Phần 21
Ngày 1/5/2015 ngày mà em rời xa nó mãi mãi, trên đường về nó đi ngang quảng trường và dừng xe lại, nơi mà những ký ức thuộc về nó và em, nó ngồi ở băng ghế đá nhìn về hướng sân tập, nó cứ nhìn và không nói gì…
Chị: Duy đừng đau buồn nữa. Mi ở thiên đàng không muốn thấy Duy như vậy đâu…
Nó vẫn cứ ngồi nhìn không nói gì rồi nó chở chị về sài gòn, đến nơi thì chú gọi cho nó…
Nó: Alo…
Chú: Duy à, hôm trước chú hơi nóng không nghe con giải thích sự việc, con đang ở đâu…
Nó im lặng một lát rồi mời trả lời: Con đang ở quê…
Chú: Vậy con ở quê chơi vài ngày rồi lên đây làm lại nha…
Nó không trả lời chú mà cúp máy ngang, nó buông xuôi, nó chẳng muốn làm gì, nó chỉ muốn đi xa nơi này để được bên em.
Một tuần trôi qua, nó cứ ở trong phòng không bước chân ra ngoài, nó sống cùng với bia và thuốc lá, tối nào nó cũng như thằng điên khi nghĩ đến em rồi hét lên, cho dù chị có khuyên hay an ủi nó như thế nào thì nó vẫn như vậy.
Như mọi hôm, nó ngồi ngoài lan can với chai bia, chị mở cánh cửa bước ra từ trong phòng đi lại ngồi đối diện nhìn nó, bất ngờ chị lấy ly nước cầm sẵn trên tay tạt thẳng vào mặt nó và tặng thêm cho nó một cái tát thật mạnh… nhưng với nó đã không còn cảm giác gì nữa.
Chị: Tỉnh lại đi, Duy như vậy có vui không, Duy như vậy thì Mi có trở về không, sao cứ hành hạ mình như vậy hả…
Nó cười nhẹ rồi nói: Chị đánh em nữa đi, em vô dụng, em bất tài và em không xứng đáng…
Chị lôi nó đứng dậy rồi chỉ tay về hướng của quán NIIP.
– Duy nhìn đi, có biết bao nhiêu người đang chờ Duy ở dưới, đam mê và tương lai, gia đình và bạn bè, cả Mi nữa, có vui khi thấy Duy như thế này không, Duy làm mọi người thất vọng quá…
Chị nói xong rồi bỏ đi xuống lầu, nó nhìn về quán, lời nói và ly nước lạnh làm nó thức tỉnh, nó sẽ không làm mọi người thất vọng thêm một lần nào nữa, nó lấy quần áo vào phòng tắm rồi ra quán làm.
Nó bước vào quán, mọi người ai cũng nhìn nó với đôi mắt ngạc nhiên và vui mừng, nét buồn đã không còn trên khuôn mặt của nó, đã đến giờ, nó lên bực thay ca cho bé Quyên.
Quyên nhìn nó cười: Mọi người đang chờ anh đó, anh biết làm gì mà phải không?
Nó cười rồi cắm dây vào Laptop, đêm nay nó sẽ cho mọi người nổ tung trên cái sàn này, nó phải cho em thấy bản lĩnh của nó, nó nhờ âm nhạc đập tan quá khứ đau buồn, mọi người nhảy trong thích thú và hét lên, tâm trí nó được giải tỏa và quên đi nỗi buồn.
Hết ca làm, nó bước xuống, chị đang đứng nhìn nó mỉm cười, nó lại gần rồi cười với chị.
Chị: Tâm biết Duy sẽ làm được mà…
Nó: Cảm ơn ly nước lạnh của chị…
Chị cười với nó rồi ngồi xuống ghế, nhờ có chị quan tâm và luôn nói chuyện với nó trong thời gian vừa qua, nên nó cũng vơi đi nỗi buồn, ngày nào chị cũng ở nhà nấu cơm cho nó ăn và chia sẻ công việc với nó…
Ngày 26/10/2015, như mọi hôm, nó vẫn đi làm, nhưng hôm nay chị không đến quán, nó vẫn làm bình thường rồi xuống ngồi chơi với khách còn bé Quyên đang làm ở trên.
Bất chợt âm thanh tắt ngang và ánh sáng cũng tối đi, có lẽ do cúp điện, nó nhìn ra ngoài thì đèn đường và các quán đối diện vẫn sáng…
Nó đứng lên nhìn xung quanh xem coi bị trục trặc gì, rồi có ánh đèn ở ngoài cửa, ánh đèn của ngọn nến, người con gái cầm chiếc bánh bước vào, có phải là chị?? Nó không nhìn rõ…
Rồi ánh đèn được bật lên, nó cứ ngỡ là chị nhưng không phải, cả quán hát bài Happy Birthday tặng cho nó, Ty lại gần và đưa chiếc bánh cho nó, nó chỉ lo cho công việc mà quên mất hôm nay là sinh nhật nó.
Nó thổi nến và ước, âm nhạc nổi lên làm cả quán tưng bừng, nó lấy cho mỗi người một ly bia rồi cùng nhau nâng ly như lời cảm ơn của nó.
Nó vui vì được mọi người quan tâm, nó uống với mọi người rất nhiều, nó không muốn bị ngủ lại ở quán nên đã lẻn trốn ra ngoài và đi về phòng, hôm nay là ngày vui nhất của nó trong mấy tháng qua, nhưng cuộc vui này đã thiếu đi một người, đó là chị…
Nó lấy chìa khóa mở cánh cửa ra, nó chưa kịp bật đèn lên thì có bóng người chạy lại nắm lấy tay nó, bàn tay mềm mại và mát lạnh…
Ánh đèn ngủ được mở lên, người con gái mặc bộ đầm dây màu đỏ trông rất gợi cảm, chị thấp ngọn nến lên và hát bài sinh nhật tặng nó…
Nó cười vì chị làm nó bất ngờ, trên bàn đã được trang trí rượu vang, bánh kem và cây nến màu trắng…
Chị dẫn nó lại bàn ngồi và nhìn nó, đôi mắt chị long lanh vì ánh sáng ngọn nến chiếu vào, hàng mi cong và bờ môi đỏ quyến rũ làm nó xao xuyến…
Chị: Happy Birthday Duy, chúc Duy luôn may mắn và thành công trong công việc nhé…
Nó cười: Cảm ơn chị…
Chị mỉm cười rồi rót ly rượu cho nó, chị và nó nâng ly, gió lạnh của máy điều hòa và ánh đèn mờ, làm không khí trở nên lãng mạn…
Chị cắt bánh cho nó ăn rồi lấy kem trét lên mặt nó, nó cũng nghịch lại cùng chị, chị đứng lên và chạy đi để tránh lớp bánh kem trên tay nó, nó đuổi theo chị như mèo bắt chuột trong 1 căn phòng mờ ảo những ánh đèn.
Rồi chị không còn đường chạy vì căn phòng không đủ rộng, nó chạy lại chét kem vào má chị rồi hai cỡ thể sát lại với nhau…
Mắt chị cứ nhìn nó như muốn nói lên điều gì, đôi mắt ấy từ từ khép lại rồi đặt lên môi nó nụ hôn ngọt ngào, hương thơm của rượu vang còn sót lại trên miệng chị lan qua môi nó, nó cảm nhận được ở đầu lưỡi, vòng tay chị ôm qua eo nó, bất chợt nó rời khỏi chị…
Nó: Em… em xin lỗi… chị là người của chú, em không thể làm như vậy được…
Chị: Nhưng Tâm yêu Duy…
Nói xong chị lại hôn nó, nó không thể cưỡng lại nụ hôn của chị, một nụ hôn mê hoặc, từ lúc nào nó cũng đã yêu chị mất rồi, nó đáp trả chị bằng cái ôm thật lâu…
Nó và chị thăng hoa trên giường, chiếc đầm đỏ từ từ được kéo xuống, nó hôn lên cơ thể chị nhẹ nhàng, lưỡi và môi nó theo hương thơm mà đi khắp làn da trắng mịn của chị, hơi thở chị dồn dập, chị như không chịu được cái lưỡi của nó nên trở mình dậy để nó nằm xuống, chị xoay ngược đầu lại chăm sóc họa mi nó, còn nó cứ hôn khe bướm của chị thật say mê, khu vườn nở hoa tạo nên hương thơm dễ chịu làm cho người ta luyến tiếc không rời…
Chị và nó làm cho nhau mãn nguyện với dục vọng rực cháy, nó để chị nằm xuống và nhè nhẹ đưa vào, tiếng rên chị khe khẽ, nó cúi xuống ôm lấy chị rồi hôn lên bầu ngực căng tròn, chị nằm nghiêng người và nó vẫn nhấp, cảm giác mê ly, nó cứ nhịp chậm rồi lại nhịp nhanh trong sâu thẳm, chị và nó cùng lên đỉnh trong không gian ảo ảnh giữa không gian mờ…
… Bạn đang đọc truyện Lỗi tại anh tại nguồn: https://nongcuc.co/2024/06/truyen-sex-loi-tai-anh.html
Rồi nó cũng phải đối diện với sự thật, nó chở chị đến nhà chú, nó đi lên lầu, chú đang ngồi trên bộ ghế salon, sắc mặt chú thay đổi khi thấy nó nắm lấy tay chị, thằng Thắng đứng kế bên cũng vậy.
Nó đứng trước mặt chú: Con xin lỗi…
Chú: Mày yêu nó lắm à…
Nó trả lời dứt khoát: Dạ…
Chú đứng lên: Sống ở đâu thì có luật ở đó, chơi vợ bạn thì bạn chơi lại vợ mày, chắc mày cũng biết luật này, Thắng…
Thắng thấy chú nhìn hắn nên hiểu ý bước lại nắm tay chị, nó liền đấm thẳng vào mặt thằng Thắng rồi nói…
– Chú muốn làm gì con cũng được, nhưng đừng làm hại Tâm, cho dù có chết ở đây con cũng không để cho ai chạm vào người Tâm…
Nó không muốn mất thêm một người luôn yêu thương nó, nó nói là nó sẽ làm, cho dù là chú có chạm vào Tâm đi nữa thì nó cũng sẽ đánh chú như đánh thằng Thắng…
Chú cười lớn rồi nói: Mày hay lắm, tao chiều theo ý mày…
Chú cầm con dao đi lại chỗ nó đứng: Nếu mày chặt hai ngón tay thì tao sẽ bỏ qua…
Nó lấy con dao trong tay chú, nước mắt chị chảy ra và muốn chạy lại ngăn cản nó nhưng sức của chị quá yếu để vùng ra khỏi thằng Thắng…
Chú: Sao, suy nghĩ đi, một là mất 2 ngón tay, hai là Thắng chơi con Tâm…
Chú đứng kế nói sát vào tai nó, người nó nóng lên, nó không muốn chị tổn thương, nó đặt 2 ngón tay lên bàn, nó nhìn thật kỹ, nó cầm con dao giơ lên…
– Đừng…
Tiếng của chị hét lên thật to, nó chặt mạnh xuống, bất ngờ chú Quang giật bàn tay nó lại, con dao dính vào cái bàn gỗ, mồ hôi nó chảy ra, chị chạy lại ôm nó rồi chú ngồi xuống ghế, sắc mặt chú đã thay đổi…
– Con bản lĩnh lắm, chú không nhìn lầm người, chú không ngăn hai đứa nhưng con đừng để tình cảm ảnh hưởng đến công việc…
Nó thở dồn nhìn chú: Dạ…
Nó nắm tay chị rồi về nhà, nó thấy cơn bực tức hiện lên khuôn mặt của Thắng…
Một tuần trôi qua, chị và nó sống chung với nhau như một cặp vợ chồng hạnh phúc, nó đi làm còn chị thì bán hàng online và làm người vợ đảm đang mỗi khi nó đói.
Nó và chị hay nô đùa với nhau trong phòng, nên nó mua một cái camera đặt trên trần nhà không cho chị biết, đến ngày kỷ niệm, nó sẽ làm cho chị món quà bất ngờ.
Ngày nào cũng vậy, nó thức dậy thì đã thấy có đồ ăn thức uống dọn sẵn trên bàn, chị luôn mỉm cười khi nó thức dậy, nó thật sự hạnh phúc và yêu chị, chị luôn chiều nó mọi thứ để nó được vui, và nó cũng vậy…
Nó: Lát ăn xong rồi để anh rửa chén cho nha…
Chị cười híp mắt: Sao hôm nay Duy tốt vậy…
Nó cười: Tại anh không muốn em cực, em nấu cho anh ăn thì anh phải rửa chén chứ.
Chị: Ở bên Duy, Tâm không thấy cực gì hết, Tâm hạnh phúc khi được ở bên Duy và lo lắng cho Duy.
Nó cười: Anh cũng vậy, vậy anh với em cùng rửa chén nha, à, lát nữa ăn xong anh phải ra sân bay đón người bạn, em ở nhà có đi đâu thì khóa cửa cẩn thận nha…
Chị: Dạ…
Nó và chị cùng gắp thức ăn cho nhau rồi cùng nhau rửa chén, xong nó khoác chiếc áo vào chạy ra sân bay…
Nó đứng trước cổng chờ, rồi bóng dáng ấy xuất hiện, mấy năm không gặp, nhìn em không còn là phong cách của cô gái dân chơi của ngày nào, một thiếu nữ đứng đắn nhưng vẫn bộc lộ vẻ thời trang sexy của mình, em gỡ cặp mắt kính ra nhìn nó rồi cười.
Nó: Chào em…
Tâm: Hi anh, lâu quá không gặp, anh vẫn như xưa.
Nó cười: Thôi để anh chở em về cất đồ rồi hãy nói.
Em về chỉ mang theo một cái vali nhỏ, nó chở em về căn nhà cũ, em vào phòng tắm rồi bước ra với chiếc khăn trắng quấn trên người.
Tâm: Công việc của anh ổn không, có quen bạn gái chưa…
Nó: Anh vẫn làm cho chú, anh có quen một người, người ấy cũng tên Tâm giống em vậy, còn em.
Tâm ngồi xuống ghế, hai chân chéo vào nhau: Em lúc nào cũng chờ anh hết, hihi, em nói đùa thôi, em cũng có bạn trai rồi, vì bận công việc nên anh ấy không về cùng em, anh có bạn gái rồi phải khao em một chầu to đó nha.
Nó cười: Chuyện nhỏ, hay tối nay ra quán lẩu kim chi gần quán cũ, lúc trước anh và em hay ăn nha.
Tâm cười: Ok, nhớ dẫn bạn gái ra mắt em luôn nha.
Nó: Tất nhiên rồi, thôi em nghỉ ngơi đi rồi 6h lại quán nha.
Tâm: Ok anh…
Nó lấy xe về nhà, cánh cửa khóa, chắc chị đi mua đồ về làm bữa tối cho nó, rồi nó mở cửa vào, nó thấy chị đang mặc chiếc váy ôm con thú nhồi bông ngủ trên giường…
Nó đi nhè nhẹ để chị không bị thức giấc, nó ngồi sát vào và nhìn gương mặt đang ngủ của chị, thật dễ thương làm sao, nó nhẹ nhàng hôn lên đôi môi hồng, nụ hôn khiến chị thức giấc, chị mở mắt ra nhìn nó rồi vòng tay ôm nó nằm xuống giường.
– Dám hôn lén Tâm hả…
Nó cười: Cho anh xin lỗi.
Nó xin lỗi chị bằng cách hôn lên môi chị lần nữa, rồi chị nhận lời xin lỗi của nó mà đáp lại nó nụ hôn nồng nàn, rồi nó và chị ân ái với nhau, thăng hoa cùng nhau trên giường…
Nó nằm ôm lấy chị như không muốn cho chị rời khỏi vòng tay của nó, và những cái hôn lên trán vì hạnh phúc…
Chị: Bên Tâm, Duy có hạnh phúc không…
Nó: Tất nhiên là hạnh phúc rồi, rất rất hạnh phúc nữa là khác.
Chị cười: Tâm không biết cách làm Duy vui, không biết cách làm Duy mãn nguyện, nhưng vì Duy, Tâm sẽ cố gắng trở thành một người vợ hoàn hảo.
Nó cười: Em khờ quá, chỉ cần như thế này đã là quá đủ với anh rồi, anh không trông mong gì hơn, chỉ mong sao mỗi ngày được ôm em ngủ là anh thấy hạnh phúc rồi…
Chị cười vì hạnh phúc và ôm nó chặt hơn…
Đến tối, nó chở chị ra quán lẩu kim chi, từ xa nó đã thấy em đang ngồi ở bàn, tay em cầm chiếc đt chơi game chờ nó, nó lại gần rồi nói…
– Sao đến sớm vậy em, giới thiệu với em đây là bạn gái anh, quen lúc còn làm ở quán cũ…
Tâm ngước mặt lên nhìn chị và nó, vẻ mặt ngạc nhiên rồi đứng dậy ôm lấy chị, nó không hiểu chuyện gì nên ngồi xuống ghế…
Chị cười: Tâm là em gái của em, em cùng cha khác mẹ…
Nó càng ngạc nhiên hơn khi nghe chị nói: Vậy lúc trước em nói có người chị là…
Tâm: Phải, chị cãi nhau với mẹ vì bắt chị lấy chồng nên chị đã qua ở chung với em…
Chị gật đầu rồi cười, nó nói: Cũng may là em bỏ đi nên anh mới có người bạn gái xinh đẹp và tốt như thế này…
Chị cười rồi nắm lấy tay nó, cả buổi ăn, hai chị em nói chuyện như không có nó ở đó, nó ngồi ăn và lắng nghe hai người tâm sự…
Sau khi ăn xong, nó dẫn hai người đến quán nó làm, ba người ngồi ngoài lan can của quán cùng nhau uống rượu vang, rồi chiếc xe của chú dừng trước cửa quán…
Bé Tâm đi xuống rồi chạy lại ôm lấy chú như đã hẹn trước, phía sau vẫn là thằng Thắng, mọi người lên lầu ngồi chung chỗ với nó…
Chú: Con về đây có đi đâu chơi chưa…
Tâm: Dạ chưa chú ơi…
Chú cười: Vậy để ngày mai anh Thắng đưa con đi chơi chịu không…
Chú giới thiệu cho Tâm biết về lý lịch của Thắng, nhưng hắn vẫn không ngó ngàng gì đến Tâm, hằn cứ nhìn chị rồi lâu lâu liếc sang nó cười đểu…
Tâm: Vậy cũng được, nhưng con muốn đi với anh Duy và chị nữa…
Chú cười: Tùy con thôi, miễn con thấy vui là được rồi…
Chú xem Tâm như con gái của mình, rất yêu thương Tâm, nhưng nó lại không muốn Tâm đi với Thắng vì cái tính sở khanh của hắn sẽ làm tổn hại đến Tâm.
Sau cuộc gặp mặt ở quán thì nó lên làm, chị thì về nhà lo công việc, còn Tâm đi chơi với chú và Thắng…
Hết ca làm, nó biết chị thích uống nước ép cà chua, nên nó đi bộ dọc đường bùi viện kiếm mua cho chị, nó mua 2 ly rồi đi về phòng, xa xa nó thấy thằng Thắng bước từ trong hẻm nhà nó đi ra rồi ngồi lên chiếc moto chạy ngược về hướng của nó, hắn đeo khẩu trang nhưng nó nhìn thấy cặp mắt của hắn khi chạy ngang, cặp mắt đểu cáng và đầy thù hận…