Phần 78
Cổ Tư nằm như vậy gần 1 canh giờ mới hồi phục lại, nàng không cần mặc quần áo hai mắt nhìn Chu Hằng, nhìn đến hắn có chút không tự nhiên mới thôi.
– Không ngờ huynh lại thích như vậy, lần sau ta sẽ chuẩn bị tâm lý.
Cổ Tư đột nhiên lên tiếng, Chu Hằng có chút xấu hổ không biết phải trả lời thế nào.
Hắn chỉ có thể làm như không nghe thấy, giúp nàng mặc quần áo, sau đó khom người, nói với Pháp trận chi linh:
– Ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp còn có chỗ tốt gì không, nhiều năm như vậy cũng chỉ có một mình ta hoàn thành vượt qua cửa quan, đều lấy ra hết đi!
– Không có! Tâm La Điện trân quý nhất cũng là bảo vật duy nhất chính là Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, đã là của ngài rồi!
Pháp trận chi linh giống như không hề nhìn thấy hai người trước đó điên đảo loan phượng, vẫn như cũ nói.
Chu Hằng thở dài, thầm nghĩ quả thật mình có chút lòng tham không đủ, bản thân Cửu Huyền Thí Luyện Tháp kia chính là một kho bảo vật lớn, còn xa cầu cái khác làm gì? Chỉ có điều là kho báu thì kho báu, nếu chỉ xuất ra mà không có nhập vào, thì kho báu có lớn bao nhiêu đi nữa cũng sẽ miệng ăn núi lở mà thôi!
Thật không biết bây giờ còn có bao nhiêu bảo vật lưu lại cho hắn!
Chu Hằng ôm eo Cổ Tư nói:
– Vậy, đưa chúng ta rời đi thôi!
– Như ngài mong muốn!
Pháp trận chi linh phất tay một cái, trong nháy mắt Chu Hằng và Cổ Tư biến mất từ trong điện, mà thân ảnh của đứa bé này cũng dần dần tiêu tan, chờ đợi các nhóm mạo hiểm kế tiếp tới đây.
Thế nhưng lần tới, cho dù có người thành công xông qua cũng không có khả năng nhận được phần thưởng gì.
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: https://tuoinung.org/2024/04/truyen-sex-hanh-trinh-chich-dao.html
Không khí xuất hiện từng gợn sóng, sau khi chấn động mạnh một cái, Chu Hằng cùng Cổ Tư bắn vọt ra ngoài.
Hai người đều là cao thủ, tự nhiên chỉ cần xoay người một cái đã ổn định thân hình, nhìn quanh đánh giá một chút, nơi này đúng là lối vào lúc bọn họ tiến vào phiến phế vực kia.
– Huynh định đi đâu?
Cổ Tư hỏi Chu Hằng.
– Tiếp tục đi dạo ở trong rừng rậm, săn giết yêu thú!
– Ừm!
Cổ Tư gật gật đầu, dịu ngoan giống như một con mèo nhỏ nép vào lòng Chu Hằng.
– Này, không phải cô định đi theo ta thật chứ?
Chu Hằng bắt đầu không yên phận sờ mó nàng.
– Ta là nữ nhân của huynh, đương nhiên phải đi theo huynh!
Cổ Tư mặc kệ bàn tay mò mẫm khắp thân thể, ánh mắt rất kỳ quái nhìn Chu Hằng nói.
Chu Hằng đảo ánh mắt nhìn lướt qua bộ ngực cực lớn đầy đặn của nàng, không khỏi lại rung động trong lòng, nhưng vừa rồi hành hạ nàng một hồi đã khiến tà hỏa trong người hắn hạ xuống, hắn nhìn Cổ Tư, nói:
– Ta có thể tin tưởng cô sao?
– Có thể!
Cổ Tư bình thản nói, nhưng trong giọng nói bình thản lại cất giấu vô cùng kiên định.
Nữ nhân nghiêm túc, quả nhiên luôn bướng bỉnh!
Chu Hằng lập tức hạ quyết tâm, chẳng lẽ hắn còn không thẳng thắn bằng một nữ nhân hay sao? Hắn lấy ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nói:
– Đây là bảo vật ta lấy được ở trong Tâm La Điện!
Hắn tiện tay ném ra, ý niệm vừa động, bảo tháp lập tức phồng lớn đến mười trượng.
Cổ Tư trợn mắt tròn xoe, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nói:
– Đây ít nhất là pháp khí của Kết Thai Cảnh, mới có thể biến hóa lớn nhỏ được!
Chu Hằng mỉm cười, nói:
– Chúng ta đi vào xem!
Hắn mang theo Cổ Tư tiến vào bảo tháp, ý niệm vừa chuyển, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp lập tức thu nhỏ lại như hạt bụi, không người nào có thể dò ra.
– Bắt đầu từ lầu hai, cô có thể theo thứ tự khiêu chiến đối thủ, nếu đánh thắng thì có thể thu được phần thưởng!
Chu Hằng đơn giản giới thiệu một chút:
– Có muốn thử xem hay không?
– Ừm!
Cổ Tư gật đầu:
– Trước chờ ta khôi phục một chút linh lực!
Nàng lấy ra một khối linh thạch luyện hóa, cứ như vậy ngồi ở bên cạnh Chu Hằng, tựa hồ không phòng bị chút nào đối với hắn.
Chu Hằng thật đúng là dở khóc dở cười, nếu không phải vừa mới thỏa mãn xong, hắn còn không đè nàng ra nện một trận sao? May là vừa rồi dục vọng trong người hắn đã phát tiết ra hết.
Chu Hằng để lại Cổ Tư ở tầng một, 1 mình đi lên lầu hai.
Sau một bậc thang lầu cuối cùng là một cánh cửa, hắn xuyên qua vầng sáng liền thấy mình đi tới một không gian rộng lớn hình viên trụ, đường kính có chừng trăm trượng, bề cao đạt tới ngàn trượng.
Không có vật gì chiếu sáng, nhưng không gian này lại sáng trưng.
Một bóng sáng chớp động, bỗng dưng hiện ra một con chuột to lớn, toàn thân đen nhánh, mọc đầy lông dài giống như mũi tên bình thường.
Tiến Thử!
Vù vù vù…
Con Tiến Thử này vừa xuất hiện liền phóng tới công kích Chu Hằng, vô số lông dài trên thân nó rời thể bay đi, giống như mưa tên đầy trời bắn tới hướng Chu Hằng.
Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong!
Chu Hằng tập trung ánh mắt, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, lách mình tránh các mũi tên bay qua, hai đấm rung lên, một quyền hóa thành hoàng kim, một quyền hóa thành tử hỏa, phản kích về hướng con Tiến Thử.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Một tràng tiếng chấn động loạn xạ, Chu Hằng rất nhanh liền chiếm thượng phong tuyệt đối, đánh cho con Tiến Thử này thành điểm sáng bay tứ tán.
Nếu so sánh với Ngân Nhân ở cửa thứ nhất Tâm La Điện, tuy rằng Ngân Nhân chỉ có Tụ Linh nhị trọng thiên, nhưng còn khó đối phó hơn gấp trăm lần so với Tiến Thử tu vi Tụ Linh tam trọng thiên này!
Cũng đúng, cửa quan của Tâm La Điện chính là chọn lựa chủ nhân Cửu Huyền Thí Luyện Tháp mà thiết lập, tự nhiên độ khó rất cao, mà nơi này chỉ là “Thí luyện” mà thôi, nếu còn biến thái giống như Ngân Nhân, vậy thì ai có thể thắng?
Chu Hằng bỗng nhiên nghĩ tới, phải đi hỏi Cổ Tư kia thử xem: Pháp kỹ của Ngân Nhân vì đâu đáng sợ như thế, cái loại Pháp kỹ của đại đạo tối giản đơn đó nếu như có thể nắm giữ, chắc chắn chiến lực của hắn sẽ tăng lên gấp mười!
Bốp…
Một mặt gương đồng trống rỗng hiện ra, rơi trên mặt đất.
Đây là phần thưởng thông qua thí luyện hay sao?
Chu Hằng vừa cầm lên, lập tức truyền vào đầu một tin tức.
“Bảo Nguyệt Kính, có thể thu lấy tinh hoa ánh trăng hình thành Nguyệt Châu.”
“Nguyệt Châu?” Chu Hằng sờ sờ đầu: “Đây là món gì vậy? Quên đi! Đợi lát nữa đi hỏi Cổ Tư xem sao! Nàng xuất thân là Cô Tuyệt Tông, bản thân còn là cao thủ Sơ Phân Cảnh, khẳng định kiến thức uyên bác hơn nhiều so với mình.”
Hắn còn muốn đi lên lầu ba tìm hiểu một chút, không nghĩ tới lại không cách nào thông qua quầng sáng ngay cửa kia, chỉ đành phải quay xuống. Xem ra không đạt tới cảnh giới quy định thì ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có.
Chu Hằng trở lại tầng dưới cùng, ngồi xuống bên cạnh Cổ Tư, chờ đợi đối phương thức tỉnh.