Phần 39
Lúc này là giờ cao điểm, rất nhiều người tan làm cho nên trên xe điện có rất nhiều người, hai bọn họ lên xe không có chỗ ngồi chỉ có thể đứng trong góc, chỗ góc khuất này bao quanh đều là người, cho nên không ai để ý hai người bọn họ.
Từ Nhuyễn vốn dĩ đã cảm thấy hạ thể co rút, bởi vì có dị vật, cho nên một mực cẩn thận, nếu dương mai rơi xuống bị người ta nhìn thấy sẽ rất mất mặt.
Quý Trình còn cố ý đùa giỡn cô, đẩy cô vào trong góc chống tay đỡ lấy cô, đưa tay ra đằng sau sờ mông cô, cách một lớp váy vuốt ve mông, nắn bóp vô cùng nhanh, làm mông cô đong đưa, sau mông lắc lư, đằng trước cũng đong đưa theo, cô sợ dương mai rơi xuống.
Cô có phần nổi nóng, dù sao trên xe nhiều người như này, vậy mà anh dám sờ mông cô, cô đẩy tay anh ra không cho phép anh tiếp tục làm xằng làm bậy.
Quý Trình chơi đến nghiện, nhìn cô cũng không giống như cự tuyệt, thân thể căng cứng hơn nữa mông ngày càng thêm co chặt, chỗ nào giống bộ dạng cự tuyệt, phỏng chừng cái này là do kích đấy, dù sao bị sờ trước mặt nhiều người thế cơ mà.
Vậy nên Quý Trình không kiêng nể gì nữa.
Bởi vì anh bảo vệ cô rất tốt, hai người ở trong góc được thân hình cao lớn của anh ngăn trở, căn bản người khác không thể nhìn thấy được, cho nên càng to gan đưa tay vào trong váy cô, bàn tay to lớn lần mò vào trong váy chạm ngay lên lông lồn, chọc chọc vào tay anh.
Từ Nhuyễn không nhịn được kêu ra, sao anh có thể to gan như vậy chứ, ở trên xe dám đưa tay vào trong váy cô vuốt ve lồn.
Ngón tay Quý Trình thon dài sờ soạng lồn một chút, do ngậm bốn quả dương mai, cho nên bị căng đầy khe lồn hoàn toàn bị mở rộng.
Anh sờ soạng qua loa, dương mai dính chút nước, không phân biệt được rõ là do bị ép chặt nên chảy nước hay là lồn cô phun nước tưới lên nữa.
Anh sờ đến dương mai, lồn cô kẹp rất chặt vậy nên không có khả năng rơi xuống được, anh còn ấn dương mai đi sâu vào trong nữa làm cho lồn cô kẹp ngày càng chặt chẽ.
Tay anh luồn vào trong, không sờ lồn phấn nộn thì không thể thỏa mãn được, cho nên di chuyển, bóp lên đầu thịt châu, ngón tay anh thưởng thức nhéo âm đạo nhô lên, hai ngón tay vẫn một mực nhéo nhéo xoa xoa, lực đạo sờ nắn không tính là ôn nhu.
Từ Nhuyễn bị nhéo chỗ này kích thích không thôi, trước mắt hiện lên một màn trắng xóa, cô đạt cực khoái nho nhỏ, vô cùng thoải mái nhưng không thể kêu ra tiếng, chỉ có thể chôn mặt vào lồng ngực anh, chịu đựng.
Không biết có phải do ở trên xe điện hay không, có nhiều người nhìn như này, sợ bị người ta nhìn thấy, cho nên Từ Nhuyễn mẫn cảm vô cùng, sờ soạng một tí đã chảy nước, phun nước rất nhiều làm lòng bàn tay anh ướt đẫm, anh nhéo còn chưa cảm thấy đủ kích thích nên nhẹ nhàng dùng ngón tay gẩy gẩy lên âm đạo, gẩy mạnh đùa giỡn.
Cô chắc chắn sẽ bị đùa chết, cúi đầu thấy ngay tay anh bên trong váy cô, chơi cô đến cực khoái liên tục, dương mai kẹp ở dưới như muốn rơi ra.
Cô sợ bị rơi xuống cho nên kẹp rất chặt, Quý Trình cảm nhận được sự biến hóa của thân thể cô, nhìn mặt cô đỏ bừng, vừa rồi lên đỉnh không ít lần, mặt mũi đã hồng hồng thành cái kiểu này, trước mặt Từ Nhuyễn anh đùa giỡn móc ra từ trong lồn cô một quả dương mai, đưa dương mai lên miệng ăn.
Dương mai mang theo dâm thủy của cô, anh thế mà đưa dương mai nhét vào trong miệng ăn, hình ảnh hết sức sắc tình!
Từ Nhuyễn mắc cỡ chết đi được, cái này cũng quá ngại ngùng rồi nha, xấu hổ vô cùng chôn mặt vào trong lồng ngực anh, không dám nhìn anh nữa, sao anh có thể biến thái như này chứ, càng ngày anh càng biến thái mà.
Vậy mà dám ăn, vừa rồi trên đó cô nhìn thấy rõ ràng bên ngoài quả dương mai bao phủ một tầng dâm thủy đặc sệt.
Mặt đỏ bừng không chịu nổi nữa rồi, ôm chặt eo Quý Trình, anh sắc tình dâm đãng mà cho lên miệng ăn còn lộ ra bộ dạng giống như nếm được mỹ vị.
Cố ý ấn chặt eo cô, ôm cô chặt chẽ ấn vào trong lồng ngực, đến bên tai cô cắn cắn vành tai, âm thanh hạ xuống thật thấp nói lời cợt nhả: “Rất ngọt, dương mai dính dâm thủy của em ăn rất ngon, mang theo mùi vị dâm đãng, ăn vô cùng ngon. Chờ một lát nữa anh tìm chỗ không người, em lấy dương mai từ trong lồn ra cho anh ăn nhé. Dương mai ở trong lâu trong lồn tràn ngập dâm thủy của em ăn càng ngon miệng.”
Từ Nhuyễn: “…”
Cô thật sự sẽ bị xấu hổ ngại ngùng đến chết đó.