Phần 21
Cánh cửa phòng bệnh của Lan cuối cùng cũng đã ở ngay trước mặt, trong lòng Lan chợt bùng lên những ý nghĩ bối rối lo sợ không thể nào diễn tả hết, nhìn vẻ mặt hăm hở đỏ bừng bừng của Vũ, Lan biết rằng giờ thì khó có lí do gì có thể ngăn cản được Vũ dừng lại cái ý nghĩ làm chuyện vợ chồng với chị gái mình, chắc có lẽ số phận đã an bài – Lan nhủ thầm – dù sao thì mình cũng không thể cưỡng lại được. Cứ nghĩ đến cảnh chỉ ít phút nữa thôi hai chị em trần truồng quấn lấy nhau trong chăn để rồi cả thân hình đồ sộ của Vũ sẽ dính chặc vào người nàng, cái “đó” của Vũ sẽ đâm vào trong cơ thể nàng… chắc là sẽ đau lắm, nó to thế mà – những hình ảnh tưởng tượng trong đầu khiến nàng người nàng lạnh toát lên vì sợ còn mặt thì nóng bừng vì ngượng.
– Ủa… chị hai, sao run dữ vậy?
– Đâu có… run gì đâu, tại gió lạnh thôi mà. – Bị Vũ phát hiện ra, nàng bối rối giải thích.
– Có phải là đang… sợ phải không ? Không sao đâu đâu, lần đầu em cũng như chị, cũng run lắm hihi… nhưng rồi thì sẽ sướng kinh khủng luôn. Đừng lo. – Vũ trấn an tinh thần cho chị mình.
– Nói hay quá há, con gái với con trai khác nhau chứ bộ, nói nè, chút nữa mà… đau là phải dừng lại nghe chưa, không được tiến tới nghe chưa, không thì nghỉ chơi luôn, biết chưa hả !
Nắm tai em trai kéo kéo, Lan “đe doạ “ trước để dằn mặt thằng em hư hỏng của mình.
– Hihi biết rồi, không sao đâu mà, lo quá.
Vừa nói Vũ vừa ôm chặt hai đùi Lan và bước thật nhanh vào trong phòng nhưng thật không may cho hai chị em, “thú tính “ của Vũ chưa kịp bộc phát thì đã xuất hiện một kẻ phá đám, đạp tung cánh cửa phòng vừa định đè chị xuống giường thì cả hai phải dừng lại, nét mặt đầy sững sờ, người đứng trước mặt họ không ai khác chính là ông Quang.
Nụ cười trên môi của Vũ và Lan tắt ngấm, trước mặt họ là người cha có công rất lớn trong việc góp phần “ chia năm sẻ bảy “ cái gia đình này. Chính sự gia trưởng, nghiêm khắc đến mức cực đoan của ông Quang đã làm cho những thành viên trong gia đình luôn sống dưới bầu không khí ngột ngạt và đè nén.
– Hai đứa đi đâu nãy giờ thế !
Vẫn với anh mắt nghiêm nghị và cái giọng xét nét trong từng câu từng chữ khiến cho cả hai chị em bắt đầu run lên vì sợ, đặc biệt là khi trong đầu họ đang “âm mưu “thực hiện một hành vi tội lỗi.
– Không có đi đâu cả, con cõng chị ra cănteen uống nước thôi. – Vũ lúng túng giải thích.
– Thả chị xuống đi Vũ – Lan nói.
– À… quên…
Vừa cõng Lan lại giường Vũ vừa nhìn về phía ông Quang bằng ánh mắt thăm dò.
– Ba mới về hả?
Lan phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng bằng câu hỏi thăm dành cho ba mình.
– Ừhm, ba mới xuống sân bay thôi, lúc nãy về nhà nghe con bị tai nạn nên ba ra thẳng đây luôn, trời, chân con… sao vầy ?
Phát hiện ra bàn chân bị băng bó của Lan, Quang tỏ ra khá sững sốt, ngồi xuống giường ông đặt tay lên vết thương của Lan vẻ mặt đầy căng thẳng
– Không sao đâu ba, chỉ là trầy xướt chút thôi mà.
– Còn không sao à, mà đi đâu mà để như vầy…
Đừng bên cạnh nhìn chị và cha mình nói chuyện, điều Vũ đang để tâm đến lúc này không phải là cuộc đoàn tụ cha con này mà chính là Kiều, liệu ông Quang có biết rằng Kiều đã thay đổi, đã từ bỏ lối sống trước kia để quay về với gia đình, đã quyết tâm dành trọn vẹn tình thương cho con cái mình. Càng nghĩ Vũ càng lo cho những ngày sắp tới, liệu Quang có đổ hết trách nhiệm về những biến cố trong gia đình những ngày qua lên đầu Kiều và trừng phạt mẹ mình không… chắc chắn là vậy rồi, chỉ có Vũ mới hiểu hết những sự dồn ép bức bách mà Quang đã dành cho Kiều trong suốt thời gian qua, mang danh nghĩa là vợ chồng nhưng lí do duy nhất để gia đình này không tan vỡ chính là sợ dư luận bên ngoài sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu và danh dự của Quang, và Kiều chính là kẻ để Quang trút hết những nỗi tức giận bằng những trận sĩ vã mạt sát thậm chí là đánh đập nữa.
Chợt nỗi sợ hãi của Vũ lại bừng lên, Vũ sực nhớ lúc nãy Quang nói là đã về nhà trước khi đến đây, và chỉ có mình Kiều ở nhà lúc đó, với tính cách của quang nhất định đã có chuyện gì đó xảy ra…
Lẻn ra khỏi phòng, tay chàng run rẩy bấm từng phím điện thoại, đầu tiên là số máy bàn… và rồi đến số máy di động của Kiều… không có dấu hiệu hồi âm. – Vậy là nhất định có chuyện rồi.
…
– Ai vậy Quốc?
Nằm trên giường với đôi mắt bị bịt kín và đôi tay bị trói, trong lòng Lệ hết sức bối rối không biết thằng em rể mình đang định làm cái khỉ gì đây, từ bên trong nàng đã nghe loáng thoáng quốc nói chuyện với ai bên ngoài, và cái giọng nói đó giống hệt với Quân con trai nàng, nghĩ đến Quân, nàng sực nhớ vì cái tát ban sáng mà cả ngày nay Quân chưa về nhà, bao nhiêu ham muốn xác thịt bỗng dưng tan biến đâu hết, bây giờ điều duy nhất Lệ muốn làm là ra khỏi khách sạn này và đi tìm con trai của mình…
– À. Không ai cả, thằng phục vụ thôi mà.
– Nói gì với nó mà lâu vậy…?
– À không có gì, vớ vẩn thôi.
Trong lúc Lệ và Quốc đang nói chuyện, Quân từ từ tháo giày ra và bước vào bên trong, trên tay là cái máy quay đã bấm sẵn nút start… ánh sáng leo lắt từ nhà tắm hắt ra đủ để cho hắn nhìn thấy người đang quấn khăn tắm nằm trên giường kia không ai khác chính là mẹ hắn, dù cho hắn chính là đạo diễn của màn kịch này nhưng chứng kiến cảnh mẹ mình nằm ngửa ra trên mình chỉ duy nhất một chiếc khăn tắm đang chờ đợi nhân tình, một kẻ trơ tráo như Quân cũng không khỏi cảm thấy shock.
Còn Quốc thì sao, trước sự dồn ép của Quân, gã cuối cùng cũng đành phải chấp nhận ưu sách cuối cùng, giữa cái xấu và cái tệ hại, cuối cùng thì gã cũng phải lựa chọn, dù biết Quân không phải là kẻ có thể tin tưởng được nhưng Quốc còn sự lựa chọn nào đâu. Thôi thì đến đâu thì đến… trút bỏ quần áo trên người, Quốc run rẩy leo lên trên giường với Lệ, vừa đưa tay định tháo khăn tắm trên người Lệ ra thì:
– Quốc nè… – Lệ thốt lên
– Sao chị !
– Lúc chiều… thằng Quân nó gọi điện cho em… nó có nói gì chị không ?
Câu hỏi của Lệ làm cho Quốc sững lại, quay sang nhìn Quân, Quốc không biết phải trả lời câu hỏi của Lệ ra sao.
– À… nó nói. . mẹ còn giận nó không ?
– Nghe là biết nói xạo.
– Thiệt mà… chắc nó đang bực vì bị đánh giữa chỗ đông người lúc sáng thôi
– Ừhm… cũng tại chị lúc đó không kiềm chế được, giờ nghĩ lại. . thấy ân hận thiệt…
Câu nói của lệ làm Quân không khỏi xao lòng, gã không ngờ Lệ cũng có những lúc yếu lòng như vậy, nhưng chắc chỉ là nhất thời – gã nghĩ. Đưa máy quay lên gã ra hiệu cho Quốc tiếp tục…
…
Bước từng bước trở về phòng bệnh của Lan, từng tiếng bíp bíp liên tục vang lên bên tai “ bắt máy đi mẹ… “ chàng hồi hộp nhủ thầm, nhưng rồi lại chìm vào nỗi thất vọng.
– Vũ ơi ! – Tiếng gọi của Quang làm chàng giật mình, một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu chàng, hay là mình hỏi thẳng bố ?
– Sao ba ! – Vũ vội vã chạy vào trong
– Bây giờ bố có việc phải đi, con ở lại chăm sóc cho chị rồi sáng sớm bố quay lại, được không ?
– Được. . cứ để con. . à, sáng nhớ nói mẹ đem cho con bàn chải khăn mặt vào luôn nhé !
Vũ giả vờ đề cập đến Kiều để thăm dò tình hình ở nhà nhưng sự phản ứng của quang chỉ là cái nhíu mày và sự im lặng, không nói thêm 1 lời nào, Quang quay lại nhìn Lan thêm một lần nữa rồi quay đi thẳng bỏ lại Vũ đứng đó với ánh mắt sững sờ nhìn theo…
…
Vừa bước ra khỏi lớp học thêm, Hùng đã thấy dáng của Vy – em gái Quân đang đùa giỡn cùng mấy anh chàng cùng lớp, dù từ lâu đã nghe tiếng Vy là cô gái khá lẳng lơ nhưng dường như điều đó không thể làm Hùng thôi nghĩ đến người đẹp trong mộng của mình, mang bộ mặt dài thường thược vì buồn, vừa định quay ra nhà xe lấy xe thì Hùng đã nghe tiếng ai đó gọi mình.
– Hùng ơi !
Quay mặt lại, cậu chàng sững sờ khi người đó chính là Vy, bằng xương bằng thịt, đúng là nàng rồi – Hùng nhủ thầm, trong màn đêm, khuôn mặt sáng rạng ngời của Vy làm Hùng run rẩy đầy xúc động. Chỉ đến khi cô gái xinh đẹp đứng trước mặt một lúc thì cậu mới hoàng hồn lại.
– Sao vậy, làm gì mà mặt nghệch ra vậy ?
– Cái… gì. . đâu có, Vy gọi Hùng hả. .
– Không gọi ông thì gọi ai !
– À… có… có gì không?
– Hồi lúc sáng phải ông có chuyện gì định nói với tui không?
Câu hỏi của Vy chợt làm Hùng ngớ người ra, thì ra là cô đã đoán ra từ điệu bộ ngập ngừng của chàng.
– Đâu có gì đâu. . định nhờ. . Vy hỏi dùm ông Quân chuyện đây thôi. .
Sự hồi hộp bối rồi làm anh chàng không sao dám nói những điều thầm kín trong lòng mình, có vẽ như điều đó không thể qua khỏi ánh mắt lém lỉnh của Vy.
– Xạo ! – Cô cười nhếch môi
– Thiệt mà. .
– Sáng nào cũng thấy ông tán dóc với anh tui, sao không hỏi ổng mà nhờ tui làm gì
– À…
Không còn biết nói gì thêm, Hùng ước gì có thể thoát ra khỏi cái tâm trạng hồi hộp ngượng ngùng đang bao phủ lấy tâm trí mình, dù cho đã không biết bao nhiều lần cậu đã luyện tập một mình cách tiếp cận với Vy nhưng cứ mỗi lần trông thấy người trong mộng của mình, bao nhiêu kế hoạch cũng tiêu tan đâu hết. Đứng trước vy, Hùng lộ nguyên hình là một thằng nhát gái…
– Giờ rảnh không !
– Hả… rảnh hả. . rảnh chứ. Đang rảnh mà – cậu vội đáp.
– Hihi. . tui nhờ cái này được không ?
– Được chứ !
“Cơ hội đến rồi, ông trời cuối cùng cũng ban phước cho ta… haha.” – Hùng mừng như mở cờ trong bụng, không ngờ sao mọi chuyện lại đến dễ dàng đến như vậy.
– Nhưng mà biết tui nhờ chuyện gì không mà được !
Lại một lần nữa Vy biến Hùng thành một kẻ khờ vì câu chăm chọc oái ăm của mình, không để chàng ngượng ngùng thêm, Vy cười:
– Đùa thôi, chở dùm tui về nhà được không, cả ngày nay ông Quân với mẹ tui đi đâu mà tui gọi hoài không được, sao, được không ?
– Trời, được mà… chờ Hùng lấy xe đã. đợi tí nhen.
– Ừhm.
Nhìn cái điệu bộ hấp tấp lao đi lấy xe của Hùng, Vy không thể nhịn được cười – vậy là nó cũng hám gái như bao thằng con trai khác, kế hoạch của mình bước đầu như vậy là tạm ổn. – Vy nhủ thầm…
…
Tiếng nhạc chuông điện thoại dồn dập vang lên làm Lệ giật mình hốt hoảng, đó là tiếng nhạc chuông quen thuộc mà Quân con trai nàng hay dùng để làm chuông điện thoại.
– Điện thoại ai thế Quốc – nàng thốt lên.
– À. . của anh đấy…
– Sao giống của thằng Quân vậy !
– À… tại anh mới đổi nhạc.
Vừa nói Quốc vừa nhìn Quân đầy hốt hoảng, còn Quân thì vội vã mò từ trong túi quần ra và tắt ngay cái điện thoai khốn kiếp “ suýt thì bị lộ “ – gã nhủ thầm.
– Ai gọi thế, sao anh không nghe máy đi !
– Số lạ, chắc đứa nào nhá thôi
– Biết đâu là thằng Quân thì sao
Lại một lần nữa Lệ bộc lộ nỗi lo lắng dành cho đứa con trai của mình, nàng không biết rằng chính nó đang đứng bên cạnh và nghe từng câu từng chữ của nàng… dù đã biết nỗi buồn của mẹ nhưng với bản chất tội lỗi của mình, Quân giường như không muốn buông tha mẹ mình, lại gần giường, gã bắt đầu quay gương mặt mẹ mình, rồi chĩa máy quay sang hướng Quốc, chiếc khăn tắm dần dần trượt xuống khỏi cơ thể lệ để lộ ra hai bầu ngực trắng muốt đầy gợi dục, dù đã chơi gái không biết bao lần nhưng đứng truoc những đường cong đầy nhục cảm của cơ thể Lệ, Quân không khỏi rạo rực cả người, thảo nào thằng chú mình không kìm chế được là phải – gã nhủ thầm, vứt cái khăn tắm qua một bên, toàn bộ cơ thể Lệ giờ đây đã phơi bay trước mắt Quân, Quân run rẩy lia máy qua từng bộ phận trên cơ thể mẹ mình, càng lúc gã càng thấy ham muốn trong mình trỗi dậy trước sự khêu gợi dữ dội của Lệ. Một sự khêu gợi mà hàng ngày được nàng che chắn bởi những bộ đồ văn phòng đoan trang kín đáo khiến người ta liên tưởng đến một người phụ nữ đứng đắn hơn… hông ngờ sự thật lại ghê gớm đến vậy.
Nhìn Quốc vục mặt vào háng mẹ mình, Quân như muốn bay đến đạp ông chú đáng kính của mình ra… không hiểu sao sự ghen tức từ đâu lại ập đến trong Quân, hắn không hiểu đó là cảm giác của một đứa trẻ khi thấy mẹ dâng hiến cơ thể cho kẻ khác hay là một người đàn ông phải chứng kiến người phụ nữ của mình bị kẻ khác làm thịt trước mắt, chỉ biết tất cả những gì Quân muốn là chuyện này phải dừng lại ngay lập tức. “ Không… dù sao thì đâm lao phải theo lao, ráng nhịn vậy. . giờ mà can thiệp vào là hỏng… ” – gã nhủ thầm…
Những tiếng rên bắt đầu vang lên khe khẽ từ cổ họng Lệ khi Quốc dùng hai tay để tách mép âm đạo của nàng ra và đánh đầu lưỡi vào bên trong cái khe ẩm ướt ấy.
“ Mẹ kiếp, thế mà tưởng thằng cha này khù khờ lắm “ – Quân nhủ thầm, nhìn cái mặt nhăn nhó của Quốc, Quân đoán chắc hẳn Quốc cũng mới biết đến trò này thôi, chưa có vẻ gì là thuần thuật, quả nhiên liếm vài cái qua loa, gã chồm lên người Lệ và bắt đầu nút hai bầu vú của chị dâu mình đầy say sưa, có lẽ cặp tuyết lê của Lệ mới là điều hấp dẫn quốc chứ không phải là cái khe nước ẩm ướt tanh tanh bên dưới, nhìn gã bú vú của lệ không khác gì thằng nhỏ thèm vú mẹ, hết nhồi qua bóp lại lại cắn rồi nhả liên tục làm cho Lệ phải ưỡn ẹo thân mình liên tục. .
– Ah… aaa. . đừng cắn mạnh. . đau em Quốc ơi…
Mặc cho Lệ van xin, hắn vẫn không chịu buông tha hai bầu ngực căng tràn của nàng, kéo nàng nằm nghiêng qua một bên, một tay hắn xiết chặt cơ thể Lệ, tay còn lại vỗ liên tiếp lên mông nàng làm phát ra những tiếng kêu bạch bạch… làn da thịt trắng ngần ở mông lệ bắt đầu ửng đỏ…
– Ah… nhẹ thôi. . đau em…
Sự phản kháng của Lệ chỉ càng làm Quốc thấy khoái thêm, hắn biết Lệ đang cảm thấy cực kì kích thích, chính cái âm đạo đang rỉ nước nhầy nhụa ra đã tố cáo Lệ, đối với Lệ, chưa bao giờ nàng cảm thấy Quốc mạnh mẽ đến vậy, cái cách mà Quốc trói nàng và hành hạ đầy mới mẻ này làm nàng thấy hứng thú đến kì lạ… Lệ biết nàng càng rên rỉ thì Quốc sẽ càng làm mạnh hơn. Nhưng nàng không biết rằng những tiếng rên khoái cảm của nàng đã được cái máy quay trên tay Quân thu vào không xót từ nào, giờ thì Quân đã biết mẹ mình đích thực không phải là người phụ nữ đạo mạo đoan chính nữa mà là một người đàn bà dâm dục lẳng lơ. Nhìn cái cách Lệ kẹp hai chân vào người em rể mình, Quân lại thấy càng căm giận mẹ hơn…
Lật ngửa Lệ ra, cầm cái bùi đã cương cứng trong tay, vừa định đâm vào trong lồn của chị dâu thì bất ngờ một bàn tay lao đến nắm mảng tóc trên đầu quốc và giật ngược lại.
– Á ! – quốc la lên đau đớn…
– Cái dis… – Quốc quay sang nhìn Quân tức giận vừa định buông mồm chửi thì sực nhớ có Lệ nằm đó.
– Gì vậy Quốc… tự nhiên la lên vậy – Lệ hỏi
– À, không có gì đâu, con mới chui vào mắt thôi, chờ em chút nha, vào nhà vệ sinh chút.
Đưa tay xoa chỗ đau trên đầu, Quốc quay lại nhìn Quân tỏ vẻ bực bội không biết thằng cháu khốn nạn của mình làm hành động đó có ý gì, gập máy quay lại, Quân ra hiệu cho Quốc ra ngoài.
– Chứ cái gì nữa đây, mày định làm gì vậy Quân. – Vừa bước ra hành lang Quốc đã nhìn Quân cau có.
– Thôi, nhiêu đó là đủ rồi, việc của chú coi như xong rồi đấy, chú đi được rồi. – kìm nén sự tức giận khi chứng kiến cảnh Quốc dày vò thể xác của mẹ mình, Quân nói.
– Ơ… thế là xong à, vậy… thì mày về trước đi, chút tao về sau
– Thôi dẹp chú đi, chú định đuổi tôi về rồi vào đis tiếp mẹ tôi hả, dẹp trò đó đi, lần này là lần cuối của chú rồi đấy !
– Ơ. . sao nãy mày. .
Quốc sững sốt trước những gì mình vừa nghe, rõ ràng khi nãy chính miệng Quân đã nói là nếu quốc hợp tác với hắn thì sẽ để cho Lệ và Quốc được tự do, vậy mà giờ Quân lại tuyên bố đây là lần cuối quốc được động vào người Lệ.
– Nhưng mà… – Quốc định cự lại để cố vớt vát chút gì đó nhưng Quân đã bác bỏ thẳng thừng.
– Không nhưng gì cả, mẹ tôi chứ có phải gái đâu mà chú muốn làm gì thì làm, tôi làm thế này là nhân nhượng cho chú lắm rồi đấy, sau này thèm thì kiếm gái mà chơi, tiền chú không thiếu đâu, đụng đến mẹ tôi nữa là không xong đâu. Chú vào lấy quần áo xong rồi im lặng mà rút đi, chuyện còn lại để tôi lo !
– Ơ…
…