Phần 21
Sau khi ăn uống xong và ngồi chơi thêm một lúc thì ông Thủy bà Loan về trước. Lúc này chỉ còn lại 2 gia đình và nhân tiện có mặt đông đủ mọi người nên ông Thái cũng đề cập luôn vấn đề của Y Moan. Ban đầu thì ông Thái định sẽ cho Y Moan ở nhà mình. Nhà tuy bé nhưng ông nghĩ vẫn còn chỗ để cho thằng út ở. Nhưng Thành lại lên tiếng, anh muốn chứng tỏ mình là anh cả, lại có điều kiện hơn mọi người nên cũng phải có chút trách nhiệm với em. Thành xin phép ông Thái cho Y Moan sống ở nhà anh và mọi chi phí sinh hoạt và học tập vợ chồng anh sẽ lo hết. Hà thấy chồng sống có trách nhiệm như vậy thì cũng vui vẻ đồng ý. Thấy cả hai vợ chồng con cả như vậy thì ông Thái tỏ ra tâm đắc lắm, vậy là ông cũng an tâm phần nào, ông không phải lo lắng gì hết khi đã có Thành và Hà lo cho rồi. Thành nói thêm vào:
– Mai kia Hà nhà con bụng bầu to và sau đó là đẻ đái, có Y Moan ở cùng thì nó cũng giúp cho con được khối việc.
– Tất nhiên là vậy rồi. Thôi vấn đề của Y Moan đã được thống nhất và cả nhà đã nhất trí là như vậy thì bố cũng mừng lắm. Hơn 1 tháng nữa là em sẽ lên đây, vậy con và Hà khi nào rảnh thì xem có cái trường nghề nào đó được được thì xin cho em vào học nhé.
– Vâng bố cứ yên tâm ở bọn con. Việc đấy đơn giản mà.
Trong khi đó, trên đường về nhà, bà Loan ngồi sau ôm cứng lấy ông Thủy mà có lẽ trên đường mọi người tưởng hai người như đang còn trẻ lắm. Bà Loan thỏ thẻ bên tai chồng:
– Hôm nay hai mẹ con có khoảng cách ông ạ. Tôi ngại nhìn vào mắt cái Hà quá. Làm thế nào bây giờ hả ông? Xấu hổ quá đi.
– Ai bảo bà dâm và thèm địt trai trẻ cho lắm vào. Bây giờ bị lộ để con cái biết được, thấy nhục chưa.
Thấy ông chồng nói vậy, bà Loan véo mạnh vào eo ông rồi cãi lại:
– Thế thằng nào đầu độc tôi. Thằng nào tự dưng có ngày vác con nít về để gạ cho nó địt vợ mình. Tất cả cũng là tại ông hết đấy.
– Hehe.. Tôi trêu bà một tí thôi mà. Mà cũng tại bà cơ! Máu địt cho lắm vào mà quên khóa cổng với đóng cửa phòng lại. Nếu hôm đấy bà khóa cổng thì con Hà sao vào nhà được để mà nhìn thấy.
– Ừ tôi biết tại tôi rồi, ông đừng nói nữa. Thế bây giờ giải quyết chuyện này như thế nào hả ông? Chứ không tôi mất ăn mất ngủ.
– Bà hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai bây giờ. Thôi chỉ còn cách là cứ im lặng coi như không có vấn đề gì xảy ra. Rồi dần dần cái Hà cũng sẽ quên ngay thôi. Bà bây giờ phải cẩn thận vào đấy.
– Thôi thôi tôi không dám nữa đâu. Một lần là sợ lắm rồi. Với lại bị cái Hà phát hiện đâm ra tôi giờ chẳng có hứng thú gì nữa cả.
– Thế là bà quyết định tu phải không?
– Ừ.
– Tu gì thì tu nhưng 1 tuần vẫn phải phục vụ chồng ít nhất ba lần đấy nhé.
– Với ông thì cả tuần cũng được nếu như ông có sức.. Hihi.. Mà tôi chưa hỏi tội ông đâu đấy?
– Tôi làm gì đâu mà có tội.
– Còn chối nữa à? Sao tự dưng lại cứng thế này? Bà Loan đang ôm eo thì đưa tay xuống đũng quần ông Thủy nắn dương vật của ông bên ngoài quần.
– Hehe.. Tại nói chuyện về vấn đề nhạy cảm nên nó cứng là đương nhiên.
– Thế không phải là ông đang nghĩ đến vú vê của cháu Lan à? Đừng tưởng tôi không biết nhé. Gớm cả bữa ăn cứ liếc nhìn trộm vú nó hoài.
– Hehe.. Bà cũng biết à. Đúng là không có gì qua mắt được con mắt của bà. Mà tại nó mặc cái áo cổ rộng, vú thì to như vú của bà nên nhìn đã mắt thế cơ chứ.
– Cái con đấy nhìn cái mặt cười trông lẳng lơ thật. Ông định xin việc cho nó để có ý đồ đúng không?
– Hehe.. Thì bà ăn bao nhiêu con cặc rồi thì cũng phải cho tôi hưởng tí lồn lạ chứ.
– Thì tôi có tiếc gì ông đâu, chỉ cần ông thành thật với tôi và không dính dáng gì đến tình cảm với nó thì tôi cho ông địt thoải mái đấy.
– Nghe mà sướng cả tai, buồi giật giật bà ạ.
– Ông đúng là chúa dâm. Ông định về nhà luôn à?
– Ừ, giờ này không về còn đi đâu nữa hả bà?
– Qua hồ tây đi ông. Ra hóng mát tí rồi về cho dễ ngủ.
– Ra hóng mát hay ra có ý đồ gì vậy?
– Hihi.. Ra đấy làm cái để về cho nó dễ ngủ.
– Bà lại nổi hứng thích địt ở nơi công cộng đấy à?
– Ừ, địt kiểu ngó ngó nghiêng nghiêng xem ai nhìn thấy không thích lắm.
– Thể nào cũng có ngày học sinh của bà nhìn thấy cho mà xem. Người đâu mà dâm dễ sợ.
– Hihi.. Ông nhớ thằng Duy không? Có đợt nó đưa tôi ra hồ tây chèo thuyền. Ban ngày ban mặt luôn mà tôi còn dám bú cặc của nó trên thuyền đấy.
– Chuyện đấy bà kể rồi. Đúng là không thể tìm được người nào dâm hơn bà nữa đâu.
– Hihi.. Thế mà ở trường, học sinh lại sợ tôi một phép đấy.
– Thế đã chén được cháu học sinh nào chưa?
– Thích thế thôi nhưng đâu dám. Ông cứ làm như tôi mất hết lý trí rồi không bằng. Thế lát có thích tôi bú cặc ở hồ tây không?
– Có.. Hihi.. Nghĩ đến mà nứng không chịu được.
– Thế thì đi nhanh lên ông. Tôi cũng đang ra nước, khéo chảy xuống cả yên xe rồi đây này.
Ông Thủy cười quay lại nhìn bà Loan, tay ông quờ ra đằng sau bóp lồn bà một cái rồi cả hai cùng khúc khích như trẻ mười tám đôi mươi mới yêu nhau. Ông Thủy rồ ga đi nhanh hơn, đằng sau bà Loan đã cho tay vào quần ông để túm lấy dương vật của ông. Cứ đến đoạn đèn đỏ phải đi chậm lại và có người thì bà Loan tỏ ra luyến tiếc rút tay ra khỏi quần của ông.
Lan trang điểm nhẹ nhàng những vẫn làm cho khuôn mặt của nàng trông rất nổi bật và cuốn hút. Trên người Lan mặc đơn giản là chiếc quần bó và áo sơ mi. Chiếc quần bó hơi bó nên làm cho cặp mông đã to thì nay lại càng trông nảy nở hơn rất nhiều. Chiếc áo sơ mi thì Lan cố tình không cài hai cúc trên cùng, vì điểm nổi bật nhất là hai bầu vú căng tròn nên lúc nào Lan cũng thích khoe khéo, thích mọi người phát rồ cả lên khi nhìn thấy chúng hững hờ. Lan hôn cu Minh và chào ông Thái rồi leo lên xe ông Thủy để đến nhà máy nơi ông làm. Ông Thái bế cháu ra tận cổng tiễn hai người và dặn dò ông thông gia:
– Cái Lan nó chưa đi làm bao giờ nên không có kinh nghiệm lắm. Ông xem giúp đỡ và chỉ bảo cho cháu nhé.
– Ông lại khách sáo rồi. Người nhà thì tất nhiên tôi phải giúp tận tình chứ. Ông cứ yên tâm giao con dâu ông cho tôi quản lý. Bảo đảm chỉ mấy tháng sau là cháu sẽ đâu vào đấy hết.
– Ông nói vậy thì tôi cũng an tâm. Tất cả là nhờ vào ông đấy. Thôi hai bác cháu đi kẻo muộn.
– Ừ tôi đi nhé, gặp lại ông sau.
Lan bẽn lẽn ngồi giữ một khoảng cách nhất định, đi được một đoạn thì ông Thủy lên tiếng:
– Cháu may mắn có được ông bố chồng biết chăm lo chu đáo quá.
– Vâng, bố cháu như vậy đó. Lúc nào cũng nghĩ mọi người còn bé nên hay dặn đi dặn lại.
– Tại các cháu chưa làm cho ông thấy yên tâm mà.
– Vâng chắc thế. Mà bác ơi! Ông giám đốc có khó tính không? Cháu thấy run quá vì chưa đi phỏng vấn bao giờ cả.
– Gọi là phỏng vấn cho lấy lệ thôi, lên đấy để ký hợp đồng là chính. Mọi thứ đã có bác nói trước hết rồi, cháu chỉ nói qua loa vài câu nếu ông ấy hỏi là xong. Không có gì phải lo lắng quá cháu ạ. Ông Thủy vừa nói như để trấn an, tay ông bất chợt đưa ra sau vỗ nhẹ lên tay Lan như ra điều bảo nàng bình tĩnh.
Cái vỗ tay tuy là xã giao, là sự an động viên nhưng Lan ngửi thấy ngay có điều gì ẩn chứa trong đó. Vốn là người có thừa kinh nghiệm giao tiếp với đàn ông nên Lan bắt sóng được ngay ý đồ của ông Thủy…. Đàn ông mà… Thằng nào mà nhìn thấy vú của nàng cũng đều rộn ràng con chim hết cả lên. Lan cũng ỡm ờ lại ngay bằng cách hơi dướn người lên, ngồi xích thêm một chút, nàng vừa nói vừa cố tình cạ ngực vào lưng ông Thủy:
– Vâng, may là có bác là người quen biết nên cháu cũng đỡ lo phần nào.
Thấy Lan áp ngay vú vào lưng mình, ông Thủy mỉm cười, vậy là ông đã đoán đúng… Lan đúng là loại gái lẳng lơ. Muốn chứng tỏ mình còn thanh niên, ông Thủy bạo dạn đưa tay ra sau. Lần này không phải là cái vỗ vỗ nữa, mà lần này ông cầm lấy tay nàng bóp nhẹ rồi nói:
– Bác cháu mình đều là người nhà mà. Giúp cháu cũng như là giúp thằng Thành con rể bác thôi.
Thấy ông Thủy tấn công kinh quá, dám cầm lấy tay mình, Lan tuy không thích lắm nhưng vẫn để nguyên cho ông cầm. Đối với Lan mấy cái chuyện này chẳng mất mát gì cho lớn, ngược lại có lợi cho nàng nhiều hơn. Như ông Thái là một ví dụ điển hình. Ăn nằm với ông, Lan vừa được thỏa mãn, lại còn được ông cưng chiều như bà hoàng trong nhà, và quan trọng mấy đồng lương hưu của ông đều bị nàng lột sạch. Bây giờ với ông Thủy, nếu ông muốn thì Lan cũng chẳng từ chối. Vì có mất gì đâu, cũng vừa sướng lại còn được che chở khi làm việc, và có khi lương lậu tăng vù vù.
Đang sướng thì sắp đến nhà máy nên hai người phải ngồi ý tứ giữ khoảng cách vì sợ mọi người nhìn thấy. Ông Thủy xuống xe mỉm cười với Lan như hài lòng về thái độ của nàng. Bốn con mắt nhìn nhau bắt sóng, họ đã hiểu họ cần nhau cho cái gì. Ông Thủy đưa lan lên phòng giám đốc, ông dặn dò:
– Bác xuống xưởng một chút để dặn dò công việc. Cháu cứ vào một mình, đừng sợ vì bác đã nói trước với ông ấy rồi. Khi nào xong thì cháu cứ xuống dưới sân đợi và gọi điện cho bác nhé. Bác sẽ đưa cháu về nhà.
– Cháu vào một mình thấy sợ lắm bác ạ. Lan hai tay cầm vạt áo vần vò như kiểu sắp gặp mẹ chồng.
– Có gì đâu mà sợ. Cứ vào đi cháu.
Ông Thủy nói xong ngó thấy không có ai, ông liền cầm lấy tay Lan bóp bóp ra điều như đang trấn an. Lan bẽn lẽn đỏ mặt không dám nhìn ông Thủy, nàng rút tay ra và xấu hổ nói:
– Ai nhìn thấy bây giờ bác.
– Mình có làm gì xấu đâu mà sợ ai nhìn.. Hehe..
Ông Thủy cười đểu giả như con dê xồm, trước khi quay đi thì ông cố tình lướt bàn tay qua bộ mông của Lan. Lan nhìn ông Thủy bước đi từ đằng xa, nàng lẩm bẩm ” đúng là lão dê cụ… ” Đứng trấn tĩnh vài giây rồi nàng bắt đầu gõ cửa rồi mở cửa đi vào bên trong phòng ông giám đốc.
Rón rén bước vào trong phòng, thấy một ông bụng phệ to béo đeo kính đang chăm chú xem tập hồ sơ, Lan nhỏ nhẹ lên tiếng:
– Dạ cháu chào bác ạ!
Nghe giọng thánh thót nhỏ nhẹ, lão giám đốc phải ngẩng đầu lên nhìn ngay. Thấy trước mặt mình là 1 thiếu nữ trẻ đẹp và vô cùng quyến rũ, lão nhe răng cười hề hề rồi nói:
– Đi xin việc mà gọi người ta là chú với bác thì em có biết là sẽ bị loại ngay vòng gửi xe không? Anh tên Tài, cứ gọi anh là anh Tài nhé em.
– Dạ.. Hihi.. Lan hơi ngại vì lão Tài này trông còn già hơn cả bố chồng mình.
Trong suốt 30 phút nói chuyện, Lan để ý lão Tài cứ chỉ đưa mắt nhìn lộ liễu vào thẳng chỗ hàng cúc không được cài. Đã quá quen với những ánh mắt của đàn ông, Lan cũng không lấy làm quá khó chịu. Rồi Lan thở phào khi lão cũng để cô đi ra và hẹn cô ngày kia đi làm luôn.
Trên đường về nhà, ông Thủy đưa Lan vào một quán phở, hai bác cháu ăn xong thì ông Thủy có vẻ như không thể chờ thêm được nữa nên liều đánh tiếng gạ gẫm:
– Bây giờ qua nhà bác chơi mấy phút gọi là cho biết nhà cháu nhé. Chắc cháu chưa biết nhà bác ở đâu đúng không?
– Dạ vâng. Lan luôn tỏ ra nhỏ nhẹ khiến ông Thủy xao xuyến hết cả cõi lòng.
Khi về đến nhà, rút kinh nghiệm từ chuyện của vợ, ông Thủy khóa cổng kỹ càng rồi đưa Lan vào trong nhà.
– Cháu ngồi đi! Thế nào? Nhà bác trông có đẹp không cháu?
– Dạ. Vừa đẹp vừa to quá ạ. Ước gì sau này cháu cũng có một ngôi nhà như của bác.
– Hehe… Nhà to nhưng trống vắng lắm cháu ạ. Cái Hà thì đi lấy chồng, còn thằng út thì đang du học tận bên Úc mấy năm nữa mới về.
– Thế là hiện chỉ có hai bác ở một mình thôi à?
– Uh, chỉ có bác và bác gái nữa thôi. Cũng hơi buồn! Lúc nào rảnh nếu thích thì cháu cứ qua đây chơi với hai bác cho vui. Ông Thủy vừa nói vừa đặt tay lên đùi của Lan.
Thấy ông Thủy đặt tay lên đùi của mình, dấu hiệu của sự bắt đầu tấn công nên Lan nhẹ nhàng gạt tay ông ra, nhưng câu trả lời lại đầy sự ỡm ờ:
– Cháu qua chơi làm sao được hả bác? Bác Loan lại nghĩ linh tinh thì chết cháu.
– Bác cháu mình có gì đâu mà bác gái lại nghĩ linh tinh được. Ông Thủy cười dâm dê rồi vẫn cố đặt tay vào đùi của Lan.
– Nhà tắm ở chỗ nào bác nhỉ? Cháu muốn rửa qua cái mặt chút vì đi đường bụi quá.
– Cháu đi vào trong bếp dưới kia, trong đấy cũng có một cái nhà tắm nhỏ đó cháu. Cháu cứ tự nhiên như ở nhà nhé.
– Dạ cháu cám ơn. Lan đứng dậy thoát khỏi bàn tay dâm dê của ông Thủy.
Nhìn từ đằng sau, cái mông tròn lẳng của Lan làm ông Thủy nuốt nước bọt ừng ực. Lan biết cách ăn mặc nên biết cách khoe khéo những thế mạnh của mình. Chiếc quần bò bó sát được sơ vin với chiếc áo sơ mi không có thắt lưng nên làm cho nàng cực kỳ nổi bật ở cái mông tròn căng. Ông Thủy tự nhủ không biết ông thông gia có ham muốn như mình không, nếu còn ham muốn mà sống chung với một nàng dâu quyến rũ như thế này thì chịu sao nổi. Mới có 50 mà lại góa vợ mấy năm rồi, ông Thủy không tin là ông Thái có thể thờ ơ được cái nhan sắc bốc lửa như là của Lan. Thằng Công không có nhà, hai bố con sống chung với nhau, làm gì có chuyện giữ được nhân cách…. Ông Thủy nghĩ chắc chắn là ông Thái đã có quan hệ với cô con dâu này rồi, vì qua cách quan tâm của ông như hôm nọ thì hai người phải có tí ti dính dáng với nhau…