Phần 8
Thằng thông bảo mày khai thật đi, mày tình ý với cả 2 chị em nó đúng không. Vl, sao nó biết nhỉ, mà nó là bạn thân, cũng đéo cần giấu, tao cũng cần người chia sẻ, cho lời khuyên về việc này nữa.
Tao kể hết chuyện cho thằng thông, nó lắc đầu, vl rồi con ơi. Tao còn thú thật là đã chén Luật mấy phát rồi, ban đầu thằng thông không tin nhưng nó ngẫm nghĩ rồi cũng chắp tay nói con lạy bố…
Nằm, nó hỏi mày định cứ thế với 2 chị em kia à, tao bảo đéo biết nữa. Chắc chờ 1 trong 2 hoặc cả 2 chị em nó tự dứt tao đi thôi. Hoặc không thì tao phải chuyển chỗ trọ chứ ở đây đéo ổn. Thằng thông ậm ờ bảo 2 chị em nó đều xinh, nhưng con chị có vẻ chững chạc hơn nên chắc nó sẽ yêu mày sâu đậm hơn, con em thì tao cảm giác nó yêu hơi nông nổi…
Đúng là thằng nối khố có khác, cảm nhận của nó rất giống cảm nhật của tao. 1 lúc sau tao hỏi tiếp thằng thông là thế con Luật thì sao, thằng thông trả lời rằng nó theo đuổi con Luật cũng lâu nên ít nhiều biết tính, con Luật vẻ ngoài hòa đồng hi ha hi hô như vậy nhưng rất cứng, nếu Luật để mày thịt như vậy không chỉ 1 lần thì tao nghĩ không đơn giản là về tình dục đâu…
Thứ 7 cuối tuần, xóm xảy ra mất trộm. Điện thoại của em Luật bị mất trộm, theo như lời nạn nhân thì tối hôm đó cắm sạc để ở bàn học, rồi sáng hôm sau dậy không thấy đâu. Bàn học cạnh cửa sổ, cửa số thì khép thôi chứ không đóng. Điện thoại của Luật là cái nokia đéo gì nhưng cũng đắt tiền phết thì phải.
Báo chủ nhà, chủ nhà bảo để mấy hôm nữa bác làm cái cổng, khóa ra khóa vào cho an ninh. Vâng, trách nhiệm chủ nhà chỉ thế là tốt rồi. Tao động viên, Luật thản nhiên. Luật bảo đi mua tạm cái điện thoại cùi dùng tạm đã vậy. Luật rủ anh đi cùng em nhé. Tao gật. Tao đưa Luật vào trong làng, có mấy cửa hiệu điện thoại cũ, Luật mua cái giống hệt của tao, đm thế đéo hề cùi lắm đâu. Luật trả tiền xong, Luật bảo mai thì đi làm sim. Chuyện tiền nong nhạy cảm tao không hỏi nhưng thấy Luật chi tiêu rộng rãi hơn sinh viên bình thường, thậm chí còn rộng hơn cả những đứa đi làm thêm như tao hay thằng thông. Không hiểu tiền ở đâu ra…
Bạn của Luật hô hào xóm ăn bữa giải đen, gì chứ ăn uống ủng hộ ngay. Xóm bây giờ là 3 nam, 4 nữ. 2 thằng đồng môn từ ngày 2 đứa Bắc Ninh kia chuyển đi tuyệt không thấy mò xuống đây, hiếm lắm thì đứng ở cổng gọi tao với thằng thông đi đánh điện tử thôi. Tao với thằng thông với 2 đứa Luật đi chợ. 2 chị em Hải Dương nhận nấu.
Đi chợ mua linh tinh các thứ, cũng mất gần tiếng mới về. Tao ngồi xuống nhặt rau cùng Luật, thằng thông bảo về tắm trước, đứa bạn Luật vào cuốn nem hay làm gì đó với 2 chị em Hải Dương. Luật thản nhiên lắm, thản nhiên vì mất điện thoại thì tao không để ý, nhưng thản nhiên với tao mới đáng xem xét, mấy lần chịch nhau rồi, chẳng nhẽ Luật coi như không. Cả xóm vẫn biết tao với cô em Hải Dương là 1 cặp, Luật cũng biết mà Luật dường như cũng chả coi điều đó vào đâu. Luật trò chuyện, anh anh em em với tao nhiều khi cảm giác có thể khiến cô em phát ghen. Cô em nhắc nhở truy hỏi tao vài lần nhưng tao từ chối ngay, cô em còn dặn anh tránh xa bà Luật ra cho em nhờ nhé.
Luật hỏi han chuyện dạy, chuyện gia sư. Tao cố gắng để trả lời thản nhiên nhưng xem ra vẫn có chút gượng gạo. Đang nhặt rau thì cô em ra nhìn thấy, cô em bảo tao là anh đi tắm trước đi em nhặt nốt cho. Tao đứng dậy luôn, về phòng.
Bữa liên hoan không khí diễn ra bình thường, không vui như những lần trước. 3 thằng con trai uống rượu chém gió với nhau, mấy đứa con gái nói chuyện với nhau. Hơn 8h thì tàn cuộc, tao lại lôi đàn ra tưng tưng cho thằng giao thông hát xẩm. Điện thoại reo vang, em Giữa gọi, bảo huynh ơi ra sân Mỹ Đình trà đá. Tao hỏi có ai thì nó kêu có em với 2 đệ của huynh và thêm 1 tiểu muội nữa. Tao bảo ok, chờ tý.
Trái đất tròn, vị tiểu muội mới kia chính là học sinh tóc vàng của tao. Giữa cười hihi bảo huynh bất ngờ chưa, hóa ra 2 đứa con gái chúng nó quen nhau, không hiểu chém gió với nhau thế nào mà lại lòi ra thân phận của tao. 2 thằng nhãi bảo bọn đệ thích nghe huynh chém gió lắm nên hôm nay cuối tuần, không quản vạn dặm đường xa lại xuống hội ngộ huynh, nghe huynh kể chuyện… tóc vàng cười khanh khách bảo em mới mua con chó đẹp lắm, rồi nó kêu từ nay em gọi anh là sư huynh nhé…
Bọn trẻ ranh nhưng mà vui phết, tâm lý khi nãy mấy bài hát u uất của thằng thông giờ gặp bọn này đã tan biến. Ngồi đến 10 rưỡi thì tao bảo chúng mày về đi, ranh con mà đi chơi muộn thế.
Tóc vàng bảo muội bảo mẹ là đi gặp huynh rồi, nên có vấn đề gì huynh phải chịu trách nhiệm.
Đm, thế mày đi nhà nghỉ với 2 thằng ranh kia tao cũng chịu trách nhiệm hay sao. Nghĩ bụng thế như ừ ừ chúng mày về đi. 4 đứa đi 2 xe máy, 2 thằng nhãi bảo để đệ chờ về cho biết nhà huynh.
Tao gật đầu, 2 đứa con gái cũng đi theo. Về đến cổng, tao bảo phòng anh trong cùng nhé. Mấy đứa rìn rìn ga té về…
Câu chuyện từ đây đã phức tạp càng trở nên phức tạp…
Cô chị năm cuối có vẻ bận, thấy đi suốt, kêu chuẩn bị làm luận án tốt nghiệp và tìm việc làm dần dần. Chà thế là cô chị sắp đi làm rồi. Bọn tao năm thứ 3 vẫn học mấy môn cơ sở ngành, chả biết kiến thức mẹ gì. Đéo biết có nên cơm cháo gì không mà mấy môn học khó vãi nồi. Phần vì chểnh mảng chuyện dạy, chuyện chịch. Thằng giao thông đã say tình, thằng bỏ mẹ này đã say tình là luẩn quẩn suốt ngày bên con ghẹ, mà nó đéo dám lôi về phòng ngủ lần nào, toàn đưa nhau đi đâu thì không rõ.
Giữa tháng 10. Ông anh bách khoa chuyển chỗ trọ, kêu ở cùng mấy anh em công ty mạn gần công ty.
Chia tay quyến luyến vl, gần 2 năm ở cùng dãy trọ, hắn cũng chỉ bảo cho bọn tao nhiều điều.
Nhưng cuộc sống mà, thay đổi là điều đương nhiên. Con cái lớn còn phải xa bố mẹ huống chi đây chỉ là duyên bèo nước. Hôm ăn cả xóm chia tay lão, cả xóm uống say ngất ngây, Luật ngồi dựa vào tao bảo bao giờ thì anh chuyển chỗ trọ nhỉ, anh em mình xa nhau thì chắc em sẽ buồn lắm.
Tao biết đây là lời nói trong lúc say, cũng chả để ý.
…
Phòng trống, chủ nhà có cắm biển còn phòng cho thuê ngoài cổng, tao với thằng thông bàn nhau là nếu ở nhà mà có đứa đến hỏi thuê thì gái xinh mới bảo còn phòng, đực hoặc gái xấu thì bảo hết phòng rồi. Đm đúng là thế, bọn tao từ chối ít nhất 4 – 5 nhóm đến hỏi thuê, nhưng không lại được với ý giời, được cái lọ thì mất cái chai. Được hẳn 3 nàng nữ xinh đẹp đến thuê, hỡi ôi tưởng ngon hóa ra lại là đắng.
3 nữ nhân đến thuê, chuyển đồ đạc lỉnh kỉnh 1 ngày. Mùi nước hoa thơm phức, ăn mặc mát mẻ.
Ở được mấy hôm cũng đéo chơi bời trò chuyện gì với ai, đi đêm về hôm… Cả xóm nghi hoặc, chị em Hải Dương ở phòng đầu bảo thấy xe đưa đón các nữ nhân đấy xình xịch cả đêm. Vậy là rõ rồi, 3 nàng bán phấn buôn hương.
Tao lên đóng tiền nhà, bảo chủ nhà tình hình an ninh trật tự, chủ nhà bảo thế nó có ồn ào ảnh hưởng gì đến chúng mày không. Tao trả lời không, chủ nhà hỏi tiếp thế nó có lôi trai về phòng không, tao lại bảo không, chủ nhà hỏi câu nữa là thế nó ảnh hưởng gì đến chúng mày. Tao lắc đầu. Chủ nhà cười to nói thế thắc mắc đéo gì. Nộp tiền đi con.
Về nhà hậm hực, thực ra cũng đéo ảnh hưởng gì thật, chỉ là tao bị chị em Hải Dương với Luật xúi lên ý kiến với chủ nhà thì tao ý kiến, ai ngờ bị chủ nhà vặn cho cứng họng. Cuối tuần, định về quê thì lại mưa, lười không muốn về nữa nên bảo tuần sau về. 2 thằng đang nằm nghịch điện thoại thì 1 nữ nhân hương phấn sang gõ cửa cọc cọc kêu em xin cốc nước. Tao ngồi dậy bảo chị cứ tự nhiên.
Hương phấn ăn mặc trễ nải, khuôn mặt đủ nét làm tao không phán đoán được tuổi, không phán đoán được tính cách. Hương phấn vẫn xưng hô anh em, tao thì bảo chị ngồi chơi. Hương phấn nhìn thấy đàn guitar thì kêu em thích nghe đàn lắm, tao ậm ừ bảo mới tập. Hỏi han thăm dò thì hương phấn kêu quê Tuyên Quang, kém bọn tao 1 tuổi. Hỏi làm nghề gì thì ẻm kêu đang đi học và làm thêm lễ tân hay bưng bê ở quán hát. Ừ, tao với thằng thông nhìn nhau biết là ẻm nói giảm nói tránh nghề nghiệp rồi. Bọn tao hỏi 2 đứa còn lại thì sao, ẻm trả lời 2 chị đấy bằng tuổi bọn anh, làm cùng chỗ em.
Thôi cũng chả động chạm nhau làm gì, nước sông không phạm nước giếng thì nước giếng cũng chớ viếng nước sông. Trò chuyền vài câu thì ẻm về. Thằng thông bảo nhìn ngon quá mày ạ. Tao bảo ngon vào đấy mà húp. Chị em Hải Dương thể hiện khó chịu ra mặt, bảo cấm tao chơi với mấy nàng hương phấn mới đến. Tao ậm ừ. Cũng chả muốn chạm vào đội ấy làm gì, hồi sinh viên tao có cái nhìn hơi tiêu cực về các ẻm hàng, thậm chí là khinh thường, nhưng về sau thì chính em hương phấn này làm thay đổi 1 phần cách nhìn của tao về hàng… Đến bây giờ thì tao nghĩ hàng chỉ đáng trách ở chỗ tạo bất công xã hội vì việc nhẹ lương cao tuy nhiên hàng ở khía cạnh nào đó thì lại kiểu lấy của nhà giàu chia cho người nghèo, như các nữ hiệp sĩ…
Nói thì nói vậy nhưng đúng là cuộc sống khác nhau nên không hợp, nội bộ xóm có sự chia rẽ không hề nhẹ, thậm chí được 1 tháng thì các nàng sinh viên và các nàng hương phấn cãi nhau không dưới 3 lần, chị em Hải Dương và 2 nữ Luật gia cũng chả phải dạng vừa. Tao vẫn cặm cụi đi dạy, con bé tóc vàng đã ngoan hơn rất nhiều, tình yêu tình báo vẫn lèng phèng như thế. Nàng hương phấn rất hay sang phòng tao chơi, 2 đứa kia thì không sang bao giờ. Chả nhẽ nó sang chơi thì lại đuổi về, con bé cũng chả ý tứ mẹ gì, toàn ăn mặc hở hang sang ngồi dạng háng, thành ra chị em Hải Dương đã ghét lại càng ghét. Chỉ bổ mắt bọn tao. Công nhận nhìn ngon mắt thật.