Phần 221
– Ngươi nói xem, Ninh Thiên Vũ và Lý Hàn, ai sẽ là người chiến thắng?
– Đương nhiên là Ninh Thiên Vũ rồi, nên nhớ hắn đã đánh bại Tiêu Hoàng. Với lại, Lý Hàn là linh dược sư nên sức chiến đấu đâu thể nào cao được nên Ninh Thiên Vũ chiến thắng là điều chắc chắn.
– Ngươi nói đúng, Lý Hàn có thể lọt vào được tận top 3 chẳng qua do hắn ăn may mà thôi. Nhưng bây giờ hắn hết may rồi vì hắn gặp phải Ninh Thiên Vũ.
– Cũng chưa chắc, ngươi nên nhớ là Lý Hàn đã vượt cấp đánh bại Tiêu Chiến có thực lực cao hơn hăn tận hai cấp độ lận đó.
– Bộ Lý Hàn biết vượt cấp đánh người còn Ninh Thiên Vũ không biết chắc. Ta đã nói rồi, trận này Ninh Thiên Vũ thắng chắc.
Tất cả mọi người ở phía dưới nhìn hai thân ảnh trên lôi đài rồi cùng nhau bàn luận rôm rả về kết quả của trận đấu này. Nhưng đa phần tất cả mọi người đều cho rằng người thắng trận đấu này là Ninh Thiên Vũ, không có ai xem trọng một Linh Dược sư như Lý Hàn cả.
Sau khi trưởng lão chưởng quản nói một hồi mới tuyên bố trận đấu bắt đầu, ngay khi trận đấu bắt đầu. Ninh Thiên Vũ liền rút kiếm của mình ra, khi thanh kiếm này xuất hiện, bốn phía nhiệt độ bỗng chậm lại, vô số sương hoa trên mặt đất hiện ra!
– Lý Hàn, trong vòng ba chiêu, bản thiếu gia khiến cho ngươi cúi đầu xưng thần.
Nói rồi trường kiếm trong tay hắn rung lên, hóa thành năm kiếm quang rực rỡ đâm thẳng vào mặt Lý Hàn. Từ kiếm quang phát ra các đạo hàn khí làm cho huyết dịch người ta cũng muốn đông lại.
Lý Hàn thấy vậy liền đạp Phong Ảnh Bộ, lắc người né kiếm quang. Sau đó hắn thi triển thức thứ nhất của Thiểm Điện kiếm pháp đánh về phía Ninh Thiên Vũ. Thanh kiếm trên tay Lý Hàn hóa thành ánh sáng đỏ chớp lóe xé rách không khí như rắn độc phun nhụy đâm nhanh hướng Ninh Thiên Vũ. Ninh Thiên Vũ không thể bắt giữ bóng kiếm nhanh như chớp, trong lòng hoảng hốt, lập tức né tránh. Ninh Thiên Vũ thụt lùi khiến Lý Hàn nắm giữ tiết tấu chiến đấu ngay.
“Vù vù vù vù vù!” Thức thứ ba của Thiểm Điện kiếm pháp, kiếm quang lúc chớp lúc tắt. Lỳ Hàn lắc người, kiếm quang như gió bao phủ chỗ hiểm sau lưng Ninh Thiên Vũ. Ninh Thiên Vũ giật mình, bất đắc dĩ phải lùi tiếp. Lý Hàn quyết tâm không cho đối thủ có cơ hội thở dốc, kiếm thế thay đổi liên tục ép cho Ninh Thiên Vũ không có chỗ thở. Kiếm khí tung hoành, như Phi Long Tại Thiên. Lý Hàn hoàn toàn nắm lấy thế chủ động.
Những người ở phía dưới nhìn một màn này đều cảm thấy Lý Hàn là một yêu nghiệt, chỉ dựa vào một bộ kiếm pháp đã ép chết Ninh Thiên Vũ. Đặc biệt kiếm pháp cuồn cuộn này rõ ràng rất bình thường nhưng Lý Hàn vận dụng có thần vận chảy xuôi, chợt nhanh chợt chậm, ánh mắt khó bắt giữ. Nhìn lâu thì mắt mông lung, choáng váng đầu óc. Đây rõ ràng là dấu hiệu đã lĩnh ngộ kiếm pháp đến cực độ.
Ninh Thiên Vũ bị ép như vậy khiến hắn vô cùng khó chịu, hắn liền đánh Thanh Mang Trảm để đẩy lùi Lý Hàn. Đúng như ý hắn, khi hắn đánh ra Thanh Mang Trảm, Lý Hàn liền đạp Phong Ảnh Bộ nhanh chóng lui lại phía sau để tránh. Ninh Thiên Vũ thấy vậy liền lao tới, mũi kiếm khẽ rung hóa thành ba đạo kiếm khí mang theo hàn mang, chia ra tấn công Lý Hàn. Thấy kiếm chiêu của Ninh Thiên Vũ đánh tới, cổ tay Lý Hàn run lên, thanh kiếm trên tay liền đón đỡ.
“Đinh! Đinh! Đinh!” Binh khí hai người giao kích, bùng lên đạo đạo hỏa tinh, Lý Hàn dùng tu vi ngũ trọng thiên đón đánh Cửu Trọng Thiên, ở trên lực lượng lập tức bị tổn thất nặng, bị ép tới liên tiếp lui về phía sau. Ninh Thiên Vũ thét dài một tiếng, đem lực lượng bản thân quán thâu vào bên trong kiếm, dẫn động Thủy linh khí bốn phía khiến uy lực kiếm hắn tăng lên gấp bội. Hắn muốn thừa dịp thắng mà truy kích, đem Lý Hàn nhất cử đánh bại.
Lý Hàn hừ nhẹ một tiếng, Mộc, Hỏa song hệ công pháp đủ chuyển, lực lượng trong nháy mắt tăng lên tới Linh Hải Cảnh thất trọng thiên, dẫn động Mộc, Hỏa linh khí bốn phía, uy lực thanh kiếm trên tay cũng tăng lên một mảng lớn.
“Đinh!” Binh khí của hai người lại lần nữa đánh tới.
“Đằng đằng đằng…” Khi hai vũ khí va chạm nhau, hai người đều bắn ra hai phía rơi xuống đất, nhưng chân mới chạm đất thì lập tức lại nhảy lên đánh về đối phương.
“Đinh! Đinh! Đinh!” Một chuỗi song kiếm va nhau không dứt bên tai. Trên đài, tia lửa lập lòe như ma trơi. Ác chiến không ngừng, hai người đều bị thương, máu tươi văng khắp nơi, chiến đấu càng phát ra có vẻ tàn khốc. Nhưng Lý Hàn chính là “Song hệ cùng tu”, tay phải hóa thành chưởng, ở miệng vết thương của mình vỗ, một đạo lục sắc quang mang hiện lên, miệng vết thương lập tức khép lại.
– Vạn Mộc Chi Xuân!
– Lý Hàn là Hỏa, Mộc cùng tu!
– Ninh Thiên Vũ này thảm rồi, người ta có Vạn Mộc Chi Xuân trị liệu thương thế, căn bản không sợ hao tổn!
– Ân, chỉ là đổ máu liền đủ cho Ninh Thiên Vũ chịu không được!
Mọi người nghị luận tới tấp, đều cho rằng cán cân thắng lợi bắt đầu hướng về Lý Hàn. Ninh Thiên Vũ thấy Lý Hàn vận dụng Vạn Mộc Chi Xuân liền hừ lạnh, lập tức tách khỏi Lý Hàn. Rồi hắn đánh ra Thủy Ảnh kiếm pháp về phía Lý Hàn. Nhìn ba đạo kiếm quang mang theo vô tận lực lượng đánh đến mình, Lý Hàn liền đạp Thất Tinh Lưu Quang Bộ và xuất hiện sau lưng Ninh Thiên Vũ rồi hắn tung ra Hỏa Sát Ấn!
“Đùng! Đùng… Phụt…” Thanh âm đầu tiên là do Thủy Ảnh kiếm pháp đánh lên chỗ Lý Hàn đứng lúc nãy tạo nên, còn âm thanh phía sau là do Hỏa Sát Ấn của Lý Hàn đánh trúng lưng của Ninh Thiên Vũ tạo thành. Ninh Thiên Vũ bị một chiêu này của Lý Hàn đánh cho bị thương khiến hắn phun ra một ngụm máu tưới đồng thời hắn cũng bị Lý Hàn đánh bay khỏi lôi đài.
Nói thì chậm nhưng từ lúc Ninh Thiên Vũ tung chiêu cho đến khi hắn bị đánh bay khỏi lôi đài chỉ diễn trong vòng vài giây nên khi tất cả mọi người quan chiến phản ứng lại thì đã thấy Ninh Thiên Vũ đã nằm ở dưới lôi đài rồi. Điều này khiến tất cả mọi người dưới lôi đài đều đưa mắt nhìn nhau vì bọn họ không biết chuyện gì vừa xảy ra cả.
Đừng nói là bọn họ, cho dù những Linh Thiên Cảnh trên đài cao cũng phải nhíu mày vì bọn họ không thể bắt kịp được thân ảnh của Lý Hàn. Có thể tránh khỏi ánh mắt của bọn họ, thân pháp của Lý Hàn ít nhất phải đạt đến Huyền cấp thượng phẩm. Nghĩ tới điều này, hơi thở nhiều người trở nên dồn dập, hiển nhiên họ đã động tham niệm, muốn đoạt lấy thân pháp của Lý Hàn về cho gia tộc.
Trên lôi đài, Lý Hàn nở nụ cười kinh thường nhìn Ninh Thiên Vũ ở dưới nói:
– Không phải muốn cho ta một bài học sao? Sao lại nằm ở dưới rồi, đúng là chỉ được cái mạnh miệng chứ bản lĩnh thì không có.
Tâm trí của Ninh Thiên Vũ nãy giờ đang nằm trên mây, đến khi nghe Lý Hàn nói thì tâm trí của Ninh Thiên Vũ mới trở lại, lúc nãy hắn mới biết mình đã bị đánh rớt xuống khỏi lôi đài. Hắn đương nhiên sẽ không chấp nhận thất bại như vậy, đặc biết người gây ra lại chính là Lý Hàn. Hắn hét lên:
– Ta chưa thua! Ta chưa thua!
Nói rồi hắn muốn chạy lên lôi đài nhưng hắn vừa bước ra một bước thì hắn cảm nhận được hai tia uy áp mang theo sát cơ nhắm vào hắn. Hắn quay đầu nhìn lại thì phát hiện hai chấp sự Thập Linh Tông đang nhìn chằm chằm vào hắn. Sắc mặt trung niên lam bào âm trầm nhìn Ninh Thiên Vũ nói:
– Tiểu tử, ngươi có gan thì bước thêm một bước nữa xem!
Nói rồi sát ý của trung niên lam bào nhắm vào Ninh Thiên Vũ liền tăng mạnh, khiến cho mồ hôi lạnh trên trán Ninh Thiên Vũ liên tục chảy xuống. Trung niên mập mạp cười khẩy nhìn qua Ninh Diệu Hoa nói:
– Ninh gia chủ, tôn tử nhà ngươi thậttt… giỏiii…
Hai chữ cuối cùng được trung niên nhà giàu mới nổi kéo dài ra khiến cho tâm của Ninh Diệu Hoa liền run lên, lão liền đứng dậy chấp tay với hai người nói:
– Xin hai vị chấp sự bất giận, ta nhất định sẽ dạy dỗ lại tôn tử ta.
Nói xong thì lão quay xuống nhìn Ninh Thiên Vũ hét lớn:
– Thiên Vũ, mau xin lỗi hai vị chấp sự. Nếu không ta đánh gãy chân chó của ngươi.
Ninh Thiên Vũ nghe vậy liền khom người hướng về phía đài cao nói:
– Xin hai vị đại nhân rộng lượng tha lỗi cho sự thất thố của ta.
Hai người nghe vậy thì đồng loạt hừ lạnh, trung niên mập mạp nói:
– Tha cho ngươi lần này, nếu còn cản trở cuộc đấu. Chết!
Chữ “Chết” mang theo uy áp của Linh Thiên Cảnh đánh thẳng vào người Ninh Thiên Vũ khiến hắn phải lui lại vài bước mới đứng vững được, trên miệng hắn chảy xuống một tia máu. Hiển nhiên Ninh Thiên Vũ đã bị thương bởi uy áp của trung niên mập mạp. Mặc dù vậy Ninh Thiên Vũ không có chút khó chịu nào mà còn vui vẻ chấp tay về phía hai người nói:
– Cảm ơn hai vị chấp sự đã tha lỗi.
Nói rồi hắn quay người bỏ đi, nếu không đạt được hạng nhất thì các hạng khác cũng chẳng có ý nghĩ gì. Đến lúc này trưởng lão chưởng quản mới lên tiếng:
– Trận đấu này Lý Hàn thắng. Cuộc canh tranh vị trí khôi thủ sẽ diễn ra sau nửa canh giờ nữa.
Yên lặng trong kinh ngạc qua đi, nhất thời tiếng ầm ĩ vang lên. Một Linh Hải Cảnh ngũ trọng thiên đánh bại Linh Hải Cảnh cửu trọng, tuyệt đối làm cho người ta chấn động. Từng tiếng hô vang tên Lý Hàn vang lên quanh quẩn trên Diễn võ trường. Trận đại chiến này vượt qua dự liệu của mọi người. Bây giờ tất cả mọi người đều đang mong chờ trận đấu cuối cùng, giữa Lý Hàn và Lâm Tử Phi, để xem ai là người chiến thắng cuối cùng. Nhưng mặc kệ ai là người thắng, trận tiếp cuối cùng này nhất định sẽ vô cùng kịch liệt khiến mọi người, bao gồm những vị trí khác trong top mười đều vô cùng háo hức chờ xem.