Phần 21
Tuấn lẩn thơ thẩn bước đi ra khỏi cổng với suy nghĩ và tâm trạng. Đàn bà đúng là khó hiểu, nó chốt một câu là như vậy. Hôm nay, nó cũng chưa được thỏa mãn. Nhưng mà Huyền thì đang giai đoạn điều trị, nên tránh quan hệ. Nó nghĩ lại mà thấy dại dột, nghịch dại móc máy làm gì nhiều rồi bây giờ khổ cái thân ra, chẳng giải quyết được gì cả.
Tuấn lấy xe và phóng thẳng về nhà. Vừa đạp xe, vừa nghĩ miên man về chuyện chiều tối nay, không biết ngày mai gặp cô sẽ thế nào. Cứ mải nghĩ linh tinh, mà nó cũng chẳng để ý là mình đã về gần tới nhà. Mở cổng, dắt con xe đạp vào nhà. Nhà nó không phải không có tiền mua xe, bố nó đã để lại cho mẹ con nó rất nhiều tài sản, nhưng Huyền lại không muốn Tuấn đi xe máy, sợ cu cậu máu lên lại đánh lửa trên mặt đường thì mệt.
Vừa vào tới nhà, nó đã thấy Huyền ngồi ở phòng khách và đang xem tivi rồi.
– Hôm nay về sớm thế à…
– Vầng, nhớ mẹ nên con về sớm, nó nói lại cười tít. – Để đáp, Huyền cũng cười theo nó. – Àh, mà mẹ hôm nay ăn một mình, mẹ đã ăn gì chưa.
– Gớm đợi ông quan tâm, tôi chết đói. Hôm nay, Huyền đi ăn với cái bác Thắng cùng cơ quan mẹ.
– Lại đi ăn với zai.
– Ghen hả cưng…
Huyền nói một cách dẻo quẹo khiến Tuấn không thể không khó chịu.
– Thì có zai ở nhà rồi còn đi linh tinh gì chứ.
– Chỉ đi ăn thôi mà, có làm gì đâu nhỉ? Zai ở nhà đi ăn với bạn thì gái này cũng đi ăn với bạn của gái chứ sao. – Huyền đáp lại đầy láu cá.
– Không biết, nhưng mà Tuấn không thích. Nhỡ lại… – Tuấn nói lấp lửng rồi lại bỏ đó.
– Lại làm sao, hí hí…
Huyền cười khúc khích khi nghe cậu con trai nói thế.
– Biết lại còn phải hỏi, nhỡ bị nó fang thì sao.
– Phang gì chứ, lại nghĩ linh ta linh tinh rồi. Nhưng mà, Bác Thắng tốt mà. Huyền biết, Thắng không phải người hám sắc như một số người khác. – Ý Huyền nói Quang…
– Như ai chứ, ai mà biết được.
– Àh, ừh. Nhiều người trong đó có ai kia đang cau mày mà. Với cả, người ta đang trong thời gian điều trị, làm sao mà làm được chuyện ấy, mà còn ghen chứ.
– Không biết, phải đưa đây kiểm tra đã – Tuấn vẫn nói với cái vẻ mặt giận dỗi.
– Trời, thế này thì chắc phải đeo khóa cho cái này mất. – Huyền vừa nói, vừa vuốt vào háng của mình.
– Đúng rồi, mua cái khóa số, khóa vào đó, chỉ có con biết mã thôi. – Tuấn nói rồi cười ha hả.
– Thôi đi, nói vui. Đừng có nghĩ mà làm thật nhé. Đây không thích kiểu đấy đâu nhé.
– Nói gì thì nói, cứ phải kiểm tra đã. – Tuấn nói rồi tiền gần lại Huyền, víp cổ Huyền và tặng nàng một nụ hôn nồng nàn.
– Được rồi – Huyền nói rồi đẩy người Tuấn ra và đứng lên kéo hẳn chiếc quần thun xuống.
– Èo, đùi trắng thế. Thích quá. – Tuấn nói rồi vùi đầu vào giữa hai đùi mà hôn với hít.
– Không hôn chỗ kia nhé.
Tuấn cứ mặc kệ hôn hít đùi nàng.
– Đùi gì mà đẹp thế, đã trắng lại còn thon thả, đã thon lại còn dài nữa. Nhìn chỉ muốn ăn thôi.
– Ngoan chịu khó, cuối tuần người ta bù cho – Huyền nói đầy vẻ nịnh nọt. Rồi chủ động đẩy đầu Tuấn ra. Và tụt hẳn chiếc quần lót trắng xuống tới ngang đầu gối.
– Đây, kiểm tra đi nhé – Huyền nói, và hơi ưỡn ra cho Tuấn coi.
Tuấn dí sát mũi vào, và hít hà vài cái, khiến Huyền có cảm giác hơi nóng từ hơi thở của Tuấn đang kích thích nàng.
– Được chưa ông tướng, có thấy mùi lạ gì không. Mà cứ nghi oan cho người ta.
– Không, hì hì. Ngoan thơm cái. – Tuấn nói rồi thơm Huyền một cái.
– Được rồi, đi tắm đi rồi còn học bài – Nàng nói rồi kéo quần lên.
Tuấn đi tắm, rồi xuống chào mẹ nó rồi chui lên phòng học bài. Nó định bắt mẹ nó làm cho nó ra, nhưng nghĩ lại, cũng chẳng cần thiết. Hôm nay, cũng có nhiều biến cố xảy ra ngoài mong đợi. Học được một lúc thì cũng cơn buồn ngủ cũng kéo đến một cách ồ ạt mà không thể kiểm soát được. Hậu quả là Nó phải lê cái xác của tới giường và đánh một giấc tới tít sáng luôn.
Sáng hôm sau, nó dậy sớm một chút để đi tập thể dục, cũng lâu rồi nó chưa đi tập. Khu phố nhà nó ở, xe cộ cũng ít đi lại, đường thông hè thoáng. Buổi sáng ở đây có không khí rất lành. Cách đó khoảng 800m thì có một cái hồ rộng, nơi mọi người vẫn thường tập thể dục buổi sáng.
– Ái chà, hôm nay lại cho cu đi tập thể dục à – Huyền nói, và nháy mắt Tuấn cái. Khi thấy nó đang xỏ giày thể thao ra chạy bộ.
– Vầng, tập tí cho khỏe, để cuối tuần còn… – Nó nói lấp lửng, Huyền như hiểu ra và bĩu môi.
– Chỉ được cái vớ vẩn là không ai bằng.
– Thế ai vừa nói cho cu đi tập dục chứ.
– Nói nhầm, cu đi tập thể dục là con đi tập thể dục.
– Ớ, hôm nay mẹ cũng đi à.
– Ờh. Thấy bộ này thế nào.
– Haizzz, mặc thế này ra đi tập thì cu nào chịu được hả.
Lúc này, nó mới để ý mẹ nó mặc chiếc áo ba lỗ trắng bó sát. Bộ ngực căng tròn được vun lên và hở ra 1 khe ngực ở giữa. Nhìn rất là khiêu gợi. Đúng theo kiểu phong cách giới trẻ bây giờ, nửa kín nửa hở. Ở dưới thì mặc chiếc quần sooc bò ngắn tới bẹn gần ngã 3. Chân mẹ nó càng dài hơn, Nước da trắng lại được cái dáng cao ráo thì đúng là mặc cái gì cũng đẹp. Mẹ nó hiếm khi mặc hớ hênh ra đường, nên hôm nay nó hơi thấy là lạ.
– Có nhất thiết đi tập thể dục phải bận đồ thế này không? – Nó hỏi…
– Sao, không đẹp à. Để lên thay bộ khác. – Huyền hỏi một cách ngây thơ.
– Không, Không đẹp vì quá đẹp. Nhưng mà mặc thế này, có sợ hàng xóm nói nữ cảnh sát mặc đồ mát mẻ đi tập thể dục không. – Nó vừa nói, vừa thở dài.
– Ờh, thằng cu nói có lý, nhưng mà chắc không ai nói gì đâu. Hì hì – vừa nói vừa cười, Huyền vừa đi đôi giày thể thao và bước ra cùng con nàng để đi bộ thể dục.
Khác với nhiều thằng con trai khác, Tuấn ăn uống đầy đủ, lại thường xuyên đi tập thể dục. Nên nó có một nền tảng thể lực rất tốt, và cái thân hình cũng khá đẹp. Nó thường nghĩ vậy.
– Mặc thế này, bỏng mắt mấy ông đi tập thể dục thôi.
– Vớ vân nào, mặc cho riêng con ngắm mà. Ai ngắm ké, thì con phải quản chứ – Huyền nói láu cá thế, Tuấn chẳng biết nói gì ngoài cách im lặng mà đi theo.
Hai mẹ con đi bộ ra cái hồ gần nhà. Tuấn có thể để ý thấy, cứ hễ ai đi qua là cũng phải nhìn vào cặp đùi thon dài và trắng muốt của Huyền. Cặp ngực thì cứ rung rung theo từng nhịp bước Huyền, cặp mông săn chắc và căng tròn thì lắc qua lắc lại. Chỉ nhìn thôi đã thấy là khó kiềm chế trước Huyên rồi. Ra tới hồ, 2 mẹ con đi vòng quanh trước nhiều ánh mắt dòm ngó vào Huyền.
– Thấy chưa, đã bảo rồi. Kiểu gì cũng bị nhìn.
– Ừa, đúng thật. Nhưng mà Tuấn thích Huyền mặt thế này không – vừa nói Huyền vừa huých Tuấn.
– Có, nhưng mà chỉ mình con muốn thấy thôi.
– Ừh, thế là tốt rồi, hì hì – Huyền nói rồi cười tít.
Bình thường, mẹ nó cũng nghiêm nghị lắm, nhưng lúc nào tếu táo thì cũng rất tếu. Đó mới là mẹ nó. Khi có việc quan trọng thì mẹ nó nghiêm nghị vô cùng.
Tập thể dục xong 2 mẹ con về ăn sáng, huyền đi làm. Còn Tuấn lại đi học thêm. Buổi chiều mới là lịch học chính của nó. Tự dưng nó chỉ muốn buổi chiều nay, tới nhanh. Sau vụ hôm qua, nó vẫn chưa gọi điện lại cho Hương, nó cũng hơi sờ sờ sợ vì nghĩ rằng nàng có thể bị tổn thương.
– Học thêm xong, nó đi ăn trưa rồi rúc vào quán game gần trường giết thời gian trong khi chờ cửa mở.
Nó cảm thấy thời gian trôi chậm gì. Ngồi quán nét, mà cứ nghĩ miên man về Hương. Đột nhớ, nó còn chùm seri ảnh chụp Hương với lão sếp già.
Bật ra xem mấy cảnh nóng nó chụp lén khi lão già chơi Hương. Có bức ảnh nhìn rõ mồn một cái lồn hương. Có lẽ, lúc giơ máy điện thoại lên chụp là lúc lồn hương đang gần máy.
Cuối cùng cổng trường cũng mở. Nó chỉ hy vọng, hôm nay Hương có tiết đầu để được gặp Hương luôn. Nó cứ tẩn ngẩn ở gần cổng trường mãi mà chẳng thấy Hương tới trong khi tiết một sắp bắt đầu. Định rút con điện thoại ra gọi thì nghĩ thế nào lại thôi. Chẳng gọi, và nó mặc định rằng Hương chắc có tiết 2 hoặc các tiết sau.
Tiết học đầu tiên trôi qua nhanh chóng, nó lượn lại chỗ để xe của giáo viên, thở phào nhẹ nhõm khi thấy cái xe máy quen thuộc của Hương.
– Làm cái gì mà đứng đây thế…
Giật mình, quay lại thì ra là Hương.
– Em… em tưởng cô không tới, đang lo cho cô.
– Cảm ơn em, có gì đâu nhỉ. – Hương cười toe.
– Àh đúng, có gì đâu nhỉ – Tuấn gãi đầu gãi tai rồi cười theo. Trông bộ mặt cực ngố.
– Cảm ơn em vì tất cả. Cô thấy rất thoải mái, sau chuyện tối qua.
– Em không hiểu lắm…
– Suỵt, khi nào rảnh cô trò mình nói chuyện sau, thôi sắp tới tiết rồi. Bye Tuấn nhé. – Rồi nháy mắt với Tuấn một cái và bước đi.
Hương mặc chiếc áo sơ mi trắng. Sơ vin quần vải đen. Cặp mông căng tròn lấp ló cái quần lót hằn ra ngoài. Nàng bước đi khoan thai, điều này cũng khiến Tuấn yên tâm đi rất nhiều.
Nó vẫn còn nhớ như in, cảnh Hương dí cả âm hộ của mình vào mặt chồng nàng. Nó thực sự chẳng muốn ai bú mút lồn hương cả. Nhưng mà dù sao, nó cũng bị lão sếp vày vò rồi.
Thôi kệ! Nó nghĩ vậy, dù sao của thằng sếp vẫn quá bé so với nó. Nó nghĩ như thế sẽ là một điều an ủi với nó.
Hôm nay, nó không có tiết học tiếng anh. Nó cũng chẳng được gặp Hương nhiều. Việc nó mong chờ nhất bây giờ là sao cho tới ngày mai một cách nhanh chóng để nó được nói chuyện với Hương nhiều hơn.