Phần 2
Tôi nhớ mãi cái lần đầu tiên tới nhà mợ ở tầng gác tiệm cơm. Đóng cửa lại rồi, mợ ôm lấy tôi hôn lên môi lên má, thủ thỉ…
– Đây mới là tổ uyên ương của hai đứa mình…
Mợ hối hả kéo tôi lên giường, lần đầu tiên tôi được nằm cái giường nệmcó lò so nhún nhún. Cả hai hối hả cởi hết quần áo, quấn lấy nhau. Mợ bùng bùng như ngọn lửa, khác hẳn với chị Trang, chị Hoa, làm cho tôi cũng nóng bỏng theo… Toàn thân mợ khi thì nhúc nhích, uốn éo, khi thì nẩy lên đành đạch, làm tôi nẩy lên theo rồi cứng người ra mà ghìm xuông như hai người vật lôn, thờ hồng hộc, Chân mợ quờ quạng quập lấy mông lây đùi tôi, gót chân đập ngược xuông đùi xuông mông tôi bành bạch, miệng thì la oai oái:
– Ôi, sao mà tôi sướng thế! Sướng quá mình ơi! Cái gì thế… Nó cọ cựa tuốt tuốt bên trong… Bên trong… của Uyên… Đó… đó… Nữa đi minh ơi! Nữa đi nha…
Hai tay mợ khi thì xiết lấy tôi như gọng kìm, khi thì rà rà rờ rẫm lên lưng len mông lên đùi tôi, nhưng khi cơn nứng lên cao, mợ cào cấu trên lưng tôi sướt cả da:
– Mình… mình ơi… Sướng muốn cuồng lên rồi… muốn… chết… chết… Miệng mợ há ra thở hổn hển, ngực phập phồng lên xuông, hai cái bầu vú trắng muốt cương căng ra hồng hồng, hai cái núm đỏ au dựng đứng. Tôi cúi xuông mút nún rồi lại ngửng len, hai cái núm ướt nhẫy nở thêm ra, tôi nhìn khuôn mặt man dại của mợ sắp sửa lên mây, tôi xòe hai tay ra bóp nghiến láy hai bầu vú, chống thằng tay đè dí xuông…
Mợ trợn ngược mắt la lên:
– Ôi… Ôi… sương cái vú quá… đau cái vú quá…
Thấy thế tôi nuơng tay sợ mợ bị đau.
Thì mợ lấy tay kẹp ép bàn tay tôi vào vú:
– Đừng có ngưng… bóp… Bóp nữa… bóp nữa đi… Ừ thế đấy… bóp… đau quá… sướng quá mình ôi…
Ở bên dưới thì cái củ lẳng lòng thòng của tôi nó cứ đụng đụng quệt quaệt nơi cửa mình mềm ướt lép nhép. Mợ dang rộng đùi ra ưỡn cong mãi cái mông lên, lúc lắc. Tôi nứng căng cả người nóng hầm hập rào rạo rung rung từ cái bìu râm ran hết cả bụng dưới… Cái củ chầy thì nóng như than đỏ, ngú c ngóăc như cái đầu con lươn vươn to dài mãi ra… Tôi luồn tay năm lấy nó, đầy cả bàn tay, tôi cầm đầu rùa dú dí qua lại rà rà cái cửa mình đang he he đón chờ, tôi đút thụt nó vào rồi, cứ thế trơn tru nhờn ướt thụt ra thụt vào từng tí từng tí. Mợ nhún nhảy cai mông, hích hích ngược mãi lên, mợ rên lên:
– … Mình làm gì thế… ngoáy mạnh nữa đi… nát hết của người ta rồi… Hờ hờ… cho nát… ra… đi mình ơi…
Tôi hứng chí, nhổm mông lên rồi dập xuông một cái thật mạnh, cái đầu rùa đâm sâu lút chạm tới tận đáy. Mợ quằn quại, rú lên:
– Ối! Ối… Đâm đau quá… đâm sướng quá… Đâm… mạnh… nữa… đi… Nữa… đi…
Đầu mợ lắc lư mái tóc đen lòa xòa ra hai bên bờ vai trắng nõn nường. Mợ cong ngửa người lên hai tay mợ bấu lấy mông tôi mà ghịt rịt xuống dính khít như keo, tôi lú c lắc làm cái cũ chầy bên trong đang bị mợ bóp nghiến cứ ngoáy ngoáy cọ cựa cạo nạo cái 1ỗ mềm ướt mà chật ních khút khít. Tôi ưỡn người ra, nhận mạnh them tí nữa, cái củ chầy thọc sâu như vươn dài thêm ra, to căng nong cái lỗ ra, rung lên rạo rực. Tôi muốn mê đi rồi, Từ dưới bìu rổn rảng rào rào như điện cuồn cuộn lên tới bụng, lan ra hết cả người nóng phừng phừng tôi cứng đơ ra luồng khí phòn phọt phùn phụt phóng theo cái củ chầy rót phừn phựt qua đầu rùa mà vọt ào ào trong lỗ sâu thăn thẳm làm cho mợ cứ cong cỡn lên dãy lên đành đạch hai mắt lờ đờ như người mất hồn, mợ với tôi đồng lúc cùng cứng đơ cả tay chân ra, giật lên môt lần chót rồi mệt phờ ra rã rời tôi nằm phục lên người mợ cả hai thở phò phè…
Hè năm ấy, chú Vinh đổi sở làm về Hànội, vì bà vợ đầm phải về Pháp chữa bệnh lâu ngày. Tôi lo ngại không còn được đến với mợ Uyên nữa, nhưng mợ bảo tôi “đừng có lo, để Uyên liệu”.
Ngay hôm chú Vinh về, mợ bảo tôi lại ăn cơm.
Mợ dọn cơm lên cái bàn ăn nhỏ, chú Vinh với mợ ngồi bên nhau, ngay trước mặt chú thì mợ bày liễn cơm, thành ra tôi tự nhiên phải ngồi đối diên với mợ. Trong khi ăn, chú Vinh chuyện trò với mợ, với tôi rất tự nhiên. Tôi thì cứ hồi hộp, vì mợ cứ tủm tỉm nhìn tôi, tôi chỉ sợ chú Vinh để ý. Bỗng nhiên tôi thấy cái bàn chân mịn màng âm ấm của mợ nhúc nhích gác lên đùi tôi, cái bàn chân xinh xinh quen thuộc đã từng quặp lấy đùi tôi tôi nhiều lần cùng nhau lăn lộn trên giường. Tim tôi đập thình thịch, nhưng đồng thời cái củ lẳng của tôi nó ngóc ngóc lên muốn lòi ra khỏi cái ống quần soọc tôi đang mặc. Da đùi tôi rờn rợn nổi da gà, mặt tôi nong nóng, tôi nhìn sang mợ thấy mợ vẫn thản nhiên như không, nhưng cái ánh mắt sáng lên vẻ tinh nghịch, môi mợ vẫn chúm chím cười. Tôi sợ quá, liếc nhìn chú Vinh, muốn đứng lên nhưng không được vì cái ống quần tôi đang đội cứng lên môt đống. Đã thế mà mợ đâu có tha. Mợ nghiêng người chúi về đàng trước để với cái liễn cơm, nhân đó mợ thúc chân tới, móc mấy ngón chân luồn vào trong ống quần tôi, chạm ngay con cu nóng hôi hổi, mấy cái ngón chân ngọ nguậy cà cà vào cái lủng lẳng của tôi làm cho nó càng nở to ra, vươn dài ra. Tôi vừa sợ, lại vừa nứng mà vẫn cứ phải giả tảng ăn uông như thường. Cũng may, không biết nghĩ sao mà mợ rút chân lại, còn bảo tôi:
– Ăn đi chứ Đạt? Làm gì mà ngồi thừ ra vậy…
Ăn xong chú Vinh ngồi nghỉ ngơi đọc báo, tôi giúp mợ dọn bàn ăn mang bát đĩa xuống rửa ở tầng dưới đất. Nhà nấu chung bếp với hàng cơm, buổi chịều mọi người nhà hàng vế hết trên Quảng bá, nên cả tầng dưới vắng vẻ. Tôi cúi xuông xếp mấy cái bát đĩa vào chậu chỗ bên lu nước vừa đứng lên thì mợ từ đằng sau ôm lấy tôi, mợ gục vào tôi thủ thỉ bên tai:
– Hồi nãy thích quá nhỉ!
Hơi thở mợ nong nóng sau gáy, hai cái vú nần nẫn đè sau lưng làm tôi nứng quá, tôi quay lại ôm ghì lấy mợ:
– Mợ làm con sợ hết hồn!
Mợ cười, ngả người ra trong vòng tay tôi. Mợ đưa tay vuốt má tôi:
– Gì mà nhát như thỏ đế thế? Sợ… nhưng mà có thích không?
Tôi siết chặt vòng tay, cái cưng cửng của tôi qua hai lần quần đè lên ngay cái mum múp êm êm của mợ. Tôi day day cái hông, gật gật đầu:
– Thì thích chứ… nhưng mà…
Mợ hích hích cái mu theo nhịp tôi chịn vào mợ, anh 1mắt lả lơi, mợ vòng hai tay níu chặt lấy cổ tôi, hai thân thể ép cứng lấy nhau, mợ trêu tôi, hỏi tới:
– Nhưng mà làm sao?
Tôi bị kích thích quá, mới thọc tay lên trong vạt áo của mợ, lần mò bóp bóp một bên vú, hơi thở tôi dồn dập:
– Nhưng mà chỉ có mình với nhau như thế này thích hơn…
Mợ cười khúc khích, nhúc nhích giãy giụa trong vòng tay tôi:
– Gớm, cứ làm người ta muốn cuồng lên thôi… bắt đền đấy… Uyên muốn… hư…
Mợ cọ cựa cái hông, ròi đưa tay xuống đũng quần tôi chmạ cái củ chày đang ngúc ngoắc, mợ nắm lấy nó. Hổn hển:
– Mà nó cũng cứng ngắc đây này… Uyên muốn… mình… vợ chồng…
Mợ đưa tay kéo giật giật quần tôi xuông, cái con cu của tôi bật ngóc lên lòì ra ngoài. Tôi quýnh quáng ngước nhìn lên gác:
– Chú Vinh ở trên kia… Để mai kia chú đi làm…
Nhưng mợ đâu có chịu…
Mợ ôm nghiến lấy tôi, một tay kéo quần xuống ngang đùi, cái của tôi nó cà cà vào mu lông rạo rạo. Cơn nứng của tôi bùng lên, tôi lật ngược vạt áo mợ lên cho bật hai cái vú ra, rôi cúi xuông ngậm núm vú mà nún chùn chụt hai cái bầu vú mềm mềm đè lên má tôi, tay thì đưa xuông cầm cái củ lẳng rà rà giữa hai cái mép đang mưng mọng ướt lếp nhếp, đẩy đưa đút đút nhúc nhích vào cái khe… Nhưng thế dứng cả hai người, lại hai cái quần vướng víu, tôi vạch đùi mợ cho giang rộng ra không được, cả hai cùng gấp gáp kích thích thở phì phò. Mợ nhẹ nhàng đẩy tôi ra:
– Đợi tí… mình…
Mợ quay sang phía cái lu nước gấp người xuông hai tay ôm lấy miệng lu chổng mông lên:
– Mình thử làm ngược như trong sách đi… mau lên…
Hôm trước tôi với mợ đọc cuốn sách Pháp, có thấy cái hình cô đầm úp mặt lên cái bàn chông mông cho anh kia từ sau thọc tới, hôm đó mợ cười bảo tôi:
– Làm ngược như chó mà cũng làm được nhỉ!
Bây giờ mợ đang chổng cái mông trắng nuốt mà hây hây hồng, tròn tròn nây nây ngay trước mắt tôi. Tôi lách giữa hai đùi mợ mà đẩy giang ra một chút, ngay bên dưới cái lỗ hậu môn nho nhỏ như lỗ rốn, trong khoảng tối giữa cặp đùi trăng trắng lơ thơ mấy sợi lông, lùm lụp hai cái mép mập mạp như hai múi bưởi he hé đo đỏ ướt át. Tôi nứng lên quá rồi, không suy nghĩ gì nữa, tay nắm cái củ chày đang cương cứng nóng hổi luồn lọt thúc tới đâm ngay giữa hai cái mép nần nẫn của mợ nó ướt nhễ nhoại, của tôi nó cứ thùn thụt đâm lụt vào cái lỗ chật chội khít khao mà mềm như nhung đang bóp bóp nghiến nghiến như bao nhiêu ngón tay vần vò vọc cái củ lẳng cứ vươn mãi bên trong. Mông mợ thúc ngược lại, hai cái mông nây nây tròn tròn dập vào bụng dưới tôi phành phạch. Tôi cúi xuông úp gục vào lưng mợ, rôi cũng bắt chúơc theo hình trong sách, vươn tay với hai cái vú đang núng nính đung đưa, xòe tay ra mà ôm gọn lấy, mỗi lần bên dưới thọc mạnh một cái thì hai tay lại bóp hai vú thật mạnh, mợ há miệng ra mà kêu hự, hự rồi càng dướn cái mông mà thúc ngược lai cho của tôi đâm càng sâu thêm nữa của tôi và của mợ nó dập nhau, nó cà cà vào nhau, kêu nhóp nhép. Rồi tôi bỗng rung gnười lên, rần rần bên dưới, cái cơn bão tố nó bùng bùng tới nơi rồi, cuồn cuộn không ngưng đượ cnữa. Tôi ôm ghì lấy hai bầu vú nghiến ngấu co đầu gối kiễng hai bàn chân lên, ép khít người vào lưng vào mông mợ mà phóng tinh ra xối xả, hai chân run rẩy lẩy bẩy. Mợ cũng ưỡn phưỡn ngược mông lại như con mèo động đực, cái mép` cửa mình chịn mãi vào xương mu tôi, mọt tay mợ luồn xuông cầm cái bìu tôi mà xoa xoa nắn nắn như muốn vắt hết tinh khí của tôi cho phọt ra tới giọt cuối cùng.
Có tiếng đông trên gác, giật mình, vừa thở hồng hôc, cả hai vội vàng kéo quần lên sửa áo lại chỉnh tề. Vưa may lúc đó có tiếng guôc chú Vinh xuông cầu thang. Chú xuông đi tiểu, hỏi bâng quơ:
– Hai dì cháu rửa bát chưa xong à?
Mợ Uyên liếc nhìn tôi, thản nhiên đáp:
– Vừa xong rồi, cháu Đạt nó đang định chào chú đi về. Tôi lí nhí chào chú, chào mợ Uyên dắt xe đạp ra về. Chú Vinh quay đi. Mợ đi theo để đóng cửa, cố tình cà cà ngực vào cánh tay tôi, rồi nói nho nhỏ:
– Sáng ngày kia, 9 giờ nha!
Tôi nhảy lên xe đạp đi, cái bìu chạm vào yên xe làm cho tôi nhớ tới bàn tay của mợ, tôi lại rạo rực vì hồi nãy vội vàng chưa được thỏa, nó bắt đầu cưng cửng lên. Tôi nhủ thầm, “còn phải đợi hai ngày nữa…”
Suốt hè năm ấy, cứ chú Vinh đi làm là tôi đến với mợ mỗi ngày, mà ngày nào cũng lên chín từng mây với nhau hai ba bận mới chịu rời nhau ra… Từ hôm bên lu nước, mợ thích kiểu đó, nên sau đó nằm trên giường với nhau, mợ cũng hay đòi ” làm ngược “. Mợ nói ” thảo nào mà Tây nó chế ra kiểu này hay thế!”.