Phần 52: Bị Cưỡng Dâm?
– Cô không biết em đã nói gì với con Tuyết nhưng cô cảm ơn em nhiều lắm!
– Không có gì đâu cô! Em chỉ nói là cô thương con bé rất nhiều, đừng nên làm mấy chuyện dại dột nữa, cô sẽ buồn lắm.
– Ùm… cô không ngờ là tối hôm đó nó vào phòng rồi xin lỗi cô, làm cô vui mà khóc hết nước mắt.
– Vậy là tốt rồi, thật ra em thấy bé Tuyết rất ngoan đó. Tại vì không được quan tâm đúng cách nên con bé có chút bướng bỉnh thôi.
– Ùm… cô đã tâm sự với nó cả đêm, đúng là con gái mới lớn có quá nhiều chuyện để nói. Cũng may là cô kịp thời phát hiện, nếu không…
– Chuyện đã qua thì cho qua luôn đi cô à. Bây giờ cô quan tâm bé Tuyết hơn là được rồi.
– Ùm… này Thanh… cho cô cảm ơn em lần nữa nghen! Em vừa học giỏi lại vừa tốt bụng thật đáng ngưỡng mộ.
– Cô đừng khen thế, em ngại lắm… hì hì! Mà cô nên cười nhiều lên nhé, nhìn cô cười cứ như tiên nữ vậy!
Lần đầu tiên kể từ khi cô Liễu làm chủ nhiệm nó mới thấy cô cười vui vẻ như thế. Nụ cười tươi phối hợp với nét đẹp mặn mà của cô đúng là cực kỳ dụ người. Nó có chút bị hấp dẫn nên trước khi về nó không tiếc lời mà khen cô một câu. Ấn tượng của cô trong lòng nó lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ, từ một người lạnh lùng nghiêm khắc sang một cô giáo dịu dàng và thùy mị.
Còn sau lời khen của nó thì cô Liễu ngẩn người ra thật lâu. Cô không biết là đã bao nhiêu năm rồi chưa có ai khen mình như vậy. Càng nghĩ thì lòng cô càng vui vẻ, nụ cười lại càng thêm sáng lạng.
“Thằng nhóc con nhà ai mà vừa đẹp trai vừa học giỏi lại vừa ngoan ngoãn thế này không biết.”
Thằng Thanh không hề hay biết là chỉ với một hành động hàn gắn mối quan hệ hai mẹ con thì nó đã ghi điểm tuyệt đối ở trong lòng của cô Liễu rồi. Không chỉ như vậy, hình ảnh dịu dàng của nó trong lòng bé Tuyết đã lớn đến mức không thể nào thay thế được.
… Bạn đang đọc truyện Lưu bút ngày xanh tại nguồn: …: https://tuoinung.com/
– Này nhóc con, nhóc định trốn chị đến chừng nào hả?
– A… sao chị đến đây giờ này! Bây giờ em sắp về rồi!
– Hừ… đi nói chuyện với chị một lát rồi về!
Vừa ra khỏi cổng trường thì nó thấy chị Diệu đang ngồi trên cái xe Dylan tức tối nhìn nó. Cũng tiện đường về nên nó và chị chạy xe về hướng xã của nó, tới một cây cầu thì chị kêu nó rẽ theo dọc bờ sông. Cuối cùng hai người dừng lại ở một hàng cây khuynh diệp rồi cùng nhau ngồi ngắm hoàng hôn.
– Này… em định chơi trò trốn tìm với chị hả?
– Đâu có!
– Thế tại sao mười ngày rồi mà em không online?
– Ai da… chị không biết là ngày tết nhà giáo vừa qua à, trước đó một tuần em phải làm báo tường đó.
– Vậy hôm nay thì sao?
– Hôm nay? Hôm nay em học hai buổi sáng chiều luôn mà.
– Hừ…
Ánh nắng chiều nhẹ nhàng rọi lên má làm chị Diệu càng thêm lung linh tuyệt mỹ. Nhìn chị như đang giận lẫy với người yêu làm nó say mê ngắm nhìn không chớp mắt. Rồi chị cũng nhìn qua nó, hai mắt của chị long lanh như có ngàn lời muốn nói. Sau đó chị từ từ đưa đôi môi dịu dàng của mình tới, khi hai đôi môi chạm vào nhau thì cả hai cùng hé miệng. Hai cái lưỡi cũng nhẹ nhàng tìm thấy nhau rồi vô cùng quấn quýt.
Chụt… chụt… chụt…
Một nụ hôn không dồn dập nhưng tràn đầy cảm xúc. Nó đưa tay qua ôm eo của chị, chị cũng vòng tay qua cổ nó rồi siết lấy. Hai người chỉ đơn thuần hôn nhau mà không có đụng chạm gì khác. Nhưng cũng vì thế mà làm cho hai con tim cùng chung nhịp đập mà hòa quyện vào nhau. Buổi hoàng hôn trên bờ đê thật lãng mạn, cả hai đã dồn tất cả tâm hồn và cảm xúc vào một nụ hôn ngọt ngào bất tận.
Không biết qua bao lâu thì nụ hôn tuyệt vời cũng đã dừng lại. Nó đang ngồi tựa vào gốc cây, còn chị thì nằm dài ra rồi gối đầu lên đùi nó. Ánh mắt của chị như có chứa yêu thương nhìn nó rồi hỏi:
– Này nhóc… lúc hôn chị em suy nghĩ cái gì?
– Không gì cả! Em chỉ thấy thật an bình và muốn giây phút này kéo dài mãi mãi.
– Thật?
– Ùm… còn chị?
– Thì cũng giống như em! Mỗi lần ở cạnh nhóc chị thấy thật bình an và thoải mái, không có một chút gì gò bó cả. Chị rất thích cảm giác này, chị cũng muốn giây phút dễ chịu này kéo dài mãi mãi.
Rồi sau đó cả hai cùng thả hồn theo gió, đến khi ánh hoàng hôn biến mất khỏi đường chân trời thì mới luyến tiếc mà đi về.
– Cái này… cho nhóc nè!
– A… cái gì vậy?
– Thì nhóc cứ mở ra là biết!
Trước khi nó lên xe thì chị Diệu đưa cho nó một túi nhung xinh đẹp. Khi mở ra thì nó hoàn toàn bất ngờ, vì trong bên trong túi nhung là một cái điện thoại Nokia 1100 mới tinh.
– Cái này là… điện thoại di động hả?
– Ùm… cho nhóc đó! Có sẵn sim rồi, và trong đó cũng có lưu số điện thoại của chị!
– A… nhưng mà…
– Không có nhưng nhị gì hết! Thế nhé… về tới nhà nhớ nhắn tin cho chị!
Nó ngơ ngác trân người đứng cầm cái điện thoại mà nhìn theo cái bóng lưng kiêu sa của chị. Nó không ngờ là mới quen biết chị hơn một tháng mà chị lại tặng cho nó một món quà to lớn như vậy.
“Tặng quà không phải là chuyện của đàn ông sao?”
Nó lầm bầm rồi leo lên chiếc xe đạp mà vội vã đi về, trong khi màn đêm cũng bắt đầu phủ xuống.
Lần đầu tiên trong đời thằng Thanh biết đến điện thoại di động là gì. Thế là về tới nhà nó vô cùng hào hứng mà khám phá. Rồi sau đó nó và chị hừng hực nhắn tin tám chuyện đến gần một giờ khuya mới ngủ.
… Bạn đang đọc truyện Lưu bút ngày xanh tại nguồn: …: https://tuoinung.com/
Một buổi trưa chủ nhật nóng nực, thằng Thanh theo thói quen chui vào hàng trúc mát mẻ nằm hóng gió. Mới lúc sáng thì nó đã vô nhà rồi đè hai mẹ con Linh và Huỳnh ra đụ cho tơi bời hoa lá. Nhờ sự chăm sóc của nó mà bây giờ tình cảm của mợ Linh và con Huỳnh còn khắn khít hơn là cả tình cảm mẹ con nữa. Cả hai luôn ríu rít với nhau vừa giống một đôi bạn thân thiết và cũng vừa giống như một đôi tình nhân vậy. Tất cả là nhờ con cặc nó kết nối cả hai lại với nhau.
Ting… ting…
“Đang làm gì đó nhóc con.”
Đã hơn một tuần từ khi được chị Diệu cho cái điện thoại di động nên bây giờ nó sử dụng vô cùng thành thạo. Nghe tiếng tin nhắn nó biết ngay là chị Diệu, vì nó chỉ có một người để liên lạc mà thôi. Nó lập tức hào hứng móc cái điện thoại ra rồi say sưa tám với chị.
“Em đang nằm chớ chị nè, còn chị?”
“Thì chị cũng đang nhớ nhóc đó…”
Lần nào cũng vậy, khi nó nhắn tin cho chị thì rất nhanh chị đã hồi âm rồi, dường như lúc nào chị cũng đang cầm cái điện thoại ở trên tay vậy. Còn khi nó chậm trả lời tầm mười phút thì chị đã nhắn cho nó một tràng không biết bao nhiêu là tin nhắn.
Nó vừa mỉm cười tám chuyện vừa hưởng thụ từng cơn gió mát mẻ thổi qua, rồi từ từ nó chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Sau đó nó mơ một giấc mơ tràn đầy hương diễm và nhẹ nhàng…
Ở trong mơ nó thấy mình và chị Diệu đang nắm tay vui đùa dọc một con đê xinh đẹp. Rồi khi cả hai dừng lại thì chị ấn nó nằm xuống, sau đó chị vô cùng say mê mà bú con cặc to dài của nó. Không biết qua bao lâu thì chị cởi hết đồ mình để lộ một thân hình vô cùng tuyệt mỹ, rồi chị nắm con cặc của nó kê ngay vào cửa lồn của mình. Nhìn nó đầy khêu gợi rồi chị nói:
“Chị đụ em nha!”
“Ùm… đụ đi chị!”
Phốc…
– Áaa… đau quá đi… hu hu…
Một cảm giác vô cùng chân thật từ con cặc truyền tới, sau đó thì có thân hình mềm mại đổ gục xuống mà ôm nó. Hình ảnh xinh đẹp của chị Diệu trong mơ lập tức biến mất, thằng Thanh trở về với thực tại. Khi nó biết ai đang nằm trong lòng mình và cảm giác chật chội từ con cặc truyền đến thì nó hoàn toàn ngây dại.
– Trời ơi… bé Hoa ơi… em đang làm cái gì vậy?
Đúng thế, khi nó đang chìm vào mộng đẹp thì bé Hoa lon ton đi tới gần. Thấy con cặc của nó hùng dũng vươn ra khỏi quần thì con bé tò mò sờ nắn. Rồi sau đó bé Hoa bắt chước chị Lan mà thử bú con cặc to lớn của nó một chút. Những hình ảnh đụ đéo của anh mình và chị Lan cứ hiện diện ở trong đầu nên cuối cùng bé Hoa cởi hết đồ rồi ngồi lên. Khi cầm con cặc gân guốc kê vô cửa lồn thì bé Hoa tràn đầy sảng khoái. Nhưng không ngờ khi ngồi xuống để con cặc tiến vào lồn thì lại đau đến như vậy. Bé Hoa bị phá thân chịu không nổi nên thét lên một tiếng rồi đổ gục xuống người của nó.
Dường như việc làm của bé Hoa và giấc mơ hương diễm của nó phối hợp lại làm một nên nó không hề hay biết. Đến khi nó mở mắt ra và cảm nhận sự chân thật của cái lồn non chật hẹp thì mọi chuyện đã muộn rồi.
– Em muốn đụ anh ba Thanh! Hu hu… sao lại đau như vậy?
– Trời ơi… em còn nhỏ lắm có biết không? Mình cũng là anh em nữa!
– Em mặc kệ! Giờ có đau đến chết em cũng vậy, em muốn được đụ anh ba Thanh thôi!
– Trời ơi… làm sao bây giờ?
Rơi vào cái tình cảnh oái oăm này làm nó thật sự không biết phải làm sao. Nhìn khuôn mặt bé Hoa ửng hồng còn đôi mắt ngây thơ thì đang vươn nước mắt, lòng nó dâng lên cảm xúc vô cùng hỗn tạp.
Dù sao thì mọi chuyện cũng đã lỡ rồi, nên nó dâng lên yêu thương mà trìu mến nhìn bé Hoa, sau đó nó kéo đôi môi con bé mà nồng thắm hôn lấy.
– Ư… ư… anh ba Thanh ơi… em… em…
– Bé Hoa đừng cử động… để anh!
Màn cháo lưỡi cuồng nhiệt kéo dài suốt hai mươi phút thì cơn đau thốn của bé Hoa đã hoàn toàn rút lui. Một cảm giác cực kỳ sướng khoái từ lồn lan ra toàn thân, cơ lồn của bé Hoa cũng đang hân hoan mà nhẹ nhàng co bóp. Nó không muốn con em non nớt của mình tự thân vận động nên dìu con bé nằm xuống dưới. Sau đó thì con cặc to lớn của nó vô cùng nâng niu mà ra vào cái lồn cực kỳ non tơ.
– Ứ… ứ… ứ… trời ơi… Đây là đụ đúng không anh ba Thanh! Em sướng lồn quá… ư… ư… ư…
– Ùm… tại sao bé Hoa lại lấy cặc anh mà phá đi trinh tiết của mình hả? Em có biết mình là anh em không?
– Em biết… ư… ư… Nhưng em mặc kệ… em yêu anh ba Thanh mà!
– Rồi mai mốt lớn lên… làm sao em lấy chồng được?
– Ư… ư… ư… em chỉ muốn anh ba Thanh làm chồng em thôi…
– Nhưng anh em thì đâu có cưới nhau được!
– Vậy thì em sẽ không lấy chồng đâu! Được anh ba Thanh đụ em hạnh phúc quá. Em muốn anh đụ em cả đời luôn!
– Ùm… anh cũng yêu bé Hoa nhiều lắm!
– Anh nói thật?
– Ùm…
– Hu hu hu… Em vui quá… em hạnh phúc quá… Được anh ba Thanh đụ… em sướng quá… ư… ư… ư…
Nhóp nhép… nhóp nhép…
Cái lồn của bé Hoa cực kỳ non nớt nên nó đụ rất nhẹ nhàng. Nhưng cũng vì vậy mà bé Hoa có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng con cặc to lớn của nó đang xâm nhập tận vào những nơi sâu nhất ở trong linh hồn. Không biết sau này khi bé Hoa lớn lên sẽ như thế nào, nhưng những lời nói hiện tại của con bé là hoàn toàn thật lòng, không có một chút nào giả dối.
Nhìn cái lồn nhỏ bé non tơ như đang cố hết sức ngậm lấy con cặc to lớn làm người ta cứ sợ là cái lồn sẽ không thể chịu nỗi vậy. Nước lồn đặc sệt trộn lẫn với máu trinh trào ra mỗi khi con cặc nó cặm sâu vào. Không quá nhanh, không quá mạnh nhưng vô cùng đều đặn, lần này đến lần khác con cặc nó ra vào cái lồn non của con bé.
Lần đầu tiên trong đời được đụ nên bé Hoa đã sướng đến không biết trời trăng mây nước. Cơn sướng mỗi lúc càng thêm dồn dập rồi bỗng nhiên bộc phát, cái lồn trinh lần đầu nếm mùi cặc đang vô cùng hân hoan rồi co bóp vô cùng mạnh mẽ.
– ÁAAA… CHẾT EM RỒI…
Cảm giác sung sướng không thể diễn tả bằng lời, bé Hoa cũng như thế. Con bé gồng cả người, miệng nhỏ hé ra rồi cứ tưởng mình sẽ chết đi mà thét lên một tiếng sung sướng.
Nhìn con em đang chìm sâu trong cơn cực khoái, nó dừng con cặc lại rồi vô cùng trìu mến đưa miệng đến cặp vú non choẹt mà thưởng thức. Vẫn vô cùng nâng niu, vô cùng nhẹ nhàng, nó chậm rãi bú liếm làm cơn sướng của bé Hoa kéo dài miên man bất tận.
– Em hạnh phúc quá anh ba Thanh ơi… Anh đụ em sung sướng quá đi! Hu hu hu… vậy mà lâu lắm rồi anh không chịu đụ em…
Choàng tỉnh từ cơn sung sướng thì cảm xúc của bé Hoa bộc phát dữ dội, sau đó con bé khóc hu hu vì quá hạnh phúc.
Màn đụ đứa em gái non nớt của nó vẫn chưa dừng lại, con cặc vẫn còn bị cái lồn trinh bóp lấy vô cùng chặt chẽ. Rồi nó lại tiếp tục dìu con em của mình về miền cực lạc hết lần này đến lần khác. Còn bé Hoa được đụ lần đầu nhưng lại hưởng thụ trọn vẹn cảm xúc của hương vị trái cấm đến bốn năm lần. Cho đến khi xuất tinh thì nó kéo vội con cặc ra khỏi người con em đang mền nhũng mà bắn xối xả lên cái bụng phẳng lỳ. Bé Hoa thì dường như tiếc nuối nên quẹt tay lên đống tinh trùng rồi cho vào miệng chấm mút.
– Ư… ư… uổng quá… sao anh không bắn vô lồn em luôn?
– Em không sợ dính bầu hả?
– Không! Bất quá thì đẻ con cho anh ba Thanh thôi! Mà anh bắn vô miệng em như chị Lan cũng được vậy!
– Ùm… lần sau anh sẽ cho cái lồn em được ăn tinh trùng hoặc cho em uống, hì hì…
– Tối nay mình đụ tiếp hén anh!
– Không được! Em nghỉ ngơi hai ba ngày cho cái lồn khỏe lại đi. Mà… đợi anh một chút…
Nhìn cái lồn bầy nhầy nước lồn và máu trinh thì nó đưa tay bẻ một ống trúc nhỏ. Sau đó nó dùng cái ống trúc như một cái ống hút rồi đưa xuống lồn con bé mà hút lấy.
Rột… rột… rột…
– Á… anh ba Thanh ơi…
– Ùm… nước lồn với máu trinh đó, ngon lắm, hì hì. Cái ống hút dính đầy máu trinh này sẽ giữ suốt đời…
– Dạ… em yêu ba Thanh quá…
Cái hành động hút nước lồn và máu trinh của nó làm cho tình yêu của bé Hoa dâng lên vô hạn. Sau đó thì cả hai ôm nhau và líu ríu toàn lời yêu thương. Đến khi rời đi thì nó phải cõng con em đang vô cùng hạnh phúc đi về nhà.
Còn khi quay về nhà mình thì trong hộc tủ bí mật của nó đã có thêm một cái ống trúc, đồ vật chứng minh cho sự trinh nguyên của con em họ.