Phần 5
Đó là khi những từ xấu xa, “loạn luân,” vang lên trong đầu tôi. Những hành động hầu như bị phỉ báng và bị kết án ở mọi nơi. Tôi đã làm ô uế chính người mẹ của tôi?
Đang rối tung giữa những ý nghĩ như thế, tôi nghe mẹ nói.
“Cưng yêu, chúng ta đã phá đổ rào chắn giữa hai ta, hãy tắm rồi ta đi ngủ. Mẹ nghĩ ta cần nói chuyện, và còn nhiều thứ khác nữa.”
Mẹ dỗ tôi vào tắm với mẹ. Trong khi tắm, mẹ miệt mài lau rửa cu tôi, trân trọng như là của quý. Khi tôi thụt rửa âm đạo mẹ, tôi thấy một cảm giác tương tự, tôi vuốt ve nó cẩn thận như là một chỗ rất thiêng liêng. “Từ nơi đây, cuộc sống bắt đầu,” tôi thầm nghĩ.
Tôi chưa từng có cảm giác như thế với những phụ nữ mà tôi đã cặp bồ. Thường thì họ chỉ là những phương tiện gần gũi để tôi giải thoát những tinh dịch dồn nén trong người. Với mẹ, tôi bắt đầu có những xúc cảm với những ẩn chứa tiềm tàng, chứa đựng trong cơ thể người phụ nữ, và với những hiểu biết về nó, người đàn ông sẽ có những sự sáng tạo ra nhiều điều tinh túy hơn là thói thường.
Tôi từng có những trải nghiệm với những phụ nữ xinh đẹp và tuyệt vời và cũng có những ước muốn như bây giờ, nhưng chúa hãy giúp cho tôi, trong tôi đang có sự thèm khát làm người đàn bà đặt biệt này có chửa – đó lại chính là người đã sinh ra tôi.
Mặc dù tôi có thể cố gắng đấu tranh để từ chối điều ấy, tôi muốn, không chỉ là “một người đàn bà”, nhưng người đàn bà hết sức đặc biệt này, là người mà trước tôi chưa hề bao giờ muốn như là một người đàn bà. “Hai người sẽ trở thành một,” là câu trong kinh Phúc âm, nhưng đó là lời nói dành cho vợ và chồng. Trong khi tôi vẫn đang tự kết tội mình, thì sự thèm muốn của tôi được hợp nhất với người đàn bà này, mẹ tôi, là điều không thể chối cãi.
Chúng tôi cùng nhau lui về phòng mẹ. Mẹ ngồi bên cạnh giường, đúng như khi mẹ ngồi ở cạnh bàn khi nãy, hai chân bó lên trên giường và dang rộng ra.
Không có một sợi lông nào trên đó, tôi có thể thấy hai bờ môi ngoài màu nâu sáng lên của bộ phận sinh dục mẹ, óng ánh với tinh túy đàn bà của mẹ, chỉ ra rằng nó đang sẵn sàng cho sự thâm nhập. Như lúc nãy, mẹ đưa tay xuống, dùng hai ngón tay vạch hai bờ môi ngoài ra, tôi thấy rất rõ hai môi mềm mại, đỏ thắm bên trong, trông như đoá hoa hồng đang hé nở.
Dường như theo bản năng, hai chúng tôi biết những gì người kia thèm khát, tôi quỳ xuống trước mẹ, đưa lưỡi tôi thâm nhập vào chim mẹ, ngọ nguậy thám hiểm thế giới bí mật bên trong. Tôi hít lấy hít để hương vị hương vị nữ tính của mẹ và uống từng giọt mật từ trong chim mẹ.
Tôi nâng cái đầu nho nhỏ bên trên âm vật mẹ, trung tâm thần kinh xúc cảm của phụ nữ, đầu tiên tôi đánh lưỡi lên, rồi tôi vê nhẹ nhàng nó trong những ngón tay.
Tôi nhận thấy cơn khoái lạc của mẹ dần đến khi mẹ bắt đầu run run, gào lên nho nhỏ, “Oh – ah – oh – ah”, rồi dần tới đỉnh cao khi toàn thân mẹ vụt giật lên dữ dội. Một tiếng gào ré lên cuối cùng, rồi mẹ hạ xuống với những tiếng rền rĩ, “Ooo – ah – oo – ah”, những âm thanh giảm dần khi cơn cực khoái trong mẹ rút xuống.
Tôi đưa mẹ đến giữa chiếc giường đôi và dạng hai chân mẹ ra, sẵn sàng cho tôi thâm nhập vào, rồi lại cũng những điệp khúc khủng khiếp đã ám ảnh trong đầu tôi trước đó, mẹ gào lớn, “hãy thụ tinh cho mẹ, hãy làm mẹ có chửa đi cưng.”
Tôi trượt vào trong mẹ, cảm nhận sự mượt mà, ấm áp của thế giới thiên đường trong chim mẹ. Bây giờ sự thèm khát muốn hợp nhất với mẹ, cái khát vọng dữ dội muốn nhập thành một thể thống nhất với mẹ làm tôi như phát cuồng. Không thể có trải nghiệm nào trước đây của tôi trong tình trường có thể so sánh với thời khắc tuyệt vời này.
Đầu tiên mẹ nằm xoải người ra trong tư thế cứng đờ như phó mặc cho tôi hùng hục đâm xuyên vào mẹ, nhưng rồi một cách không tự chủ, như là mẹ chưa hề có cơn cực khoái vừa đến trước đó, mẹ lại khởi đầu một cơn khoái lạc mới.
Tiếng rên ư ử từ khi bắt đầu rồi lớn dần thành tiếng gào thét khi mẹ dần đến cơn cực khoái, hai chân mẹ xoắn chặt lấy tôi, hăm hở lôi tôi vào sâu trong mẹ, sự khẩn cầu của mẹ cứ dâng lên trong mỗi cú đẩy của tôi, tất cả hòa vào nhau làm cho sự hợp nhất của hai chúng tôi trở thành một trận chiến hoành tráng.
Đó không phải trận chiến phân định kẻ thắng, người thua, nhưng đó là một trận chiến mà hai chúng tôi đều chiến thắng với kết quả là sự thụ tinh ngọt ngào của một quả trứng trong mẹ với một con tinh trùng tí hon nào đó của tôi.
Cuộc vật lộn của chúng tôi đều quá sức cho cả hai, và chúng tôi cùng ngã vật ra trong một lúc, rồi mẹ dịch vào bên tôi, vỗ vỗ vào người tôi như đang thể hiện sự thán phục một vưu vật.
“Mẹ đã sinh ra cái cơ thể tuyệt vời này,” giọng mẹ êm dịu. “Nó đã từng rời xa mẹ, nhưng bây giờ mẹ lại có được nó rồi.”
Vẫn vuốt ve tôi, mẹ tiếp, “Cưng ạ, chúng ta đã bước qua hàng rào cản rồi. Chẳng thể nào quay lại được nữa rồi!”
“Mẹ, chúng ta loạn luân quá mức,”.
“Vâng, cưng, nhưng con biết đấy, mẹ đã biết trước sẽ như thế.”
“Đã biết?”
“Mmm. Đã biết con sẽ như thế này.”
“Con không hiểu.”
Mẹ dừng một lúc, và khi đã cân nhắc từng lời cho đúng với những cảm nhận và suy nghĩ trong mẹ, mẹ nói:
“Con biết mẹ đã mang thai con trong ngày cưới chứ?”
“Biết.”
“Cha con đã chiếm đoạt mẹ khi mẹ còn là một nữ sinh. Trong ghế sau xe của cha con, đúng như thế. Ngày ấy, ông ấy không như bây giờ, chỉ biết kinh doanh và tiền. Hồi ấy mẹ thấy ông ấy thực sự yêu mẹ, và mẹ vẫn nghĩ ông ấy như thế, cho đến sau này, chỉ khi ông ấy yêu những thứ khác hơn.”
“Con là một đứa trẻ xinh xắn, và mẹ muốn có thêm những đứa con, nhưng ông ta từ chối. Mẹ vẫn có thể sắp xếp được, nhưng rồi ông ta từ chối cả những nhu cầu tình dục mà mẹ cần. Thậm chí mẹ đã phải hạ mình cầu xin ông ta để… để ông ta chơi mẹ. Mẹ là một phụ nữ đắm say, nồng nhiệt, mẹ cần nhiều dục tình trong tình yêu. Mẹ từng phải đau xót tự gào thét lên trong lòng để vượt qua những đêm dài thất bại hoàn toàn.”
“Như con biết đấy, cha con và mẹ đã ngủ riêng đã nhiều năm nay. Đó không phải ý tưởng của mẹ, mà của ông ta. Một đêm nọ, sau khi mẹ đã cố gắng một cách tuyệt vọng khi dùng toàn bộ con người và cơ thể mẹ để quyến rũ ông ấy làm tình với mẹ, ông ấy bảo,”Nếu cô vẫn tiếp tục như thế, tôi sẽ ngủ riêng.”
“Đã quá đủ. Mẹ còn lại một chút tự trọng trong người nên đã gào lên với ông ấy hãy đi mà ngủ ở bất cứ nơi đâu. Đúng như thế.”
“Ông ấy bị ám ảnh nặng nề với thế giới làm ăn và tiền bạc của ông ấy, bởi thế mẹ buộc phải rút vào sống trong thế giới của riêng mẹ.”
“Mẹ đã có một bằng cấp khá tốt trong chuyên ngành địa chất của mẹ, bởi vậy mẹ lao mình vào đó, lấy được học vị tiến sĩ, tạo dựng được sự nổi tiếng trong lĩnh vực của mẹ.”
“Con biết đấy, cưng, một người bị ức chế trong tình dục dù có thể cố gắng trong công việc hòng lãng quên, nhưng sự cố gắng ấy vẫn không làm nó biến mất, vẫn còn đó những nhu cầu cần được thỏa mãn. Đó lại là khía cạnh khác của vấn đề, mà khi mẹ bắt đầu mắc míu vào con, điều đó thực sự làm mẹ lo sợ.”
“Con biết, khi con đến tuổi 15, mẹ có thể thấy con phát triển một cách chín chắn trong tình dục, mẹ tự nhiên thấy thèm muốn con. Mẹ tự nhủ đó là những cảm giác sai lầm, phải đánh đuổi nó đi. Đó là lúc mà mẹ lao như điên vào công việc. Mẹ lao vào như con thiêu thân, làm việc càng nhiều càng tốt. Điều đó làm chúng ta mất đi nhiều cơ hội để chăm sóc cho nhau.”
“Những năm đó, chúng ta phần lớn giống như ba người xa lạ, phải miễn cưỡng cùng sống dưới một mái nhà. Cha con với những mối tình và thương vụ, mẹ với những hội nghị, họp báo và những chuyến dã ngoại, và con với việc học hành, tất cả chúng ta đều bận rộn để không phải nhìn nhận những vấn đề đã thực sự chia cắt chúng ta.”
“Mẹ cố giấu những cảm xúc để con không biết cảm giác của mẹ với con. Con ra ngoài với những cô gái trẻ, mẹ có thể đoán con sẽ làm gì với họ, trong lòng mẹ cay đắng với cảm giác ghen hờn. Những cô gái đó luôn có được cái mà mẹ hằng khao khát.”
“Mẹ không thể có tình cảm như thế với bất cứ một người đàn ông khác. Mẹ không phải là người phụ nữ không có khả năng tìm được bạn tình. Bạn đồng sự nam giới, ngay cả những người bạn chung phường làm ăn với cha con, có những người cố gắng thuyết phục mẹ làm tình với họ. Nhưng, chúa hãy tha thứ cho mẹ, mẹ chỉ muốn mỗi một người đàn ông.”
“Thực sự là như thế khi mẹ quyết định chuyến đi này. Mẹ thực sự có ý định chỉ đi một mình, nhưng không hiểu vì lý do gì, cha con thình lình khăng khăng bắt ép con đi với mẹ. Nghĩ mà xem, điều ấy hoàn toàn xa lạ. Trước kia, ông ta chưa bao giờ như thế cả.”
“Bất cứ vì lý do gì, ông ấy bắt đầu nhặng xị lên với việc mẹ chỉ có một mình trên đảo. Mẹ muốn quát lên, bảo ông ấy im đi, nhưng rồi mẹ thấy một cơ hội. Nếu con ở một mình với mẹ, mẹ sẽ tìm ra được cơ hội. Mẹ đã có những gì như con đã thấy đấy. Mẹ biết nếu con đáp lại tình cảm của mẹ… sự thèm muốn của mẹ được đáp đền, còn nếu không. Con sẽ phản kháng lại và mẹ sẽ mất con.”
“Mẹ biết sự nguy hiểm. Mẹ biết dù rằng con đáp lại, mọi thứ sẽ không bao giờ bình thường lại giữa hai ta. Còn một điều nữa mà mẹ phải nói với con. Mẹ nghĩ, mẹ đã bộc lộ ra cho con thấy rồi, nhưng giờ đây, khi chúng ta đã tĩnh tâm, mẹ muốn nói với con điều đó.”
“Mẹ yêu con rất chân tình… và say đắm. Khi con còn là một đứa trẻ, mẹ yêu con như một người mẹ, giờ thì mẹ yêu con như một người đàn bà yêu một người đàn ông, và trên cả tình dục vì mục đích thỏa mãn dục tình, mẹ muốn con có con với mẹ. Có nhiều lý do để một người đàn bà muốn người đàn ông làm mình có chửa, nhưng mẹ muốn nó là kết quả của tình yêu, chứ không phải từ sự thèm muốn tầm thường với nhau.”
Mẹ ngưng dòng tâm sự, và tôi cảm thấy mình phải nói một cái gì đó, tôi lại không biết gì để nói. Như đọc được sự bối rối của tôi, mẹ giải thoát tôi với một câu hỏi.
“Hãy nói với mẹ, con có tiếc về điều mà chúng ta đã làm không?”
“Mẹ, con không tiếc những gì chúng ta đã làm, nó quá tuyệt vời để mà tiếc, nhưng con sợ hậu quả của nó. Sẽ ra sao khi mẹ có chửa… cha sẽ như thế nào… ông ấy sẽ biết mẹ có thai, và rồi không khó khăn gì để ông ấy tìm ra ai là tác giả.”
“Không, không cần phải thế, và bản thân mẹ không hề sợ. Mẹ phải sống với ông ấy là vì con, vì lợi ích của con. Mẹ muốn con đủ tuổi để trưởng thành, đủ để con được cư xử công bằng cho cuộc sống của riêng con. Con đã có những năm tháng đã qua để có được một học vấn, bằng cấp nhất định. Nếu vấn đề đơn thuần là tiền nong, mẹ kiếm được đủ nhiều để lo cho một tá người chứ không chỉ một mình con.”
“Nhưng đây là loạn luân,” tôi lại bào chữa.
“Người yêu dấu của mẹ, không ai trong hai ta còn là trẻ con cả. Không là gì to tát khi mẹ không phải đã quan hệ tình dục với trẻ con lên 7. Chúng ta là những người đủ lớn để biết chúng ta muốn gì, và làm thế nào để có nó. Không có gì phải suy nghĩ. Nếu mẹ có thai, mẹ không cần con phải chịu trách nhiệm. Mẹ muốn có một đứa con trước khi quá muộn, và mẹ muốn cha đứa bé là con. Nếu mẹ muốn gì, mẹ phải có khả năng làm được. Nếu con không muốn là một phần trong đó, mẹ sẽ có cách riêng của mẹ.”
“Nhưng con không thể… ý con là… con muốn là một phần trong đó… với mẹ… Mẹ, sau những gì chúng ta đã làm, những gì con đã trải nghiệm, con… con muốn mẹ.”
Đó là những lời lắp bắp không đầu không đũa của tôi, nhưng là tình cảm thực lòng. Với tôi, đây là “Người Đàn Bà,” của tôi, mà không thể có gì, có ai khác thay thế được.”
“Thế là con đã quyết định, cưng. Mẹ đã mất nhiều năm để biết mẹ muốn cái gì – con – con chỉ mất có vài giờ.”
“Con còn có nhiều người khác, nhưng không thể có ai như mẹ. Con muốn mẹ!”
“Tốt rồi, người yêu dấu của em, em nghĩ chúng ta tốt hơn nên bỏ danh xưng”Mẹ”, được chứ cưng? Hãy gọi em là Anna? Vả lại, khi chúng ta đã là người tình của nhau và chỉ có hai ta trên đảo này, em nghĩ như thế sẽ phù hợp hơn.”
Bởi thế, giờ thì mẹ là ‘Anna’, người đàn bà của lòng tôi, Anna yêu dấu của tôi.