Phần 47: Một Con Cá Kiêu Sa Và Xinh Đẹp (1)
Năm học mới đã vào guồng nên mọi chuyện với nó cũng đã vào khung nhất định. Tình cảm với cô Vân thì ngày càng mặn nồng, những cô gái xung quanh nó thì vẫn nhận được mưa móc đầy đủ. À, ngoại trừ con Như đã rơi vào trong tay của thầy Long ra. Hai thằng bạn thân của nó vì mê cặp vú khủng bố của con Như nên còn day dưa chứ nó thì bây giờ đã không còn tâm trí. Tinh lực của nó đã phân phát hết cho các bóng hồng của mình rồi.
Cô Vân một tuần hai ngày như cũ, cô Thủy thì nếu thèm quá cũng lén lút lôi nó đi đụ một phen. Cô Phương và chị Ngọc Dung cũng được hưởng hai ngày, mỗi lần nó đụ người này thì người kia rình coi đến chảy nước lồn tèm nhem. Trong lòng nó rất muốn lôi hai mẹ con lên chung giường mà đụ cho đã, nhưng nó biết vấn đề này cần phải có điều kiện nhất định, nó không thể làm bậy bạ được. Hai ngày còn lại thì con Xuân và con Hạnh thay phiên nhau mà thỏa mãn. Vì thế bây giờ ngày nào nó cũng đi học hai buổi suốt từ thứ hai đến thứ bảy. May mắn là chủ nhật nó được nghỉ xả hơi.
Nhưng đó là chuyện ở trường, ở xóm nó thì chả phân biệt ngày thứ hay ngày nghỉ gì cả. Cứ rãnh được là nó có lồn đụ đều đặn. Mà gần như là đụ theo cặp, mợ Linh và út Mơ một cặp, con Lan và con Huỳnh một cặp. Nhờ vậy mà nó tiết kiệm được khối thời gian.
Theo nó tính thì một ngày đụ ít nhất hai lần, còn nhiều nhất thì nó không nhớ nỗi. Như chủ nhật vừa rồi, mới tám giờ sáng thì con Lan và con Huỳnh đã lôi ra bắt nó đụ đéo đến gần mười một giờ mới nghỉ. Đến một giờ trưa thì bị mợ Linh và út Mơ đè ra rượng đực đến bốn giờ chiều. Rồi tám giờ tối nó phải đụ chị Trang thêm một tiếng nữa. Phải nói là nó đã vận hết mười thành công lực rồi, nó nghĩ thầm may mà mình có năng khiếu đụ chứ gặp người khác sẽ không chịu nổi đâu.
… Bạn đang đọc truyện Lưu bút ngày xanh tại nguồn: …: https://tuoinung.com/
– Èo… chán quá sư phụ ơi! Kiếm gì làm đi…
– Hay là tụi mình đi quánh Đế Chế bắn Hép – Lai gì đi!
– Hiện tại tao không có hứng! Giờ game hết vui rồi, thiếu gái nghe trong người khó chịu quá!
– Tụi em cũng vậy, không có gì làm thì đại ca lôi tụi em ra đây để làm gì?
– Thì tám chuyện… tụi bây có ý tưởng gì hay ho thì nói đi!
Hôm nay là một ngày hiếm hoi nó học có hai tiết rồi được nghỉ sớm. Con Xuân con Hạnh thì phải về, cô Vân thì đang dạy. Chạy tới nhà chị Ngọc Dung thì thấy thầy Long đang gác cổng. Nó đành bó tay mà chạy vào quá bida rồi lôi hai thằng bạn thân ra quán nước mía ngồi tám chuyện. Không có mùi gái nên trông nó rất là ủ rũ, bây giờ chỉ có nói tới gái mới làm nó phấn khởi được.
– Năm nay cô Vân xinh đẹp không còn làm chủ nhiệm nên buồn hả đại ca.
– Ừ…
– Lợi hại như sư phụ sao không cua cô Vân luôn đi.
– Bí mật…
– Đại ca thấy cô chủ nhiệm mới thế nào?
– Xấu… tao không thích lắm!
– Xấu? Mắt đại ca cao vậy?
– Đúng đó… em thấy tuy hơi lớn tuổi nhưng nhìn cũng đẹp mà.
– Tao thấy cô ỷ mình là dân thị trấn nên chảnh choẹ, nghiêm khắc vô lý, cái mặt nhìn ai cũng giống như người ta thiếu nợ mình vậy. Tóm lại… cô không phải là mẫu người của tao, dù chỉ là ở trong tưởng tượng.
– Ùm… đại ca nói chí lý! Mà bây giờ làm gì, không lẽ kêu nước mía uống tiếp?
– Đi nét thôi sư phụ… không chơi game thì lên mạng tìm gái tám cho vui cũng được mà!
– Ừ… đi thôi, ngồi đây cũng chả làm gì.
Vì đang buồn chán nên nó theo hai thằng bạn đi đến cái tiệm net duy nhất của thị trấn. Mạng di – up thời này cực kỳ cùi mía nên người ta thường vào chỉ để chơi một vài game phổ biến hoặc chát chít mà thôi. Cái phong trào chat yahoo đang nở rộ nhưng nó cũng chỉ tạo một cái nick rồi bỏ xó. Theo nó thấy thay vì tốn thời giờ chát chít vô nghĩa thì đi kiếm mấy bóng hồng của mình đụ sướng hơn nhiều.
Vì không có hứng chơi game nên nó mở cái yahoo lên, thấy cái nick “doilangtu200…” của mình không có gì đặc biệt nên nó muốn tạo một cái nick khác. Suy nghĩ đến phụ nữ muốn cái gì nhất thì không hiểu sao nó lấy một cái tên hơi tục là “rattovaratdai…” Cái tên này thì mấy em non tơ ngây thơ sẽ không để ý, nhưng nếu người từng trải thì là chuyện khác.
“Buzz…”
*Chào bạn. Mình làm quen nhé.
*Chào…
Nó mới vừa vào phòng chát chưa bao lâu thì có người đã bắt chuyện. Sau một hồi chat qua chát lại thì nó biết người ở bên kia tên Diệu, nhà ở thị trấn SN, là cái thị trấn thứ hai trong huyện cách nhau tầm mười ba mười bốn cây số. Chị Diệu kia chủ động làm quen và khi biết tuổi của nó lập tức sổ một tràng làm nó choáng váng.
*Này nhóc, có biết chị bao nhiêu tuổi không? Hai mươi ba tuổi rồi đó.
*Nhóc chưa được mười bảy tuổi thì cái gì to với dài hả.
*Nhóc không lo học đi, lên mạng chát chít làm gì.
*Ai xúi nhóc đặt cái tên này vậy.
Đọc một tràng tin nhắn làm thằng Thanh ngơ ngẩn. Khi thấy chị kia không tin vào cây hàng của mình thì nó có chút bực bội, rồi cắm đầu vào máy tính mà tranh luận với chị cho đến chiều.
… Bạn đang đọc truyện Lưu bút ngày xanh tại nguồn: …: https://tuoinung.com/
– A… chị là…
– Ồ… nhóc Thanh phải không? Ở bên ngoài trông đẹp trai đấy.
– Chị đi kiếm em?
– Ừ… chị đang rảnh rỗi mà. Em lên xe đi chị chở đi dạo một vòng nào.
Nó vừa ra khỏi cổng trường sau hai tiết thể dục buổi sáng thì nhìn thấy một bóng người vô cùng sành điệu đang ngó dáo dác như đang tìm người. Dù đã vài lần thấy chị Diệu qua webcam nhưng khi gặp mặt trực tiếp thì nó có một chút choáng váng. Chị đang bận một bộ đồ da bó sát từ trên xuống dưới làm cái thân hình hấp dẫn lồ lộ như muốn dụ hoặc người ta vậy. Chỗ cần lồi thì cực kỳ phô trương, chỗ cần lõm thì mảnh khảnh nhìn như không có xương. Cái mông căng đét của chị đang tựa vào chiếc Dylan mới cóng, còn đôi mắt phượng thì sáng lên khi nhìn thấy nó.
Kể từ bữa hai người cự tay đôi về cái chiều dài và cái độ to của cây hàng thì đã ghi dấu ấn mạnh mẽ với nhau. Sau đó nó cũng chat thêm mấy lần với chị nhưng phần lớn là chị chủ động bắt chuyện. Nó không biết chị làm gì nhưng cứ mỗi lần nó online thì luôn thấy cái nick của chị rực sáng, cho dù đó là buổi sáng, buổi trưa hay buổi chiều.
Mấy lần hỏi thăm nên chị cũng nắm được vài thông tin cần thiết về nó. Cái chị hỏi nó nhiều nhất là thời gian rảnh trong ngày, làm sao để dễ gặp mặt. Nó cũng trả lời nhưng không hề nghĩ đến là chị sẽ chạy đi tìm nó. Bây giờ thì đã trực tiếp gặp mặt rồi, nó không ngờ là chị quá kiêu sa quá xinh đẹp. Nó có cảm giác mình hơi tự ti một chút vì chị ở một cái đẳng cấp khác hẳn.
Nghe chị bảo lên xe thì nó cũng không suy nghĩ nhiều mà gửi vội cái xe đạp. Sau khi ngồi lên cái yên xe thì nó nhìn cái lưng chị trân trân. Chiều cao của chị chắc cũng xấp xỉ nó nhưng phần lớn là từ cái cặp chân dài miên mang kia. Cái eo nhỏ không xương cứ lấp ló rồi vạc xuống dưới tạo thành một cặp mông vĩ đại.
– Muốn ôm thì em cứ ôm đi, rụt rè làm gì hả? Đầu của em nghĩ gì chị biết hết nhé.
– Vậy em không ngại đâu, hắc hắc.
– Úi… em có thể nhẹ nhàng với con gái một chút không nào.
Nghe chị nói thì hai tay nó đang đo eo với mông lập tức choàng ra trước rồi ghì mạnh một cái. Cả người nó và chị lập tức dính sát rạt như tình nhân vậy. Cây hàng to lớn đang dở chứng của nó cũng ép chặt vào cái mông khêu gợi kia. Chị vẫn không nói gì, gan của nó thì không có nhỏ nên nhẹ nhàng xoa lấy cái bụng dưới phẳng lì làm chị mấy lần chao đảo tay lái.
– Này, hơi quá đấy nhóc con! Em có biết chỗ nào mát mẻ yên tĩnh một chút không?
– Biết chứ! Chị vòng lại đi…
Cả người nó đang rạo rực khác thường nên nó chỉ đường cho chị chạy thẳng vào cái quán cà phê Xuân Tình. Một cậu học sinh khờ khạo và một cô gái xinh đẹp sang trọng cùng đi vào quán cà phê tình nhân trông rất là chói mắt.
– Này… nhóc có ý định gì khi dẫn chị vào đây hả?
– Nếu em nói em muốn ăn chị thì chị có tin không?
– Muốn ăn chị? Hi hi, nhóc có gan đó không?
– Không những gan em lớn mà có cái khác cũng lớn lắm, hì hì.
– Không phải cứ muốn ăn là được. Mà nhóc thôi ba hoa có được không, chị nghe em khoe khoang cả tuần chán lắm rồi.
– Ý chị là muốn em chứng minh hả?
– Ừ… nói miệng thì ai cũng nói được mà!
– Chị có chắc là muốn xem không?
– Đương nhiên… em có biết là chị đang buồn chán lắm không?
– Được! Nhưng mà em có một điều kiện…
Nhìn chị vô cùng kiêu sa và xinh đẹp nên con thú dữ trong nó trỗi dậy mạnh mẽ. Mới tiếp xúc nên nó không biết tính tình bà chị này như thế nào. Nó đương nhiên muốn nhiều hơn thế nên đưa ra cái điều kiện có vẻ là công bằng.
– Ồ… nhóc lắm chuyện thế! Điều kiện gì nói chị nghe thử xem nào!
– Người ta nói có qua thì phải có lại! Em cho chị xem thì chị cũng phải cho em xem lại chứ! Đúng không?
– A… cái này… Này, nhóc con… đừng có lắm chuyện! Muốn xem được của chị hay không thì do em thôi.
– Là sao?
– Thì nếu em chứng minh được và chị thấy vui thì chị cho xem. Còn chị không vui thì thôi nhé, hi hi.
– A… như vậy sao công bằng được!
– Hừ… vậy là em chỉ ba hoa thôi phải không?
Nó đang ngồi trên cái ghế chống cằm nhìn chị. Còn chị thì hai chân chống xuống đất, cái mông to lớn đang tựa lên cái giường, hai tay thì đang khoanh trước ngực rồi nhìn nó đầy khiêu khích. Lý sự với người lớn tuổi như chị thì cho nó thêm ba cái miệng cũng không thể nào nói lại được. Suy nghĩ một hồi nó biết cho chị nhìn một cái cũng không mất mát gì, dù chị không cho xem lại cũng chả sao.
Cuối cùng nó cũng đứng lên rồi nhẹ nhàng tuột cái quần thể dục của mình xuống, kéo nhẹ cái quần lót để con cặc to lớn phóng ra rồi nhìn sang chị.
– Aaa…
Đang hứng thú nhìn cái hành động của nó bổng chị thét nhẹ một tiếng khi con cặc to lớn hùng dũng chìa ra. Cái miệng nhỏ của chị hé ra, còn hai mắt thì cực kỳ long lanh rồi nhìn vào cái của nợ của nó không hề chớp mắt.
– Hắc hắc… em không có nói xạo chị phải không?
– Ùm…
– Vậy chị có thể…
– Không… nếu chị nói không thì sao nè, hì hì.
– A… thì chị là người ba hoa chứ không phải em.
– Ừ… chị là con gái mà, con gái có quyền ba hoa chứ, hi hi!
– Haiz… không có vui gì hết!
– Ấy… sao em kéo quần lên làm gì?
– Thì không cho chị nhìn miễn phí nữa chứ gì! Của ai thì người đó nhìn thôi, em lỗ rồi đấy!
Nhìn bà chị xinh đẹp nhưng ngang ngược này nên nó cũng bật chế độ cục xúc lên mà nói chuyện. Đúng là bà chị này thật khó hầu mà…
– Này… cho chị sờ một cái nha!
– Không!
– Vậy nhìn một cái nữa?
– Không!
– Chị sờ ba cái sẽ cho em sờ lại một cái?
– Không luôn…
– A… vậy thì em muốn sao?
– Công bằng đi! Chị sờ em một cái thì em phải sờ lại chị một cái!
– Um… được…
– Thật?
– Ừ…
Nghe chị nói thì nó hừng hực rồi chậm rãi đi lại chỗ chị đang ngồi, nhìn chị trong bộ đồ bó sát làm máu nóng trong người nó chạy rần rần. Hai mắt chị nhìn chăm chăm vào cái đũng quần của nó. Khi bàn tay xinh đẹp của chị nhẹ nhàng đưa tới thì nó cũng nhanh chóng hướng tới cặp vú kiêu ngạo của mà bóp một cái.
– Dài bao nhiêu?
– Y như tuổi của em!
– Em gần mười bảy tuổi rồi nhĩ?
– Ăn cái tết nữa là mười bảy! Và nó cũng sẽ như vậy?
– Đúng là quái vật! Chị cho tay vào trong nhé!
– Ư… em cũng sẽ như thế…
Cái dây kéo áo của chị nằm ở sau lưng nên nó lần mò mãi mới kéo xuống được. Khi cái áo được nới lỏng thì nó gấp gáp đi tìm cái núi đồi bị che lấp. Nó thành thạo gửi nút thắt cái áo ngực ra rồi cặp vú to lớn đàn hồi đã nằm gọn trong tay nó.
“Mẹ ơi vú ngon quá! Thật là đàn hồi quá đi!”
– Ư… từ từ thôi em…
Chị mím môi khi nó se cái đầu ti, tay của chị thì đang xoa nắn con cặc của nó từ trên xuống dưới như muốn đo coi có chính xác như nó đã nói hay không. Chị càng xoa bóp thì càng thích tay, dần dần chị không muốn rời đi một chút nào. Nó nhón mông rồi kéo cái quần xuống cho chị dễ dàng xoa bóp hơn, nhưng khi nó kéo cái áo của chị lên cao và chuẩn bị bú cặp vú ngon lành thì nó bị cản lại.
– Không được!
– Sao không được? Chị cho em bú đi rồi em sẽ cho chị bú lại.
– Xí… chị dễ lừa như vậy sao? Mình sờ mó cho vui thôi, hiểu chưa?
– A… chị chọc cho nó cứng như vậy thì không có vui đâu!
– Chị thấy vui là được, hi hi…
Nhìn cặp vú to tròn trắng trẻo ở trước mặt làm nó nhộn nhạo sắp chịu hết nỗi nên không thèm nghe chị nói nữa. Trong đầu nó suy tính một chút rồi vòng hai tay ra sau lưng chị mà siết lại. Cái miệng lập tức ngoạm lấy cái núm vú hồng hào rồi bú chùn chụt như con nít.
– Áaa… em… mau dừng lại đi…
Chị chống cự quyết liệt nên giãy giụa vô cùng mạnh mẽ, hai tay chị dùng hết sức mà đẩy nó ra. Nhưng nó làm sao mà bỏ lỡ cơ hội của mình được, nó gồng mình hết sức để không rời xa cái cặp vú ngạo nghễ của chị.
Nó càng bú thì sự chống cự của chị càng yếu ớt, khi nó đổi vú lần thứ ba thì chị đã vang lên tiếng rên nho nhỏ. Dù còn giãy giụa nhưng cả người chị dường như đã mất hết sức lực rồi.
– Ư… ư… dừng lại đi em!
Chụt… chụt…
– Áaa… chị xin đó… em làm chị khó chịu quá…
Chụt… chụt…
Không những nó không dừng lại mà còn muốn tiến xa hơn. Một tay của nó đưa xuống cái quần của chị mà ghị mạnh cái dây kéo.
“Đồ dây kéo giọt nước chết tiệt!”
Trong lòng của thằng Thanh không ngừng nguyền rủa cái dây kéo giọt nước trên quần của chị. Đối với một người đàn ông từng trải thì ai cũng có một mối hận to lớn đối với loại dây kéo này.
Khi trong trường hợp một tay ôm cô gái để không bị chống cự, tay còn lại cho dù có làm hết cách vẫn khó mà lột được cái quần. Vì dây kéo giọt nước chỉ lột được khi có đủ hai tay, một tay nắm ở trên căng ra thì tay còn lại mới dễ dàng kéo xuống được.
Hết cách nên nó không cố gắng cởi quần chị nữa mà đưa tay xâm nhập luôn vào cấm địa. May mắn là chị bận quần da nên có độ đàn hồi nhất định, tay nó cũng dễ dàng mà sờ mó cái lồn ẩm ướt của chị.
“Ồ… chị cũng đang nứng lồn mà sao chống cự dữ vậy ta?”
– Đừng mà… chị năn nỉ nó đó nhóc con… ư… ư…
– Nếu chị không muốn thì em chỉ sờ thôi… nha chị…
– Em hứa đi…
– Em hứa mà…
– Ư… ư… ư…
Khi nó cho ngón tay vào móc lồn của chị thì chị phản ứng quá dữ dội. Không giống như mấy cô gái khác, bình thường tới đây thì đã vỡ trận rồi. Sau khi nhẹ nhàng an ủi thì chị cũng yên tĩnh lại, không biết là do chị nứng hay là do tin tưởng vào nó.