Phần 14
Linh giả được chia làm chín đại cảnh giới: Tụ Linh, Linh Hải, Linh Địa, Linh Thiên, Linh Sơn, Linh Hoa, Linh Anh, Linh Thánh, Linh Thần.
Trong trấn Vạn Liên thì linh giả Luyện Thể Cảnh là thường thấy nhất, Tụ Linh Cảnh đã là cao thủ nhất lưu, về phần Linh Hải Cảnh thì chưa tầng xuất hiện qua, về phần Linh Sơn Cảnh thì có tại trong truyền thuyết, người đạt cảnh giới như vậy sẽ được vạn người kính ngưỡng.
Vào được nơi tọa hóa của cường giả như vậy thì làm sao Lý Hàn không hưng phấn cho được. Chắc chắc đồ vật trong này sẽ vô cùng quý báu. Lý Hàn nghĩ tới đây thì tâm tư chấn động, hắn không chờ đợi được mà đi qua giường đá. Đầu tiên cầm lấy mấy bình nhỏ, sau đó mở ra. Lý Hàn cho rằng đây là đan dược cao cấp, nó sẽ tỏa ra mùi thuốc đậm đặc nhưng không ngờ lại truyền tới mùi thúi, Lý Hàn thấy vậy liền dốc ngược bình xuống nhưng rơi ra toàn là bột phấn màu đen. Lý Hàn không tin liền thử các bình khác, không có gì bất ngờ bên trong toàn là bột phấn màu đen.
– Không phải là quá hạn chứ?
Lý Hàn nghĩ thầm trong đầu.
– Ngươi không cần uổng phí tâm cơ, mặc kệ là đan dược có phẩm giai gì cũng không chịu nổi thời gian ăn mòn, chiếu theo hoàn cảnh nơi này thì đã có mấy ngàn năm không ai đi qua, những đan dược này khẳng định không còn sử dụng được nữa.
Lý Hồng Vân vừa nói xong thì nàng lập tức quỳ xuống, Lý Hàn thấy vậy thắc mắc hỏi:
– Nàng làm gì vậy?
– Cha ta đã từng nói với ta rằng vì ta là người tu luyện nên phải biết kính trọng đối với những tiền bối đã khuất nên ta mới quỳ xuống làm lễ.
Lý Hồng Vân giải đáp thắc mắc cho Lý Hàn xong thì quay đầu cung kính nói với bộ xương khô:
– Tiền bối, vãn bối là Lý Hồng Vân không may lọt vào nơi này, đã quấy rầy sự yên tĩnh của tiền bối, nay xin tạ lễ với tiền bối.
Lý Hồng Vân nói xong liền đập đầu ba cái. Lý Hàn kế bên thấy vậy liền mặc kệ, hắn không quỳ trời, không quỳ đất chỉ quỳ cha mẹ cho nên ngươi khác không xứng để hắn quỳ, cái này không phải là do hắn kiêu ngạo mà quy tắc sống của hắn. Sau khi Lý Hồng Vân lại xong ba cái thì bỗng nhiên từ phía khô lâu bắn ra một đoàn ánh sáng màu lam bắn thẳng vào người Lý Hồng Vân.
– Cái này… đã xảy chuyện gì?
Lý Hàn thấy Lý Hồng Vân bị vậy liền lo lắng hỏi thăm:
– Ta… ta cũng không biết!
Lý Hồng Vân cũng không rõ ràng lắm…
– Là khô lâu này giở trò quỷ…
Lý Hàn đưa mắt nhìn qua khô lâu màu xanh, sau đó chuẩn bị phá huỷ bộ xương.
– Hạo Thiên, ngươi đừng đụng vào nó… Nó dường đang quán thâu truyền thừa cho ta.
Lý Hồng Vân mở miệng ngăn cản. Hoảng sợ qua đi thì nàng phát hiện trong đầu nàng có cái gì đó, lúc này nàng mới nghĩ tới khô lâu này truyền thừa kinh nghiệm tu luyện và linh kỹ cho nàng.
– Quán thâu truyền thừa!
Lý Hàn há to mồm hoảng sợ nói.
Lý Hàn lúc trước tại Lý gia cũng đã xem qua lai lịch bí cảnh, biết rõ trong bí cảnh trân quý nhất không phải đan dược, Linh khí hoặc công pháp, mà là truyền thừa của bí cảnh. Mà người thừa kế sẽ đạt được kinh nghiệm cùng kiến thức cả đời của người truyền thừa, thậm chí có thể đạt được công lực cả đời của người truyền thừa. Điều này đại biểu cho cái gì thì kẻ nào cũng biết rõ ràng.
Hiện tại Lý Hồng Vân đã ngồi xuống, nhắm mắt lại, tiến vào truyền thừa chân chính.
Lý Hàn hâm mộ nhìn qua Lý Hồng Vân, biết vậy thì hắn cũng quỳ xuống theo nàng rồi. Hắn cảm thấy phiền muộn cho vận khí của mình, hắn thoát chết trong gang tấc, nay gặp bí cảnh nhưng bản thân lại không có được chỗ tốt nào, cho dù hắn trời sinh tính tình rộng rãi cũng cảm thấy khó chịu. Nhưng khó chịu đi qua thì hắn mừng thay cho nàng, hắn quay người xung quanh tìm xem có cái gì tốt nữa không, khóe mắt hắn đột nhiên chú ý đến một chiếc nhẫn nằm ở xương bánh chè của khô lâu. Chiếc nhẫn này không chói mắt, màu bạc nhạt chẳng khác gì chiếc nhẫn bình thường, thế nhưng mà lại hấp dẫn ánh mắt của Lý Hàn vì hắn biết chiếc nhẫn này chính là nhẫn trữ vật vì trên tay hắn cũng có một chiếc như vậy, chiếc nhẫn trên tay hắn chính là tín vật của sư phụ với các sư nương, nay sư phụ giao lại cho hắn để cho các nàng biết rõ thân phận của hắn.
Hắn nhanh chóng ý thức của mình tiến vào trong chiếc nhẫn, vì chủ nhân của chiếc nhẫn này đã chết mấy ngàn năm nên tinh thần ấn ký trên chiếc nhẫn đã tiêu tan nên hắn mới có thể tiến vào được, nếu không thì vô phương tiến vào. Lúc này trong óc Lý Hàn hiện một không gian rộng khoảng mười mét vuông, bên trong có một quyển sách được bọc lại bằng da linh thú phát ra hơi thở cổ xưa, mấy bình nhỏ và trong góc còn có linh thảo, thú đan và những tảng đá màu sắc lớn nhỏ khác nhau. Hắn bắt đầu kiểm kê kho tàng trong không gian giới, hắn để linh thảo qua một bên vì hắn không biết tên và công dụng của những linh thảo này nhưng hắn dám chắc phẩm giai của đám linh thảo này từ nhị giai trở lên mới có thể vừa mắt và được cường giả Linh Sơn Cảnh bỏ vào trong không gian giới của mình. Hắn bắt đầu nhìn qua đống thú đan, thú đan là linh đan của linh thú, phải là tam giai linh thú mới có thú đan được. Bên trong tối thiểu có gần trăm khỏa thú đan đầy đủ màu sắc, mỗi khỏa thú đan to nhỏ khác nhau, nhỏ nhất thì to như nắm đấm còn lớn nhất thì to như đầu người. Trong đống thú đan thì Lý Hàn để ý nhất chính là khoả thú đan tỏa ra màu trắng chói mắt, lộ ra vẻ thần kỳ.
– Thú đan Quang thuộc tính!
Linh thú Quang thuộc tính cực kỳ hiếm thấy, không ngờ trong này lại có một khoả. Nhìn qua viên thú đan quang thuộc tính to như đầu người này, Lý Hàn trăm phần trăm có thể khẳng định con linh thú quang thuộc tính này là lục giai linh thú, hắn không ngờ cường giả Linh Sơn Cảnh này đáng sợ như vậy, phải biết rằng lục giai linh thú tương đương với cường giả Linh Sơn Cảnh của nhân loại, vậy mà cũng bị hắn diệt. Điều này chứng tỏ vị cường giả Linh Sơn Cảnh này có thực lực cực cao.
Sau khi nhìn xong đống thú đan thì Lý Hàn nhìn qua đám đá màu sắc rỡ ở kế bên, có lớn có nhỏ, màu sắc khác nhau…
– Đây chính là linh thạch?
Nhìn thấy đám đá này thì Lý Hàn vô cùng kích động. Hắn xuất ra một viên để coi thử, càng coi thì hắn càng vui vẻ.
– Thật sự là linh thạch, quá… Quá… Úc, ta hạnh phúc muốn ngất đi mà.
Lý Hàn kích động một lúc thì hắn mới bình tĩnh lại được.
Linh thạch là gì?
Lý Hàn đã xem qua không ít điển tích ghi lại, linh thạch là tiền tệ giao dịch của đại tông môn cùng cường giả trên đại lục, cũng giống như đồng, ngân, kim tệ vậy, có thể dùng linh thạch đi mua linh thảo, cho dù là linh thảo, đan dược cao giai và thú đan cao cấp vẫn có thể dùng linh thạch mua sắm.
Vì cái gì linh thạch có thể mua sắm linh thảo, đan dược cùng với thú đan, mà kim tệ thì không thể?
Đó là vì linh thạch còn có một công dụng khác, chính là trong mỗi khối linh thạch có ẩn chứa linh khí cường đại, hơn nữa còn là linh khí không thuộc tính, chỉ cần đạt tới Tụ Linh Cảnh là có thể hấp thu linh thạch tăng cao tốc độ tu luyện của mình. Cũng chính bởi vì như thế cho nên huyền tinh là thứ mơ ước của quá nhiều linh giả, cũng là đồ vật thiết yếu. Còn về nguồn gốc của linh thạch thì linh thạch chính là những viên đá được chôn sâu dưới lòng đất, trải qua hàng nghìn năm được linh khí tẩy lễ nên tiến hóa thành linh thạch. Linh thạch cũng chia phẩm cấp, nó phân thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Và phẩm cấp của linh thạch được xác định qua màu sắc của viên linh thạch đó. Màu xám là hạ phẩm, màu vàng là trung phẩm, màu đỏ là thượng phẩm và linh thạch cực phẩm có bảy màu.
Một khối linh thạch cực phẩm tương đương một ngàn khối linh thạch thượng phẩm, một khối linh thạch thượng phẩm tương đương một ngàn khối linh thạch trung phẩm, một khối linh thạch trung phẩm tương đương một ngàn khối linh thạch hạ phẩm. Nhưng chẳng có ai ngu lại đi đổi một khối linh thạch cực phẩm để lấy ngàn khối linh thạch thượng phẩm cả vì linh khí trong linh thạch cực phẩm tinh thuần hơn gấp chục lần linh thạch thượng phẩm. Trong nhẫn trữ vật thì linh thạch hạ phẩm hơn vạn viên, linh thạch trung phẩm gần ngàn khối còn linh thạch thượng phẩm chừng mười viên. Những linh thạch này với bất cứ linh giả gì cũng là tài phú to lớn, quả thực có thể dùng vật báu vô giá mà hình dung. Nhìn đống linh thạch mà trong lòng thầm vui mừng:
– Ta đã có quà mừng năm mới cho Tần Liên rồi, không biết khi nhìn thấy được đống linh thạch này thì mẫu thân sẽ vui mừng ra sao?
Lý Hàn đắc ý thầm nghĩ trong lòng vì hắn biết mặc dù là trưởng lão của gia tộc lớn nhất trấn Vạn Liên nhưng mỗi tháng Tần Liên chỉ nhận có được một trăm viên hạ phẩm linh thạch để tu luyện, nay hắn đem nguyên một đống linh thạch này về cho nàng sử dụng thì nàng chắc chắn sẽ vô cùng vui mừng. Còn có một ít thứ lộn xộn khác, chúng đều có giá trị xa xỉ, nhưng mà hiện tại Lý Hàn tạm thời chưa dùng tới mà thôi. Cuối cùng hắn lấy miếng ngọc giản và mấy bình nhỏ ra. Hắn nhanh chóng mở mấy bình ra, đúng như hắn đoán, toàn bộ đan dược đều hóa thành bột phấn màu đen không thể sử dụng được. Lý Hàn cảm thấy tiếc vì hắn dám chắc những đan dược được cao thủ Linh Sơn Cảnh này sử dụng là những đan dược cao giai, Lý Hàn tiếc nuối một lát rồi ném chuyện này ra sau đầu. Cuối cùng chỉ còn lại cuốn sách, Lý Hàn lấy ra để quan sát.
Trên bìa sách viết ba chữ phong cách cổ xưa: Luyện Dược Quyết.
Lý Hàn không ngờ bị cường giả này là một Linh Dược Sư. Theo như trong sách ghi lại, trên đại lục này Linh Dược Sư và Linh Khí Sư là hai chức nghiệp vô cùng hy hữu và cao quý hơn cả linh giả, mỗi khi xuất hiện một vị cao giai Linh Dược Sư và Linh Khí Sư đều sẽ danh chấn một phương, có vô số người đi theo và sùng kính. Linh Dược sư được chia chín giai, nhất giai là thấp nhất và cửu giai là cao nhất nhưng cho dù là nhất giai thì cũng sẽ được mọi người kính trọng. Còn Linh Khí sư cũng được chia phẩm cấp giống như Linh Dược sư, bọn họ là người chế tạo ra Linh khí.
Vậy Linh khí là gì?
Linh khí là vũ khí dành cho linh giả, Linh khí được chia làm hai loại là một loại được dùng bởi Luyện Thể Cảnh và một loại khác được dùng bởi Tụ Linh Cảnh trở lên. Loại dùng bởi Luyện Thể Cảnh được gọi là phàm binh, chia làm tam giai, giống như thanh kiếm của Lý Hồng Vân chính là phàm binh nhị giai. Còn về loại được dùng bởi Tụ Linh Cảnh mới chính là Linh khí chân chính, được chia làm cửu giai, nhưng cho dù là Linh khí nhất giai thì cũng sẽ tăng sức lên chiến đấu của người dùng lên gấp hai lần cho nên ai cũng muốn một thanh Linh khí thuộc về mình. Nhưng muốn chế tạo Linh khí là vô cùng khó khăn nên bất kỳ một thanh Linh khí nào xuất hiện đều được các gia tộc tranh giành vô cùng gay gắt. Theo hắn biết thì trong trấn Vạn Liên chỉ có duy nhất một đại sư Luyện Khí, thanh Linh khí duy nhất trong Lý gia cũng được rèn bởi vị đại sư này.
Hai chức nghiệp này thì Linh Dược sư tôn quý hơn một chút, chủ yếu là vì đan dược mà Linh Dược sư luyện chế có thể cứu người mạng sống, lại có thể giúp người tăng linh lực đột phá giai vị. Chỉ bằng hai điểm này, đủ để cho bất luận kẻ nào cũng tôn kính Linh Dược sư rồi.
Lý Hàn hai mắt trở nên nóng bỏng, sau đó liếm đầu lưỡi mà nhìn chằm chằm vào Luyện Dược Quyết. Một lát sau thì hắn cất quyển Luyện Dược Quyết này vào trong giới chỉ của sư phụ hắn, hắn quyết định sẽ làm Linh Dược sư nhưng bây giờ không có thời gian để khi nào về nhà thì hắn mới mở ra xem. Hắn đang tưởng tượng cảnh hắn trở thành một Linh Dược sư vĩ đại, đi đâu cũng được mọi người kính ngưỡng, còn các muội muội và thiếu phụ thì hai mắt lấp lánh mà nhìn hắn làm hắn không nhịn được mà cười phá lên. Cười một lát thì Lý Hàn mới bình tâm lại được, hắn quay qua nhìn Lý Hồng Vân đang tiếp nhận truyền thừa thì hắn nhanh chóng đi tìm kiếm lối ra, hắn vòng qua cái giường đá đi đến tảng đá phía sau, hắn tin tưởng đây là cường giả Linh Sơn Cảnh phong lại trước khi chết.
Lý Hàn thử dùng sức đẩy tảng đá ra, hắn vốn cho rằng tảng đá này đẩy ra rất khó nhưng không ngờ khi hắn dùng hết sức để đẩy thì tảng đá đã dịch chuyển chậm chậm. Hắn thấy vậy thì mừng rỡ, hắn đẩy thêm một lát thì hắn quay lại, không phải là do hắn hết sức mà là bây giờ thương thế của hắn mới chỉ có hồi phục được hai phần, hắn muốn quay lại để hồi phục thương thế của mình rồi mới đẩy tảng đá ra. Hắn ngồi xuống và sử dụng đan dược rồi hắn nhanh chóng vận chuyển Âm Dương Hỗn Độn quyết để chữa thương.