên Long Thành liền không dùng đến nữa, hắn cũng không dám lộ ra trong Thập Linh Tông, tuy rằng hắn cũng không dám quá khẳng định đây có phải là một trong Tam Đại Thiên Đỉnh thật hay không, nhưng dược đỉnh này quả thực có chỗ bất phàm, bất luận Linh Dược Sư nào nhìn thấy chỉ sợ đều sẽ động tâm.
Sau khi lấy Hắc Thiên Đỉnh ra, linh lực trong cơ thể Lý Hàn tựa hồ như bị tác động, rõ ràng có chút áp chế không nổi xúc động muốn lập tức luyện đan, cảm giác tựa như lần đầu tiên Lý Hàn đạt được Hắc Thiên Đỉnh vậy.
– Đỉnh kia có cổ quái! – Lý Hàn nhìn đường vân huyền ảo của Hắc Thiên Đỉnh lẩm bẩm nói. Tiếp theo, hắn vứt bỏ tất cả tạp niệm, bắt đầu tiến vào trạng thái luyện đan. Từng gốc linh thảo bị lấy ra, nhẹ nhàng ném vào trong dược đỉnh. Trên bàn tay Lý Hàn có một cổ hỏa diễm màu xanh da trời yêu dị thiêu đốt lên. Lý Hàn hơi có chút lo sợ.
– Không biết Thanh Loan Hư Hỏa có hủy mất dược đỉnh không nữa – Lý Hàn có chút lo lắng nói.
Thanh Loan Hư Hỏa chính là dị bảo xếp hạng thứ năm nên hỏa diễm của nó khủng bố vô cùng, đồ vật tầm thường chỉ sợ nơi dính vào sẽ bị hủy, cho nên Lý Hàn mới có lo lắng này. Lý Hàn không dám mở lam hỏa diễm ra quá nhiều, chỉ chậm rãi đốt tới dược đỉnh.
“Tư!” Trên dược đỉnh bỗng phát ra một đạo âm thanh chói tai, khiến Lý Hàn sợ tới mức lập tức rút lửa về. Chỉ thấy trên thân đỉnh Hắc Thiên phát ra linh lực cường đại, một đạo quang đoàn đỏ sậm lập tức tràn ngập cả động phủ, một cổ khí tức cường đại đồng thời tách ra, một đạo ảo ảnh xuất hiện ở trên không Lý Hàn.
– Cái này… cái này kỳ lạ rồi – Lý Hàn nhìn qua ảo ảnh lơ lửng trên không dụi mắt không thể tin được nói. Ảo ảnh kia là bộ dáng một người trung niên, một thân áo choàng đỏ thẫm, tóc cuốn như hình xa, nhìn như cực kỳ linh động yêu dị.
Ảo ảnh kia có chút khom người với Lý Hàn rồi nói:
– Hắc Thiên bái kiến chủ nhân.
– Cái này… cái gì, ngươi gọi ta là gì? – Lý Hàn há to miệng hỏi.
– Chủ nhân! – Ảo ảnh kia lần nữa lặp lại nói.
– Đại thúc, ta còn không biết ngươi là người hay quỷ đấy? Sao lại gọi ta là chủ nhân chứ? – Lý Hàn im lặng nhìn ảo ảnh kia nói, hắn hiện giờ quả thật không rõ ra làm sao.
– Chủ nhân, Hắc Thiên là đỉnh hồn của dược đỉnh, là chủ nhân thả ta ra, cho nên ngươi chính là chủ nhân của Hắc Thiên – Hắc Thiên giải thích nói.
– Đỉnh hồn à? Đó là vật gì?
Lý Hàn vẫn đang khó hiểu nói. Khí linh thì hắn biết còn đỉnh hồn là thứ gì, hắn không hề biết.
– Bất luận Linh Khí nào cũng đều có linh, mà đạt tới một cấp độ nhất định liền có thể hóa thành hồn, mà Hắc Thiên chính là linh hồn của dược đỉnh này – Hắc Thiên đáp.
– Đợi một chút, ý của ngươi là nói cái dược đỉnh này là có cấp độ rất cao sao? – Lý Hàn lần nữa hỏi.
– Đúng vậy chủ nhân – Hắc Thiên đáp.
– Vậy ngươi vẫn một mực tồn tại trong dược đỉnh?
– Đúng vậy chủ nhân?
– Ngươi nói là ta thả ngươi ra, ta cũng không biết ta thả ngươi ra thế nào nữa?
– Chủ nhân thân mang Dị Hỏa, là Dị Hỏa đốt hủy đi cấm chế của dược đỉnh, nên Hắc Thiên mới có thể thoát ra ngoài.