Phần 180
Lý Hàn sau khi hít sâu vài lần rồi quay lại chỗ Hàn Vũ Liên, sau đó hắn bế nàng theo kiểu công chúa rồi đi vào Cao gia, đoàn nương tử quân cũng lập tức đi theo. Còn Cao Thiên Long thì bị phân thân Lý Hàn đánh ngất rồi vác lên vai như vác một bao cát vậy.
Lúc Lý Hàn đi vào thì thấy tình cảnh bên trong Cao gia hỗn loạn vô cùng, người thì bỏ chạy, người thì giết người để dành lấy đồ quý báu. Nhìn thấy đoàn người Lý Hàn thì nhiều người sợ vãi tè mà quay đầu bỏ chạy, thậm chí không tiếc đạp lên người khác mà chạy trốn.
Lý Hàn nhìn tình cảnh này thì chỉ biết lắc đầu, “cây đổ, bầy khỉ chạy” đạo lý này thì Lý Hàn hiểu nhưng hắn cảm thấy người của Lý gia còn đoàn kết hơn người của Cao gia, ít trưởng lão Lý gia biết mình sẽ chết nhưng vẫn ở lại, câu giờ cho các đệ tử Lý gia bỏ chạy. Chứ đâu như Cao gia, thấy Cao Thiên Long vừa chết là lập tức bỏ chạy, không thèm quan tâm đến đệ tử gia tộc mình.
Lý Hàn kêu Tần Liên bắt một đệ tử Cao gia, Tần Liên liền gật đầu mà chạy đi, một lát sau thì nàng quay lại, trên tay nàng là một thiếu niên đang vô cùng sợ hãi, tuyệt vọng nhìn đám người Lý Hàn. Lý Hàn kêu hắn dẫn bọn họ tới nơi Cao gia cất giữ Công pháp và linh kỹ, đổi lại thì hắn sẽ tha mạng cho y. Thiếu niên nghe vậy liền không nói hai lời dẫn đường.
Thiếu niên đó dẫn đoàn người Lý Hàn đến kiến trúc cao hai tầng, chất liệu toàn bộ đều được xây bằng bảo ngọc vô cùng quý giá. Nhìn kiến trúc trước mắt, Lý Hàn phải công nhận Cao gia xa xỉ thật. Lý Hàn để cho các nàng vào trong thu dọn mọi thứ, còn hắn cũng với Tần Liên, Lâm Nhược Thủy thì đứng trước cửa để đợi. Hắn hỏi thiếu niên kia là sao không ai đến đây để lấy đồ thì theo hắn nói là vì chỗ này nằm ở chỗ sâu nhất Cao gia, nếu đến đây lấy đồ thì khó có thể trốn thoát được.
Lý Hàn cảm thấy có lý, mạng dù công pháp và linh kỹ đều là những thứ quý giá nhưng phải có mạng mới dùng được. Không có mạng, mọi chuyện đều vô nghĩ. Lý Hàn đứng ở bên ngoài được 15 phút thì các nàng mới đi ra. Lý Hàn không hỏi các nàng đã lấy được gì mà quay đầu đi khỏi Cao gia. Sua khi đoàn người Lý Hàn Cao gia thì những người quan chiến lập tức chạy đi lục xoát phủ Cao gia.
Mặc dù mọi người đều biết những thứ quý gia nhất của Cao gia đã bị đoàn người Lý Hàn lấy đi nhưng những thứ khác như kim tệ, đan dược, bảo vật, chắc chắn vẫn còn nên bọn hắn muốn lục xoát cho thật kỹ.
Lý Hàn đi khỏi Cao gia một đoạn liền theo lời mà thả thiếu niên kia đi, sau đó đám người liền quay lại khách sạn. Vào trong khách sạn thì tất cả đều được Lý Hàn đưa vào trong Âm Dương tháp, còn Cao Thiên Long thì ở ngoài do phân thân của Lý Hàn canh giữ.
Lý Hàn sau khi vào Âm Dương tháp thì lập tức dịch chuyển đến phòng của Hàn Vũ Liên, rồi hắn đặt nàng lên giường, sau đó hắn khoang chân ngồi xuống đất, lấy một phần Chân Linh Bất Diệt đan ra mà nuốt vào rồi vận dụng Âm Dương Hỗn Độn Quyết để trị thương. Còn chúng nữ thì kiểm kê công pháp và linh kỹ mà các nàng thu được từ Cao gia.
Không biết qua bao lâu, người ngọc trên giường phát ra một tiếng “Ưm” rồi từ từ mở mắt, va ngay lập tức nàng bật dậy mà hét lớn:
– Lý Hàn!!!
Lúc này nàng mới phát hiện mình đang trong phòng mình trong Âm Dương Tháp. Rồi bỗng nhiên có bóng người ôm lấy nàng, nàng không giãy giụa vì từ mùi hương cơ thể thì nàng biết người này chính là Lý Hàn.
Lý Hàn đang tu luyện thì bỗng nhiên nghe được tiếng hét của Hàn Vũ Liên nên hắn tỉnh lại, việc hắn làm trước tiên là giang tay ôm lấy nàng vào lòng.
– Sao nàng lại ngốc như vậy?
Lý Hàn khàn giọng nói, đồng thời hắn càng thêm ra sức ôm chặt nàng. Hàn Vũ Liên không nói gì mà chỉ nở nụ cười hạnh phúc mà rúc sâu vào trong ngực Lý Hàn.
Nàng bây giờ đã tỏ rõ tâm thái của mình rồi, nàng không muốn che dấu tình cảm của mình nữa, nàng muốn trở thành nữ nhân của Lý Hàn.
Nghĩ thông suốt, nàng ngẩng đầu lên nhìn Lý Hàn nói:
– Lý Hàn, thiếp muốn trở thành nữ nhân của chàng.
Lý Hàn cầu còn không được, với tư cách là một nam nhân thì với một nữ nhân sở hữu tư sắc như Hàn Vũ Liên thì hắn có lòng tham muốn giữ lấy nàng, bây giờ hắn đã được như ý. Lý Hàn cười nói:
– Được, bây giờ chúng ta sẽ động phòng hoa chúc.
Nói rồi hắn dùng ánh mắt đầy lửa nóng nhìn chằm chằm Hàn Vũ Liên. Bị ánh mắt nóng như lửa của Lý Hàn nhìn chằm chằm khiến nàng cảm thấy ngượng ngùng nhưng nàng vẫn gật đầu. Cúi đầu nhìn xem khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Vũ Liên, Lý Hàn liền cúi đầu hôn lên môi ngọc của nàng. Hàn Vũ Liên bị Lý Hàn hôn môi thì trái tim nàng liền đập loạn, gò má thì ửng đỏ khiến cho khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng tăng thêm ba phần diễm lệ.
Lý Hàn như bị say khi hôn nàng, môi nàng vừa mềm mại vừa mịn màng, bên trong lại phả ra những hương thơm khiến người phải say mê. Đặc biệt hơn nữa là Lý Hàn có thể cảm nhận được sự nhu tinh vô hạn và tình yêu sâu thẳm của nàng dành cho hắn khiến Lý Hàn yêu thích không muốn rời. Lý Hàn vừa hôn vừa dùng tay gỡ bỏ trâm cài tóc trên đầu nàng, khiến cho mái tóc đen tuồng của nàng như thác nước mà tùy ý buông xuống. Điều này làm cho Hàn Vũ Liên ngay lúc này như biến thành tiên tử từ trên trời vừa bay xuống nhân gian.
Hàn Vũ Liên liền biến chuyện gì sẽ xảy ra nhưng nàng không phản đối mà còn đưa tay ôm lấy cổ hắn, càng thêm triền miên hôn hắn, bày ra tư thế mặc quân bài bố. Nhưng trong lòng nàng có một nỗi lo, hy vọng mọi chuyện sẽ bình thường.
Nhìn xem bộ dạng tùy quân bài bố của Hàn Vũ Liên, Lý Hàn vừa hôn nàng vừa dùng tay chậm rãi cởi quần áo trên người ra. Theo động tác của Lý Hàn, y phục trên người Hàn Vũ Liên dần dần giảm bớt, đến khi chiếc quần lót từ trên người nàng rời xuống thì ngọc thể tuyệt mỹ của nàng liền hiện ra trước mắt Lý Hàn. Cả hai hôn môi đến chỗ sâu thì Lý Hàn liền cảm thấy hôn thôi chỉ chưa đủ khiến hắn thỏa mãn nên hắn vừa hôn nàng vừa dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt non mịn và bóng loáng của nàng.
– Ah… – Cảm nhận đại thủ mang theo lửa nóng của Lý Hàn lướt qua da thịt của mình liền mang đến cho nàng một loại cảm giác vừa lạ lẫm vừa thoải mái, khiến cho Hàn Vũ Liên từ trong cổ họng phát ra một tiếng rên nhẹ nhàng mà yêu kiều. Mà tiếng rên này cũng chính thức đốt chảy dục vọng trong người Lý Hàn. Bàn tay đang vuốt ve lưng ngọc của nàng liền từ từ chuyển sang trước ngực rồi hắn đưa tay bóp lấy cặp nhũ hoa vừa săn chắc vừa mềm mại của nàng.
Bóp được một lát thì Lý Hàn ôm lấy thân thể vừa mềm mại vừa gợi cảm của Hàn Vũ Liên ngã xuống giường. Sau đó Lý Hàn dùng đại thủ của mình mà nhẹ nhàng xoa nắn cặp vú của nàng, đồng thời hắn còn dùng khe tay mà kẹp lấy núm vú đỏ tươi đang biến ngạnh vì sung huyết của nàng mà lúc nhẹ lúc nặng ma sát lấy, khiến cho thân thể yêu kiểu của Hàn Vũ Liên vặn vẹo không thôi.
Hai người tách môi ra, cả hai thâm tình nhìn nhau. Rồi Lý Hàn cúi đuầ nhìn vào bộ ngực của nàng, mặc dù đã dùng tay cảm nhận qua nhưng khi tận mắt chứng khiến cặp vú của nàng, Lý Hàn không nhịn được mà phát ra lời khên từ đáy lòng mình:
– Đẹp quá!
Thấy Lý Hàn mê luyến bộ ngực của mình như vậy khiến cho Hàn Vũ Liên cảm thấy vô cùng hạnh phúc và ngọt ngào, vì thế chẳng những nàng không che nó đi mà còn nhẹ nhàng ưỡn ngực mình lên nữa, để cho song phong của nàng bày ra hết vẻ đẹp của mình trước ánh mắt của Lý Hàn. Lý Hàn mê luyến nhìn chằm chằm ngực nàng, càng nhìn thì càng thêm yêu thích, rốt cuộc không nhịn được mà cúi đầu, mở miệng mà ngậm lấy núm vú đỏ bừng vì động tình của nàng. Lý Hàn giống như trở lại thời còn con nít bú sữa mẹ vậy, hắn ra sức mút lấy núm vú của nàng, đồng thời dùng tay chơi bên ngực còn lại.
– Ah… Lý Hàn của thiếp!
Cái cảm giác vừa tê dại vừa sảng khoái ở trước ngực khiến cho Hàn Vũ Liên nhịn không được phát ra những tiếng kêu yêu kiều. Đồng thời nàng còn duỗi hai tay của mình mà đè đầu Lý Hàn xuống bộ ngực của mình, bộ ngực sữa của nàng cũng nhô ngược lên trên, phảng phất như muốn đem cặp vú của mình nhét vào trong miệng Lý Hàn vậy.
Lý Hàn thấy nàng như vậy thì càng thêm ra sức bú mút khiến cho hai bên núm vú của nàng đều dính đầy nước miếng của hắn. Lý Hàn bú một hồi liền đưa tay xuôi theo vòng theo thon thả mà đến vùng đất thành của nàng. Ngón tay lướt đến đâu là đốt lửa trên người nàng đến đó, rồi tay hắn lướt qua gò mu của nàng, sờ đến cánh rừng lông đen tuyền của Hàn Vũ Liên.
Lý Hàn vuốt ve “cánh rừng” của nàng một lát rồi lướt xuống tiếp, Hàn Vũ Liên thấy vậy liền mơ rộng đùi mình ra để cho Lý Hàn dễ bề hành động. Lý Hàn sau khi lướt đến con sò lông của nàng thì Lý Hàn cảm thấy kỳ lạ vì theo xúc cảm nơi tay của hắn cảm thấy nơi này khô ráo, không hề có chút ướt át nào. Điều này làm cho Lý Hàn cảm thấy kỳ quái, hắn liền rời ngực của nàng mà nhìn xuống vùng tam giác đen của nàng.
Chỉ thấy âm hộ của nàng giống như trái đào mật vậy, vô cùng xinh đẹp. Nhưng Lý Hàn để ý là ở chỗ đó đáng lý phải lầy lội, nhưng không, âm hộ hoàn toàn khô ráo, không hề có chút nước nào làm Lý Hàn kỳ quái. Lý Hàn khó hiếu ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Vũ Liên. Hàn Vũ Liên bị ánh mắt như vậy của Lý Hàn nhìn làm nàng cảm thấy ngượng ngùng, nàng nhìn Lý Hàn rồi nói:
– Thiếp nói cho chàng một bí mật.
Nói rồi nàng kề sát tai Lý Hàn thì thầm to nhỏ, nghe xong thì Lý Hàn kinh ngạc nhìn Hàn Vũ Liên nói:
– Thật vậy sao? Phải làm như vậy à?
Hàn Vũ Liên gật đầu nói:
– Chàng phải làm vậy thì thiếp mới có thể ngủ cùng chàng được.
Lý Hàn hít sâu nói:
– Ta biết rồi, nàng nghỉ ngơi đi. Ta đi chuẩn bị.
Rồi hắn để nàng nằm xuống giường, đắp chăn cho nàng rồi lóe lên và biến mất.
Hàn Vũ Liên hạnh phúc nằm trên giường, nghĩ đến chuyện sắp sửa xảy ra khiến nàng vô cùng ngượng ngùng nhưng trong lòng nàng không hối hận vì quyết định đó. Nàng nhắm mắt lại rồi bỗng nhiên nàng mở mắt ra, trong mắt nàng tràn đầy sự kinh ngạc và khó hiểu.
Vì thực lực bây giờ của nàng đã đạt đến Tụ Linh viên mãn trung kỳ. Điều này làm nàng khó hiểu. Chuyện này có thể nói là Hàn Vũ Liên “nhân họa đắc phúc” vì khi nàng nuốt một phần “Chân Linh Bất Diệt đan”, sau khi chữa trị hết thương thế cho nàng thì nguồn năng lượng bên trong đan dược vẫn còn khá nhiều, nên nó lưu chuyển trong cơ thể nàng.
Ngay lập tức, công pháp thiên cấp mà Lý Hàn đưa cho nàng tu luyện từ động vận chuyển, hấp thụ lấy những nguồn năng lượng này khiến cho thực lực của nàng bạo tăng. Nếu lúc đó mà nàng còn tự tu luyện được thì có thể lúc này nàng đã đạt đến Linh Hải Cảnh rồi.