Phần 7
Ba đứa sợ rúm ró nhìn nhau khẽ hỏi:
– Chết rồi, làm sao bây giờ?
Tôi nhăn nhó trách chị hai:
– Tại chị đấy, tự nhiên la to như cháy nhà thế?
Chị hai ngượng ngập dỗi tôi:
– Tại em ấy, ai biểu em liếm vừa nhanh vừa mạnh còn thọc lưỡi vào lỗ bướm nữa.
Chị cả suỵt một tiếng ngăn chúng tôi:
– Đừng cãi nhau nữa, bé cái mồm thôi, mẹ nghe thấy là chết cả đám.
Bả nghe tiếng chân mẹ chạy huỳnh huỵch, dường như đi tìm chìa khóa phòng, mặt mũi tái xanh tái xám, giục tôi tìm chỗ trốn:
– Mau trốn đi, mẹ sắp mở cửa phòng đấy!
Tôi sợ quá nhất thời không nghĩ ra trốn ở đâu:
– Trốn ở đâu mới được, phòng chị làm gì có chỗ trốn.
Chị cả bảo tôi trốn vào tủ quần áo, chị hai kêu lên:
– Không được, nhỡ mẹ thấy chúng ta cởi truồng, bắt mở tủ lấy quần mặc thì chết à?
Tôi lẩm bẩm biết chui vào đâu đây. Nghe từ chui, ba đứa bèn nói chui gầm giường, tôi làm theo, nằm in thin thít đúng lúc mẹ mở cửa phòng. Mẹ thấy hai chị ngồi trên giường, mặt đứa nào cũng đỏ gay, toàn thân run rẩy lại không mặc quần lót, ga đệm bị ướt. Mẹ tủm tỉm cười:
– Hai đứa lớn rồi còn đái dầm hả?
Con gái tưởng mình đái dầm thật nên vừa sợ vừa xấu hổ cúi mặt xin lỗi mẹ. Mẹ nựng má các con:
– Đái dầm đi thay quần lót, bỏ ga ra cho mẹ giặt và sấy khô đệm, có gì phải sợ la to thế còn khóa cửa phòng nữa.
Hai bả thầm thở phào nhưng lại giật thót vì mẹ ngó quanh quất:
– Hình như nãy mẹ nghe tiếng thằng Long trong phòng?
Tôi run cầm cập, toi thật rồi, mẹ bắt tôi lén vô phòng chị, ba chị em bị phạt nặng hơn. Hay ra xin lỗi mẹ, có khi mẹ tha thứ chớ để lộ là chết cả lũ. Tôi liền bò vài bước bỗng nghe chị hai nói:
– Mẹ nghe nhầm đấy, Long bị cấm sang phòng chúng con, sao nó dám cãi lời mẹ!
Mẹ nghĩ tôi đang ngủ say nên tưởng mình nghe nhầm thật. Mẹ lột ga, lấy máy sấy trên kệ tủ, cắm vô ổ điện gần giường để sấy đệm. Chị cả sợ mẹ ở lại lâu dễ lộ, bả bèn giục mẹ về phòng:
– Thôi, mẹ về phòng ngủ đi, con út thức dậy không thấy mẹ, nó khóc. Con tự sấy cũng được!
Mẹ nghe nói có lý bèn mỉm cười thơm má hai chị:
– Các con ngủ đi, mai còn đi học!
Hai chị chúc mẹ ngủ ngon. Mẹ xoa đầu con song rời phòng, chị hai chờ vài giây liền hé cửa thấy mẹ về ngủ thật, bả mới kêu tôi chui ra, mắt bả dán vào phòng mẹ. Tôi lồm cồm bò, các bả che miệng cười nhìn bộ dạng như con chó cún đó. Chị cả cười trêu:
– Ai biểu thích liếm nhanh với mạnh cơ?
Chị hai ngó phòng mẹ lại quay qua nhòm tôi, cười khúc khích:
– Lần sau chừa nhé!
Tôi bị chọc quê liền nổi quạu:
– Đã thế từ nay em hông qua phòng chị nữa!
Các chị nghe tôi dọa, bà nào cũng sợ, quàng tay tôi, nũng nịu xin lỗi:
– Chị đùa tí thôi cũng giận!
Chị cả mắng yêu tôi:
– Em hư quá à, chỉ giỏi dọa chị thôi!
Tôi cười cười hỏi cả hai:
– Thế em liếm bướm, các chị thấy thích hay đau?
Cả hai im lặng, sắc đỏ trên mặt nói hết cho các bả rồi. Tôi biết các bả thích bởi có nghe bà nào kêu đau đâu, thằng em liền hỏi câu khác:
– Lần sau có muốn em liếm nữa hông?
Chị hai bị trêu liền đập vai tôi, thẹn thùng nói:
– Thằng quỷ, chọc chị hoài thế?
Chị cả đẩy tôi khỏi phòng:
– Chị không biết đâu, em về ngủ đi, mai còn đi học!
Tôi vẫn thèm lồn chị. Tiếc mười giờ đêm, mai lớp tôi đá bóng giờ thể dục, tôi là cầu thủ giỏi nhất nên phải ngủ sớm, sợ mẹ bất chợt kiểm tra nữa, đành tạm biệt chị. Chị em tiêng tiếc nhìn theo đến khi em trai về phòng, lần lượt nhòm xuống lồn còn ươn ướt, hai đứa che gương mặt đỏ lựng nhảy lên giường nằm quay lưng vào nhau. Lát sau cùng hỏi ngủ chưa. Lan luôn là người chủ động nói trước:
– Đúng là Long sờ ngực vẫn thích hơn chị em mình sờ nhau, chị nhỉ?
Mai ợm ờ hỏi:
– Em có biết tại sao lại thế không?
Lan vẽ vẽ tay xuống đệm:
– Chị không biết, em làm sao biết được.
Ngập ngừng hồi lâu, Lan và Mai hỏi nhau:
– Chị (em) có thích Long liếm bướm không?
Cả hai cùng a, vớ gối che kín đầu giấu gương mặt đỏ bừng. Đêm đó lại mơ mấy thứ xấu hổ:
– Long ơi… đừng em…
– Đừng vê ti chị nữa, liếm bướm chị đi…