Phần 8
Con bé Thư thấy lão Khoa làm một hơi mà nó được thoát khỏi hai đấng sinh thành khốn nạn thì mang ơn lão lắm lắm. Lão Khoa lấy le được thì cũng khoái chí, già rồi chứ ra oai được với người đẹp là đàn ông ai cũng khoái à, nên trong một buổi hẹn hò đâu đó ngoài Sài Gòn, cặp đôi hoàn cảnh có nụ hôn đầu tiên, mà cái mắc cười nằm ở chỗ con nhỏ Thư chủ động hôn lão già mới chết dở! Nhắc tới vụ này là anh em cười rần rần, còn lão thì xua tay lia lịa, mặt đỏ tưng bừng. Sống chừng đó tuổi đầu còn để thua con nít. Đã vậy, theo lời của con Diệu kể cho già Mẫn, là con nhỏ hôn xong gạ lão lấn tới mà lão nín thinh mới chết.
Tháng 6, lúc con Diệu đi du lịch với má nó về, lão Mẫn bèn bắt tay vào chuẩn bị du lịch Maldives, và con Diệu bỗng đề xuất một ý tưởng nghe như ngớ ngẩn: “Thầy, cho con Thư đi theo đi thầy”.
“Chi? Nó có thầy Khoa rồi, lôi nó theo rồi bỏ nó một xó à?” – Lão Mẫn cau mày, tự hỏi coi nắng gió Phan Rang có phang vô óc bé Diệu không mà nó lên cơn bất tử vậy.
“Thì… rủ thầy Khoa nữa thầy. Mình đẩy thầy Khoa… vô con Thư luôn” – con Diệu mơ màng về một câu chuyện đậm chất ngôn tình.
“Hừm, thầy Khoa mà cần gì mình đẩy nữa, con hông hiểu thầy Khoa mà…” – đang nói giữ chừng thì lão già dịch ngậm miệng. Con nhỏ có lý, tính lão Khoa coi vậy chứ trù trừ chuyện tình cảm lắm, bỏ một mớ tiền ra xây Lâu Đài Tình Ái rồi lại chẳng dám chọn ai, rốt cuộc bị đẩy cho con Thư thì giả bộ cân nhắc chứ nhiều lúc thấy lão nuốt nước miếng mà tội giùm. Chẹp, tội nghiệp hay tội nghiệt đây!!!
Thế là hai tên đầu têu có đầu óc đầy những âm mưu đen tối chia nhau ra hành động, già Mẫn tìm dịp rủ lão Khoa, còn con Diệu thì về rù quến con Thư và gà bài trước.
“Khoa, anh với con nhỏ Diệu tính đi Maldives chơi chút, mày dẫn con Thư theo chung cho vui” – lão Mẫn đề nghị khi hai lão già đang khề khà nhậu riêng trong chung cư.
“Anh với con nhỏ thì… du dương đi” – lão Khoa cười khoái trá – “rủ em theo chi?”.
“Rủ mày theo chơi, chứ mày tính cứ ngồi chi tiền cho con Thư đó rồi thôi vậy à?”
“Hề hề, em nói thật là em chưa có can đảm anh ơi, nhìn con nhỏ như thấy con em vậy”.
“Vậy mới rủ mày theo đó, biết đâu thấy con nhỏ trong bộ đồ tắm thì lại có hứng” – lão Mẫn chồm sát vô lão Khoa rù rì.
Lão Khoa vân vê cằm một hồi rồi gật – “vậy em đi đặt vé máy bay”.
Gì thì gì, Maldives vẫn là lãnh thổ trực thuộc Ấn Độ, và là thành viên của khối Thịnh Vượng Chung, nên lão Khoa, vốn có thêm cái quốc tịch Anh phòng thân, đi đâu có cần phải suy nghĩ. Còn ai thắc mắc sao đảng viên mà đi nước ngoài được thì tự nghĩ đi, đảng cần lão hay lão cần đảng, động tới là lão già lên cơn vọt đi luôn à, bọn Anh nó chờ sẵn đó. Nên ai xin visa Maldives thủ tục lằng nhằng lên xuống chứ hai ông thần bán trời không mời thiên lôi này thì… 30 giây là xong!
Hai con nhỏ nghe nói được đi nước ngoài chơi thì mấy đêm liền không ngủ được, hè rồi lịch học cũng thưa, Trung Tâm Giáo Dục Thường Xuyên quận 12 học cả năm không nghỉ, nhưng hè thì ngày lên lớp chỉ có 2 – 3 ngày một tuần, nên hai đứa suốt ngày bàn tán mua sắm gì đem theo. Rốt cuộc thì mỗi ông nội phải mua cả vali Samsonite loại tải trọng… 30kg mà chứa đồ cho hai cô, vì chúng nó như dỡ cả căn nhà đem theo vậy.
Sài Gòn và Maldives không có chuyến bay thẳng, mà phải quá cảnh một nước thứ 3, vừa lâu vừa phiền phức nên Chen thiếu gia cho mượn… tàu bay riêng của nhà nó, sức chứa lên tới 26 người, nội thất sang trọng hiện đại, muốn bay giờ nào thì nộp lịch trình bay rồi đóng phi sân bay là xong, khỏi quá cảnh quá kiểng gì cho mệt xác. Nên cuối cùng, hai A Giành cùng hai con nhỏ thông quan nhanh gọn rồi trực chỉ 6 tiếng bay thẳng là tới nơi.
“Con cứ tưởng mình tới thiên đường rồi” – con Thư reo lên sung sướng khi từ máy bay bước xuống sân bay Velana, đảo Huhumale. Nãy giờ lên máy bay hai con nhỏ cứ ríu rít nhìn cảnh vật thông qua cửa sổ rồi bàn tán lung tung, lúc đầu hai lão già còn hưởng ứng chỉ này chỉ kia chứ chừng nửa tiếng là hai cha phải đi qua phòng khác đàm đạo chứ hết chịu nổi tính con nít của hai cô tình nhân. Xuống sân bay còn phải đi phà biển thêm 15 phút mới chính thức tới khu vực du lịch.
Hai A Giành đầu đầy sạn đặt một khách sạn vừa vừa, nằm ở một góc hẻo lánh trên quần đảo, nhưng lại có đường đi bộ trên biển tới đảo trung tâm. Ngu gì chui vô mấy cái resort hoành tráng nhưng toàn những tiện ích vô bổ như khu mua sắm trong resort, khu vui chơi trẻ em… vừa tốn tiền vừa chẳng được gì, đồ hiệu thì đi đâu cũng y nhau, về Việt Nam thiếu quái gì phải mua ở tận đây, mua là mua đặc sản kìa, mà đặc sản thì cứ khu chợ trung tâm thẳng tiến, còn khu vui chơi thì ở đâu cũng na ná nhau, muốn chơi mua vé vô chơi là xong, chưa kể trò vui nhất trong mấy chuyến du lịch này là chơi trò… người lớn mà.
Ở khách sạn chủ yếu là dịch vụ kèm theo như massage, nhà hàng, hoặc đơn giản là xông hơi, bùn khoáng, lặn biển hay du thuyền, mấy cái đó mới hấp dẫn. Khách sạn đã hẻo lánh, khu hai lão ở còn hẻo lánh hơn, nằm tuốt ở trong góc, nhưng mà như vậy thì mới yên tâm hành sự, chứ ông đi qua bà đi lại hoài thì đâu có làm ăn gì được. Hai căn phòng rộng thênh thang, nằm vuông góc với nhau và chênh vênh trên mặt biển, gió lùa lồng lộng, nội thất kiểu Hawai càng làm tăng hương vị biển. Mỗi phòng có một người phục vụ riêng, cần gì bấm chuông là có, muốn đến các khu vực khác thì đi xe đạp theo mấy con đường lát ván hoặc thuê cano, lão Mẫn tiện tay mướn nguyên chiếc du thuyền loại nhỏ, có khả năng ra biển câu cá và đi hải trình dài, chơi là phải chơi hết mình chứ!
Chia phòng xong rồi ai về phòng nấy, hai lão hẹn nhau chiều 4h mát rồi đi dạo quanh cũng được. Vô phòng rồi, lão Mẫn dựa ngửa ra cái ghế lười, thở một hơi dài khoan khoái, già rồi, hông có sung như đám trẻ nữa, đi một hơi 8 tiếng liền lão có hơi đuối. Con Diệu thấy vậy bèn kéo vali để lên hai cái bệ đỡ rồi mở sẵn ra, xong lấy bộ đồ ở nhà để sẵn nơi đầu giường cho lão, xong nó mới vô cầm đồ vô phòng tắm.
Lão Mẫn gật gù với sự ngăn nắp và chu đáo của con nhỏ, mấy tháng huấn luyện có kết quả của nó, liếc thấy cặp mông căng tròn đang đong đưa theo từng bước chân, lão thầm nuốt nước bọt, con cu bắt đầu ngỏng hơi hơi. Chừng như cảm nhận được, bé Diệu quay đầu lại để đón lấy ánh mắt nóng bỏng của người tình già, con bé cười khúc khích một cái rồi bước vô phòng tắm, đóng cửa lại.
Chừng chục phút sau, một nàng tiên đẩy cửa bước ra, cái đầm Maxim vàng nhạt, phía trên ôm lấy thân hình, từ khoảng gần eo xoè ra ngoài, mái tóc dài và suôn xõa qua vai, phần trên kẹp bằng cái băng đô cài hoa tươi, làn da con nhỏ sau nửa năm dưỡng trong chung cư đã trở lại màu trắng ngà, vẫn còn xen chút mảng tối nhưng nhìn tổng thể đã đẹp rồi. Con nhỏ bước ra nhìn lão già dịch đang tròn xoe mắt ngắm thì cười khúc khích hỏi:
“Thầy, thầy nhìn gì dữ vậy?”
“E hèm, khụ, thấy mở cửa thì nhìn thôi chứ gì đâu mà dữ” – lão Mẫn phân bua.
“Vậy hả thầy? Sao con thấy thầy phản ứng dữ dội luôn mà” – con nhỏ nhoẻn miệng cười rồi sà tới, nằm xuống kế bên lão. Sau hơn 3 tháng bén hơi, con nhỏ đã biến thành một con hồ ly tinh chính hiệu, chỉ thấy tay con nhỏ chủ động luồn vô ống quần short của lão Mẫn, vuốt ve nhè nhẹ con cu.
“Thầy, hông dữ mà sao nó to lên rồi nè” – con nhỏ cong môi lên kéo dài cái giọng ỡm ờ.
Lão Mẫn thường ngày lõi đời vậy mà giờ cứng họng, lắp bắp chẳng nói được câu nào, con nhỏ được thế trườn lên gắn môi vào đôi môi của lão già, mút lấy nhẹ nhàng. Thoáng ngượng ngùng rồi lão Mẫn cũng đưa tay đỡ con nhỏ quỳ lên rồi xoa đôi gò bồng đảo căng mọng, con Diệu đang tuổi ăn tuổi lớn, lại được tưới tắm bằng tinh trùng và thực phẩm bổ dưỡng, bộ ngực của con nhỏ như lớn thêm một vòng, lại thêm đang tuổi thiếu niên, ngực không hề xệ tí nào mà chỉ căng ra, làm bàn tay lão như muốn lên đỉnh khi bóp lấy.
“Ừm… ngực con đẹp quá Diệu… ừm… con vuốt giỏi quá” – lão già ậm ự khen con nhỏ.
Được khen nên bé Diệu thích lắm, chỉ thấy con nhỏ gập một tay lại gỡ cái nút cài duy nhất của cái đầm, cái đầm dần tuột xuống theo đà uốn éo của Diệu, thoáng một cái là cả bộ ngực hiện ra trước cái nhìn thèm khát của lão già. Con nhỏ thấy lão nuốt nước miếng thì thích chí ôm đầu rồi đẩy bộ ngực vô cái miệng tham lam của lão. Tiếng chụt chụt vang lên liên tục, xen lẫn tiếng rên khe khẽ của con nhỏ.
“Thầy ơi… thầy hư quá… thầy thấy của con đẹp hông… con sướng quá… thầy hôn ngực con sướng quá…” – con nhỏ chừng thấy lão mút chán bên này thì tự động đổi bên kia cho lão luôn.
Chừng 10 phút thì lão không mút nữa, đẩy con nhỏ ra, bé Diệu bèn tóm lấy cái quần của lão già, cởi dây quần rồi kéo mạnh, con cu nãy giờ được massage trong bàn tay quỷ quái của con nhỏ đã bật lên nảy tưng tưng. Con nhỏ nhìn lão cười rồi cúi xuống ngậm lấy, chỉ thấy cặp môi hé ra rồi mở lần lần theo chiều dài dương vật, bờ môi hồng hào miết mạnh trên khúc gân đang căng tức, phía trong cái lưỡi con nhỏ đánh nhè nhẹ lên cái lỗ tiểu lúc xa lúc gần, làm lão Mẫn phải rên lên sung sướng. Lão bèn xoay người con nhỏ từ nằm xuôi chiều thành ngược chiều, rồi úp mặt vào mới bùng nhùng váy áo.
“Con hông mặc đồ lót vậy Diệu?” – Lão già khẽ gắt.
“Chi thầy, con ở trong phòng với thầy mà, mặc chi rồi phải cởi” – con nhỏ cười lém lỉnh rồi lại vục mặt vào con cu.
Lão Mẫn thực tình muốn vỗ trán để tìm lại trí thông minh của mình, nhưng mà giờ ngáng đường cái tay lão là nguyên một khe suối thiên nhiên đang tươm ra những giọt nước thần thánh. Vậy thì thôi, chuyển qua uống nước vậy, cái lưỡi của lão luồn lách trong khe động, gảy tanh tách vào điểm G làm con nhỏ đang mút cu phải gào lên vì sướng. Chừng thấy con cu đã sắp bắn, lão dùng đầu gối đẩy đầu con nhỏ ra rồi tính nhổm dậy đè nó xuống thì con nhỏ đã quay người lại ngồi lên người lão.
“Thầy, để con nhún cho”
Con nhỏ quả nhiên hiểu chuyện, lão già rồi, lại đi cả nửa ngày nên đâu có sức đâu mà làm nó sướng nữa, nhưng mà nó thì có. Chỉ thấy con nhỏ nghiêng 45 độ trên người lão rồi cầm đầu cu cạ qua cạ lại trên hai mép âm đạo, thấy đã đủ ướt, con nhỏ ngồi mạnh xuống một cái. Cả hai cùng phát ra tiếng rên thỏa mãn, ít lâu sau, con Diệu bắt đầu nhún theo chiều nghiêng, thân hình trắng nõn của con nhỏ nhún nhảy điêu luyện trên dương vật quá khổ của lão già, trong khi hai bàn tay của lão vầy vò bộ ngực con nhỏ tơi tả.
“A… A… con sướng… thầy ơi… con thích quá… A… A… thầy làm tiếp đi thầy… A…” – vừa nhún con nhỏ vừa khẩu dâm.
Chừng 15 phút sau, lão Mẫn rùng mình rồi phọt một dòng tinh nhỏ vào trong con nhỏ, bé Diệu cũng vọt trả một dòng dâm thuỷ rồi đổ người lên lão già, cả hai thở nhẹ nhàng tận hưởng dư âm của cơn sướng.
“Thầy, con làm thầy thích hông?” – Con nhỏ khe khẽ hỏi.
“Ừm… thích… con giỏi lắm, thích gì thầy thưởng nè”.
“Thôi thầy cho con nhiều rồi, con làm thầy sướng là con báo đáp thầy mà”
“Chuyện đó bỏ qua, con làm tốt thì có thưởng thôi, giống như đi học đó, học giỏi có thưởng” – lão Mẫn cũng cười với suy nghĩ con nít của con nhỏ.
“Hông biết bên kia thầy Khoa với con Thư sao rồi ha?” – Con nhỏ vọt miệng.
“Lo gì, cũng phải tới thôi, bạn con cũng đẹp đó, thầy Khoa chắc cầm lòng không nổi đâu”.
Lão Khoa quả nhiên là khó cầm lòng được, nhưng mà là do con Diệu gài kèo con Thư, chỉ thấy nó vô phòng tắm rồi bước ra với bộ đồ ngủ mỏng tang, vải voan lại còn may thưa làm con nhỏ khác gì không mặc. Đón lấy ánh mắt như muốn lột truồng của lão Khoa, con nhỏ xấu hổ che mấy chỗ cần che, càng làm lão hứng hơn nữa.
“Thư, con lại đây” – lão Khoa cất tiếng gọi.
“Dạ, thầy, thầy thấy được không thầy?” – Con nhỏ ngại lắm rồi, dù sao cũng gái tân mà. Chẳng thể chủ động mà ngả vào lòng người tình như con Diệu, cũng chẳng thể đứng yên, con nhỏ cứ lóng ngóng đứng đó.
Lão Khoa chẳng buồn để ý tới cảm nhận của con nhỏ, bước nhanh tới ôm lấy bé Thư. Con nhỏ lần đầu bị ôm chặt, lúng túng kêu lên:
“Thầy… thầy làm gì con vậy?”
“Thầy yêu con nghen, con thích hông?” – Lão Khoa trìu mến nói.
Con nhỏ chẳng thể nói có, cũng chẳng thể nói không, mặt đỏ rần lên đến tội. Lão Khoa từ từ áp môi vào môi con nhỏ, vài nụ hôn đầu trôi qua trong gượng gạo, rồi miệng của con bé Thư cũng quen với nhịp điệu ra vô của cái lưỡi lão Khoa. Những tiếng chụt choạt lóc chóc vang to và rõ trong không khí lặng thinh của căn phòng, càng làm cho máu của hai người thêm nóng.
Con Thư đã được con Diệu huấn luyện trước nên cũng biết một hai, chỉ thấy tay nó vươn tới ngực lão Khoa, xoa nhè nhẹ rồi làm như tình cờ, vẽ những đường nét vô trật tự trên đó. Tay con nhỏ nhè nhẹ đụng chỗ này chỗ kia bỗng làm cho máu dâm trong người lão Khoa bốc lên. Lão vật thẳng con nhỏ ra giường, kéo cái váy xệ xuống khỏi ngực con nhỏ rồi vục mặt vào bú mạnh. Bé Thư hoàn toàn chưa từng trải chuyện tình yêu, nói gì tới tình dục, nên con nhỏ hoảng hồn co người lại, miệng lắp bắp:
“Thầy… ơ… thầy ơi… con sợ… ư ư…”.
Lão Khoa mặc kệ, giờ lão chỉ muốn chiếm lấy con nhỏ càng nhanh càng tốt. Lão vừa tợp vừa liếm, tay còn lại nhào nặn ngực bên kia, ngón tay còn gẩy gẩy đầu nhũ hoa làm con nhỏ hết co rúm vì sợ lại chuyển qua duỗi người vì sướng. Chừng thấy con nhỏ bắt đầu động tình, lão nhanh nhẹn tự cởi đồ mình ra rồi không nói không rằng, đưa tay vào day day khe âm đạo.
Bé Thư vừa ngượng vừa kích thích, uốn éo trong vòng tay lão, ở phía trên, lão hết hôn vào môi lại gặm lấy xương quai xanh của con nhỏ, dáng hình mình dây cây cảnh thì gợi tình nhất là xương quai xanh, ánh mắt của bất cứ thằng đàn ông nào mà chạy theo những đường cong uốn lượn xuống tới ngực đều bất giác làm con cu ngỏng lên. Lão Khoa cũng vậy, cái lưỡi của lão thè ra liếm mọi phân vuông trên người con nhỏ, thỉnh thoảng những khe nhỏ hay đầu vai thì lão mút mạnh, làm con nhỏ chết đi sống lại với kích thích mãnh liệt. Bên dưới, bàn tay ma quái của lão hết xoa đùi non lại xoa hột le làm con nhỏ quằn quại vì chịu không nổi.
“Thầy ơi… con sướng quá… thầy làm từ… hư hư… từ từ thôi… Ớ” – con nhỏ rú lên một tiếng khi hai lóng tay ngón trỏ của lão đã thọt vào âm đạo đầy nước.
Âm đạo con bé Thư không nhỏ như bé Diệu, mà nhô cao lên hum húp, hai mép âm đạo màu tái chứ không hồng, một phần vì dinh dưỡng của con nhỏ quá tệ, phần vì kiến thức vệ sinh không đúng, nhưng được cái nước nôi cũng vừa đủ, không bị khô. Lão Khoa ngửi thấy mùi ngai ngái nhưng lúc này chẳng có gì để than phiền nữa, lão tuột quần lót con nhỏ ra rồi liếm mạnh vào hai môi lớn. Con nhỏ nhận kích thích đầu đời, rên một tiếng lớn rồi từ âm đạo ứa ra mấy giọt dâm thuỷ. Chừng thấy con nhỏ lên đỉnh, lão Khoa dừng lại một chút.
“Con thích hông?” – Lão hỏi nhỏ.
“Dạ… con thích… mà thầy làm từ từ thôi” – con nhỏ đỏ mặt nói.
Dáng vẻ ngượng ngùng của gái trinh là thuốc kích thích tốt nhất của tuổi già, nên lão Khoa thấy và nghe xong thì banh luôn hai chân con nhỏ, kê cu vô rồi cho trượt trên mép âm đạo. Chừng thấy đã đủ ướt, lão đẩy vào một hơi phân nửa. Con cu của lão không cong như lão Mẫn cũng không quá dài, chỉ chừng 13 – 14 cm, nhưng được cái đầu nấm nên con nhỏ rú lên vì vừa đau vừa sướng. Lão Khoa đẩy chừng 5 phút nhè nhẹ với chiều dài nửa con cu rồi thấy con nhỏ rên rỉ, lão tống mạnh một phát lút cán!
Bé Thư cảm thấy như người vừa mới tét làm đôi, con nhỏ gập mình lại, ứa nước mắt. Lão Khoa thấy vậy thì đẩy con nhỏ nằm ngửa ra rồi hôn lên môi, tay xoa đều kích thích các vị trí nhạy cảm trên người con bé. Chừng thấy con bé không khóc nữa, lão hỏi nhẹ nhàng:
“Con hết đau chưa Thư?”.
“Dạ… dạ con đỡ… thầy ơi… thầy rút ra được hông?”
Giờ này rút ra thì con đau mà thầy cũng đau nữa, lão Khoa nghĩ vậy. Lão cười khẽ một tiếng rồi bắt đầu đẩy vào rút ra nhè nhẹ, con Thư ban đầu xuýt xoa vì đau rồi lại dần dần rên rỉ vì cơn sướng đầu đời. Âm đạo mới lớn của con nhỏ quá bót, cứ siết chặt con cu rồi vặn vẹo làm lão Khoa cũng phải bật ra tiếng rên rỉ mỗi lần đút vào. Chừng 10 phút, lão chịu hết nổi, phun thẳng vào con nhỏ, gần 3 năm không gần đàn bà nay được giải phóng làm cho tinh hoàn của lão hăng hái dữ dội, hoạt động vượt quá công suất, chỉ tội cho con Thư, tinh trùng bơm ồng ộc vào trong người làm con nhỏ như trướng cả âm đạo lên, chỉ thấy con bé hộc lên một tiếng rồi âm đạo cũng phun được chút dâm thuỷ như hạ hoả cho nơi giao hợp. Con bé ngoẹo đầu qua một bên, khóe mắt thoáng qua mấy giọt lệ.