Phần 9
Bạch Gia là một trong những Bát Cấp thế lực tại Tinh Cầu này, trên toàn bộ Bắc Đại Lục có tổng ba cái Cửu Cấp, tám gia tộc Bát Cấp, từ thất cấp trở xuống nhiều vô kể, có thể thấy nếu muốn đủ thực lực để tiếp tới Bát Cấp hoặc Cửu Cấp gia tộc là một điều khó khăn vô cùng.
Những Bát cấp thê lực trở lên đều có những vị cường giả từ Luyện Hư Viên Mãn đến Hợp Thể Viên Mãn đứng đầu, những người thực lực dưới Luyện Hư Viên Mãn không thể đứng đầu một gia tộc vì nếu quá yếu, an nguy gia tộc sẽ bị ảnh hưởng, còn từ Độ Kiếp trở lên hộ thường đi ngao du hoặc bế quan tu luyện.
Nhưng không phải hộ không cai quản gia tộc thì có nghĩa là hộ không để ý gì, luôn có những cao thủ, những lão già ẩn nấp tọa trấn sau đó, nếu có sự việc hệ trọng hoặc liên quan đến sự tồn vong của gia tộc họ sẽ lập tức ra mặt can thiệp, cho nên Bát Cấp trở lên vô cùng nguy hiểm.
“Ánh Dương, nàng thật xinh đẹp, mà tại sao ta không cảm thấy khí tức của nàng vậy, nàng không tu luyện sao?”Đức ngạc nhiên khi hắn không hề cảm nhận được chút linh khí nào từ người Ánh Dương tỏa ra, không phải nàng xuất phát từ một Bát Cấp đó chứ.
Ánh Dương thấy Đức nói vậy cũng nhẹ nhàng trả lời: “Không phải ta không tu luyện, do ta chiếc vòng tay này nè, đây là Ẩn Linh Ngọc, nó giúp người sử dụng có thể che đậy khí tức tu vi của mình, nếu không phải Luyện Hư sẽ không thể nào phát hiện được.”
“Thật lợi hại như vậy sao? Bảo sao ta không cảm nhận được.”
Nói đoạn Đức cúi xuống nâng cằm Ánh Dương lên, hôn một nụ hồn nồng cháy vào môi nàng, Ánh Dương giật mình bỡ ngỡ trước hành động kỳ lạ này của Đức, nàng muốn tránh né nhưng lại không được, nàng cảm thấy thật thú vị và có chút thích thú khi được hắn hôn.
“Ưm… uh… Ngươi làm gì vậy, thả… Thả ta ra.”Ánh Dương ú ớ lắp bắp nói không nên lời, bị cái miệng và cái lưỡi quỷ quái của Đức không chế.
“Ai bảo nàng chui vào chỗ ta ngủ chứ, làm ta mất ngủ nửa đêm, xem làm sao ta phạt nàng đây.”
Đức vừa hôn vừa dùng Linh Thức truyền âm qua cho Ánh Dương, một tay hắn đang giữ lại cái đầu luôn muốn tìm cơ hội chạy thoát, tay còn lại cũng không rảnh, lần mò sau lớp ý phục của Ánh Dương, tìm kiếm cặp vú to như hai đĩa xôi cúng sau lớp áo.
“Uh… ahh… Tay… tay ngươi đang để đâu vậy, không được nắn chúng, nó sẽ biến dạng mất!”Ánh Dương hoảng hốt khi Đức đang ra sức nhào nặn đôi vú to tròn của mình một cái mạnh mẽ, nàng vừa sướng và sợ nó sẽ biến thành hình khác.
“Nàng đừng sợ, cái này của nàng đàn hồi vô cùng, dù ta có nắn bóp chúng bao lâu nữa cũng không biến dạng được đâu. Ta thèm quá, cho ta bú nó nhé.”
Tuy là hỏi nhưng Đức lại chẳng cho nàng cơ hội trả lời, tay hắn đã từ lúc nào cởi được y phục Ánh Dương ra rồi, chỉ còn lại chiếc yếm nhỏ đang khổ sở che đậy cặp mâm xôi to tròn, hắn kéo nốt dây yếm ra, để lộ toàn bộ hai đĩa xôi đúng nghĩa, đầu ti của nàng đúng là gái chưa chồng, hồng hào trắng trẻo không chút vết thâm nào.
Giờ nới được nhìn toàn cảnh thân thể của nàng, nếu so với Yên Nhi thì Ánh Dương hơn hẳn, từ dung nhan cho đến thân hình, nàng đã là một tiểu thư chìn mọng, chỉ đợi người đến hái, còn Yến Nhi vẫn đang trong quá trình phát triển. Thân thể Ánh Dương hết sức thơm ngát, không biết do nàng dùng son phấn hay mùi đặc trưng của nàng tỏa ra đã là như vậy, mỗi lần hít vào khiến Đức tê như đang phê cần vậy.
“Chúng thật đẹp, để ta thưởng thức nó nhé, nàng nằm yên nào.”
Đức cúi đầu xuống liếm xung quanh nhũ hoa, bên còn lại thì dùng tay xoa bóp khiến chốc lát Ánh Dương không kìm được bật lên tiếng rên kích thích. Đức thấy chiêu này thật sự có tác dụng với nàng, hắn hôn dần từ vú nàng rồi tới cái rốn nhỏ xinh, cặp eo của nàng là thứ mà biết bao tụi con gái thể giới cũ của hắn mơ ước. Hắn vượt qua vùng đồng bằng rồi lại tiến tới rừng rậm, bên dưới là âm đạo của nàng, nó thật sự rất nhỏ, hắn kề môi thở nhẹ vào đó khiến Ánh Dương giãy nảy lên.
“Này, đừng nhìn vào đó, đừng liếm nó, nó bẩn lắm, cả ngày nay ta vẫn chưa tắm đâu.”Ánh Dương vừa nói vừa dùng hai tai che mặt lại, cố gắng giấu đi sự xấu hổ.
“Ta mặc kệ, dù nàng có hôm nay hay là ngay mai chưa tắm ta vẫn phải liếm nó, khà khà.”Đức vừa nói vừa mặc kệ Ánh Dương có dãy dụa như thế nào, hắn vẫn phải xâm chiếm nó.
U cốc của Anh Dương thật sự tuyệt đẹp, bên trên là nhúm lông màu trắng được chải chuốt hết sức gọn gàng, hột le hồng hào đôi khi khẽ giật giật lên theo từng nhịp khi Đức thổi vào trong. Đức thè cái lưỡi của mình ra bắt đầu cho cuộc xâm chiếm rừng rậm, hắn quệt một đường dài từ đỉnh xuống tận đáy, đến khi chạm tới giường mới chịu dừng lại, Ánh Dương chịu từng đợt công kích của Đức khiến nàng rên rỉ liên tục.
“Ahhh… Uhmm… Đừng… Đừng liếm như thế mà, ta… ta ngứa quá.”
“Nàng thấy sướng chứ, nàng muốn ra cứ ra đi, ta muốn uống sạch nó.”Đức thấy Ánh Dương sắp đạt tới cực hạn liền càng liếm mạnh hơn.
“Ta… Ta sắp ra rồi… TA, TA RAAAAA…”
Giòng nước tinh khiết xối xả theo đó chảy ra, Đức ra sức húp hết chỗ nước đó, hắn nhìn lên thấy Ánh Dương đang thở hổn hển mệt mỏi, tiền lại gần đặt lên môi nàng một nụ hôn chấn an.
“Nàng thấy sao, có thấy sướng không, nàng đã ra rất nhiều đó, làm mặt ta ướt hết rồi nè.”Đức vừa hỏi vừa trêu chọc nàng.
“Hứ, ai bảo ngươi cứ đòi uống nó, ta kêu ngươi tránh ra mà ngươi đâu có nghe.”Ánh Dương đỏ mặt tía tai cãi lý với tên này, chính hắn đòi như vậy xong giờ đây lại bắt bẻ nàng là sao.
“Hì hì, Vậy nàng có muốn phục vụ cho ta không, khi nãy ta đã tận tâm tận sức dọn sạch sẽ dưới đó cho nàng ra nha.”Đức vừa nói vừa trút bỏ y phục trên người, chĩa thẳng tiểu huynh đệ ra trước mặt Ánh Dương ngoe nguậy ở đó.
“Ta… ta thực sự có thể sao?”
“Nàng làm được mà, ta sẽ chỉ nàng.”Đức hiểu tâm tư của Ánh Dương, thực ra nàng bây giờ cũng giống với Yến Nhi trước đó, cũng đều là nữ nhi trinh nguyên, làm gì đã được biết chuyện ân ái nam nữ ra sao?
Ánh Dương khẽ hé đôi môi ngọc ngà của nàng ra ngậm lấy tiểu huynh đệ lực lưỡng của Đức, nó thực to quá khổ, một tay nàng nắm cũng không hết, chiều dài chắc cũng phải quá một gang tay a.
“Nó to quá, làm sao có thể vào trong mình đây?”Ánh Dương khẽ rùng mình cảm thán với kích thước của khẩu đại bác này.
Mới vậy mà Ánh Dương đã thành thục hơn trước rất nhiều, nàng tuy là không ngậm hết nhưng cũng đủ để Đức nhức đầu rồi, nàng liên tục đá lưỡi quanh đầu khấc hắn, đôi khi lại đột ngột nút sâu nửa cây, hai tay nàng thay nhau sục phần còn lại, mân mê hai của pháo lúc lắc phía bên dưới.
“Ánh Dương, nàng thật dâm đang a, khiến ta thiếu chút nữa là xuất ra rồi.”Đức vừa nói vừa xoa xoa cái đầu vú của Ánh Dương, khiến nàng thích thú cực độ.
Ánh Dương nghe Đức nói vậy càng là hăng hơn, nàng liên tục mút mạnh, hai tay nàng hoạt động hết công xuất, muốn trả thù tên này khi nãy khiến nàng mệt muốn chết.
“Nàng cần gì phải gấp gáp vậy, nếu muốn ta ra thì để ra ở phía dưới nàng đi, âm hộ của nàng thực sự ướt đẫm rồi nè.”Đức hiểu ý của Ánh Dương muốn trả thù hắn liền rút tiểu huynh đệ ra, cúi xuống khẽ cọ vòng quanh vài vòng nhây nhớt vô cùng.
“Ta vào nhé, nàng chuẩn bị chưa”Đức nói đoạn liền ôm lấy Ánh Dương ngồi trên lòng mình, hai người quay mặt vào nhau thủ thỉ.
“Ưm… chàng vào đi, thiếp sẵn sàng rồi.”
Chỉ đợi có vậy, Đức tiến từ từ tiểu huynh đệ của mình vào, ngay lập tức Ánh Dương cảm nhận được sự to lớn của nó, nó từ từ tẽ đôi âm đạo của nàng ra, từng chút tiến vào bên trong, khai phá khu rừng chưa có ai biết.
“Nàng cố chịu đau một chút nhé, ta vào đây.”Đức nói lại một câu để Ánh Dương chuẩn bị tinh thần, sẽ có đau đớn xảy ra.
Ót…
Một tiếng kêu nhè nhẹ vang lên, kèm theo một dòng máu hồng đào pha lẫn chút dịch nhầy chảy ra, chính thức Ánh Dương đã mất đi sự trong trắng của một người con gái, chính thức trở thành hoa đã có chủ, một đời không thay.
“Ahh…”Ánh Dương kêu lên một tiếng đau đớn, Đức lập tức dừng lại, hắn hiểu là nàng đau.
“Không sao chứ, nàng có đau lắm không?”Đức nhẹ nhàng ghé vào tai Ánh Dương thủ thỉ, muốn xoa dịu đi cảm giác đau đớn đó.
“Thiếp… Thiếp không sao, chàng cứ tiếp tục đi.”Ánh Dương ôm chặt vào cổ Đức dùng Lính Thức nói với hắn.
“Được rồi, cứ từ từ, rồi sẽ hết đau ngay thôi.”
Đức tiếp tục công việc của mình, hắn nhẹ nhàng đẩy từ từ vào rồi lại rút ra, sau vài chục lần làm quen cuối cùng nàng cũng đã đỡ hơn, hắn thấy có thể tăng tốc liền từ từ nhấp nhanh hơn.
“Ahh… uhh… ahh… thiếp thấy sướng quá, tê dại hết cả cơ thể này rồi, mau, chàng hãy bóp vú thiếp đi… ahh… ahh.”Ánh Dương rên rỉ phát ra từng lời dâm dục khiến Đức càng thêm hứng thú.
Đức cũng không phụ nàng, hai tay nãy giờ ôm nàng được thoải mái hành động, hắn nhào nặn cặp vú của nàng hết sức khéo léo, biến nó thành những vô vàn hình dạng. Bên dưới Ánh Dương cũng nhịp nhàng lắc mông theo từng cú nhấp của Đức, hết sức điêu luyện.
BẠCH BẠCH BẠCH…
Tiếng va chạm và những tiếng rên rỉ đầy nhục dục vang vọng căn phòng, cũng may thư phòng của Ánh Dương cách biệt thự phủ của Bạch gia, nên đôi tình nhân này thoải mái rên là hò hét theo ý mình mà chả có ai để ý.
“Ahh… Ánh Dương, của nàng thật khít, nó như muốn bóp nát và hút toàn bộ dương vật của ta vậy.”
“Tiểu quỷ của chàng cũng làm thiếp sướng quá, nó đâm tận vào nơi sâu nhất của thiếp rồi, ahh… uhmm…”
Liên tục là những lời ân ái từ cặp đôi này, thêm khung cảnh mờ ảo ban đêm khiến tình cảnh hiện tại càng thêm huyền ảo, nên thơ.
“Thiếp… thiếp sắp ra rồi, chàng màu lên, thiếp muốn ra cùng chàng…”Ánh Dương cảm thấy bên dưới mình sắp không chịu được nữa rồi.
“Được rồi, nàng đợi ta, ta ra cùng nàng.”
Sau hơn trăm cú nhấp nước rút, Đức bắn xối xả vào trong âm đạo của Ánh Dương, nàng rên lên sung sướng: “Ahhh… thiếp sướng…”
“Nàng thật tuyệt, vắt kiệt sức ta rồi nè.”Đức hổn hển thở gấp sau cuộc vui thể xác.
“Thiếp cũng không ngờ rằng làm chuyện này thật sướng, khiến thiếp có cảm giác đê mê tê dại toàn thân rồi nè, hihi.”
Sau một hồi nói chuyện và phát cẩu lương cho đọc giả, Đức và Ánh Dương cũng ngủ thiếp đi lúc nào không hay, lúc này bên ngoài trời đã tờ mờ sáng, người dân cũng bắt đầu thức dậy hoạt động buôn bán của mình, náo nhiệt cả một khu.
Trong phủ Bạch gia lúc này các nô bộc cũng đã bắt đầu làm việc, lính gác đã đến thay nhau canh trực, nhưng họ không hề hay biết phía bên kia của phủ tiểu thư nhà mình, đang diễn ra một cảnh hết sức động trời, nếu như bị Bạch Đình phát hiện con gái yêu quý của hắn bị một tên nam nhân xâm chiếm thì mọi chuyện không biết như nào đây.
Đến trưa ngày hôm đó, khi hai người đã dần thức giấc, Ánh Dương đang ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của Đức, nàng lo lắng về chuyện này, nếu như cha nàng biết thì sẽ phải xử trí ra sao.
Đức thấy được vẻ mặt lo lắng của nàng liền hiểu ý nói: “Nàng đừng lo, hiện tại thực lực của ta tuy không cao, không thể cầu hôn nàng chính đáng, nhưng nàng đừng lo, sẽ có một ngày ta sẽ chính thức rước nàng về làm dâu, ta hứa đó.”
Ánh Dương nghe Đức nói vậy thấy ấm áp vô cùng, không ngờ nam nhân này hiểu nàng đến như vậy, nàng không nói ra hắn cũng biết tương tư nàng đang nghĩ gì, nàng nhẹ gật đầu tựa vào ngực của hắn, hạnh phục nghĩ mình đã chọn đúng người để đặt thân rồi, nàng mỉm cười rồi thiếp đi.
Ngày hôm sau, Đức và Ánh Dương đang trong phòng tâm sự về quá trình Đức bị gia tộc mình hắt hủi rồi bị đại ca hắn hãm hại, đến cả chuyện hắn gặp Yến Nhi cũng nói ra không chút giữ lại, Đức sẵn sàng chịu sự tức giận từ Ánh Dương, vì hắn biết trước sau gì cũng phải nói, chi bằng hiện tại hắn nói ra cho dễ bề xử trí.
Ngược lại sự tức giận của Ánh Dương, nàng lại vô cùng đồng cảm với hắn, không ngờ hắn lại có cuộc đời bất hành như vậy, đến con mắt hắn bị mù một bến nếu như Đức không giải tỏa ấn giấu thì nàng cũng không biết hắn bị mù, nàng một tay sờ lên một bên mắt sâu hoắm của Đức mà đau xót vô cùng, một bên còn lại là con mắt ba màu hết sức quỷ dị mà lại không đáng sợ chút nào. Nàng hận nàng không đủ mạnh để diệt toàn bộ Trương gia, xả giận thay Đức.
“Nàng không giận ta?”Đức thấy Ánh Dương nước mắt lưng chừng chờ trực khóc hắn hỏi vội.
“Thiếp làm sao giận chàng đây, thiệp chỉ hận không đủ mạnh để giúp chàng chả thủ Trương gia khốn nạn đó mà thôi, còn chuyện chàng có bao nhiêu thê tử đi nữa, chỉ cần chàng luôn yêu thương thiếp là được rồi.”
Đức nghe vậy hạnh phúc ấm áp vô vàn tràn về, không ngờ Ánh Dương thông cảm cho hắn như vậy, hắn ngọt ngào ôm Ánh Dương vào lòng: “Nàng yên tâm, thù này ta không quên được, sẽ có một ngày ta sẽ trả lại cả vốn lẫn lãi, nàng không cần phải lo lắng đâu.”
Hai người đang say đắm tình yêu thì bỗng dưng có tiếng hớt ha hớt hải từ phía bên ngoài của nha đầu nô hoàn, nàng đẩy mạnh cửa vào trong khiến Ánh Dương ngại ngùng hết chỗ, nàng bực tức quát lớn: “Tiểu Phiến, Từ khi nào mà ngươi quên cách gõ cửa vậy hả?”
“Tiểu Phiến xin lỗi, nhưng thật sự chuyện này rất quan trọng, Đại… Đại nhân đang tới đây, hai người mau chốn đi.”
“Hả, phụ vương ta tới đây, sao lại là lúc này chứ?”Ánh Dương hết sức lo lắng, không hiểu tại sao phụ thân mình lại đến vào lúc này, nếu như nàng bị phát hiện quả thật là không hay.
“Phụ thân nàng sao? Tại sao lại là tới lúc này?”
“Chàng, chàng mau tìm chỗ trốn đi, phụ thân thiếp sẽ không làm khó dễ thiếp đâu, cho dù xảy ra chuyện gì chàng cũng đừng xuất hiện, nghe chưa?”Ánh Dương nói với giọng gấp gáp nghiêm trọng cực độ.
“Dương nhi, ta tới thăm con đây.”
Sau tiếng nói thì cánh cửa đã mở ra, trước sự ngỡ ngàng của Ánh Dương, Bạch Đình đã tiến vào trong phòng nàng, một mặt đang vui mừng bỗng dưng chuyển đổi một cách nhanh chóng.
“Sao lại nhanh đến như thế, lần này thì xong thật rồi.”Ánh Dương cảm thấy lo lắng tột độ, tại sao phụ thân nàng lại tới nhanh như vậy…