Phần 7
Dứt lời 3 thằng chạy luôn vào nhà mình, ba mình đang ngồi đọc báo… thì hoảng hồn… mẹ mình khóa cửa xong cũng chạy vào.
Ba: Chuyện gì vậy… sao máu không vậy…
Mẹ: Tụi bây đi chém lộn nữa phải không… ( vừa nói mẹ mình vừa run cầm cập )
Mình kể lại đầu đuôi câu chuyện cho ba nghe…
Quay qua quay lại thì cái bốp… vào mặt.
Ba: Đmm nuôi mày ăn học từ nhỏ đến lớn.. mong mày nên người, cái gì mày muốn cũng mua cho mày… sống trong gia đình không thiếu, không thua bạn bè cái gì… mày còn không hài lòng… mày muốn phá cho cái nhà này tan nát mày mới chịu hả…
Dứt lời… ba mình chạy ra sau nhà cầm cây gỗ lên… đập thẳng vào đầu mình… máu bắt đầu ứa ra… mình ôm đầu nằm xuống đất…
Mẹ mình liền chụp tay ba mình lại…
Mẹ: Ông điên hả… ông muốn đánh cho nó chết hả… ông đánh tôi chết luôn đi… ( mẹ khóc vỡ òa lên )
Ba mình buông cây gỗ xuống… nước mắt đã trào ra từ khi nào… ( đây là lần đầu tiên mình thấy ba mình khóc )
Ba: Nhà có mình thằng con trai… sinh nó ra rồi nó làm khổ cha khổ mẹ vậy nè… ( ba ngồi xuống ghế như rất bất lực )
Mẹ mình ôm đầu mình lại…
Mẹ: Đau không con…
Nhìn vào đầu mình… một đường tét ra rất dài…
Mẹ: Ông đánh nó vậy hả… ông phải ba nó không
Mẹ mình móc đt ra gọi taxi… 5 phút sau taxi có mặt… mình leo lên xe đi cùng mẹ ra bệnh viện quận 6 may đầu lại…
Đến gần chiều tối, mình và mẹ về đến nhà… thì đã không thấy thằng C và anh M đâu nữa… mình hỏi ba:
K: Thằng C với anh M đâu ba?
Ba: Mày còn hỏi hả… tao đập cmm…
Mẹ: Ông im ngay đi… ông không còn cách nào giải quyết mà cứ đòi đánh nó.
Ba mình nhắm mắt lại… vẻ mặt buồn rầu…
Ba: Nó đi đầu thú rồi…
K: Sao lại đi đầu thú…
Ba: Nó giết người đó… nó đâm người ta vậy… chỉ có chết, mày không biết gì thì im cái mỏ chó mày lại đi…
K: Ba ơi.. con xin ba… ba cứu anh M đi ba.
Ba: Tao cứu nó… tao có mất hết chức, mất hết tài sản cũng không cứu nó nổi…
K: Vậy giờ anh M ra đầu thú… tội giảm đúng không ba.
Ba: Giảm thì chắc chắn giảm… nhưng nó giết người dã man như vậy… tao sợ nó bị tử hình.
Nghe ba mình nói xong… nước mắt mình tuôn ra… nghĩ về anh M mà thấy tội cho anh ấy… anh ấy có trẻ trâu… có hổ báo thật… nhưng cũng chỉ vì miếng cơm manh áo sống qua ngày của một thanh niên nghèo cha mẹ mất từ sớm, phải tự lăn lộn ngoài đường kiếm sống qua ngày… ( chuyện nổi tiếng anh Minh bóc vác, ai ở bến xe miền tây lâu năm chắc biết vụ này )
Gần 5 tháng sau… tòa tuyên án chung thân đối với anh M… lòng mình đau như cắt, thằng C khóc thảm thiết… khi thấy chiếc xe toàn được bọc thép… ở trong xe đó… là một người anh em cùng sinh ra tử… anh đứng trong xe… ló đầu ra ô cửa được bọc lại những song sắt… ánh mắt anh nhìn mình với thằng C có vẻ gì đó rất đau khổ… luyến tiếc…
Về nhà… với nỗi đau mất người anh em… mình như người mất hồn… khoảng 1 tháng sau thì đã bình thường trở lại… nhưng trong lòng vẫn không bao giờ quên anh… bắt đầu với cuộc sống hằng ngày… mình làm phụ ba mẹ… và tiếp tục cưa gái ở bến xe… và từ đó có nhiều chuyện bất ngờ xảy ra.
Sau 1 tháng trôi qua… chấn chỉnh lại tinh thần… làm phụ obz ở nhà… tối rủ thằng C đi chơi, nó cũng đã được obz cho về nhà…
Về phần con gấu mình thì mình đã chia tay… vì trong thời gian đó… con gấu chó mình đã quen thằng cờ hó nào cùng trường… chúng nó vào khách sạn… mình chứng kiến tận mắt… nhưng thôi… cái hạng con gái như thế éo xứng để mình viết trong truyện này…