Phần 178
Hàn Vũ Liên vô cùng xinh đẹp cộng thêm có cha là Linh Hải Cảnh nên có rất nhiều người theo đuổi nhưng vì muốn tập trung cho tu luyện nên phải trang bức một bề ngoài băng lạnh, đuổi đi những kẻ muốn theo đuổi nàng. Cho đến khi nàng gặp Lý Hàn. Tuy vừa bắt đầu thì nàng đối với Lý Hàn chỉ có chán ghét vì hắn đã xâm phạm đến thân thể nàng nhưng sau khi trải nhiều chuyện thì cái cảm xúc chán ghét mà nàng dành cho hắn từ từ bị thay thế một loại tình cảm khác mà nàng không biết tên.
Cho đến khi Lý Hàn thay nàng đỡ một đòn của Liệt Thiên Thử thì nàng mới biết cái cảm xúc ấy có tên là “tình yêu”. Nàng không biết khi nào trái tim mình đã bị Lý Hàn bắt lấy, có thể lúc Lý Hàn cứu nàng lần đầu hoặc có thể xa hơn nữa. Nhưng nàng không quan tâm, nàng chỉ biết mình đã yêu Lý Hàn nhưng vì nàng sợ Lý Hàn không chấp nhận phần tình cảm này của nàng nên nàng không muốn thổ lộ phần tình cảm này dành cho Lý Hàn vì vậy nàng phải có gắng chôn sâu tình cảm này xuống dưới tận đấy lòng mình.
Nhưng từ lúc biết mình yêu Lý Hàn cho đến hiện tại, từng ngày từng giờ được ở cùng với Lý Hàn, được tiếp xúc với những mặt khác của Lý Hàn, tất cả đều được nàng khắc vào tâm khảm khiến cho phần tình cảm mà nàng dành cho Lý Hàn càng lúc càng lớn, trực tiếp lấp đầy trái tim của nàng, chiếm hết cả con người nàng, chỉ cần nàng nhắm mắt lại, gương mặt tuấn lãng của Lý Hàn sẽ hiện lên ở trong đầu.
Nàng lo sợ phần tình cảm này cứ lớn lên như vậy thì có ngày nàng không chịu được mà thổ lộ với Lý Hàn nên nàng muốn rời xa hắn. Nhưng nàng lại không làm được vì không biết từ lúc nào, Lý Hàn đã trở thành một điều thiết yếu trong cuộc đời nàng, không được ở bên hắn nữa thì nàng sống không nổi. Nên khi nàng thấy Lý Hàn bị đánh lén thì nàng chỉ muốn Lý Hàn không sao nên nàng đã dũng cảm lấy thân mình đỡ kiếm cho Lý Hàn, mặc dù nàng biết có thể sau này sẽ không còn được gặp Lý Hàn nữa.
Nên khi kiếm đâm xuyên người nhưng Hàn Vũ Liên không chút hối hận nào, ngược lại nàng cảm thấy vô cùng thỏa mãn vì đã nàng “Chặn được rồi”!
Yêu một người, liền yêu hết thảy của hắn, là có thể cho hắn hết thảy, cho dù là tính mạng. Yêu là một loại tư tưởng thoạt nhìn phức tạp, kỳ thật chỉ là đơn giản như vậy thôi.
Lý Hàn ngơ ngác nhìn người ngọc trong ngực, trên mặt nàng còn mang theo nụ cười thỏa mãn, đây quả thực giống như là dùng ngàn đao vạn nhận chém vào tim hắn. Lúc này Lý Hàn như cái xác không hồn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hàn Vũ Liên đang từ từ chết đi, trong đầu hắn đang điên cuồng vận chuyển để nghĩ cách cứu nàng nhưng bây giờ, tâm hắn loạn như ma khiến cho đầu óc hắn trống rỗng không nghĩ ra được cái gì cả.
Hắn không muốn nàng chết nhưng bây giờ đầu óc cứ loạn cuồng cuống khiến hắn không nghĩ được gì cả. Hắn muốn khiến mình bình tâm lại để nghĩ cách nhưng việc này không thể vì tình cảnh Hàn Vũ Liên cản kiếm cho hắn cứ quanh quẩn trong óc hắn cộng thêm việc Hàn Vũ Liên đang từ từ trong vòng tay hắn khiến hắn không thể bình tâm được.
Cao Xuân Thiên thấy Lý Hàn không chết thì cảm thấy buồn bực, nếu không phải vì nữ nhân kia thì đòn đánh lén của hắn đã thành công rồi. Nhưng nhìn thấy Lý Hàn thất thần, chỉ ngồi ở đó thì Cao Xuân Thiên liền mừng rỡ, giơ kiếm mà chém xuống.
“Đinh!”
Nhưng hắn thất bại vì thanh kiếm đang chém xuống của hắn đã bị người khác chặn lại, người đó là Tần Liên. Tần Liên thấy Lý Hàn bị đánh lén liền muồn động thân cứu viện nhưng bị phía trước cản lại khiến nàng càng thêm bi phẫn, đòn đánh càng thêm ác liệt khiến tên cản đường nàng nhanh chóng bị giết dưới kiếm nàng. Nhưng lúc này nàng muốn cứu Lý Hàn đã muộn nhưng Hàn Vũ Liên đã thay nàng hoàn thành việc đó, nên khi nàng nhìn qua bên kia thì thấy tình cảnh Hàn Vũ Liên dùng thân mình đỡ đòn cho Lý Hàn.
Điều này làm nàng cảm thấy vui mừng, kinh ngạc, xúc động, vô số cảm xúc đan xen. Nói thật từ lúc ban đầu thì nàng cũng không thích Hàn Vũ Liên, vì suốt ngày nàng ấy luôn trưng ra bộ mặt lạnh, nhưng sau chuyện này, người con dâu này nàng nhận. Với lại, cho dù nàng không nhận hay không thì việc Hàn Vũ Liên trở thành nữ nhân của Lý Hàn đã chắc như đinh đóng cột rồi.
Nhìn thấy Cao Xuân Thiên lại muốn tiếp tục giết Lý Hàn thì nàng lập tức lao tới, dùng kiếm cản tên đó lại. Sau đó Tần Liên không nói một lời liền đánh với Cao Xuân Thiên.
– Xem kiếm! – Tần Liên liên tục đâm kiếm tới, từng đợt hỏa hoa như trùy đâm về phía Cao Xuân Thiên.
Cao Xuân Thiên mắng một tiếng:
– Thật là đáng ghét, ta sẽ giết ngươi trước.
Nhưng nói dễ hơn làm, cả hai ngươi đều là Tụ Linh tầng tám nên cả hai ngang tài ngang sức, với lại Tần Liên có linh căn cực phẩm nên đánh lâu dài thì Cao Xuân Thiên tất bại. Còn Lâm Nhược Thủy cũng muốn đến giúp nhưng đối thủ của nàng cũng có thực lực tương đương nàng nên muốn nhanh phân thắng bại thì rất khó, cho dù nàng có linh cực cực phẩm đi chăng nữa, muốn dứt ra cũng phải tốn ít nhiều thời gian.
Trong đầu Lý Hàn lúc này đang từ từ nhớ lại những khung cảnh gặp Hàn Vũ Liên từ xưa đến bây giờ, theo những khung cảnh trôi qua thì nước mắt của Lý Hàn đã chảy xuống từ bao giờ. Nam nhân không dễ rơi lệ, nhưng nên nhớ Lý Hàn dù sao cũng chỉ một thiếu niên chưa tới mười tám, nên khi một người con gái có thể vì hắn mà hy sinh tính mạng như vậy, bảo sao Lý Hàn không xúc động, bảo sao Lý Hàn không rơi lệ.
Nhưng lúc này thì ánh mắt của Lý Hàn sáng lên vì lúc này trong đầu hắn nhớ đến tình cảnh hắn cùng với Hàn Vũ Liên và Liễu Mị Nương đi khắm phá Long Phủ, chẳng phải trong chuyến đi đó hắn đã lấy được một viên đan dược bát phẩm hay sao. Nghĩ đến đây khiến hắn mừng như điên, đôi mắt đang vô hồn của hắn liền vụt sáng như bên trong có mặt trời vậy. Lý Hàn để đầu nàng dựa lên đùi mình, rồi hắn nhanh chóng lấy bình đựng Chân Linh Bất Diệt đan ra. Lý Hàn nhanh chóng mở nắp rồi đổ đan dược ra.
Ngay khi đan dược vừa xuất hiện, đó là một viên đan được to cỡ long nhãn lưu chuyển lên quang hoa thần mang tinh oánh, làm cho người ta có một loại cảm giác hết sức thánh khiết tự nhiên. Đồng thời một cỗ dược lực nồng đậm từ trong toát ra ngoài, bao phủ khắp cả bầu không khí. Nhiều người còn lại đứng xem đều ngửi thấy dược hương này nên đều hít sâu vào một hơi. Hít xong nhiều người đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
– Đây… đây là có chuyện gì? Sao ta chỉ cần hít một hơi liền cảm thấy toàn thân sảng khoái vô cùng, giông như thương tích toàn thân đều đã hồi phục vậy.
– Ta cũng cảm thấy như vậy. Không biết đan dược này là đan dược gì mà khủng bố vậy?
– Aaa… Ta cảm thấy bình cảnh của ta buông lỏng rồi – Nói xong người đó liền ngồi xuống tu luyện, không chỉ người đó mà có đến gần chục người cũng người xuống tu luyện.
Nhìn tình cảnh này khiến cho nhiều người hiện vẻ ngạc nhiên và hiếu kỳ, không biết viên đan dược đó là đan dược nào mà mới chỉ ngửi dược hương thôi đã có hiệu quả đáng kinh ngạc như vậy, nếu uống đan dược ấy vào thì không biết công hiệu của nó đến đâu nữa. Nghĩ đến đây thì có nhiều người hiện lên thần sắc tham lam, nhìn chằm chằm vào viên đan dược trên tay Lý Hàn.
Nhưng trước khi bọn hắn có ý định manh động nào thì 1 đoàn người chạy đến xếp thành một hàng ngang, ngăn cách Lý Hàn với những người quan chiến, đó là những nữ tử xinh đẹp vô cùng, bọn họ chính là đoàn “nương tử quân” của Lý Hàn. Các nàng sau khi chạy đi thông báo khắp trấn thì liền chạy đến đây vì lo lắng cho sự an nguy của Lý Hàn và tam nữ.
Nhưng nhìn thấy Lý Hàn xuất thần, dùng thực lực một Tụ Linh Cảnh đánh bại Linh Hải Cảnh khiến cho các nàng ai nấy đều mừng rỡ và kiêu ngạo. Ngay khi gặp Lý Hàn bị đánh lén, các nàng cũng muốn xông tới nhưng các chưa kịp làm gì thì mọi chuyện đã xong hết rồi. Nhìn thấy Hàn Vũ Liên hy sinh mình, vài nàng không kiềm được nước mắt vì cảm động.
Sau đó thấy Lý Hàn lấy viên đan dược đó, ngửi thấy hương thuốc từ đan dược đó phát ra khiến cho các nàng ai ấy đều thở phào vì Hàn Vũ Liên được cứu rồi. Nhưng nhìn thấy thần sắc tham lam của nhiều người, các nàng liền lao ra xếp thành một hàng rào để những người này không làm ảnh hưởng đến việc Lý Hàn cứu Hàn Vũ Liên. Các nàng chỉ xéo vũ khí xuống đất, nhìn chằm chằm mấy người ấy, hễ có chuyện gì thì các nàng có thể lập tức phản ứng lại.
Lý Hàn không lập tức đưa đan dược vào miệng Hàn Vũ Liên mà lấy thanh chủy thủ trong nhẫn trữ vật ra rồi cắt viên đan dược này thành bốn vì nếu để nàng nuốt nguyên viên đan dược vào thì Hàn Vũ Liên sẽ bị nguồn năng lượng khủng bố ẩn chứa bên trong đan dược biến thành mưa máu mất. Nhiều người nhìn thấy hành động này của Lý Hàn đều hô “ngu ngốc”, “lãng phí” trong lòng.
Nhưng Lý Hàn không cảm thấy vậy, mặc dù đan dược bát phẩm là một vật vô cùng quy hiếm nhưng có thể dùng vì người thân của mình thì không có gì đau lòng cả, đừng nói đan dược bát phẩm, cho dù là thánh đan hay thần đơn chi chăng nữa, miễn có thể cứu các nàng, Lý Hàn sẽ dùng mà không thèm nhíu mày một cái.
Lý Hàn cất nhanh chóng cất ba phần kia vào lại rồi mở miệng phần kia vào. Nhưng đan dược vào miệng nàng lại theo máu mả chảy ngược ra lại, sinh cơ trong cơ thể Hàn Vũ Liên không ngừng mất đi, bây giờ nàng muốn giữ ý thức đã vô cùng khó rồi, há có thể làm được việc như nuốt đan dược vào được.
Lý Hàn liền đưa bỏ đan dược vào miệng rồi cúi đầu, hôn lên cặp môi ngọc của Hàn Vũ Liên, sau đó hắn lè lưỡi, đem đan dược thả và trong miệng nàng, sau đó hắn lấy ít nước rót vào miệng nàng, sau đó hắn thấy cổ họng nàng lên xuống liền đưa linh lực vào trong cơ thể nàng, thay nàng nhanh chóng luyện hóa dược lực.
Dựa vào mắt thường có thể thấy, vết thương của Hàn Vũ Liên đang lấy tốc độ rất nhanh khôi phục, nội tạng cũng như thế, hơi thở của nàng cũng từ từ mạnh lên. Nhìn như vậy thì Lý Hàn thở ra một hơi, bây giờ Hàn Vũ Liên đã không mất mạng rồi.