Phần 3
Thằng Sơn tiến lại gần thằng kia, đặt tay lên bức tường. Giờ đây trông 2 đứa cứ như đang đóng phim Hàn quốc tình cảm vậy. Thằng kia sau khi ngước lên thấy thằng Sơn cao đến nổi che cả bầu trời như thế thì mặt cũng tái không còn giọt máu. Thấy thằng Sơn chuẩn bị vung tay đấm nó thì tôi cản lại, chứ để nó đấm thì có mà lên công an mất.
– Sơn!! – Tôi quát…
Cứ mỗi lần nó cộc lên là tôi phải cản lại ngay chứ không thôi nó đánh chết người mất. Tiến lại gần thằng trẻ trâu tôi chỉnh sửa chiếc áo lại cho nó rồi nói thầm:
– Ra đường thì đừng có nông nổi quá nghe chưa!!
– Ừ…
Nó trả lời bằng giọng chưa phục lắm…
– Con ghệ mày nếu tao thích thì tao có thể cướp đi dễ dàng nên mày tin không?
Thấy tôi có vẻ tự tin nên nó cũng bắt đầu sợ mà im lặng. *Bốp* thằng Sơn cho nó một cú tát rồi gào lên…
– Địt mẹ mày trả lời?
– V… vâng – nó ôm mắt nhăn nhó sau cú vả trời giáng đó…
– Thôi đi nào…
Nói xong tôi rút trong áo ra chiếc khăn giấy đưa cho thằng Sơn để lau đi vết máu sau cú tát đến nổi hộc máu mồm của thằng kia. Đi ra thì thấy con ghệ thằng đó đang đứng chờ với gương mặt lo lắng. Nhìn có vẻ xinh lắm, định tán nó thì nhớ lại nó vừa bị thằng trẻ trâu dơ bẩn còn bên trong địt xong nên thôi.
Tôi có sở thích khá là bệnh hoạn chính là sẽ dùng tiền để tán người yêu của những thằng trẻ trâu và bố đời. Nhưng từ khi gặp chị Hằng thì tôi có vẻ không hứng thú nữa. Bước xuống hội trường chuẩn bị giao lưu thì thấy sinh viên và thầy cô tham dự có vẻ khá đông nên tôi cũng hơi căng thẳng. Thấy thế thằng Sơn hiểu ý rút bao thuốc ra đưa tôi một điếu rồi châm lên. Mỗi lần chơi với nó tôi khá là thoải mái vì nó rất hiểu tôi, tôi không thích nói nhiều nên rất cần người có thể hiểu được.
Hút xong tôi đứng dậy lúc này cũng đã xong phần giới thiệu, choàng chiếc đàn trên vai rồi đi ra sân khấu, bước đến gần chiếc micro nhìn cả hội trường im phăng phắc nhìn về phía tôi. Nhìn ra đằng sau dàn trống thấy thằng Sơn cười tươi dơ tay lên hình nút like cổ vũ tôi, thằng này chơi trống hơi bị máu, đôi lúc cả band tụt mood thì nó luôn làm những điều bất ngờ để vực dậy tinh thần của cả band nhạc. Hít một hơi thật sâu rồi thở ra tôi bắt đầu hát bài hát đầu tiên – 3107.
Đoạn rap thằng Sơn thay thế tôi, giọng nó trầm nên rap khá hay khiến cả khán đài reo hò không ngớt. Buổi biểu diễn thành công khiến tôi rất vui, về tiết mục của giáo viên thì tôi lùi ra sau đệm đàn cho các thầy cô.
Sau buổi biểu diễn tôi lấy điện thoại ra thì thấy một đống tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của chị Hằng. Quên không nói cho chị biết hôm nay tôi có việc trên trường, và quên mất là ca của chị là kết thúc lúc 5h chiều. Không ai nấu cơm cho chị nên bây giờ chắc chị đang giận tôi lắm đây. Vội rú thật nhanh về nhà thì thấy chị đã ngủ trên ghế sofa chờ tôi về. Ở nhà nên chị mặc chiếc chiếc váy khá mát mẻ kèm với đó là gương mặt xinh xắn khiến tôi không kìm lòng được mà bước tới nhẹ nhàng đặt lên đôi môi đỏ mọng của chị.
– Hic chị chờ em lâu lắm ó – chị thều thào…
– Vâng em về rồi đây, xin lỗi chị nhé em quên béng mất.
– Ưm… chị đói…
– Đây để em nấu…
Đeo chiếc tạp dề vào rồi lăn vào bếp. Một lúc sau chị cũng dậy lúc nào không hay, ôm sau lưng tôi khiến cảm xúc của tôi khá hỗn độn. Tôi không biết có phải đã thích chị rồi hay không, nhưng bây giờ tôi luôn có cảm giác sở hữu chị. Tôi chỉ muốn chinh phục phụ nữ thôi chứ chưa từng nghĩ mình sẽ trói buộc bản thân bởi vì ai đó.
Quay lại nâng cằm chị lên rồi đặt vào một nụ hôn say đắm. Hôn một lúc chị đẩy tôi ra rồi cười tinh nghịch chỉ vào nồi cá kho, nó sắp cháy. Tắt bếp, tôi cởi chiếc quần của mình ra, còn chị thì quỳ xuống cầm con cặc tôi mút. Vừa nấu cơm vừa “bị” mút thế này đem lại cảm giác mới mẻ quá. Nấu xong chuẩn bị bày thức ăn ra đĩa thì chị vồ đến hôn tôi ngấu nghiến, cả hai hôn nhau trong tiếng nhạc jazz vang trong căn bếp lãng mạn vô cùng. Chị cởi chiếc quần ra, đặt 2 tay trên bàn rồi quay mông về phía tôi ngoe nguẩy làm tôi như điên lên cầm con cặc địt thật mạnh vào cái lồn đang rỉ nước từng giọt xuống nền nhà. Nhìn cặp mông nóng bỏng tôi đánh thật mạnh vào khiến chị rên lên không ngừng. Vì làm trong tư thế đứng này khiến tôi khó ra cực kỳ, cầm đuôi tóc của chị tôi kéo thật mạnh từng nhịp để tăng lực của mỗi cú nhấp, tay kia không ngừng vỗ vào cặp mông mà giờ đây đã đỏ hằn những dấu tay của tôi. Một lúc sau tôi cũng sắp lên đỉnh mà bắn ào ạt vào trong lồn của chị. Tinh dịch rơi xuống nền nhà tạo nên âm thanh lạch bạch kích thích vô cùng. Chỉ xuống đống tinh dịch đó ra hiệu cho chị, hiểu nên chị cũng bò xuống mà liếm sạch. Xoa đầu khen thưởng thì chị thích thú lắm. Mặc đồ vào sau đó chúng tôi cùng nhau ăn cơm.
… Bạn đang đọc truyện Mùi khói thuốc tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/09/truyen-sex-hoc-sinh-mui-khoi-thuoc.html
Lên giường chúng tôi ôm nhau xem phim, vì cả ngày hôm nay khá mệt nên cả 2 cũng không có hứng làm thêm hiệp nữa. Nằm tâm sự với nhau thì tôi mới biết từ Facebook, Zalo, Instagram mỗi ngày đều có người vào tán chị cả, không tán thì gạ địt, gạ chat sex nhưng chị lờ đi tất cả. Có nhiều người còn trả giá khá cao cho một đêm nhưng chị vẫn không cần. Mỗi tấm hình chị đăng lên face đều toàn mấy trăm lượt like, tym… Điều này làm tôi có cái nhìn tốt hơn về chị khá nhiều. Và cũng từ lúc đó tôi nhận ra là mình đã yêu chị mất rồi, mình phải sở hữu được chị.
Sáng hôm sau tôi chở chị đi làm như thường lệ rồi đến trường. Đến trưa thì cuối cùng cũng xong, về nhà nấu cơm rồi đem lên cho chị. Cầm điện thoại tôi quyết định liều nhắn tin xưng hô bằng anh.
– Em ăn gì chưa, anh đem cơm lên cho em nhé?
Một lúc sau chị cũng nhắn lại…
– Dạ…
Tôi vui sướng vô cùng, chị ngại nên tôi thừa biết chị không dám xưng hô theo ý tôi nhưng cái “dạ” đó cũng đã coi như là bật đèn xanh rồi. Trang trí hộp cơm thật đẹp rồi mang tới quán. Lúc bước vào thấy tôi thì chị cũng ngại lắm, không ngờ một người phụ nữ sỏi đời như chị vẫn còn ngại ngùng với tình yêu đôi lứa nữa. Chị đi ra lấy hộp cơm rồi bước vào trong quán với gương mặt đỏ vì ngại. Chuẩn bị về thì thấy nhỏ Trúc bước từ trong WC ra, nhỏ đã thay đồ bình thường để chuẩn bị lên trường, hình như hôm nay nhỏ có tiết vào buổi chiều. Nhìn có vẻ như nhỏ đang vội lắm, trường thì cũng xa nữa.
– Trúc đi học hả? Lên đây anh chở đi học nè – Tôi nói…
– Vâng, cảm ơn anh…
Bình thường nhỏ hay ngại với tôi lắm nhưng hôm nay đồng ý ngay, có lẽ đang trễ giờ. Nhỏ bước lên xe mặt mũi mồ hôi ướt đẫm. Lái xe đưa nhỏ đến trường tôi nói:
– Quán bật điều hòa mà sao chảy mồ hôi lắm thế Trúc?
– Dạ vì lúc nãy chị Hằng bắt em vào kho xếp lại hàng, trong kho hông có điều hòa nên em nóng hihi…
– Ừm, trễ giờ học rồi hả? Mấy giờ học?
– Dạ 12 rưỡi…
Ca sáng kết thúc lúc 12h, sửa soạn các thứ xong rồi qua trường chắc cũng trễ tầm vài phút, mà nhỏ lại đi xe đạp nữa. Haiz nghĩ mà thương thật!!
– Thế tìm ra người ở ghép chưa?
– Vẫn chưa ạ, chắc hết kỳ này em bảo lưu…
Khá ngạc nhiên về quyết định nghỉ học của nhỏ, vì điểm vào ngành tôi khá cao. Đã đậu được rồi những mà lại quyết định nghỉ khiến tôi không khỏi giật mình.
– Ơ sao thế? Đậu đại học đâu phải chuyện dễ đâu mà sao lại nghỉ?
Nhỏ ngại ngùng ấp úng nói:
– Nhà em không có điều kiện… thêm ở trọ, tiền sinh hoạt này nọ nữa bố mẹ lo không đủ – Mặt nhỏ buồn thiu…
Cả hai im lặng, vừa lái xe vừa ngẫm nghĩ lời nhỏ nói hoàn toàn đúng thật. Học phí trường tôi 1 kỳ trung bình tầm 10 triệu, cũng khá cao… Ngồi suy nghĩ một lúc tôi nói:
– Tí đi học về gọi anh lên đón nhé…
– V… vâng…
Chở nhỏ đến trường thì bắt gặp tụi bạn khác khoa rủ đi net. Khổ nổi đang đi ôtô mới chết chứ. Đành phải đậu xe gần trường rồi lên con xe cup thằng bạn để nó chở đi. Ngồi đằng sau nó biết bao nhiêu kỷ niệm hùa về. Xưa bố tôi cũng chở tôi đi học bằng con xe cup của ông. Đang lạc vào những suy tư thì:
– Sao?? Chủ tịch đi xe cùi không quen hả?? Hehe – thằng bạn tôi cười nói…
– Không phải, tao hơi mệt thôi.
Cả chiều chúng tôi chơi net xong, tụi này khá ghiền tôi vì lần nào đi net tôi cũng bao tất. Đi một lúc thì cũng đã về lại trường. Ngồi đợi Trúc bên con Mẹc thì một phút sau nhỏ cũng lấp ló mà bước tới với gương mặt khá ngại ngùng trong sự trêu chọc của các bạn cùng lớp.
– Mình đi nào anh – mặt nhỏ cười tươi…
– Đi đâu cho xa, qua quán cà phê này thôi cho tiện…
– Vâng ạ…
Đối diện trường tôi có quán cà phê cóc, cũng chill lắm. Hai đứa vào trong quán nhìn ra đường trong một buổi chiều ảm đạm. Châm điếu thuốc lên húp một ngụm cà phê tôi nói:
– Em cứ đi học tiếp đi, tiền học để anh lo…
– Nhưng… nhưng sao mà thế được ạ… em không dám nhận đâu… – nhỏ ấp úng…
– Anh chưa nói hết, anh sẽ lo tiền học và chỗ ở cho em. Bù lại em sẽ làm không công ở quán cho anh. Được chứ?
Tính ra là quá lời cho nhỏ rồi, tôi tính sẽ cho nhỏ ở nhà tôi. Vì còn dư một phòng trống. Tôi và chị Hằng suốt ngày đi học đi làm nên cũng ít ở nhà, tôi cần có ai đó phụ tôi dọn dẹp nhà cửa và nấu ăn chứ dạo này tôi lười quá.
– Điều kiện đơn giản thôi, ở nhà thì dọn dẹp sơ thôi cũng được. Với lúc anh không nấu được thì nấu hộ anh và chị Hằng, còn chuyện học hành thì anh yêu cầu em phải đạt A hết các môn, anh biết khó nên châm chước chỉ được 2 môn/kỳ là không được A thôi nhé, còn lại thì phải A hết – tôi nói…
– V… Vâng cho em 1 ngày suy nghĩ được không ạ? Nhưng tại sao anh lại giúp em? Anh giúp nhiều quá sau này em trả không nổi…
– Ồ không không, cái này 2 hai bên đều có lợi mà. Anh cũng không muốn thấy đứa con gái xinh như em lại nghỉ học ngang đâu.
– Vâng ạ…
Không nói chuyện này nữa chúng tôi nói hỏi thăm nhau khá nhiều. Ngồi một lúc thì cũng sắp tới giờ chị Hằng về nên tôi tranh thủ chở nhỏ về trọ rồi qua quán đón chị.
…
Còn tiếp…