Phần 204
Đặt Lý Hàn xuống giường, Tiêu Mị nở một nụ cười đầy mê hoặc, cuối cùng nàng đã bắt được con mồi mà nàng hằng mong muốn. Nàng lấy ra một viên thuốc rồi nàng cho miệng Lý Hàn, sau đó nàng đổ nước vào miệng mình rồi hôn lên môi Lý Hàn. Khi hai môi dính lấy nhau, Tiêu Mị liền dùng lưỡi đánh tan phòng tuyến của Lý Hàn mà cuốn lấy lưỡi hắn, dòng nước theo đó cũng chảy qua.
Cảm nhận được Lý Hàn đã nuốt viên thuốc thì nàng liền cảm thấy hài lòng, viên thuốc đó là Nhuyễn Cốt Đan, có tác dụng khiến người nuốt vào không có chút sức lực nào trong vài canh giờ, với chừng ấy thời gian thì đã đủ cho nàng ăn sạch Lý Hàn rồi. Còn vì sao cho Lý Hàn ăn Nhuyễn Cốt Đan vì mê hương mà nàng dùng cho Lý Hàn sắp hết tác dụng rồi, rất nhanh thì Lý Hàn sẽ tỉnh lại. Đến lúc đó nàng sợ Lý Hàn sẽ tức giận và bỏ đi, lúc đó thì nàng sẽ không có cơ hội để ăn Lý Hàn nữa nên đành dùng cách này.
Thấy Lý Hàn đã nuốt viên thuốc thì nàng tính đứng lên lột đồ Lý Hàn ra nhưng hương vị trong miệng Lý Hàn khiến nàng mê muội, không dứt ra được nên Tiêu Mị vừa tiếp tục hôn Lý Hàn vừa dùng lưỡi cướp lấy hương vị của hắn. Tiêu Mị hôn Lý Hàn cho đến khi cảm thấy không khí trong phổi mình sắp cạn thì nàng mới rời khỏi môi Lý Hàn, sau khi hít một hơi thì nàng bắt đầu cởi quần áo của Lý Hàn ra.
Theo bàn tay của nàng, từng lớp trang phục của Lý Hàn liền rơi xuống đất và chỉ trong một lát thì toàn thân Lý Hàn đã hoàn toàn bại lộ trước mắt Tiêu Mị. Ánh mắt của Tiêu Mị hiện lên vẻ kinh ngạc, vì nhìn bề ngoài thì Lý Hàn có dáng vẻ gầy nhưng không ngờ khi lột sạch quần áo của hắn ra thì ẩn dưới đó là một cơ thể hoàn mỹ, tỉ lệ cơ thể cân xứng, lại không hề thấy có vẻ quá cứng rắn như đá, cũng không có vẻ mềm mại, khí tức nam tử mãnh liệt đủ làm thiếu phụ động tình phải đói khát.
Khi ánh mắt của nàng lướt đến hạ thể của Lý Hàn thì nàng phải nuốt một ngụm nước miếng, trong mắt nàng hiện lên vẻ si mê vì con “cuồng long” của Lý Hàn mặc dù chưa thức tỉnh nhưng vẫn có chiều dài kinh người, không biết khi nó thức tỉnh sẽ còn cao to đến đâu nữa. Nhưng nàng có thể chắc chằn là trong cuộc đời liệp diễm của nàng thì Lý Hàn là người có con “cuồng long” hùng mạnh nhất.
Xem ra là nàng đã bắt được một con mồi cực phẩm rồi, nàng vừa nghĩ vừa liếm môi, hình ảnh này kích thích vô cùng. Nàng cũng nhanh chóng lột sạch quần áo của mình, và chỉ trong chớp mắt thì một thân hình tuyệt mỹ đã xuất hiện trong không khí. Đúng lúc này Lý Hàn đang ngủ say trên giường thì “ưm” một tiếng, xem ra tác dụng mê hương của nàng đã hết tác dụng.
Qủa nhiên, chỉ một lát sau thì đôi mắt đang nhắm của Lý Hàn từ từ mở ra. Khi Lý Hàn mở mắt ra thì thấy trước mắt mình là một trần nhà hết sức hoa lệ dùng vật liệu tinh mỹ, tùy tiện gỡ xuống một mảnh là có thể giúp cho một gia đình người thường cả đời không lo ăn lo mặc.
“Nơi này là nơi nào?” Hắn nhớ mình đang đi chung với Tiêu Mị thì đột nhiên mọi thứ liền tối sầm xuống, nhớ đến đây thì hắn biết mình đã bị trúng bẫy. Hắn muốn cử động để ngồi dậy nhưng hắn phát hiện rằng toàn thân không hề có chút sức lực nào, giống như sức lực toàn thân đã bị rút sạch vậy. Đúng lúc này giọng nói của Tiêu Mị vang lên:
– Lý công tử, người đã tỉnh!
Lý Hàn nghe vậy liền dùng hết sức nghiêng đầu về hướng phát ra giọng nói, ngay khi vừa nhìn về hướng đó thì ánh mắt của Lý Hàn liền bị trấn trụ vì trong mắt hắn bây giờ là thân hình Tiêu Mị không một mảnh vải che thân. Khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi mắt ngập nước ẩn chứa phong tình vô hạn, mũi quỳnh cao thẳng, làn da trắng như ngọc noãn, má hồng sinh hoa, đôi môi đỏ như bảo thạch, tất cả đều tràn đầy vẻ phong tình.
Thân hình nàng thì khỏi phải nói, cổ cao thon dài như một con thiên nga, xương quai xanh thì tinh xảo tràn đầy hấp dẫn, cặp đào tiên tròn trịa đẫy đà mũm mĩm vểnh cao, núm vú nàng thì to hơn các nữ nhân của hắn, nhưng nó vẫn tuyệt mỹ, nó giống như hai viên ruby đỏ hồng rực rỡ vậy. Xuống phía dưới chính là vòng eo linh động trơn nhẵn, nơi có khe rốn trần đầy tính cảm.
Nhưng ánh mắt của Lý Hàn không quan tâm mà nhanh chóng lướt xuống đến nơi cuối cùng, ngay lập tức não hắn lập tức bị nổ tung, lúc này trong đầu hắn chỉ còn lại ba chữ “quá xinh đẹp” mà thôi. Cũng phải thôi, là một cực phẩm vưu vật ở cấp độ khuynh thế, âm hộ của Tiêu Mị xác thực là báu vật trần gian, là ân huệ cho bất cứ nam nhân khi được chứng kiến nó.
Hai múi lồn tuyệt đẹp đầy đặn cân xứng, gò mu múp míp mềm mại nhô lên mời gọi, khe rãnh hút hồn với màu đỏ hồng da thịt đầy nhục dục. Âm hộ cực phẩm của Tiêu Mị tựa như một thứ trái cấm trong vườn địa đàng, thành thục tới độ lớp vỏ mỏng bên ngoài bị căng trướng rách ra thành một khe rãnh, để lộ phần thịt quả hồng hào hấp dẫn bên trong, mà không ngừng tuôn trào thứ dịch trấp ngọt ngào quý giá ra bên ngoài.
Từ chốn đào nguyên ấy mọc lên một mảng cỏ thơm màu lam sậm gần như đen nhánh đầy ma mị cám dỗ. Lông mu lồn của Tiêu Mị mượt mà tươi tốt, sợi lông không quá xoăn mà vừa ngắn vừa mảnh, mềm mại như lông tơ, nhưng cũng không gây cảm giác thưa thớt. Âm mao của nàng từ phía trên âm hạch mọc men theo hai bên rãnh thịt, che phủ cái nhục huyệt với mật độ hoàn hảo, thêm một tí thì quá rậm, ít một chút thì lại thưa. Mảng cỏ tươi xanh mọc tự nhiên không qua tỉa tót mà vẫn thật gọn gàng thích mắt, so với những cái âm hộ nhẵn nhụi hay âm mao dồi dào thì lại có nét hấp dẫn riêng.
Câu nói “Trường túc bất tri lao, đa mao tức đa dâm” quả thật là vì Tiêu Mị mà phát họa. Cặp chân dài hoàn mỹ của nàng thì đã khỏi cần phải nói thêm, nói một cách thô tục:
– Riêng cặp giò này thôi cũng đủ chơi cả đời! Mệt chết vẫn đáng! – .
Về phần “đa mao”, lông mu của giai nhân quả thật không ít, còn việc Tiêu Mị có đủ dâm hay không thì nhìn vào lịch sử tình trường của nàng thì liền biết.
Chứng kiến một thân hình mê hoặc như vậy, Lý Hàn không kiềm chế được mà nuốt một ngụm nước tiếng. Âm thanh nuốt nước miếng của Lý Hàn to tới mức Tiêu Mị cũng nghe thấy được. Tiêu Mị liền cười, nói:
– Xem ra Lý công tử rất thích thân hình này của tiểu nữ.
Lý Hàn nghe vậy thì theo phản ứng thì gật đầu nhưng ngay lập tức thì hắn muốn lắc đầu, nhưng vì không có lực nên động tác của hắn chẳng khác nào con ốc sên nên vô cùng buồn cười. Tiêu Mị thấy vậy thì phát ra một tiếng cười khẽ rồi nàng bước đến, sau đó thì nàng dựa vào người Lý Hàn. Lý Hàn thấy vậy thì quát lên:
– Tiêu tiểu tử, cô làm gì vậy?
– Chẳng phải là công tử đã đoán được rồi sao? Ai bảo công tử không thích uống rượu mừng mà thích uống rượu phạt, nên tiểu nữ đành dùng đến cách này.
Từ những lời của Tiêu Mị và tình hình của bản thân vào lúc này thì Lý Hàn mới bi kịch phát hiện ra rằng hắn sắp bị cưỡng hiếp. Mặc dù vậy thì Lý Hàn vẫn cố vớt vát nói:
– Tiêu tiểu thư, cô hãy thả ta rồi chúng ta từ từ nói chuyện!
– Lý công tử! Thân thể của công tử còn thành thực hơn so với miệng của công tử!
Gương mặt xinh đẹp của Tiêu Mị cách gần Lý Hàn trong gang tấc, đôi môi đỏ mọng, mắt hạnh quyến rũ, giọng nói êm ái giống như mị dược thúc tình, có thể trong nháy mắt khiến một nam nhân hóa thân làm cầm thú.
Sắc mặt của Lý Hàn liền tối đen, bởi vì tay phải của giai nhân này đang chộp vào con “mãnh long” của hắn! Có biến hóa cũng là bình thường, ai được một vưu vật thiên kiều bá mị như vậy vuốt ve mà không có chút phản ứng chứ? Có thể có phản ứng cũng không có nghĩa là không khống chế được, nhưng ngươi cố ý khống chế như vậy để làm chi?
Dưới sự vuốt ve của Tiêu Mị, “mãnh long” của Lý Hàn nhanh chóng nộ khí xung thiên trở thành cây cột chống trời. Tiêu Mị nhìn “mãnh long” đang khí thế vô cùng của Lý Hàn mà liếm môi một cái nói:
– Đây là lần đầu tiên trong đời tiểu nữ chứng kiến một mãnh long uy vũ như vậy. Lý công tử, người thật lợi hại.
Nghe Tiêu Mị khen như vậy thì Lý Hàn trong lòng cảm thấy tự đắc vô cùng, dù sao đây cũng là sự kiêu ngạo của nam nhân. Tiêu Mị vuốt ve một hồi rồi nàng leo lên người Lý Hàn, nàng chống tay ra phía sau làm điểm tựa, sau đó nàng dùng hai mép lồn của mình ma sát lấy “tiểu Lý Hàn”, dưới sự ma sát của nàng mà mãnh long của Lý Hàn đã dính đầy nước lồn.
Thấy thời cơ đã đến thì nàng nâng cao hông, kê đầu “mãnh long” vào đúng vị trí rồi từ từ ngồi xuống, đến khi âm hộ của nàng nuốt hết dương vật lí Hàn thì nàng mới dừng lại. Lúc này nàng thở ra một hơi, nàng hy vọng với tiền vốn hùng hậu như vậy thì Lý Hàn ít nhất có thể chịu được vài phút, nếu không thì nàng sẽ thất vọng vô cùng.
Ngay khi dương vật tiến vào địa phương chật hẹp đó của Tiêu Mị thì Lý Hàn liền hiểu vì sao nàng lại thường xuyên thay đổi nam nhân. Vưu vật này chẳng những có bề ngoài giống như yêu tinh, yêu mị quyến rũ mà địa phương thần bí cũng là đặc thù, thiên phú dị bẩm.
Dùng từ “núi non trùng điệp, chín khúc mười tám ngã rẽ” cũng không đủ hình dung, trong mật đạo kia phảng phất như có một ngàn vạn xúc tua đang đồng thời đè xuống, đi vào liền tạo cho nam nhân khoái cảm vô thượng, chỉ vài lần va chạm liền đạt tới tột đỉnh. Chưa kể khi dùng tư thế này khiến cho nhục bích bên trong nàng ép chặt lại khiến cho dương vật liên tục được mát xa tạo nên những cơn cực khoái vô cùng vô tận. Mặc dù vậy, đối tượng của nàng là Lý Hàn. Người đã một mình cùng lúc đánh hơn chục nữ nhân cũng không thua trận, thì với một mình nàng có thể làm được gì hắn.
Tiêu Mị hiểu rõ, nam nhân cường thịnh bao nhiêu cho dù là nín thở ngưng thần, đi vào thân thể nàng cho dù không hề động đậy nhưng vẫn sẽ trong thời gian trên dưới một phút mà thất bại thảm hại. Nên khi nàng lên xuống thì động tác vô cùng chậm chạp vì nàng sợ Lý Hàn đột nhiên hét lớn mà tiết thân. Nhưng khi làm chuyện này thì có ai kiềm chế được mình, với lại đã năm phút trôi qua nhưng thấy Lý Hàn vẫn bình thường nên nàng từ từ tăng tốc. Lúc này máu huyết toàn thân nàng gia tăng tốc độ, đôi mắt đẹp càng ngày càng mê ly, miệng hé ra, gò má dần dần đỏ ửng kinh người.
Trong cuộc đời nàng có rất nhiều nam nhân, có thể bởi vì nàng trời sinh đặc thù, tuy rằng làm cho vô số nam nhân phải khom lưng, chỉ cần là nam nhân sau khi phát sinh qua quan hệ với nàng đều sẽ vô cùng mê luyến, nhưng chính bản thân nàng chưa từng hưởng thụ qua nam nữ cực lạc bao giờ. Nàng thường xuyên tìm nam nhân vì nàng muốn nếm thử vui thú đó. Đáng tiếc là cho đến tận bây giờ vẫn không có ai có khả năng làm nàng đạt tới cơn cực đỉnh, chỉ để lại cho nàng cảm giác vô tận hư không.
Nhưng vào lúc này, nàng cảm thấy bản thân mình sắp đạt đến cực lạc rồi. Chính vì thế nàng mạnh liệt đập vào, tiếp tục bay lên cực đỉnh, không ngừng phiêu du trên đỉnh cực lạc. Một lúc sau, nàng trực tiếp lên cực đỉnh. Nàng không ngừng run rẩy, toàn thân bắt đầu uốn éo, nhất là bên trong, tần suất đè ép tăng vọt gấp trăm lần, thiếu chút nữa Lý Hàn đã ra cùng một lúc.
Tiêu Mị tuy rằng đạt tới cực lạc phi thường khó khăn, nhưng khoái cảm cực lạc lại vượt xa những nữ nhân khác, chẳng những mãnh liệt còn kéo dài, ước chừng suốt cả nén hương thời gian mới chậm rãi bình ổn trở lại. Tiêu Mị hô hấp dồn dập, đồi ngực mẩy không ngừng phập phồng, ướt át vô hạn.
– Ngươi… ngươi còn có thể… sao?
Nàng bỗng nhiên lộ vẻ vui mừng, bởi vì nàng cảm giác được cự vật của Lý Hàn còn hiên ngang bất khuất trong lồn nàng. Dương vật lí Hàn đang nằm trong lồn nàng liền nhảy lên một cái cho câu trả lời, Tiêu Mị liền nở nụ cười vui vẻ. Lúc này trong lòng nàng hy vọng Lý Hàn có thể hành động để trực tiếp chơi nàng, lúc đó chắc chắn nàng sẽ sướng hơn rất nhiều. Chỉ đáng tiếc là nàng không có giải dược của Nhuyễn Cốt Đan, nên khi có thể tự mình hành động thôi, nhưng cũng không sao, với Tiêu Mị thì nhiêu đây là đủ rồi.
Tiêu Mị liên tục làm một nữ cao bồi cưỡi ngựa tài ba trong hai canh giờ, đến khi nàng lần thứ N bay lên vân đỉnh, thì Lý Hàn cuối cùng cũng đã tới thời khắc cuối cùng, hắn gầm nhẹ một tiếng mà phun tinh ra. Hai người đồng thời phát ra một tiếng hô, sau đó chỉ còn lại tiếng hít thở nặng nề, không còn lưu luyến bất cứ điều gì khác.
Tiêu Mị vô cùng thỏa mãn, thân thể cũng thấy mệt mỏi mãnh liệt, Linh Hải Cảnh tuy rằng có lực lượng to lớn nhưng đó chỉ là Linh lực, thân thể vẫn sẽ cảm thấy mệt mỏi, nhưng chỉ cần đả tọa điều tức một chút liền có thể giải quyết. Nhưng hiện tại nàng không hề có chút hứng thú làm chuyện đó, nàng ôm lấy Lý Hàn rồi tựa vào lồng ngực mạnh mẽ của hắn mà chìm vào trong giấc ngủ.