Phần 10
Thằng Chen hào hứng kể chuyện hẹn hò của nó công khai trước cả hội, làm bà con bàn tán xôn xao. Đại thiếu gia tập đoàn đi hẹn hò với con nhỏ nhà quê, nên trong hội đủ mọi ý kiến, khen có, chê có, can ngăn cũng có, thúc vô càng nhiều hơn nữa. Dù sao anh em trong hội thì tuyệt đại đa số là người Việt, và cũng tỷ lệ gần như vậy là dân tay trắng lập nghiệp, nên chuyện chênh lệch giàu nghèo với các thành viên trong hội nó chẳng là cái gì, hội trọng nhất là trình độ, nên chuyện tiến sĩ mà lấy mỗi cử nhân thì hơi lệch, nhưng mà các thành viên cao niên lại nhất trí tán thành, vì chồng hơn vợ cái đầu thì nhà cửa mới êm. T. Mập là ví dụ điển hình nên T. Mập nhiệt liệt giơ tay. Một tay nữa cũng ủng hộ, nhưng cái quan trọng là cha nội này người Bắc, và nói thẳng ra là mưu hèn kế bẩn cực kỳ nhiều. Nên cha nội dạy Chen thế này: “Hôn được môi là day được vú, day được vú là bú được…” kèm theo minh họa tiếng Anh, nên thằng chết tiệt này khoái dữ nữa.
Cha nội này là một tay lõi đời thứ thiệt, từ anh chàng làm thuế ở một huyện thuộc Hà Tĩnh, chàng bình tĩnh đi du học tiến sĩ tại Hà Lan theo chương trình cử tuyển đầu tiên của chính phủ năm 2006, về nước năm 2009 và bốc một phát làm… Cố Vấn Kinh Tế Chính Phủ, Uỷ Viên Trung Ương Đảng hẳn hoi. Bạn nào coi mấy chương trình truyền hình họp quốc hội thường thấy cái giọng toàn dấu nặng của thằng chả, chửi mấy uỷ viên khác như con, chất vấn quốc hội như cháu luôn, nên rốt cuộc sau này chả ít được quyền lên tiếng. Nhưng mà trên thị trường giáo dục thì danh tiếng lão vẫn nổi như cồn, thường mở mấy lớp dạy kỹ năng mềm và kỹ năng sống. Để che bớt cái tiếng đã khét lắm của lão, tác giả xin viết tắt tên lão là D. Biệt danh tự đặt là D. Chăn trâu. Chuyên trâu và các dịch vụ liên quan đến trâu, mà trâu đây là cái đám đóng tiền đi học lão đó!
Thôi dông dài tấu hài đã rồi, quay lại chuyện chính. Nếu như hội cho ý kiến thống nhất là ủng hộ thì gia đình cu cậu vốn đã khóc hết nước mắt nay lại còn khóc dữ hơn khi cậu hai báo tin về là đã tìm được đối tượng cuộc đời, chờ chín mùi sẽ làm đám cưới. Mẹ cậu, phu nhân Chen, bù lu bù loa rằng cậu sẽ bị lừa gạt khi lấy vợ ở cái xứ đó, còn ba cậu thì gào vô điện thoại câu khẩu hiệu của bao nhiêu thế hệ Ba Tàu đi tứ xứ “người Hoa mới tốt”. Tốt kệ mẹ người Hoa, Chen méo thèm nghe, dập máy cái cụp rồi tiếp tục sự nghiệp tay làm hàm nhai ở Việt Nam.
Con bé Trang ngây thơ, đâu biết thằng âm binh Chen là đại gia thiệt. Dù không xài tiền của ba nó, nhưng thu nhập của một thằng tiến sĩ Oxford đang tung hoành ở vùng trũng Đông Nam Á vẫn cực kỳ đáng nể, chưa kể cậu hai đâu có xài gì nhiều, nên bao nhiêu tiền cậu xách đem cho con Trang hết. Lại thêm cậu toàn làm việc với USD, nên ba mớ bạc Việt Nam lẻ thì cậu méo thèm dòm, bèn hết rủ con nhỏ đi ăn tới mua quà tặng. Lâu lâu, thằng tác giả phải nhào vô can khẩn trương vì con nhỏ bù lu bù loa rằng thằng quỷ là thứ phá gia chi tử, con cái hông biết để dành, hông lo báo hiếu cha mẹ. Mồ tổ nó, lão già Wan kia cần gì ba đồng bạc của thằng con lão chứ, lão chỉ cần nó lấy vợ, rồi đẻ thằng đích tôn cho lão là xong. Nhưng mà trời không chịu đất thì đất phải chịu trời, con nhỏ cứ ngọt nhạt rồi chèo kéo thằng Chen đi ăn mấy quán bình dân, ban đầu thì cu cậu đâu có chịu, nhưng bữa đó hai đứa đi chơi ra trễ quá, mà khu Bình Tân thì đào đâu ra quán sang, đành phải ăn hủ tíu lề đường. Thằng Chen mặt chù ụ ngồi nhìn người ta làm hủ tíu, nhưng tới khi cái tô đầy vun đặt trước mặt thì thằng con chuyển sang mặt mũi sáng rỡ, và khi nó nếm miếng đầu tiên thì nó thề trong lòng rằng nó sẽ quay lại quán này thêm vài chục năm nữa, nhưng đó là chuyện về sau. Còn bây giờ, thằng con quay qua rống lên thứ tiếng Việt lơ lớ: “Cho thêm… 4 tô nữa đi”. Mèn hỡi, con Trang đang ngồi ăn sặc một cú kinh thiên động địa, mém chúi luôn vô tô hủ tíu.
“Anh Chen, anh ăn hết hông?”
“Hết mà, em cứ tin anh, anh ơn hết cho em coi” – thằng chết tiệt vỗ ngực rồi biểu diễn cho người yêu kỹ năng măm xực điêu luyện.
Chưa tới 10 phút, tô hủ tíu đã sạch trơn, tưởng nó gặm cả cái tô. Vừa lúc con nhỏ phục vụ bưng tô kế tới, rồi cứ xoay vòng hết 4 tô, cậu còn bổ sung mỗi tô một dĩa giá trụng cho nó thêm nhiều, thêm ngon. Chừng con nhỏ Trang nhỏ nhẻ nhai hết tô hủ tíu, thằng Chen vui vẻ vỗ bụng với thành tích… 5 tô. Con Trang về nhà mà lòng tê tái, nhỏ lớn nó có bao giờ thấy ai ăn kinh hồn vậy, con nhỏ còn nghĩ quá lên rằng yêu thằng như vậy rồi tương lai sẽ ra sao, khi tiền làm không đủ nuôi gia đình!!!
Những ngày hẹn hò sặc mùi đồ ăn kế tiếp đã làm con Trang từ chỗ chết khiếp chuyển qua chết lặng, còn thằng Chen thì năm thì mười họa thắc mắc sao người yêu mình ăn ít thế mà vẫn no được. Bạn nào là dân sành ăn ở Sài Gòn chắc thử qua bánh mì Huỳnh Hoa rồi, không ngon lắm nhưng đảm bảo dân bụng bự mới ăn nổi một ổ trong một lần, còn thằng Chen thì… 2 ổ, ăn xong vui vẻ đi dạo ra quận 1 ăn tiếp. Mấy món miền Trung con Trang giới thiệu, cu cậu càn quét ở cường độ mà không người Huế nào có thể hiểu nổi.
“Cho… 5 mâm bánh bèo, hai chục bánh bột lọc, hai chục cây chả, một tô bún bò đặc biệt… còn em ăn gì?”.
“Bán cho… 50 cái bánh đập”.
“Thằng T. Mập vừa chỉ anh làm món này uống mát lắm nè, bình trà đá bỏ thêm… 1 lon mạch nha vô cho ngọt miệng. Em coi đặt giùm anh… 100 lon mạch nha đi”.
“Bánh hỏi heo quay ngon quá, cho thêm… 3 cái nong nữa”.
“Em nấu canh chua được đó, mà cá thác lác gì ít xịt, mai anh ra siêu thị mua… 5kg bỏ vô ăn cho đã”.
Đỉnh điểm của câu chuyện kinh dị hài này là con Trang kinh hoàng hét lên: “Anh phải tập thể dục đi chứ, ăn vầy rồi chết ngắc làm sao?”.
Thiệt tình, đôi khi tác giả phải khâm phục cái đầu của mấy thằng Oxford với Harvard, Chen đang tính qua quýt cho xong chuyện lại nhảy ra ý tưởng:
“Tập thể dục hả, anh cũng muốn tập, mà hông có ai tập chung hết”.
“Anh tập cái gì mà cần người tập chung?” – Con nhỏ thắc mắc.
“Em có tập chung với anh thì tập” – thằng Chen làm mặt nghiêm nói, thực ra trong lòng đang đánh lô tô.
“Được, em sẽ tập chung với anh” – quả nhiên là con nhỏ dính bẫy.
Người Huế, địa phương đề cao sự dịu dàng, nhã nhặn, nên rất hiêm gia đình giáo dục con cái đầy đủ về mấy chuyện tế nhị này, nên rốt cuộc, gái Huế gọi dạ bảo vâng chứ mấy chuyện này khá ngờ nghệch, hoặc chỉ là ý kiến phiến diện, phòng thủ từ đầu chứ nhập cuộc rồi rất yếu. Chưa kể đứng sau lưng thằng Chen là một dây những cái đầu cực kỳ ghê gớm khác, trong đó có thằng tác giả, đồng hương của con Trang.
Và kế tiếp là một buổi chiều nọ, thằng Chen hẹn con Trang đi tập thể dục. Con nhỏ vui vẻ nghe lời tới nhà thằng Chen, vì thằng này kêu là mua sẵn dụng cụ tập thể dục trong nhà rồi. Chen còn chu đáo tới mức mua sẵn một bộ đồ thể dục dụng cụ cho con nhỏ mặc, giới thiệu là đồ tập. Tới khi con nhỏ thấy cái mà thằng Chen gọi là dụng cụ thể dục là cái giường King Size thì đã muộn rồi, con nhỏ mặt mũi đỏ tưng bừng đòi chạy thì thằng láu cá kia đã túm gọn, đẩy xuống giường. Con nhỏ dù có đẩy ra thì sức của một đứa 45kg nghĩa lý gì với một đứa 130kg? Chưa kể đến với bản tính nhẹ nhàng, cả đời chỉ gọi dạ bảo vâng, con nhỏ hoàn toàn không có tính cương quyết trong người, nên rốt cuộc thì cái áo thể dục tuột tới eo rồi mà nó vẫn lắp bắp: “Anh… đừng mà… em sợ…”.
Chen đã được đào tạo bài bản, nên dù vẫn còn là trai tân thì cậu vẫn méo sợ: “Em đừng sợ, mình tập thể dục nha”.
Rồi chẳng đợi con nhỏ đồng ý gì nữa, Chen hôn lên môi rồi lên má, xong chạy dài qua vành tai, vừa hôn vừa liếm. Con nhỏ cũng là thứ gái quê, trước giờ chỉ được dạy làm sao để giữ mình, để tránh xa tình dục, chứ tới khi bị kéo chân vô rồi thì chẳng có kỹ năng nào để thoát thân. Hai cơ thể dính chặt vào nhau, mùi đàn ông của Chen hừng hực tỏa ra làm con nhỏ như say như ngây với men tình. Thằng Chen dù sao cũng hơn 40 rồi, kinh nghiệm lọc lõi đường đời hơn con nhỏ kia nhiều, nên nó chẳng vội vàng dính vô mấy chỗ nhạy cảm, nó cứ vừa gặm vừa liếm lỗ tai, rồi con nhỏ co giật vì nhột thì lại xuống đầu vai, rồi xương quai xanh. Tới khi con Trang đã duỗi ra vì bị kích thích thì thằng Chen mới vùi mặt vào bộ ngực của con nhỏ. Cặp ngực hơi nhỏ, nhưng lại chĩa thẳng về phía trước, đầu ti đỏ hồng, nhỏ như đầu đũa làm con cu thằng Chen vốn đã vươn cao khi lột đồ con nhỏ ra, nay lại phình to lên gấp rưỡi luôn. Vẫn tiếp tục khóa môi con Trang không cho kêu, hai bàn tay to như cái quạt của nó vò nặn hai bầu ngực, xoa nắn liên tục làm con nhỏ vừa đau vừa sướng, muốn rên cho hả nhưng cái miệng của thằng Chen trám hết còn đâu.
Chừng tới khi thằng Chen rời môi con Trang ra chuyển xuống ngực thì con nhỏ mới có cơ hội để mở cả mũi cả miệng ra mà thở, thở được mấy hơi lại phải oằn mình với cơn sướng từ ngực mang lại, chưa kể bàn tay của thằng Chen đã mò xuống tới cửa mình con nhỏ, bắt đầu vuốt ve dò đường.
“Anh à… đừng mà… chỗ đó dơ lắm… đừng…” – con Trang vừa thở vừa la, thân hình uốn éo tránh bàn tay thằng Chen, nhưng mà làm sao tránh cho được.
“Hì hì… đừng có né nữa… cưng à… anh làm cho em sướng” – thằng Chen lúc này đã hiện nguyên hình là một ông chú dâm dục. Hôn ngực chán, nó bẹt hai chân con nhỏ ra rồi cà con cu lên âm đạo. Mấy bài này Chen được anh em trong hội dạy kỹ lắm nên cu cậu tham chiến như một tay dày dạn kinh nghiệm. Con cu 16cm của cậu không có chi tiết gì để mà khoe khoang với mọi người, trừ cái đầu nấm đường kính gần 6cm, đã vậy còn dài gần nửa chiều dài con cu, nên mấy bà dày dạn tình trường còn khiếp chứ gái tân như Trang thì… không tưởng tượng ra nữa.
Con Trang cuối cùng cũng biết hôm nay chính thức đổi đời, nên cuối cùng nó cũng buông xuôi nằm im cho thằng Chen muốn làm gì làm. Tới lúc này thì Chen mới lộ ra là thiếu kinh nghiệm, thằng con đẩy qua trái qua phải một hồi chẳng vô nổi, chỉ làm con Trang rên rỉ thêm, làm một hồi cuối cùng con cu cũng mắc vô chỗ cần mắc, Chen thấy được rồi, bặm môi đẩy nguyên con cu vô lút cán!
“Á Á Á Á Á Á Á Á” – chỉ nghe con Trang thét lên một tiếng dài, thân gái trinh sao chịu nổi sức xuyên phá của con cu khủng bố. Hai tay con nhỏ bám lấy tay thằng Chen, bóp mạnh.
Bên này Chen thấy con nhỏ hét lên thì cũng hoảng, nhưng rồi con nhỏ chỉ khóc rấm rứt nên anh chàng lại thấy yên tâm, thêm cơn sướng đang từ cu truyền về nên Chen hăm hở thúc tiếp. Con Trang đau đớn mà lại không dám rên, sợ bị kêu là dâm đãng nên chỉ biết khóc. Chừng thấy con nhỏ khóc dữ quá nên Chen cúi xuống hôn rồi hỏi:
“Em đau lắm hả?”.
“Hu hu… anh tránh ra… anh giết em rồi… đau quá…” – con nhỏ tức giận đập vô ngực thằng này, nhưng rốt cuộc như thằn lằn lay cột đình.
Chen chỉ còn nghe được chữ “đau quá” nên cũng biết được thúc nhẹ lại, nhưng mà trai tân thì kỹ năng đâu có, nên cầm cự được 10 phút thì cu cậu cũng thoải mái xả tinh vào âm đạo con nhỏ, lúc này đã te tua như cành hoa trong mưa. Thằng Chen hoan hỉ ôm con nhỏ vào lòng, thủ thỉ “ngộ ái nị”, còn con nhỏ thì oà khóc.
“Anh giết em rồi. Sau này em biết làm sao?”
“Anh sẽ cưới em” – Chen nghiêm giọng, con Trang ngó sững – “anh gọi ba mẹ anh qua liền”.
Chuyện cưa cẩm nhau của cặp đôi này chấm dứt vào hôm đó. Chen quả nhiên là uy tín, cậu nói có liền là quả nhiên có chứ chẳng phải chơi. Ngay tối hôm đó, ba mẹ cậu bên Malaysia nhận được điện thoại của thằng con hoang đàng chi địa, mời qua Việt Nam cưới vợ cho nó, và cũng là mở đầu cho huyền thoại ăn nhậu xuyên quốc gia của cặp đôi hoàn cảnh này.
…
Còn tiếp…