Phần 60
Nửa giờ sau hai người thu dọn sạch sẽ, nhưng hạ thể vẫn ướt dầm dề.
Từ Nhuyễn lại bị anh lấy quần lót lau khô, ném vào trong thùng rác.
Cô trở về thực tại, đúng lúc này Quý Trình đổ hết dâm thủy xuống đất, dâm thủy chảy xuống đầy đất nồng đậm mùi vị dâm đãng.
Từ Nhuyễn nhìn anh hỏi: “Lúc này anh phải về quân đội sao?”
Quý Trình biết rõ ràng bây giờ không thể về được, bởi vì nhìn đồng hồ đã gần 12 giờ, sau 12 giờ không thể trở về, dù sao cũng đã có quy định về thời gian sau bao lâu thì không được vào nữa, anh vốn định ở bên ngoài tìm khách sạn qua đêm.
Từ Nhuyễn nghe được điều này lập tức đưa anh về nhà, ở Kim gia có phòng ngủ, phòng của người làm cũng lớn, cho nên ở lại một đêm cũng không sao, không cần lãng phí tiền bạc vào việc này, dù sao ở khách sạn không tốt lắm, nhất định không được sạch sẽ.
Quý Trình trở về cùng cô, anh cũng không phải không muốn tiêu số tiền này, chủ yếu là muốn đến đó ngủ với cô, đã lâu chưa được ngủ cùng cô.
Hai bọn họ trở về, bởi vì tối hôm nay làm quá muộn nên không muốn tiếp tục nữa, tắm rửa một lúc sau đó ôm đối phương ngủ luôn.
… Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/truyen-sex-khong-khep-noi-chan.html
Từ Nhuyễn không biết tại sao lúc nào cũng nằm mộng giấc mơ đó, tất cả là mộng xuân, buổi sáng thức dậy quần lót ướt dầm dề, hôm nay dậy cũng không ngoại lệ.
Lúc anh dậy, Quý Trình không nghe thấy được tối hôm qua anh nói mớ vuốt ve lồn phía dưới cô, nhìn cô vừa mặc quần lót vào nhưng vẫn ướt đẫm, anh duỗi tay đi vào giữa quần, vói vào lồn trong quần lót đang ướt dầm dề, lông lồn dính đầy nước.
Quý Trình hỏi cô: “Hôm qua em làm gì mà mộng xuân? Sao lồn ướt thế hả?”
Thật ra Từ Nhuyễn khó có thể mở miệng được, dù sao giấc mơ ngày hôm qua thật sự quá mức xấu hổ, nhưng nhìn ánh mắt anh này của anh vẫn nên nói ra thì tốt hơn: “Em mơ thấy hai chúng ta làm cái kia, anh không phải chồng em, anh là cha em, em làm con gái anh, sau đó… hai chúng ta làm cái kia, vậy nên em mới ướt… Trong mơ anh quá lợi hại, làm em quá sướng… em mới không nhịn được…”
Quý Trình không nghĩ đến nàng dâu nhỏ của anh lại dâm đãng đến thế, có thể mơ cái loại giấc mộng này, vậy nên tiếp theo đột nhiên thay đổi sắc mặt cởi quần cô: “Con gái ngoan, cho cha ăn lồn con nào.”
Từ Nhuyễn không nghĩ đến anh sẽ nói ra lời này, sau khi nói xong quần đã bị anh cởi ra.
Chỉ cần một giây đồng hồ Quý Trình đã tiến vào trạng thái nhân vật, vừa nãy anh gọi con gái, Từ Nhuyễn cũng hiểu anh muốn chơi cái gì, vậy nên kháng cự muốn mặc quần lót vào: “Không được, cha, người không thể cởi quân lót của con, con đã có chồng, cha cũng đã có mẹ, người đừng ăn lồn con, người ăn của mẹ ấy.”
Tay Quý Trình trượt trên đũng quần lót cô: “Lồn của mẹ con có chỗ nào phấn nộn như con được chứ? Con bị chồng làm, rồi bị ta làm thì có sao chứ? Dương vật của ta to hơn chồng con, nhất định sẽ làm con sướng. Con che cái gì mà che hả, nghe cha muốn làm con không phải phía dưới đã ướt đấy sao, đừng tưởng cha không biết con thường xuyên ảo tưởng ta đâm lồn con, lúc này cha ăn lồn cho con làm con phun nước.”
Từ Nhuyễn được ngón tay linh hoạt của anh vuốt ve, không tự giác mở chân ra.
… Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/truyen-sex-khong-khep-noi-chan.html
Quý Trình nhìn cô nghe được điều này lập tức không nhịn được mở chân ra, đánh lên mông cô một cái: “Con xem con có bao nhiêu dâm đãng, nghe thấy cha nói liếm lồn cho con, con đã dạng chân ra ngay.”
Từ Nhuyễn nhìn anh hóa thân vào nhân vật rất nhanh chóng, đã hoàn toàn coi mình trở thành cha, quần lót bị anh cởi xuống, phía dưới cứ thế tiến dần vào trong mắt anh.
Quý Trình nâng hai đùi cô lên, cứ thế chôn mặt ở phía dưới cô.
Từ Nhuyễn thấy anh chôn mặt vào hạ thể cô, hơi thở nóng bỏng phun lên, chưa ha mồm ăn mà dùng chóp mũi cọ cọ lồn cô một chút.
Lông mao cô rất nhiều, bị Quý Trình dùng chóp mũi cọ chui vào, vốn dĩ chỉ cọ xát lông lồn sau đó nước chảy ra không ít, phía trên đều là dâm thủy.
Quý Trình ngửi một chút sau đó há mồm liếm láp.
Há mồm ăn hết lồn vào, đầu lưỡi duỗi vào sâu bên trong, ở trên mặt thịt non càn quét, liếm cô chảy nước.
Từ Nhuyễn đang ngồi ở mép giường, dựa lưng vào vách tường mở chân ra, chân được anh bắt được, hai đùi quàng lên đầu vai anh.
Quý Trình nằm miệng kề sát lồn giúp cô ăn, cô ngồi thẳng lưng mở rộng lồn cho anh nhìn, tốc độ liếm láp của anh rất mau, đầu lưỡi bên trong vô cùng linh hoạt càn quấy, giống như muốn hành hạ chết cô.
Từ Nhuyễn bị liếm thoải mái, nắm tóc anh rên rỉ: “A… cha thật lợi hại, cha liếm lồn thật giỏi… cha giúp con gái liếm lồn sướng quá… tiếp tục đi… đầu lưỡi vào được, lồn chảy nước đều đút cho người ăn.”
Nước dưới hạ thể của cô phun hết lên mặt anh, còn nói ra lời dâm đãng như vậy, làm anh không ngừng bú mút lồn, miệng dính sát trên lồn không rời.
Anh còn ngại liếm không đủ, duỗi tay moi lồn phía dưới, đầu lưỡi liếm láp ở trên sau đó lại luồn vào trong lồn, trên dưới giáp công.
Từ Nhuyễn ngửa đầu thoải mái vô cùng, mông vẫn luôn nâng cao làm anh liếm càng thêm sâu.
Anh ăn xong sau đó lập tức phun nước, Từ Nhuyễn phun nước rất nhiều, phun hết lên mặt anh giống như đi tiểu.
Trên mặt Quý Trình đều là dâm thủy, chóp mũi ngửi được mùi vị dâm đãng, khuôn mặt đỏ bừng.
Quý Trình liếm một lúc cho cô, vỗ mông cô ra lệnh: “Giúp cha ăn dương vật.”
Từ Nhuyễn nghe được lời này mới từ bên trong đợt lên đỉnh lấy lại sức lực nhìn qua, anh nằm, Từ Nhuyễn bò đến chỗ anh, đi đến hạ thể anh, đưa hạ thể đối mặt với anh, cứ thế đem dương vật đến trước mặt, cô giúp anh ăn dương vật, anh liếm láp cho cô.
Từ Nhuyễn cưỡi bên hông anh ngồi xổm xuống, bóp lấy đũng quần chỗ dương vật, dùng tay vuốt ve nhanh chóng sau đó há mồm đưa nguyên cây dương vật nhét vào mồm ăn.
Bộ dáng cô ăn vô cùng tham lam, vừa tham lam vừa sắc tình ăn dương vật lớn của anh, ăn đến ngon lành, liếm con cặc này sưng to hơn nữa, cảm giác nóng bỏng ăn vào trong miệng hết sức thoải mái, cô dùng răng ngậm chặt, khiến cho Quý Trình thoải mái da đầu tê dại, đánh mông cô: “Dương vật của cha có phải ăn rất ngon đúng không? Nhìn dâm phụ con ăn vừa lòng như thế, thích ăn thì cứ ăn nhiều vào, mỗi ngày ăn dương vật cho cha, dương vật của cha đều cho con ăn, làm miệng con ăn phải phình to.”
Nói xong Từ Nhuyễn di chuyển vị trí, làm lồn vuốt ve đầu vú anh, nước chảy ra hết lên đầu vú anh.
Anh thấy thế duỗi tay cọ xát khe mông cô, bẻ cánh mông cô ra, ngón tay luồn moi lồn.
Từ Nhuyễn bị moi quá thoải mái càng ra sức ăn dương vật cho anh, dương vật anh quá lớn, đầu lưỡi vươn ra vừa liếm vừa mút, nhưng cuối cùng anh không bắn ra, kéo dài thời gian, ngược lại làm miệng rất đau xót khi ăn cho anh, vậy nên dừng lại đổi vị trí.
Cô chuyển đến trước ngực Quý Trình, lồn cô đối diện với đầu vú Quý Trình xoa nắn, đưa lồn hồng hào đặt lên đầu vú Quý Trình cọ xát, làm anh thoải mái.
Quý Trình cúi đầu nhìn dâm phụ của anh tự đưa lồn của mình ra cọ xát đầu vú anh, giống như đang dùng anh để tự an ủi.
Từ Nhuyễn lắc mông phóng đãng hỏi anh: “Cha thoải mái không? Lồn phấn nộn của con gái cọ đầu vú người, người thoải mái không? A… con gái quá sướng a… cọ xát đầu vú cha thật sướng… thích cha nuôi, thích được cha làm…”
Phía dưới cô đều là dâm thủy, chảy xuống vô cùng nhiều, lúc này còn đưa hết dâm thủy phun xuống trên ngực anh, trên ngực đều là dâm thủy của cô, cô vặn vẹo hết bên này sang bên khác, vặn vẹo bôi hết dâm thủy lên ngực Quý Trình.
Sau khi uốn éo xọ xát xong thì cô lui xuống, tìm được dương vật của anh, đối diện với dương vật đưa nó trực tiếp vào trong rất thoải mái.
Anh vật anh quá lớn, lồn lại nhiều nước nên chỉ có thể ăn vào một nửa cây.
Cô tự chống đỡ bản thân, ôm hông anh chậm rãi ngồi xuống: “Dương vật cha quá lớn, lồn phấn nộn của con gái ăn không hết.”
Quý trình nghe được lời này thẳng lưng đâm lồn cô: “Đây là bộ dạng ăn không hết của con hả? Lồn nhỏ nhỏ kẹp chặt dương vật ta không chịu đi, kẹp dương vật cha chặt muốn chết. Lồn nhỉ của con sao chặt thế, chồng cao không làm con à? Về sau mỗi ngày cha sẽ làm lồn của cô, chịch lồn của con đến rộng thì thôi.”