Phần 107
Hơn mười ngày đi đường, cuối cùng họ cũng đã đến được Thiên Vương Thành. Do có Lý gia cản Vương gia lại nên chuyến đi này của họ vô cùng bình an, không có nguy hiểm gì. Lúc bọn hắn đến thì còn cách ngày ước hẹn đến một ngày, bọn họ liền tìm đại tửu lâu để nghỉ ngơi. Hai vị thúc bá của hắn sẽ ở đây với hắn cho đến khi hắn xuất phát đi Thiên Long học viện, sau một ngày nghỉ ngơi thì cả ba đi đến nơi tập kết. Lúc đến nơi tập kết, cả ba bị hai Tụ Linh Cảnh cản lại, một người nói:
– Phiếu thông hành?
Nghe vậy nhị bá Lý Mục lấy một tờ giấy từ trong ngực đưa cho họ, khi đưa còn đưa kèm thêm một túi tiền nữa. Hai người kia ước lượng túi tiền một cái rồi hài lòng cất đi, bọn họ kiểm tra thì đúng là giấy thông hành của phủ thành chủ nên để cho Lý Hàn đi vào còn hai người thì phải đứng ngoài. Lý Hàn đi vào thì thấy nơi này đã đứng khá nhiều người rồi, hắn tìm đại chỗ nào đó ngồi xuống và quan sát những người ở đây. Theo hắn thấy thì những người có chân tài học lược thì chỉ có vài người còn lại đa số đều là nhị thế tổ.
Đang ngồi thì hắn nghe thấy tiếng kinh hô, hắn quay qua thì thấy Hàn Vũ Liên đi vào. Qủa nhiên mỹ nhân đi đến nơi nào cũng được chào đón, nàng vừa đi vào thì đã có một nhóm thành niên chạy đến bắt chuyện rồi. Nổi bật trong đó là hai thành niên, hắn dùng Thiên nhãn kiểm tra thử thì thấy hai người đó đều là Tụ Linh Cảnh. Xem ra bối cảnh sau lưng hai người này cũng không tầm thường. Đang quan sát thì bên tai truyền đến một giọng nói quyến rũ:
– Tiểu ca ca, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Không cần quay lại thì hắn cũng biết người vừa nói là ai, không phải là hồ ly Liễu Mị Nương thì còn là ai. Hắn quay qua thì quả nhiên thấy nàng, nàng hôm nay ăn mặc tương đối kín đáo không còn bạo lộ như trước nữa nhưng giơ tay nhấc chân vẫn lộ ra vẻ phong tình vạn chủng. Trên mặt nàng treo một cái khăn che mặt, che đi dung nhan yêu mị của mình nhưng nó vẫn không thể che được ánh mắt như câu hồn của nàng. Hắn không lo nàng làm như vậy sẽ nổi bật vì ở đây cũng có vài nữ linh giả đeo khăn che mặt giống nàng.
– Liễu cô nương, lại gặp mặt.
Lý Hàn nói.
– Tiểu ca ca có biết không, từ khi chia tay thì Mị Nương luôn nhớ đến huynh đó.
Liễu Mị Nương ngọt ngào nói. Lý Hàn đương nhiên sẽ không tin lời nàng rồi nên hắn chẳng đáp lại lời nàng. Liễu Mị Nương thấy Lý Hàn không đáp lại cũng không nổi giận, nàng vẫn tiếp tục mở miệng nói đủ thứ chuyện. Hai người một người nói một người nghe cho đến khi thành chủ Hình Chiến Vương đến. Lão đứng trước mọi người, nói:
– Bây giờ ta sẽ phát danh nghạch cho các ngươi.
Lão vừa nói xong thì có một nhóm người đi đến đưa cho mọi người một tờ giấy. Sau khi phát xong thì Hình Chiến Vương tiếp tục nói:
– Nhớ giữ cho kỹ, nếu mất thì cũng sẽ mất đi khả năng vào Thiên Long học viện. Được rồi, xuất phát thôi.
Lão vừa dứt lời thì mọi người được phát một con thú cưỡi, đó là Phong Hành Mã nhị giai linh thú. Mọi người nhanh chóng lên ngựa rồi bắt đầu chạy theo Hình Chiến Vương đi đến đế đô. Lý Mục và Lý Hùng thấy Lý Hàn đã đi theo đoàn liền quay về trấn Vạn Liên.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: wWw.TuoiNung.Com
Một tháng sau, trước một đại thành, mấy chục thớt Phong Hành mã từ ngoài thành hướng đại môn chạy tới.
Trên đường đi bốc lên một mảnh bụi đất tung bay.
– Phía trước là Thiên Long thành rồi, là đế đô của Thiên Long Quốc. Các ngươi vào trong rồi thì có thể đi qua Thiên Long học viện.
Hình Chiến Vương cất cao giọng nói.
– Ha ha, rốt cục đến Thiên Long thành rồi!
Một gã tử sam thanh niên cao gầy ở phía sau cười nói, phảng phất hắn đã mong đợi hồi lâu rồi.
– Đúng vậy, lão tử đều nín gần chết rồi, tối nay nhất định phải trước tìm tiểu bì nương vui vẻ.
Một gã thanh niên thô tráng tán thành nói.
– Lão Lỗ, một cái tiểu bì nương liền thỏa mãn được ngươi rồi sao? Ngươi cũng quá không trụ được đi, đổi lại là ta ít nhất cũng phải tìm năm ba cái mới được.
– Ha ha, ngươi liền khoác lác đi a, khoác lác đến tận trời cũng không ngời sẽ tin tưởng cái tiểu thân thể này của ngươi.