Phần 65
Bởi vì Quý Trình quanh năm trong quân ngũ thao luyện cho nên ngón tay vô cùng thô ráp, sự thô ráp du ngoạn lên bầu vú non mềm của cô, kích thích cô thoải mái không chịu nổi, đặc biệt là vết chai, chết chai sần kích thích núm vú cô, làm Từ Nhuyễn không được vui cự tuyệt anh: “Quý Trình, tay anh thô ráp đừng sờ tôi nữa, anh sờ đầu vú tôi đau quá.”
Quý Trình nghe thấy lời cô nói cũng không có dừng lại động tác trên tay, ngược lại càng kích thích núm vú cô nhéo nhéo lôi kéo đầu vú, lúc đầu nhéo có chỗ đau, nhưng sau khi bị kích thích lại có chỗ vui sướng.
Từ Nhuyễn vốn không muốn nói, bởi vì cảm thấy rất xấu hổ, nhưng bị anh nhéo như thế không nhịn được thét chói tai: “A…”
Phân thân anh vẫn luôn chôn trong lồn cô, Từ Nhuyễn bị anh làm cho kích thích không còn cách nào khác, chỉ có thể thừa nhận cú va chạm của anh.
Từ Nhuyễn tự nhủ lòng không nghĩ đến việc đang xảy ra, không suy nghĩ đến lúc này cả người trần trụi ở giữa bị người ta nhìn được, thế nhưng Quý Trình thấy cô có ý muốn trốn tránh nên kích thích cô một lần nữa, xoay đầu cô qua, làm cô đối diện với anh, hạ thể va chạm cô, âm thanh bạch bạch bạch vang lên nhắc nhở cô: “Thấy đằng kia không? Có người nhìn em kìa, em đoán xem người ta có thấy vú em không, có thấy em đang bị chịch không? Anh ta có phải nhìn thấy vú em rồi tự sướng không, tự cầm dương vật vuốt ve đúng không?”
“Sao lại không có ai nhìn thấy được chứ? Không có người nhìn em kẹp anh chặt làm gì, không cho anh nói nhưng phía dưới lại xiết anh chặt như này, muốn bẻ gãy dương vật anh à. Có phải em có sở thích để lộ hàng đúng không, bị người khác nhìn thấy hai chúng ta đang làm tình, em lập tức vui sướng. Bị người ta thấy được, lồn em gắt gao kẹp chặt anh, thả lỏng nào!”
Không biết có phải do anh nói như vậy, cảm giác thật sự có người nhìn thấy bọn họ đang cày cấy như thế, cho nên hạ thể thít chặt, kẹp dương vật Quý Trình xoắn chặt vô cùng.
Từ Nhuyễn bị đâm đau, không biết anh lấy tinh lực từ đâu, sức lực cường hãn, vẫn luôn đâm làm mông cô đau xót, nhưng cô không vùng vẫy ra được, đây là lần thứ hai cô lên đỉnh rồi.
Thân thể cô nhũn ra, không có cách nào khác, chỉ có thể chống tay lên cửa sổ, mặc kệ bộ dạng bây giờ của mình, đều đã thành ra như này, còn chỗ nào nữa đâu mà xấu hổ, chống tay lên cửa sổ cong eo nâng mông cho anh nong lộng.
Anh ở sau lưng chơi chán rồi sau đó thay đổi vị trí, xoay người bẻ chân cô ra, sau khi bẻ chân cô ra đâm vào lần nữa.
Cô chưa kịp định thần thì lại bị đâm vào, sắc mặt ửng hồng nhìn anh, hai người mặt đối mặt, cô nhìn mặt anh động tình, nhăn lại như bị dao đâm, thật ra nếu cẩn thận nhìn kỹ thì anh rất phong độ, khuôn mặt sáng sủa đẹp trai, thân thể rắn chắc, dáng người vô cùng tốt, hiện tại được anh làm rất sảng khoái.
Ngoại trừ tính cách anh không được tốt, lúc nào cũng thích nói những câu bậy bạ, tổng thể nhìn qua thì không tồi, ít nhất anh ta trông cũng rất tốt.
Ánh mắt Quý Trình vô tình chạm cô, không biết ánh mắt cô nhìn mình hàm chứa điều gì, hai người nhìn thẳng vào mắt đối phương, anh bắn ra.
Anh bắn trong cô, một loạt tinh dịch nồng đậm bắn vào lồn.
Cô thấy anh rốt cuộc cũng bắn ra, bản thân cũng được thoải mái, nhưng chuyện này thật quá dâm uế, cây dương vật của anh bắn rất nhiều vào cơ thể cô, tinh dịch rất nhiều, từng đợt từng đợt được đưa vào trong, làm bụng cô căng lớn, cũng không biết anh bị nghẹn bao lâu rồi, sao có thể nhiều tinh dịch đến thế.
Cô cho rằng sau đó anh ta sẽ dừng lại không làm gì nữa, vì thế lập tức ngồi xuống ghế cho rằng bây giờ có thể được tắm rồi, trên người rất bẩn, thân thể đều là dấu vết của anh ta, cô không quen, anh ngồi xuống vỗ vỗ mông cô, ra lệnh: “Nâng mông lên, anh rửa mông sạch sẽ cho em nào.”
Mặc nội y Từ Nhuyễn cũng không có sức nên không còn cách nào khác, mặc kệ anh ta hầu hạ phục vụ mình, nghe lời xoay người đưa lưng về phía anh, nâng mông lên để anh tùy ý sờ soạng vệ sinh hạ thể cô đến khi sạch sẽ, moi tinh dịch bên trong ra.
Đây là lần đầu tiên cô không quan tâm hình tượng của mình, không mặc quần áo, cũng không bận tâm anh ta có thấy được gì không, cứ để kệ anh ta vệ sinh mông cho mình.
Cô không nhúc nhích mặc cho anh ta hầu hạ.
… Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/truyen-sex-khong-khep-noi-chan.html
Sáng sớm hôm sau Từ Nhuyễn bị tiếng còi bên ngoài đánh thức, mỗi ngày vào buổi sáng còi sẽ vang lên.
Cô đang nghỉ ngơi, bởi vì cô thường hay ngủ nướng nên khi nghe được tiếng còi vang lên không thích ứng kịp, cầm chăn che đầu đầu lại, không muốn nghe âm thành này nữa, xoay người ngủ tiếp.
Đồng hồ sinh học của Quý Trình hoạt động rất tốt, nghe được tiếng còi báo động vang lên sau đó thu dọn quần áo mặc vào, rửa mặt xong xuôi sau đó quay lại nhìn người đang ngủ ở trên giường, trước khi ra ngoài, kéo chăn đắp lại cho cô, hôn miệng hôn mặt cô một cái sau đó mới rời đi.
Từ Nhuyễn không biết xảy ra chuyện gì, sáng sớm mơ mơ màng màng cảm giác có người chạm lên mặt cô, cũng không biết có phải Quý Trình hay không.
Cô ngủ dậy muộn.
Nhìn đồng hồ đã qua 10 giờ, phải nấu cơm cho anh, tuy rằng không muốn ở đây nhưng dù sao cũng đến rồi phải nấu cơm cho anh ta, mình cũng cần phải ăn nữa, vậy nên tiện thể nấu cơm luôn cho anh.
Tay nghề nấu ăn của cô chỉ có vậy, nên nấu hai món, làm một ít dưa chuột để ăn, cửa bị đẩy ra có người đi vào.
Quý Trình về.
Anh về phòng ăn cơm, không ăn cơm ở nhà ăn, vì sợ cô bị đói nên đến nhà ăn mua cơm cho cô, chưa từng thấy cô nấu ăn bao giờ nên nghĩ cô không biết nấu.
Cô nhìn trên tay anh cầm hộp cơm, Quý Trình có chút xấu hổ: “Anh không nghĩ em sẽ nấu cơm, đúng lúc anh đi qua nhà ăn mua cơm cho em.”
Từ Nhuyễn cảm thấy không có việc gì, dù sao anh cũng nhớ đến cô, còn mua cơm cho cô, cái này rất tốt: “Rửa tay trước đi, không sao, ăn cùng nhau cũng được.”
Quý Trình nghe được lời này gật đầu, sau đó đi rửa tay, sau khi rửa tay sạch sẽ ra ngoài nhìn cô, Từ Nhuyễn giúp anh chuẩn bị đồ ăn.
Anh ngồi xuống, Từ Nhuyễn nói với anh: “Tôi không biết tay nghề nấu ăn của tôi có hợp khẩu vị của anh hay không, nếu không hợp khẩu vị thì anh ra ngoài ăn cũng được.”
Quý Trình nghe được lời này, ăn một lúc, đồ ăn cô làm rất ngon, từ trước đến nay chưa từng được ăn ngon như thế, chắc là do được ăn cùng nàng dâu nhỏ của anh nên mùi vị ngon vô cùng.
Từ Nhuyễn thấy anh thật sự thích ăn, bởi vì anh ăn hết bát này đến bát khác.
Ăn xong cô đi rửa bát.
Rửa bát xong sau đó ra ngoài.
Đúng lúc này, Quý Trình kéo cô, đặt cô lên bàn ăn cơm, Từ Nhuyễn hoảng sợ nhìn anh ép cô lên bàn ăn, lúc nào anh cũng bất thình lình động chân động chân làm ra hành động thân mật với cô.
Cô muốn né tránh anh nhưng bị anh đè xuống, sau đó xoay người cô một vòng làm cô quỳ trên mặt đất, điều chỉnh thân thể hướng về phía trước đè cô lên ghế.
Từ Nhuyễn hết nói nổi với anh: “Quý Trình, sao anh nghĩ ra nhiều tư thế đa dạng vậy hả, có phải trong đầu anh lúc nào cũng nghĩ đến cái này không?”
Quý Trình nghe được có chút không vui, trực tiếp cởi quần áo cô ra, mặc kệ cô có đáp ứng hay không: “Em là vợ anh được anh cưới hỏi đàng hoàng, ông xã làm em là việc thiên kinh địa nghĩa, anh muốn làm em thì em phải ngoan ngoãn mà cởi quần ra cho anh làm.”
[Thiên kinh địa nghĩa: Những lý lẽ đúng đắn xưa nay, không có gì phải bàn cãi nghi ngờ]
Từ Nhuyễn không phải là không có kinh nghiệm, cho nên đã thích ứng rất nhanh, nghe anh nói không kháng cự nữa, dù sao làm việc này cũng không phải không sướng, lần thứ hai làm rất thoải mái nên mặc cho anh ta đến.
Quý Trình cởi hết quần áo cô xuống, tay vuốt nhéo mông cô, mông cô sờ lên mười phần co dãn, anh trực tiếp bẻ hai cánh mông cô ra, sau khi bẻ ra nhìn thấy khe mông phấn nộn, phía dưới còn lộ ra hai cái động, cô gái của anh chính là dâm đãng, cách xa như này vẫn ngửi thấy mùi vị phóng đãng, phấn nộn đến thế làm sao anh có thể nhịn xuống được, nuốt một ngụm nước bọt, giây tiếp theo cúi đầu xuống, nâng mông cô lên cao, lồn đối diện với anh, mặt anh trực tiếp chôn vào mông cô đưa đầu lưỡi ra liếm lồn cô.
“A… Quý Trình… anh… anh đưa miệng luồn vào trong làm gì, chỗ đó của tôi rất bẩn, anh rút đầu lưỡi ra khỏi chỗ đó đi, không được luồn vào trong… a…”
Quý Trình nghe được lời cự tuyệt nhưng không hề dừng động tác, ngược lại đầu lưỡi càng linh hoạt ra sức liếm lồn của cô, từng chút một câu đầu lưỡi liếm liếm.
Sẽ có ngày Từ Nhuyễn bị anh làm đến chết, đầu lưỡi linh hoạt quấy đảo thoải mái trong lồn, cô bám được lên ghế mông nâng lên càng cao, bị anh liếm càng sâu.
“A… Quý Trình, đừng liếm nữa, tôi muốn đến… a… Quý Trình…”
Ăn mông vô cùng ngon lành, sau đó lại tiếp tục mút lồn, sau đó đưa tất cả mút vào miệng, liếm một chút đã chảy nước, liếm láp nhanh chóng, làm cô không chịu nổi nữa rồi, lập tức tước vũ khí đầu hàng phun dâm thủy lên ghế.
Từ Nhuyễn bị liếm láp phun ra, còn tưởng rằng anh sẽ dừng lại, thế nhưng giây tiếp theo không nghĩ đến anh ta cầm lấy dưa chuột ở trên bàn, dưa chuột bị cắt một nửa, vậy nên lúc này cầm quả dưa chuột bị cắt lên, anh cầm một nửa trên tay, sau đó mút mát chỗ đó một lúc, xong xuôi Quý Trình đưa quả dưa chuột tiến vào.
Hạ thể Từ Nhuyễn bị quả dưa chuột đâm vào cô lập tức nhìn xuống dưới.
Thật sự là muốn giết người, muốn giết mà, làm ra việc này về sau còn muốn làm người nữa không? Sao có thể nhét dưa leo vào chỗ đó của cô chứ?
Cô tức giận xấu hổ phát khóc: “Quý Trình, sao anh mất liêm sỉ như vậy hả, anh nhét xuống hạ thể tôi để làm gì? Anh lập tức lấy ra cho tôi xấu hổ chết mất, cái này nhét vào chỗ này đâu có được!”
Quý Trình đưa được nửa miếng dưa chuột vào sau đó mới dừng lại, cứ thế nhìn lồn cô ngậm dưa chuột không nhúc nhích.