Phần 197
Lang Vương bi kịch a! Vết thương trên người nó còn đang chảy máu, lại càng không ngừng gặp phải oanh kích, thân thể càng không ngừng giãy giụa, trong miệng càng không ngừng kêu thảm:
– Ô… ô…
Lý Hàn ước chừng đánh một lúc lâu mới dừng lại, lần nữa nhìn chằm chằm vào Lang Vương hỏi:
– Ngươi hàng hay không hàng phục ta?
Lần này Lang Vương dứt khoát nhắm mắt lại, tựa hồ đang nói cho Lăng Tiếu:
– Muốn ta đầu hàng, không bằng để cho ta chết.
– Tốt, có cốt khí!
Lý Hàn giơ ngón tay cái lên khen một tiếng, sau đó giơ kiếm lên cao nói:
– Ta thành toàn ngươi, cho ngươi nhận hình phạt thiên đao vạn quả mà chết, ta xem ngươi có thể nhận được hay không.
Dứt lời Lý Hàn một kiếm phất qua, một khối thịt sói bay ra.
– Ngao ô! – Lang Vương trong nháy mắt mở mắt ra, trong miệng phá ra tiếng hống khiếu thê thảm nhất.
Song Lý Hàn không có nửa điểm thương hại, tiếp theo lại là một kiếm phất qua, lại là một khối thịt sói bay ra.
– Một cơ hội cuối cùng, hàng hay không hàng?
Lý Hàn một kiếm cắm ở trước chân trước của Lang Vương, hỏi một lần cuối cùng.
Lý Hàn tự biết những linh thú này dã tính khó thuần, hơn nữa chưa đạt tới thực lực tứ giai, linh trí chưa mở, chỉ sợ khó có thể lĩnh hội ý tứ của hắn, cho nên hắn cũng không có quá nhiều kiên nhẫn nói dông dài rồi, vạn nhất đưa tới bầy lang công kích, hắn liền thảm! Lần này Lang Vương không dám giơ lên cái đầu cao ngạo của nó, mà là lộ ra thần sắc khiếp đảm, miệng sói khẽ mở ra.
Lý Hàn cho là Lang Vương này chuẩn bị một kích sắp chết, vừa muốn ra tay giết chết Lang Vương này. Bỗng nhiên hắn thấy Lang Vương thổ ra cũng không phải là quang mang công kích, mà là một viên thú đan lớn nhỏ cỡ nắm tay, óng ánh trong suốt.
– Đây là thú đan à. Nhưng không phải chỉ tứ giai linh thú mới có thể ngưng kết ra sao?
Lý Hàn lẳng lặng nhìn thú đan xoay tròn ở trước mặt hắn lẩm bẩm tự nói.
Căn cứ ghi chép, tam giai linh thú bình thường tịnh không có thú đan, chỉ có đạt đến tứ giai linh thú mới có thể ngưng kết thành thú đan, sau khi thú đan ngưng kết chính là sơ khai linh trí, thông hiểu thiên địa thôn túc, để dễ dàng tu luyện hơn. Hôm nay con Lang Vương này vẻn vẹn chỉ là tam giai viên mãn đã có thể ngưng kết thú đan, điều này có thể không để cho Lý Hàn phải kinh ngạc hay sao?
– Chẳng lẽ đầu Tam nhãn Kim Lang biến dị này là linh thú đẳng cấp cao sao? – Lý Hàn nghi hoặc thầm nghĩ. Linh thú bình thường là tứ giai mới có thú đan ngưng kết, nhưng mà linh thú cũng chia thành nhiều loại, có chút linh thú đẳng cấp cao, tỷ như thần thú Long, Phượng Hoàng trong truyền thuyết… Những linh thú này sinh ra liền đã có thú đan, những thứ này liền thuộc về linh thú đẳng cấp cao nhất, so với linh thú bình thường muốn tiến hóa càng nhanh hơn, trưởng thành cũng là cường đại nhất.
– Quản nó làm gì, trước thu rồi hãy nói.
Ánh mắt của Lý Hàn trở nên nóng rực, cắn đầu ngón tay, một giọt tinh huyết nhỏ lên trên thú đan của Lang Vương. Thú đan một khi nhiễm vào vết máu của nhân loại, con linh thú này liền cả đời liền đi theo nhân loại, trở thành nô thú trung thành nhất của nhân loại, nếu như nhân loại này chết đi, linh thú đó cũng tuyệt đối không sống được, mà linh thú chết đi, đói với nhân loại lại không bị ảnh hưởng, đây cũng là phương thức chủ tớ ký kết thường dùng nhất của Linh Gỉa đại lục.
Dĩ nhiên, ngày sau cảm tình của nhân loại với linh thú đã vô cùng tốt, cũng có thể thay linh thú giải trừ hiệp nghị này, chỉ cần để cho linh thú lại phun ra thú đan, lại nhỏ thêm một giọt máu lên trên đó, triệt tiêu lẫn nhau, là có thể giải ký kết rồi.
Sau khi Lý Hàn đem máu nhỏ lên thú đan, một cỗ cảm giác không hiểu liền nhập vào trong đầu, tựa hồ chỉ ở trong nháy mắt liền cùng Lang Vương sinh ra quan hệ thân mật nào đó. Lang Vương dần dần nuốt lại thú đan, mắt sói nhìn đến Lăng Tiếu không còn nửa điểm hung tính, có cũng chỉ là thần mang đáng thương nhân tính hóa.
– Chủ nhân tôn kính!
Trong đầu Lý Hàn lại xuất hiện một câu như vậy.
– Là ngươi đang nói chuyện với ta phải không?
– Vâng chủ nhân! – Lang Vương nhẹ gật đầu một cái, ý niệm lần nữa truyền ra.
– Ta dựa vào, quá ghê gớm rồi, lại có thể vô tuyến trò chuyện – Lý Hàn không khỏi vui mừng quái khiếu nói.
– Chủ nhân, trước đừng cao húng, lại không chữa thương cho ta, ta sẽ chết.
– A, Tiểu Kim thân ái, ngươi cần phải chịu đựng, bản thiếu gia nhưng là thiên tân vạn khổ mới thu phục ngươi, ngươi cần phải chịu đựng, bản thiếu gia chữa thương cho ngươi.