Phần 215
Sau nhiều giờ tranh tài, rốt cuộc những người cuối cùng còn đứng trên mười lôi đài đã được xác định. Gồm 6 nam 4 nữ, Lý Hàn và Hàn Vũ Liên, Bạch Ngọc Sương cũng góp mặt trong mười người này, ngoài trừ ba người thì những người còn lại đều thất bại trong cuộc cạnh tranh.
Sau khi cạnh tranh kết thúc, viện trưởng Cổ Tuấn Nam đứng lên nói vài lời động viên với mười người sau đó y phất nhẹ tay áo, vô số đan dược dùng để trị thương và tăng cường thực lực theo linh lực Cổ Tuấn Nam nhẹ nhàng rơi xuống mười người, không dư một viên không thiếu một viên. Đối với sự khống chế linh lực đến mức lô hỏa thuần thanh của Linh Địa Cảnh, mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái.
Sau đó Cổ Tuấn Nam chúc mười người sẽ có thành tích tốt trong đại bỉ rồi quay người bước đi. Sau khi Cổ Tuấn Nam đi khỏi, tất cả mọi người trong Luyện Võ trường liền nhanh chóng tản đi. Trên đường đi, Lý Hàn để ý các nàng đều mang theo nét buồn bã vì không thể cùng Lý Hàn sánh vai trong Đại bỉ. Lý Hàn thấy vậy liền ra sức an ủi các nàng, nhưng mặc kệ Lý Hàn có an ủi cỡ nào đi chăng nữa, ngay cả khi hắn dùng đến “long thương” để các nàng bớt buồn, thì trong lòng các nàng vẫn có điểm hụt hẫng.
Các nàng cảm thấy bản thân mình còn quá yếu kém, không thể cùng chia sẻ gánh nặng với Lý Hàn được, nên sau khi đại bỉ kết thúc, các nàng quyết định sẽ tạm rời xa Lý Hàn để tôi luyện bản thân. Để khi có chuyện xảy ra, các nàng có thể sánh vai chiến đầu cùng hắn, chứ không phải núp sau lưng hắn để hắn một mình chiến đấu. Đương nhiên chuyện này sẽ xảy ra sau đại bỉ, còn bây giờ thì các nàng đang cùng nhau liên tục phát ra tiếng rên rỉ, quặn quại thân mình dưới sự tiến công mạnh mẽ của Lý Hàn.
Sau khi Lý Hàn an ủi các nàng, Lý Hàn lấy ra một gốc linh dược trong đống thảo dược mà Tiêu Hùng đã cho hắn trước đó. Gốc linh thảo này là Thiên Mộc Hoa, tứ phẩm đê giai linh thảo, công hiệu của nó rất đặc biệt, có thể khiến võ giả dưới Linh Địa giai sau khi dùng vào Thiên Mộc Hoa thì trên cánh tay sẽ sinh ra Linh Văn, có thể khiến linh giả trong thời gian ngắn có được huyền lực mộc thuộc tính, hơn nữa hai tay cũng tăng lực cánh tay gấp 10 lần bình thường. Nhìn qua thì công hiệu không ra làm sao, nhưng người biến hàng thì đây tuyệt đối là thứ tốt.
Đối chiến giữa linh giả, nhiều thêm một loại công kích thuộc tính khác, nhất là khi gặp gỡ thuộc tính tương khắc, phục dụng Thiên Mộc Hoa sẽ có được công kích mộc thuộc tính, đối chiến tuyệt đối sẽ càng dễ chiến thắng. Còn có gia tăng gấp 10 lần lực cánh tay, tuyệt đối rất đáng sợ, nếu như bình thường chỉ có thể nhấc lên cự thạch một ngàn cân thì sau khi phục dụng có thể nhấc lên cự thạch vạn cân, đạt tới thực lực dùng lực phá vạn quân, chỉ sợ dù là đối thủ cường đại hơn gặp phải cũng phải nhượng bộ lui binh.
Nhưng Lý Hàn thực sự cần không phải là hoa của Thiên Mộc Hoa mà là thân cây của nó. Mọi người đều biết ngoài trừ hoa thì thân cây của Thiên Mộc Hoa có thể dùng được. Thân của gốc linh thảo này tràn đầy nguyên tố táo bạo, nếu như trực tiếp dùng thì có thể khiến tinh thần lực của người lập tức tăng vọt, khiến người trong thời gian ngắn đột phá gông xiềng bản thân.
Tuy có công dụng như vậy nhưng lại không có ai dùng trực tiếp thân cây của Thiên Mộc Hoa cả vì làm vậy thì người dùng sẽ bị đau đớn như vạn châm tra tấn. Người ý chí không đủ kiên định nhẹ thì sẽ sinh ra tinh thần thác loạn, cuối cùng biến thành một gã ngu ngốc, nặng thì sẽ chịu không nổi tra tấn, thức hải vỡ tan mà chết.
Cho nên, thân của linh thảo này cơ hồ không ai dám trực tiếp dùng, bình thường đều là dùng để luyện chế Bạo Linh Đan. Nhưng Lý Hàn lại làm ra một hành vi nếu người khác thấy sẽ trực tiếp cho Lý Hàn là một người điên, đó chính là hắn bẻ xuống một phần thân của Thiên Mộc rồi cho vào miệng nhai.
Ngay sau đó, Lý Hàn liền bắt đầu tỉnh tọa, trong óc mặc niệm khẩu quyết của Luyện Dược Quyết. Thân cây Thiên Mộc Hoa sau khi bị Lý Hàn nhai xong thì nhanh hóa thành một cổ năng lượng bạo táo trùng kích về phía thức hải của Lý Hàn. Những năng lượng bạo táo kia lập tức khiến thức hải Lý Hàn càng không ngừng mở rộng bành trướng, một cổ năng lượng phân tán hóa thành hình châm đâm về bốn phía thức hải.
“Ah ah!” Lý Hàn chỉ cảm giác trong óc như bị vạn châm giày vò, cảm giác đầu mình như muốn nổ ra vậy, khiến người cực kỳ thống khổ.
– Ý thủ Càn Khôn, bảo thủ quy nhất.
Lý Hàn cắn răng, mồ hôi to như hạt đậu chảy dọc theo khuôn mặt nhỏ, trong tay kết xuất thủ ấn huyền ảo, trong nội tâm càng không ngừng mặc niệm khẩu quyết.
Nhất thời, năng lượng táo bạo trong thức hải Lý Hàn liền từ từ yên tĩnh lại, đình chỉ khuếch tán ra ngoài. Ngay sau đó năng lượng phân tán kia bị một cổ tinh thần lực vô hình bao lại với nhau, khiến chúng nó không thể tiếp tục đâm kích thức hải, sau đó, theo áp lực vô hình kia càng lúc càng lớn, cổ năng lượng bạo táo này cũng bị nghiền ép thành chất lỏng trắng sữa, nhỏ từ từ xuống thức hải Lý Hàn.
Thức hải sau khi bị nhũ dịch dính vào liền trở thành màu trắng giống như nhũ dịch, hơn nữa màu trắng này theo nhũ dịch kia rơi xuống, thức hải rõ ràng cũng dần dần lớn ra. Đúng lúc này Thiên Hỏa Châu vốn dĩ đang nằm dưới đan điền của Lý Hàn lại đột ngột chạy lên thức hải của hắn nhưng vừa chạy vào thức hải thì nó run run giống như sợ Âm Dương tháp sẽ đuổi nó đi vậy. Nhưng lần này Âm Dương tháp im lặng không chút động tĩnh nào, thấy Âm Dương tháp không làm gì thì Thiên Hỏa Châu nhanh chóng chạy xuống nơi nhỏ giọt nhũ dịch.
Mỗi khi nhũ dịch rơi xuống Thiên Hỏa Châu thì nó lại lay động vài cái, tựa hồ cảm thấy mừng rỡ khi nhũ dịch nhỏ xuống nó vậy. Biến hóa sinh ra trong thức hải Lý Hàn không biết được. Hắn chỉ biết thống khổ trong đầu mình đang dần dần giảm bớt, cho đến cuối cùng tất cả cảm giác đau đớn đều biến mất. Cũng không biết đã qua bao lâu, Lý Hàn chậm rãi mở to mắt, hai cổ tinh mang mãnh liệt bắn ra, mang đến cho người một loại cảm giác thâm bất khả trắc.
– Phân cho ta!
Lý Hàn đưa ánh mắt nhìn về phía đèn lồng ở hướng không xa, trong miệng quát nhẹ một tiếng.
“BA!” Cái đèn lồng kia rõ ràng không chút dấu hiệu bị phân thành hai nửa. Tình huống này nếu để cho người khác thấy chỉ sợ sẽ bị hù dọa một trận, bởi vì đây là công kích lợi dụng ý niệm uy áp chỉ có Linh Thiên Cảnh mới có thể làm được.
Thế nhưng Lý Hàn rõ ràng chỉ là Linh Hải ngũ trọng thiên làm sao làm được loại ý niệm công kích này chứ? Không cần phải nói đây chính là chỗ thần kỳ của Luyện Dược Quyết. Vừa rồi Lý Hàn là lợi dụng tinh thần công kích đèn lồng, tinh thần lực là tồn tại vô hình, mắt thường căn bản không thấy rõ ràng, chỉ có người tinh thần lực cao thâm mới có thể cảm ứng được.
Lý Hàn thỏa mãn cười cười, cuối cùng thì hắn có thể dùng tình thần lực để công kích rồi. Với tình thần lực bây giờ thì hắn có thể phát ra ba lần công kích mà không có vấn để gì. Hơn nữa, khoảng cách có thể công kích được đạt đến 7m nên hắn không cần tới gần đối phương mới có thể ra tay được. Sau khi nếm được ngon ngọt rồi, Lý Hàn nhanh chóng ăn hết phần thân Thiên Mộc Hoa còn lại.
Tuy đau đớn vô cùng khiến Lý Hàn phải la lên để có thể giảm bớt cơn đau nhưng vì khao khát được trở thành người mạnh nhất trên lục địa này nên mặc kệ có đau đớn thế nào, Lý Hàn vẫn cắn răng tiếp tục tiến tới phía trước. Lần bế quan lần này của Lý Hàn hết một tháng nhưng do hắn ở trong Âm Dương tháp nên bên ngoài mới có một ngày trôi qua. Lúc này ở bên ngoài, Thiên Long Thành càng lúc càng náo nhiệt vì đại bỉ đã gần kề rồi. Vào lúc này, những người trẻ tuổi của các gia tộc nhao nhao phá quan mà ra, tất cả đều vì thịnh hội bốn năm một lần này. Đại bỉ lần này tất nhiên sẽ là một phen “long tranh hổ đấu” đặc sắc.
Đại Bỉ đến gần, Lý Hàn vẫn ở trong Âm Dương tháp. Chỉ thấy hắn thần sắc nghiêm nghị, song chưởng đặt trước bụng dưới, toàn thân tản ra khí thế mạnh mẽ, càng kỳ lạ chính là hào quang quanh thân khi thì màu đỏ, khi thì màu xanh của biên cả, khi thì màu xanh của mộc, khi thi màu xám và cuối cùng màu vàng. Nhan sắc chuyển đổi, vòng đi vòng lại, lộ ra cực kỳ thần kỳ bất phàm.
Một lát sau thì Lý Hàn thở nhẹ ra rồi mở mắt, lúc này hắn chỉ còn thiếu thổ thuộc tính là có đủ ngũ hành thuộc tính rồi. Lý Hàn ra khỏi Âm Dương tháp đến Thiên Long Các để lấy điểm đổi linh kỹ. Sau khi nói ra yêu cầu, Lý Hàn được đưa vào mảnh võ đạo bí điển.
Tấn công thì hắn có rất nhiều bài tẩy nên không thiếu, phòng ngự thì với thân thể hắn lúc này thì trừ phi gặp Linh Thiên Cảnh nếu không đừng hòng giết được hắn nên Lý Hàn cuối cùng chọn Linh kỹ về thân pháp. Thất Tinh Bộ của hắn chỉ là Phàm kỹ nên không còn phù hợp với hắn nữa nên hắn phải chọn một bộ thân pháp mới.
Phù Ảnh Thuật, Di Hình Đại Pháp, Thiên Lôi Ảnh. Trong này có vô số thân pháp từ Hoàng cấp cho đến Huyến cấp cũng có nhưng khi nhìn vào số điểm muốn đổi của các thân pháp Huyền Cấp thì khuôn mặt Lý Hàn méo xẹo. Thấp nhất cũng là 10 vạn mà trong khi đó, điểm tích lũy mà Lý Hàn đang có chỉ là 3 vạn mà thôi nên xem ra hắn không có duyên với những thân pháp Huyền Cấp này.
Nên hắn chỉ có thể chọn những thân pháp Hoàng Cấp mà thôi, sau khi đi hết một vòng thì hắn chọn thân pháp có tên là Phong Ảnh Bộ, linh kỹ Hoàng cấp trung phẩm. Linh giả muốn sử dụng phải có Phong thuộc tính mới được. Bộ thân pháp này có thể làm cho linh giả ở trong khi di chuyển sử dụng Phong linh lực chung quanh thúc dục thân thể, chẳng những có thể phát ra tác dụng gia tốc, còn có thể ở trên đường biến hướng, kỳ diệu vô cùng.
Lý Hàn vừa ý với bộ thân pháp này liền đi ra để tính tiền, trên đường ra thì Lý Hàn chọn thêm một linh kỹ có tên là Vạn Mộc Chi xuân, là linh kỹ hoàng cấp trung phẩm. Linh kỹ này chỉ có Mộc hệ linh giả mới có thể tu luyện được. Bên trong Ngũ hành, Mộc ý nghĩa sinh mệnh, tính công kích yếu nhất, nhưng sinh cơ dạt dào, thuyên chuyển Mộc Linh lực trong trời đất, có thể phát ra tác dụng trị liệu phi thường cường đại. Một linh giả Mộc thuộc tính mặc dù không có lực công kích cường đại, lại phi thường được hoan nghênh, là chức nghiệp phụ trợ rất mạnh.
Thử tưởng tượng xem, nếu có Vạn Mộc Chi Xuân này thì khi bản thân huyết chiến sinh tử thì hắn có thể vừa đấu vừa tự hồi phục bản thân mình, đến lúc đó chẳng phải tỷ lệ sống của người có Vạn Mộc Chi Xuân chẳng phải lớn hơn sao.
Lý Hàn đem hai linh kỹ này đi thanh toán, nhưng cả hai có giá tận 3 vạn 2 lận, nên Lý Hàn buộc phải bỏ một trong hai trở lại. Cũng may cho Lý Hàn là chấp sự đó muốn kết duyên với hắn nên liền giảm giá xuống 3 vạn nên hắn có thể đem hai linh kỹ này đi. Sau khi thanh toàn thì chấp sự đó liền đi lấy hai bản sao của hai linh kỹ này giao cho Lý Hàn.
Lý Hàn trở lại trong phòng của mình trong Âm Dương tháp, đầu tiên tu tập đúng là Vạn Mộc Chi Xuân này. Hắn ở trên năng lực lĩnh ngộ linh kỹ cường đại đến kinh người, chỉ với ba ngày thời gian liền nắm giữ tinh yếu trong đó. Hắn ở trên tay kéo lê một vết rách, máu tươi lập tức rỉ ra, Lý Hàn chuẩn bị phát động Vạn Mộc Chi Xuân. Nhưng hắn chưa kịp làm gì thì Tiểu Bạch thấy Lý Hàn bị thương liền chạy đến lè lưỡi liếm vết thương trên tay Lý Hàn. Lý Hàn cười cười dùng tay còn lại vuốt ve đầu nó.
Bỗng nhiên Tiểu Bạch phát ra một tiếng kêu oanh trời, lông của nó toàn thân bỗng dựng lên. Rồi bên ngoài thân thể Tiểu Bạch đột ngột hình thành một lớp vỏ trứng trắng như tuyết, đem thân thể nó bao phủ lại. Lý Hàn trố mắt ngoác mồm.
Lý Hàn nhìn qua trứng trên tay mình mà ngạc nhiên, hắn chớp mắt rồi lại chớp mặt thêm một lần nữa, mặc kệ hắn chớp mắt bao nhiêu lần thì quả trứng này vẫn không biết mất. Một con mèo biến thành một quả trứng. Cái quái gì vậy trời?
Lý Hàn quan sát kỹ quả trứng trên tay mình nhưng hắn không nhìn ra một chút manh mối nào cả, hắn chỉ biết là quả trứng này này rất nóng, thật giống như muốn nổ tung vậy. Cái này thật kỳ lạ. Hắn không dám đánh nát vỏ trứng, nhìn xem đến cùng Tiểu Bạch như thế nào. Tuy từ trước tới nay chưa gặp qua, nhưng chỉ cần tham khảo loài chim liền biết, trứng nhất định phải tự mình phá, nếu như hắn gõ nát vỏ trứng, vậy tuyệt đối là đốt cháy giai đoạn, chỉ có thể hại người.
– Quên đi, chuyện này chắc không phải là chuyện xấu, tiểu Bạch chắc sẽ không có chuyện gì, liền để nó tiếp tục ấp đi!
Nói đến từ “ấp” hắn không khỏi lộ ra vẻ mặt quái lạ. Lý Hàn liền để quả trứng Tiểu Bạch xuống đất rồi vận dụng Vạn Mộc Chi Xuân.
Bốn phía linh khí Mộc thuộc tính ở Vạn Mộc Chi Xuân dẫn đạo, hóa thành từng đạo lục sắc quang mang, ở phía trên miệng vết thương nhấp nhô, miệng vết thương dài chừng một tấc lập tức lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khép lại, vài cái thời gian hô hấp liền khỏi hẳn!
– Thật sự là thần kỳ! Hiện tại nếu như ta lại bị trọng thương như lần trước mà nói, tin tưởng trong vòng 3 ngày có thể khỏi hẳn!
Lý Hàn kinh hỉ vạn phần, tuy Ngũ hành cùng tu ý nghĩa hắn so với người khác phải trả giá gấp năm lần thời gian, nhưng uy lực thực sự tăng gấp năm lần! Không ai có thể xem thường được, đã có thể công kích lại có thể phòng ngự, còn tự mình trị liệu.
Đương nhiên, người nào cũng biết chỗ tốt của Ngũ hành cùng tu, nhưng vì cái gì ngay cả song hệ cùng tu cũng ít như vậy? Còn không phải bởi vì võ đạo chi lộ gian nan, chỉ là chuyên tu một hệ cũng chưa hẳn có thể đạt đến đại thành, huống chi là song hệ cùng tu, cái này chỉ có thể tầm thường vô vi cả đời.
Nhưng Lý Hàn có Âm Dương Hỗn Độn Quyết, chỉ cần có hấp thụ Âm Dương khí là hắn có thể tu vi tiến cảnh mãnh liệt, là bất luận kẻ nào cũng không thể bằng được. Sau khi thử xong Vạn Mộc Chi Xuân thì Lý Hàn bắt tay vào tu luyện Phong Ảnh Bộ. Tu luyện không tuế nguyệt, thời gian chỉ một thoáng là qua, ngày Đại Bỉ đại chiến rốt cuộc cũng đến.