Phần 114
Thật ra đời trước lúc Từ Nhuyễn tắm rửa cũng lén lút dùng vòi hoa sen tự thỏa mãn.
Chủ yếu là đang do độ tuổi sung sức như lang hổ nên cơ thể vô cùng cơ khát, không được đàn ông đút vào lồn nhỏ cho nên cô cũng chỉ có thể tìm các dụng cụ khác để tự làm thỏa mãn chính mình, sau đó phát hiện ra vòi hoa sen dùng rất sướng, cô chơi có chút kích thích, thường xuyên nhân lúc bạn cùng phòng không chú ý đóng cửa phòng tắm vào lại sau đó cầm vòi hoa sen tự xịt vào lồn, thật sự rất sướng.
Bây giờ cô đang bị Quý Trình dùng vòi hoa sen công kích, thoải mái không chịu nổi, hết đợt lên đỉnh này đến lên đỉnh khác, sau khi lên đỉnh cả người cô mềm nhũn ra như bông nhào vào trong lồng ngực anh, giữ chặt tay anh, Quý Trình nhìn bộ dạng của cô, ôm cô dậy, sau đó xả nước đầy bồn, bồn tắm rất lớn nên sau khi xả đầy nước có thể chứa hai thân thể trưởng thành, hai người bước vào.
Lồn nhỏ Từ Nhuyễn ướt đẫm, đều là nước, không phân biệt được đâu là nước cô phun ra đâu làm nước xịt từ vòi hoa sen, cô đang ngồi trong bồn tắm, Quý Trình cởi quần áo xong xuôi sau đó tiện tay cởi luôn quần áo cho cô, thân thể hai người trần trụi ngồi trong bồn tắm, anh xoay cơ thể cô lại, đưa lưng về phía anh, đỡ con cặc bắt cô ngồi lên.
Từ Nhuyễn còn tưởng rằng anh muốn đi vào từ phía sau nên hết sức chủ động dẩu mông lên cao, kết quả giây tiếp theo anh dựa người lên thành bồn, ấn mông cô xuống, chậm rãi ngồi thẳng lên con cặc anh.
Bên trong bồn tắm đều là nước, dòng nước ấm áp bao quanh thân thể hai người, cô ngồi xuống cả người đều là nước.
Cô ngồi trên trên con cặc anh, bị con cặc anh đâm, Quý Trình giữ chặt hông cô bắt đầu luật động, khiến mông cô trên dưới phun nuốt dương vật anh, xông vào mạnh mẽ.
Bởi vì phía dưới đều là nước cho nên thân thể hai người va chạm kết hợp với tiếng nước, phát ra tiếng hỗn tạp rót vào tai, tiếng nước xao động bạch bạch bạch vang lên càng thêm rõ ràng, Từ Nhuyễn thoải mái giữ lấy thành bồn tắm, sau lưng thừa nhận những cú đâm thọc Quý Trình, cũng không biết có phải phòng này được cách âm hiệu quả hay không, cô sợ âm thanh trong phòng bị truyền ra ngoài cho nên tiếng rên rỉ của Từ Nhuyễn được hạ thấp xuống, nhưng bị Quý Trình giữ chặt để đưa đẩy, thoải mái không chịu nổi, không có cách để khống chế bản thân nữa, cô kêu càng ngày càng lớn, chủ động ngồi lên dương vật anh: “A… anh Trình… sướng quá… lồn nhỏ bị anh đâm sướng quá… em thích lồn nhỏ được anh đâm…”
Cô chủ động lắc mông ngồi xổm đâm dương vật, hai tay chống lên thành bồn. Tốc độ vô cùng nhanh, nước không ngừng phun ra bởi vì biên độ đâm chọc mạnh mẽ của hai người.
Chắc chắn sẽ có một ngày bị Từ Nhuyễn ép khô, hạ thể gắt gao cắn nuốt dương vật anh, Quý Trình không biết lồn nhỏ của vợ làm sao, đã bị đâm lâu như thế, hai người kết hôn cũng đã được một thời gian khá dài, thời gian đút vào lồn nhỏ rất lâu thế mà vẫn chặt chẽ gắt gao đến vậy.
Sau khi chủ động cô mệt rã rời, Từ Nhuyễn thở gấp dừng lại, Quý Trình làm chưa đủ sướng, nâng mông cô lên, bắt cô quý trong bồn tắm nâng mông đối diện với anh, anh vuốt ve mông cô, bắt đầu đâm chọc va chạm mông cô, dương vật đưa vào lồn, sau đó xâm nhập đưa đẩy, cơ thể Từ Nhuyễn ướt đẫm nước, hạ thể bị anh đâm thọc cả người mềm oặt, tùy ý mặc anh xông vào.
Thân thể hai người do chiều cao chênh lệch nên khi va chạm đều dùng tư thế quỳ, mơn trớn cô, đẩy cô, ngày càng nhiều dâm thủy phun ra hòa lẫn vào nước trong bồn.
Lồn Từ Nhuyễn rất nhiều nước, Quý Trình đâm hăng say, tốc độ nhanh mạnh như máy đóng cọc, không ngừng đâm lồn cô, làm lồn cô sướng đến lên đỉnh.
Quý Trình bắn vào, Từ Nhuyễn nâng mông hưởng thụ cảm giác được anh đâm, bắn hết vào sau đó rút dướng vật ra, anh lắc lắc con cặc, lồn Từ Nhuyễn bị anh làm đến rộng mở, anh nhìn bộ dạng lồn chưa khép được miệng vô cùng dụ hoặc.
Từ Nhuyễn làm tình cùng anh rất lâu trong bồn tắm, không còn sức lực nữa, sau khi anh rút ra cô trống rỗng ngồi thẳng xuống bồn tắm.
Quý Trình xả nước cũ trong bồn đi lấy nước mới, tắm rửa sạch sẽ lau khô cơ thể hai người sau đó đó ôm cô ra ngoài đặt lên giường.
Hai người lên giường, Từ Nhuyễn đã kiệt sức, mặc kệ anh lăn lộn.
Hôm nay Từ Nhuyễn đi xe rất mệt hơn nữa còn bị dày vò như này, cho nên cơ thể rã rời mệt lử, lên giường đã ngủ luôn.
Sáng hôm sau Từ Nhuyễn chưa dậy, Quý Trình đã đi ra ngoài.
Lúc đi ra ngoài nhìn thấy Lục thủ trưởng đang đứng ở cửa chờ.
Lục thủ trưởng đến tìm Quý Trình, ông nhìn thấy anh cười cười hỏi anh: “Quý Trình, cậu chừng nào thì quay lại bộ đội? Lần trước cậu xin xuất ngũ, ta chưa đồng ý, cậu là hạt giống tốt nên ở lại quân ngũ là tốt nhất, đừng hành động theo cảm tình mà xin xuất ngũ nữa.”