Phần 61
Ông Long nhìn dương vật Minh từ từ ép căng cặp môi đỏ mọng của Khánh Phương chui vào miệng cô ta, cũng có chút thất thần. Thằng quỷ này thật kinh khủng ah. Còn con gái ông lại giống mẹ nó, làm sao con bé có thể chịu nổi. Lần đầu tiên ông Long thấy may mắn vì cho phép Ngọc Nga ở cùng với Minh và Hạ Vi.
– Ưm…
Khánh Phương say mê ngậm mút dương vật ông Long, lại chuyển qua Minh. Hai bàn tay liên tục sóc sóc làm bộ phận đàn ông của hai người đều cương cứng như sắt đá. So sánh ra thì Minh tuổi trẻ nên dương vật nó cứng hơn lại ngược ngạo chĩa cong lên làm ông Long nhìn cứ thầm nghiến răng căm hận.
– Lại đây…
Ông Long kéo Khánh Phương đứng lên, đẩy cô ta ngã ngửa ra giường. Ông cầm dương vật mình cọ cọ vào hai mép âm hộ hé mở sớm ẩm ướt của cô ta, từ từ đẩy vào.
– Ưm… ôi… của anh to quá… chết em mất…
Khánh Phương vừa liếm mút dương vật Minh vừa xuýt xoa kêu lên. Minh cũng phải cảm thán với người phụ nữ từng là mẹ kế của mình, dù chỉ là trên danh nghĩa. Đây là lần đầu tiên Minh làm tình với phụ nữ lớn tuổi hơn mình. Lại gặp một yêu phụ vừa đẹp lại dâm đãng làm nó vừa thích thú vừa thấy gì đó có chút tội lỗi, dơ bẩn.
– Ư… ư…
Ông Long bắt đầu điên cuồng thúc dương vật vào sâu trong âm hộ Khánh Phương làm cô ta mặt đỏ ửng, hai mắt dại ra, miệng há hốc ư ử liên miên. Minh nhìn gương mặt tuyệt đẹp há hốc ngay dưới hạ thể của mình, nó cầm dương vật đưa vào giữa đôi môi đỏ mọng của Khánh Phương, để đầu dương vật cọ vào hàm răng trắng đều như ngọc của cô ta. Tay nó đặt lên hai bầu vú nảy tưng tưng của Khánh Phương bắt đầu xoa nắn thích thú… Những ngón tay nghịch ngợm kẹp lấy hai đầu vú nhỏ nhỏ se se làm Khánh Phương ưỡn ngực lên rên siết…
– Ưm… ôi… em sướng quá…
Khánh Phương giờ phút này như mới bắt đầu khao khát thật sự. Cô ta ngậm lấy dương vật Minh nuốt thật sâu, sâu đến gần gốc. Minh cũng phải há hốc ngạc nhiên, vừa sung sướng đến rùng mình. Những người bạn gái của nó đều làm chuyện này, nhưng không người nào nó thể nuốt quá nửa chiều dài dương vật của Minh. Nhưng Khánh Phương là ngoại lệ… Minh thấy mình như đi vào một đường hầm ẩm ướt, sâu hun hút, cảm giác sung sướng cũng không kém một cái âm hộ phụ nữ bao nhiêu. Thật lợi hại ah.
– Ahhhh…
Khánh Phương bất ngờ ngồi dậy, cúi người đón lấy dương vật căng cứng của ông Long. Ông gầm gừ rùng mình khoan khoái. Minh nhìn chiếc cổ nhỏ trắng ngần của Khánh Phương cuồn cuộn nuốt xuống, bất giác mặt đỏ gay có chút không nhịn nổi.
– Hừ… làm nhanh đi… còn về họp bang…
Ông Long mặc quần xong, bỏ lại một câu liền phe phẩy đi ra ngoài. Còn không quên lịch sự đóng cửa lại. Người cha vợ này quả thật có chút đáng yêu ah.
– Lại đây với chị nào…
– Hừ…
Khánh Phương lùi người nằm xuống giường, cặp đùi mở rộng ra hai bên phơi bày hai mép âm hộ mọng nước hé mở chờ đợi. Minh gầm gừ chồm lên người cô ta. Nó vụt đầu vào giữa hai bầu vú căng tròn mềm mại bắt đầu tham lam ngậm mút. Vú Khánh Phương thật to, lớn hơn cả Hạ Vi. Không mơn mởn như sữa non như nàng, mà mềm mại đàn hồi mùi hương ngọt lịm như trái cây chín nẫu. Minh say mê ngậm lấy hai núm vú xinh xắn của cô ta, mút mút một cách thèm thuồng.
– Ưm… ôi… em trai làm chị sướng quá đi mất… ôi…
Khánh Phương rên rỉ, hai bầu vú ưỡn lên thật cao cho Minh thỏa thích gặm nhấm. Hai bàn tay cô ta đan vào mái tóc gợn sóng của Minh, lại vuốt ve sau gát và bờ vai to lớn rắn chắc của nó. Hai bàn tay kia như có ma thuật, đi đến đâu cơ bắp Minh đều săn cứng lại, máu nóng sôi lên. Nó cầm lấy dương vật mình đưa vào giữa hai mép âm hộ nhòe nhoẹt ướt át của Khánh Phương, thúc mạnh.
– Ưm… ôi… sướng quá…
– Ah…
Minh hít hà khoan khoái. Không ngờ người phụ nữ phóng túng đa tình như Khánh Phương, âm hộ lại khít khao tuyệt vời như vậy. Nó còn nghĩ rằng bên trong của cô ta phải rộng hơn những cô gái của nó khá nhiều. Nhưng không, âm hộ cô ta vừa nhẵn trơn tuyệt vời lại ôm khít dương vật của Minh. Minh chống tay nâng người lên, bắt đầu thúc dương vật ra vào đều đều không gấp gáp.
– Ưm… Ôi… em trai kinh nghiệm… không kém nha… ôi… chị thích em rồi đấy… uwnmmm…
Minh thở hắc từng hơi, chỉ cười cười, không trả lời. Nó phải thừa nhận nhìn một Khánh Phương kiêu sa sang trọng lại há hốc tê dại dưới thân mình làm đàn ông dâng lên một khoái cảm sung sướng đến kỳ lạ… Ngoài khoái cảm của tình dục còn có một cảm giác khác như thành tựu, mỹ mãn như một nhà thám hiểm tìm thấy di tích cổ, như vận động viên chinh phục đỉnh núi.
– Ưm… ôi… nhanh lên…
Khánh Phương mê man sung sướng hai bàn tay nhỏ đặt lên hai bầu vú tự mân mê, miệng ư ử rên rỉ. Minh nhìn gương mặt tuyệt đẹp của cô ta, lại nhìn những ngón tay ngà ngọc đang tự se se hai núm vú săn cứng, máu nóng nó sôi lên muốn bốc khói. Nó kềm chặt vòng eo nhỏ của Khánh Phương bắt đầu thúc nhanh như vũ bão.
– Ahhh… Ôi… sướng…
Khánh Phương rên siết ngất ngây. Bất ngờ cô choàng hai cánh tay quanh cổ Minh. Cả người nhỏm dậy. Vẫn giữ nguyên dương vật Minh sâu bên trong người, cô đẩy Minh ngã ra sau nằm xuống. Gấp lại cặp đùi thon dài tuyệt đẹp, Khánh Phương chống tay ra phía sau bắt đầu dùng vòng eo nhỏ hẩy người cong lên.
– Ưm… ôi…
– Ahhh…
Minh hít hà sung sướng không thể tả. Ánh mắt nó có chút say mê nhìn cơ thể lõa lồ tuyệt đẹp của Khánh Phương đang nhún nhảy trên người nó. Minh nhìn vào giữa cặp đùi mở rộng của cô, nơi hai mép âm hộ rộng mở trào nước liên tục khi cô nảy người làm dương vật nó tuột ra lại chọc vào.
– Minh ơi… chị sướng quá… ôi…
– Ahhhh…
Khánh Phương ngồi thẳng người lên, cặp đùi kẹp cứng người Minh như muốn bẻ vụn khung xương của nó. Âm hộ cô dán chặt vào hạ thể nó, không nhún nhảy nữa mà chuyển sang sàn lắc với nhịp độ thật nhỏ mà nhanh vô cùng. Sâu trong âm hộ Khánh Phương tuôn trào một dòng nước ấm áp bao quanh dương vật Minh làm nó sướng không thể tả. Nó rùng mình, xuất tinh ồ ạt.
– Ôi… người đâu mà ra như nước lũ vậy ah…
Khánh Phương nằm xuống trên ngực Minh, mỉm cười thiêm thiếp. Hai bàn tay cô lại tiếp tục vuốt ve khắp bộ ngực nở nang rắn chắc của Minh. Minh nhắm mắt hưởng thụ cảm giác tê dại chạy quanh khắp cơ thể.
– Tôi không biết nên cảm ơn cậu, hay nên giết chết cậu…
Chợt nghe giọng nói đầy sát ý của Khánh Phương vang bên tai làm Minh giật mình mở choàng hai mắt. Cổ nó cảm giác được sự lạnh lẽo của một mũi dao sắc bén. Không nghi ngờ gì, chỉ cần Khánh Phương muốn, chỉ một đường cắt động mạch cổ của Minh sẽ đứt lìa. Trong vòng ba phút không được tiếp máu là cầm chắc cái chết. Nhưng Minh biết, nếu Khánh Phương muốn giết mình đã sớm ra tay, không cần nói một câu khó hiểu như vậy làm gì… Đã như vậy, Minh cũng không phản kháng, nó thoải mái gác hai cánh tay kê sau đầu, ánh mắt nhìn lên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của Khánh Phương, nói:
– Tôi không hiểu mình đã đắc tội cô lúc nào?!
– Hừ… Vậy để tôi nói cho cậu nghe.
Khánh Phương vẫn không thu mũi dao lại. Toàn thân trần truồng cưỡi trên người Minh, thậm chí dương vật Minh vẫn còn nằm trong người cô ta. Cảnh tượng sát nhân này không có chút máu tanh nào lại hương diễm đến cùng cực.
– Cậu đỡ cho Nhật Vi phát đạn ngày hôm đó, xem như cũng cứu Hoành Sơn một mạng. Nếu Nhật Vi chết đi, mạng Hoành Sơn lúc này tuyệt đối đã bị phán quyết. Xem như tôi phải cảm ơn cậu.
Minh cũng không ngạc nhiên vì Khánh Phương nói như vậy. Nhưng câu nói tiếp theo của cô ta làm nó giật mình.
– Ngược lại, tôi muốn giết chết cậu… Nếu không vì cậu tôi đã thành công giết chết Hoàng Minh không biết bao nhiêu lần.
– Cô đang nói chuyện gì tôi không hiểu? Hoàng Minh nào? – Minh cố giữ giọng mình bình tĩnh.
– Ha ha… Tôi không nhầm đâu… Lê Hoàng Minh, bồi bàn quán Phước Sang. – Khánh Phương cười cợt. – À để nói chính xác hơn… Sáu tháng trước tôi và cậu còn có một mối quan hệ gọi là… con chồng và mẹ kế…
– Sao… giờ lại làm tình với mẹ kế của mình… cảm giác có thích thú không? Hi hi…
Khánh Phương che miệng cười nắc nẻ, gương mặt cũng đỏ ửng lên như điều cô vừa nói lại làm chính mình phấn khích. Khánh Phương rút tay về, Minh nhận ra đó là một con dao gấp nhỏ mũi sáng sắc bén. Cô ta ném nó ra sau lưng… Gương mặt xinh đẹp ửng đỏ nhìn xuống Minh, cơ thể trần truồng lại chậm chậm lên xuống để dương vật Minh ra vào trong âm hộ.
Có điều Minh lúc này cả người chấn động kinh hãi không gì tả hết. Nó không có cảm giác gì nhiều, chỉ hoang mang nhìn lên Khánh Phương.
– Ưm… Đừng ngạc nhiên… Sự hoán đổi linh hồn… của cậu và Hoàng Minh, không những tôi, Madif mà… mà… Hằng Kiểm cũng biết.
– Madif là ai? – Minh nhíu mày hỏi.
– Ưm… Mọi chuyện dù sao cũng đã là quá khứ… Tôi cũng không ngại nói cho cậu biết… Madif là người… đã làm cho linh hồn… Hoàng Minh thoát xác… cậu mới có cơ hội nhập vào… cũng là người… đã khống chế cái thân xác này… để ra tay giết cậu… trước khi… hai người bị sét đánh… và hoán đổi lại như ban đầu… ôi… ôi…
Khánh Phương nhún nhảy càng lúc càng nhanh, hai bầu vú to lớn cứ núng nính đung đưa trước mắt Minh. Hơi thở Minh lúc này cũng ồ ồ dồn dập, hai tay nó đưa lên mân mê xoa bóp hai khối thịt mềm mại trên ngực cô.
– Cô nói ra… chuyện này… để làm gì? Bây giờ chuyện này… đâu còn ý nghĩa gì? – Minh thở hổn hển, nói.
– Ưm… ôi… Sao không… có ý nghĩa… Trên đời này ngoài cậu, không ai có năng lực… xuất hồn và hiểu rõ nó hơn cậu… Vậy cậu có biết… tại sao cậu tồn tại trong cơ thể Hoàng Minh… ư… lâu như vậy lại không… bị bài xích không? – Khánh Phương thở dốc chống tay lên ngực Minh, cặp mông cong vểnh lên dập xuống đều đều.
– Tại sao?
Minh không nói rằng mình không còn năng lực đó. Nếu còn khả năng xuất hồn thao túng cơ thể người khác, dù chỉ trong vài phút, Minh cũng chắc chắn hoành thành nhiệm vụ của chú Hiển giao rất dễ dàng. Đại loại như nhập vào cơ thể chú Quy, cha Đằng chột, yêu cầu thằng Tài đăng nhập hệ thống lưu trữ dữ liệu đường dây rửa tiền, rồi đuổi nó đi nơi khác, sau đó sao chép. Không còn gì có thể đơn giản hơn.
– Ôi… Muốn tôi nói ra… cậu phải đáp ứng tôi… một điều kiện… ưm… – Khánh Phương rịn ướt mồ hôi trán, thở hổn hển nói.
– Điều kiện gì?
– Cậu… cậu… lên trên đi… tôi mệt rồi.
– Được. Điều kiện này dễ quá… – Minh gật đầu không cần suy nghĩ.
– Đó không phải điều kiện… khôn lỏi vừa thôi… – Khánh Phương đỏ mặt gắt lên.
– Ặc…
Minh cười cười, đỡ Khánh Phương xuống. Cô giở chân qua, hai mép âm hộ tràn nước chảy ướt xuống đùi. Minh để cơ thể trần truồng của cô nằm sấp trên giường, lấy một cái gối kê dưới bụng.
– Cậu đúng là rất giỏi chuyện chăn gối ah… Tôi cũng muốn ghen với Hạ Vi đấy… hi hi…
Minh không nói gì. Hai chân quỳ hai bên cặp đùi của Khánh Phương, cầm dương vật mình đưa vào hai mép âm hộ nhòe nhoẹt của cô, tay chống lên trước, thúc mạnh.
– Ưm… ôi… sướng quá… – Khánh Phương áp mặt trên giường há hốc rên rỉ.
– Điều kiện… gì?
– Ưm… người ta… đang sướng mà… tại sao lại… nôn nóng như thế… ôi… nhanh lên…
Khánh Phương cố tình trêu chọc Minh. Thật ra cô đang nói sự thật. Điều này do Madif gần đây trong cơn mê sảng mới nghiệm ra.
– Không nói thì tôi đi về đây… – Minh ngừng lại, vờ như rút người đi.
– Thật là không vui gì hết… tôi nói được chưa?! Tôi muốn cậu lần này tham gia vào nhóm người bảo vệ… Phối hợp với Hằng Kiểm dùng hết khả năng của cậu, bảo vệ Hoành Sơn.
Minh hơi nhíu mày suy nghĩ. Hạ thể tiếp tục dập xuống để dương vật thúc sâu vào âm hộ Khánh Phương. Nó không nghĩ ông Long để cho nó tham gia vào chuyến mạo hiểm này. Nhưng nó lại muốn biết bí mật của linh hồn hoán đổi kia… Phải trong tình huống trùng hợp gì giữa mình và Hoàng Minh để có thể xảy ra chuyện hoán đổi như vậy.
– Được… Tôi hứa với cô… Nếu tôi nằm trong danh sách 20 người, tôi sẽ dùng mạng… mình để bảo vệ Hoành Sơn.
Khánh Phương không nói gì, ngoái đầu nhìn lên Minh đôi mắt hơi ửng đỏ cảm kích.
– Ưm… ôi… nhanh lên một chút…
Minh gồng người thúc thật sâu, thật nhanh làm bờ mông Khánh Phương nảy tưng tưng liên tục.
– Ưm… ôi… Tuyệt quá…
Cô nhắm mắt lại, đôi môi anh đào hé mở, cơ thể lại rùng mình sung sướng. Khánh Phương quay người lại, ngồi lên sát cơ thể của Minh. Cô vén mái tóc đen óng qua vàng tai, cúi xuống ngậm lấy dương vật căng cứng của Minh nuốt sâu vào.
– Ahhhh…
Minh gầm gừ, dương vật co giật rồi ồ ạt xuất tinh sâu trong cuống họng Khánh Phương. Cô ta ừng ực nuốt trọn, như đã vô cùng quen thuộc với mùi đàn ông nồng đặc đó. Khánh Phương chậm chậm nhả dương vật Minh ra, rồi dùng cái lưỡi liếm quanh…
– Điều kiện để hoán đổi linh hồn và cơ thể tồn tại lâu dài giữa hai người đó là… cùng huyết thống. – Giọng Khánh Phương đều đều, cặp môi đỏ vừa thì thào vừa hớp hớp say mê trên dương vật Minh.
– Không thể nào… Tôi và Hoàng Minh làm sao có thể… là họ hàng sao? – Minh sửng sốt hỏi.
– Không… không phải họ hàng… Mà phải là cùng huyết thống như anh em mới được.
– Không có chuyện đó đâu… ha ha…
Minh phì cười. Nó không thể nào có một người em mà nó không biết. Ông Khánh và người cha đã chết của nó càng không thể là một người được. Thật hết sức phi lý.
– Tôi chỉ biết như vậy thôi… tìm hiểu thêm phải do cậu rồi.
Khánh Phương từ trong cái gối trên đầu giường, Khánh Phương rút ra một sợi dây chỉ đỏ dài để đeo qua cổ, đầu sợi dây cột gút một túi vải nhỏ, đưa cho Minh, nói:
– Nếu cậu gặp nó, đưa thứ này. Cố thuyết phục nó đeo cho tôi… Tôi sợ lão Khánh dù không thành công lần này cũng sẽ dùng bùa ngải để hãm hại nó…
– Hừ… đây mới là suy bụng ta ra bụng người… – Minh nhếch mép cười khẩy.
– Đúng, cậu nói không sai. Tôi từng ra tay hãm hại cậu như vậy… Nhưng cậu nghĩ là lão Khánh đó lúc nào cũng là nạn nhân sao? Cậu nghĩ tất cả mọi chuyện xảy ra làm tôi thân bại danh liệt, Hằng Kiểm giết người rồi kết án 25 năm đều là số mệnh gặp hạn sao? Ha ha…
Khánh Phương cười sằng sặc đầy chua xót. Cô đứng lên cơ thể trần truồng tuyệt đẹp quay người đi vào phòng tắm. Trước khi cửa đóng lại, cô ta còn nói vọng ra…
– Có ai muốn tắm với mẹ kế không ta? Hi hi…
– Không. Cảm ơn. Tôi sẽ cố gắng giữ lời hứa của mình. Dù tôi không được phép tham gia, vẫn sẽ chuyển cái này đến tay Hoành Sơn.
– Được. Tôi chờ tin tốt của cậu…
Minh không nói gì nữa mặc lại quần áo. Nó biết Khánh Phương nghĩ gì trong đầu. Cô ta cho rằng mình còn khả năng đặc biệt đó, sẽ rất hữu dụng trong hoàn cảnh gian nan bảo vệ Hoành Sơn. Nhưng cô ta không biết, cơ thể này của Minh không còn khả năng cho hồn phách nó bay ra ngoài. Nó hiện nay không khác gì một người bình thường. Nhưng không phải vì điều đó mà Minh không giữ lời hứa của mình.
Nó sẽ cố gắng tham gia chuyến đi Nhà Giam lớn này vì còn một lý do khác. Với món thù lao hậu hĩnh này, người tham gia lại chỉ hai mươi người, chắc chắn được chia phần sẽ không ít. Minh không cần nhiều tiền cho bản thân mình, nhưng gia đình Hoạt sẽ cần. Minh cảm thấy mình phải có trách nhiệm với cái chết của Hoạt.