Phần 116
Vĩnh Yên gọi điện bảo tối qua ăn cơm, em nấu cơm. Tao bảo em cũng nấu cơm á thì nó kêu đừng ngạc nhiên, cứ qua ăn thì biết.
Tao đi tắm giặt rồi phi qua luôn, thấy em vẫn đang dọn dẹp nhà cửa bảo thế mà mời anh ăn cơm, nàng cười tươi bảo em mời tối chứ mời bây giờ đâu. Tiểu thư cũng đọng mồ hôi lấm tấm, e rằng vừa dọn dẹp nhà mới 1 hồi. Tao bảo thôi có gì từ từ dọn hoặc thuê người dọn như kiểu Hóa Đơn ấy, Vĩnh Yên bảo em cũng tính thế nhưng dọn qua qua đã. Vĩnh Yên bảo chờ em tắm xong thì đi chợ với em nhé.
Tao ngồi ghế sofa, bật tivi xem, tự nhiên như nhà mình. Đồ đạc trong phòng đẹp ra phết, người mua sắm sắp xếp khá tinh tế. Tivi chả có gì, lôi điện thoại ra thấy có yêu cầu kết bạn mới, chính là cô bạn đong đưa của Vĩnh Yên. Tao đồng ý, vào xem ảnh thì thấy cũng chanh xả ra phết, cơ mà so với Vĩnh Yên hay Hóa Đơn hay Em Vợ Sếp hay Hà Đông nữa thì có vẻ ở 1 tầm thấp hơn.
Nó nhắn tin, hihi nhìn anh bên ngoài đẹp hơn trong ảnh, mà anh có người yêu xinh quá nhỉ, em tưởng anh là người yêu Vĩnh Yên hóa ra không phải. Chắc nó xem ảnh trên fb của tao mấy lần Em Vợ Sếp với Hóa Đơn chụp tag vào các kiểu. Tao nhắn tin bảo anh đã có người yêu đâu, đúng hơn là đã có nhưng hiện thì chưa. Con bé hỏi lại thế là sao ạ. Tao trả lời người yêu anh đi bển, chưa biết lúc nào mới về. Tao chỉ nhắn đến thế, nó nhắn thêm mấy câu gì nữa tao đéo để ý. Với bọn này chỉ mơi nhẹ vậy thôi rồi bỏ mặc. Thế mới hút. Tao cũng chả thích gì nó đâu cơ mà để cho nó thích tao thì kệ mẹ nó.
Vĩnh Yên tắm xong, mặc váy xòe xòe ngắn ngắn, mặc quần tất mỏng dính, ở trên mặc áo phông. Tao bảo trời này cần gì quần tất cho nóng, em kêu nhưng mà tối vẫn lạnh đấy. Rồi không hiểu nghĩ thế nào đi vào phòng, tí sau đi ra thì thấy cởi tất rồi.
Kêu kể ra cũng hơi nóng. Tao nhìn chằm chằm vào cặp chân, đùi. Không hở lắm nhưng vẫn gợi cảm. Vĩnh Yên bảo nhìn gì mà nhìn, nhìn cho xin trăm nghìn. Tao rút ví ra lấy tờ 100k bảo cho nhìn thêm tí, Vĩnh Yên khúc khích lại ngồi cạnh tao, giả vờ vén vén lên được 5cm nữa, tao lại rút thêm tờ 200k bảo vén thêm tí đi, Vĩnh Yên cười hihi kéo váy xuống, khoác tay tao.
Bảo ơ nãy trả tiền xe hết bao nhiêu em gửi anh, tao bảo vén cao thêm tí thì không phải trả gì hết. Em dứ tay vào trán tao bảo chỉ được cái mồm. Rồi dựa vào vai. Mùi cơ thể nàng không biết dùng mỹ phẩm hay sữa tắm gì mà thơm ngọt ngào lắm lắm. Tao choàng tay qua vai, nói với Vĩnh Yên rằng Hóa Đơn bảo trong lúc này thì cho anh quan hệ với em, còn khi Hóa Đơn về thì tính tiếp.
Vĩnh Yên khẽ nhíu mày bảo anh điêu vừa thôi. Tao rút điện thoại ra cho đọc đúng đoạn Vĩnh Yên bảo thế rồi cất luôn. Vĩnh Yên cười bảo nó nói đùa thôi mà, hơn nữa em không không ai cho hay cấm gì hết, em muốn mọi thứ tự nhiên, em hy vọng sau này anh sẽ chỉ có em trong tim thôi…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Bọn tao hôn nhau hồi lâu, tay tao đưa xuống xoa đùi, mẹ nó, quá thể mịn. Định tiến vào tí thì em giữ lại, tao đành đưa lên bóp bóp ngực 1 hồi, không thấy em ý kiến tao lại đưa xuống mà chậm rãi đưa tay vào khe. Lần này không vấp phải kháng cự, day day 1 lúc thì nước tràn bờ đê. Vĩnh Yên rùng mình bảo không được đâu anh. Tao hỏi phòng em là phòng nào. Nàng cười bảo em ở 1 mình thì phòng nào chẳng là phòng em. Tao đứng dậy, kéo Vĩnh Yên đứng dậy, hôn nhau tiếp, vừa hôn vừa tiến vào phòng gần nhất…
Vào phòng. Vẫn đứng, hôn hít mấy hồi thì Vĩnh Yên bảo em yêu anh, thật sự yêu anh. Em nhấn mạnh từ thực sự yêu anh như đó là câu hỏi anh có yêu em không.
Tao sững lại 1 chút, biết trả lời thế nào đây, nói yêu thì không thể nói bừa được. Tình cảm thực sự thì nó ở trên mức thích, nó đang ở mức rung động, có nhớ nhung, nếu đơn thuần là chăn rau thì khua môi múa mép mấy câu ngọt ngào để chén. Nhưng đây không phải như vậy, đặc biệt là đối với Vĩnh Yên. Tao khẽ thì thào nói lại ngay lúc này thì đang rất yêu.
Đúng là 1 câu nói nước đôi. Vĩnh Yên mỉm cười nói, em biết anh có tình cảm với em, còn mức độ nào thì không quan trọng đâu anh. Rồi em chủ động hôn tao, loay hoay 1 chút thì tao đã cởi xong áo, tao úp mặt vào rồi từ từ cảm nhận. Cái quần lót của em được cởi ra cũng là lúc quần tao bung cúc, hình như em chủ động cởi giúp tao. Nhẹ nhàng, chật trội, trơn trượt, đủ một cơ số sắc thái rồi kết thúc bằng tiếng rên to em yêu anh quá anh ơi…
30p sau mới vùng dậy. Vĩnh Yên vẫn chưa muốn dừng, bảo cho em ôm anh thêm 1 lúc. Lại ôm thêm chục phút thì thôi…
Mặc quần áo xong, Vĩnh Yên má vẫn hồng hồng bảo anh đưa em đi chợ nhé.
Tao bảo anh ăn em no rồi, nàng cười rạng rỡ. Tao bảo thôi đi ăn quán, anh chưa tin tưởng lắm về tay nghề của em. Nàng bĩu môi bảo đừng coi thường, chẳng qua chung với mấy người mà không ai thích nấu nên mới không nấu, giờ em ở 1 mình sẽ tích cực nấu. Nấu cho anh ăn luôn.
Tao nghĩ bụng chắc nấu 3 hôm thì chán ngay chứ gì, nói là nấu có phải chỉ nấu không đâu, còn đi chợ, còn nhặt rau, lát thịt… Làm được bữa cơm đơn giản cũng mất cả tiếng. Tao bảo ừ thôi để hôm khác nấu nhé, hôm nay ăn quán cho nhanh. Vĩnh Yên vẫn tươi như hoa bảo thôi được, chiều anh.
Đi ăn về 2 đứa lại ngồi xem tivi, được tí xuôi cơm thì tay chân lại ngứa ngáy, lại đưa vào phòng. Lần này là phòng ngủ của em, lại vật nhau ra mà đưa đẩy. Cơ thể mịn màng, mùi thơm thoang thoảng, thêm 1 lần nữa yêu thương. Phê không tưởng, tuy ngày thường nhẹ nhàng là thế mà trên giường Vĩnh Yên không hề đơn giản… Các cụ bảo trường túc bất chi lao, Vĩnh Yên chân dài…
9h thì tao bảo anh về thôi, mai đi làm rồi. Vĩnh Yên tiễn chân tận tầng 1, ôm hôn mấy hồi mới về được. Về phòng, nằm nghĩ ngợi, rồi tặc lưỡi thôi kệ, nước chảy bèo trôi. Hóa Đơn nhắn tin, tao chỉ kể chuyện hôm nay cùng Em Vợ Sếp chuyển nhà giúp Vĩnh Yên thôi, các chi tiết về sau không dám kể. Hóa bảo nhìn anh với Vĩnh Yên cũng đẹp đôi phết đấy, tao hỏi có đẹp bằng em không thì cô nàng hiha cười bảo tất nhiên là không…