Phần 75
Bùm!
Chu Hằng liên tiếp lùi lại hai bước, sắc mặt thay đổi, bởi vì hắn gãy ba ngón tay!
Ngân Nhân này nhìn như tạo thành từ chất lỏng, vốn phải rất mềm dẻo, nhưng trên thực tế cường độ thân thể của nó lại vô cùng đáng sợ, ít nhất vượt xa Chu Hằng, hai đấm đụng nhau làm cho Chu Hằng bị thiệt.
Hắn vội vàng phát động hóa thân kim loại, tay phải nháy mắt biến thành kim loại, trong quá trình đó, tiêu hao linh lực rất lớn, lúc giải trừ lực huyết mạch, tay phải liền khôi phục lại như ban đầu.
Đây là không lâu trước hắn mới phát hiện, lực huyết mạch có được năng lực trị liệu thương thế trong nháy mắt, nhưng phải tiêu hao linh lực, là bao nhiêu thì xem mức độ tổn thương mà xác định.
Ánh mắt Chu Hằng lướt qua, chỉ thấy Ngân Nhân kia liên tục lùi lại hơn một trượng, đụng mạnh vào vách tường đường hầm mới ngừng lại, một cánh tay bị đánh cong queo. Chỉ thấy ánh sáng bạc lóe lên, cả cánh tay hóa thành chất lỏng mềm dẻo, trong nháy mắt khôi phục nguyên trạng!
Năng lực tự lành này không kém hắn chút nào!
Tuy nhiên, lực lượng chỉ có Tụ Linh nhị trọng thiên sơ kỳ, giống như cảnh giới của hắn, hẳn là đã được cố ý điều chỉnh, nhưng thân thể này… gần như là bất tử! Quá biến thái!
Chu Hằng nổi lên chiến ý, bước chân đạp ra, chủ động đánh trả.
Ánh sáng trắng trong mắt Ngân Nhân lóe lên, vung hai đấm đón đỡ.
Đây là quyền pháp gì!
Chu Hằng không khỏi ngừng trệ, quyền pháp của Ngân Nhân này vô cùng đơn giản, chỉ là một quyền đánh thẳng, nhưng lại có một cỗ khí thế vô thượng bách chiến bách thắng, tà ma tránh lui, đơn giản, thẳng thắn, hoàn toàn có phong phạm đại tông sư.
Ầm!
Chu Hằng bị một quyền đánh lui, cau mày, bởi vì hắn bị đánh gãy hai xương sườn!
Sao lại thế này?
Hắn căn bản không có cả cơ hội phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, một quyền của Ngân Nhân này linh động như lướt qua mây gió, lại dày nặng như con đê biển, đơn giản không hoa lệ, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.
Từ trước đến nay, chỉ có hắn nhìn thấu sơ hở của người khác, tùy tiện một kiếm một quyền là có thể đanh lùi, đánh thương, đánh chết đối thủ. Đây là lần đầu tiên ở tình huống cùng cảnh giới bị người ta một chiêu đánh bị thương. Hắn phát động lực huyết mạch, nháy mắt trị khỏi thương thế, hoàn toàn thu hồi ý khinh thường.
Ngân Nhân không có bất cứ tâm tình gì, lại phát động công kích, vẫn là quyền pháp giản lược đến mức tận cùng, nhưng uy lực lại lớn mạnh không biên giới, làm cho Chu Hằng chỉ có thể thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, không ngừng né tránh, lui ra đằng sau.
Chu Hằng chưa bao giờ biết quyền pháp còn có thể đạt tới độ cao như vậy, dường như ngay cả người chưa từng tu luyện cũng có thể thi triển, nhưng uy lực lại mạnh mẽ hơn bất kỳ võ kỹ nào!
Nếu Ngân Nhân còn có biết võ kỹ, như vậy sẽ trở nên đáng sợ thế nào?
Tỷ như, trong quyền kình có chứa lực lượng lửa, hiệu quả đóng băng, hay là kịch động! Những võ kỹ này hoàn toàn có thể dung hợp vào trong quyền pháp, không có một chút xung đột gì.
Rõ ràng là tồn tại không hề có sự sống, nhưng lại phát huy đạo công kích đến cực hạn!
Ầm ầm ầm, quyền phong rít gào, Chu Hằng triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ không ngừng né tránh lui lại, đây là một loại áp chế trên trình tự, hắn căn bản không có cả tư cách liều mạng với đối phương, hoàn toàn bị áp đảo. Nếu không phải Tấn Vân Lưu Quang Bộ vô cùng kỳ diệu, hắn nhất định phải tế ra đoạn kiếm màu đen.
Lấy yếu đánh mạnh, dùng yếu thắng mạnh!
Chu Hằng không khỏi nhức đầu, nếu lực lượng của hắn thật sự đạt đến cảnh vô song, như vậy chỉ cần một quyền đánh xuống, dưới lực lượng tuyệt đối nghiền ép, một chút quyền phong cũng có thể đánh Ngân Nhân thành mảnh vụn!
Nhưng mấu chốt là hắn không phải!
Trên thực tế, lực lượng của Ngân Nhân này vẫn căn cứ cảnh giới của hắn mà điều chỉnh, bằng không buông ra đánh một trận, ai nghiền ép ai còn chưa biết!
Oong, tế ra đoạn kiếm màu đen, Chu Hằng thi triển Phi Bộc Kiếm Pháp.
Từng dòng thác màu đen trút xuống, cuốn lấy Ngân Nhân, thần kỳ không nói hết.
Ngân Nhân vung tay phải, một cây trụ bạc bay ra từ tay hắn, hóa thành một thanh kiếm bạc. Nó vung lên kiếm thức, đánh trả Chu Hằng, kiếm pháp cũng vô cùng đơn giản, tràn đầy ý nhị hóa phức tạp thành đơn giản, phản phác quy chân.
Keng!
Hắc kiếm lần đầu tiên va chạm với kiếm bạc, tia lửa bắn ra, kiếm bạc lập tức bị chém đứt, nhưng ngay sau đó ánh sáng bạc trào ra, lưỡi kiếm bị chặt đứt lại mọc dài ra, nguyên vẹn như cũ.
Thế này… đúng là gian lận mà!
Ngân Nhân lại công kích, một kiếm đánh xuống, nhanh vô cùng, kéo theo khí thế nặng nề xa xưa, đột phá Phi Bộc Kiếm Pháp đánh thẳng vào ngực Chu Hằng.
Chu Hằng kinh hãi, vội vàng toàn lực thúc đẩy Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tốc độ tăng lên gấp trăm lần, trong nháy mắt hắn vụt qua hơn mười trượng, trong ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên…
Ngân Nhân này quả thật đáng sợ, trình độ quyền pháp, kiếm pháp quả thực đạt tới chí cao vô thượng, thật sự là hóa kém cỏi thành thần ký, chỉ là dựa vào một chém một đâm đơn giản nhất liền hóa giải Phi Bộc Kiếm Pháp!
Hết cách, đành phải chọi cứng!
Chu Hằng tiếp tục toàn lực thúc đẩy Tấn Vân Lưu Quang Bộ, dựa vào tăng tốc gấp trăm lần, cực nhanh lướt tới trước người Ngân Nhân, hắc kiếm xẹt qua cổ của đối phương.
Một cái đầu Ngân Nhân lập tức bay lên trên cáo…
Giải quyết xong… Không hề!
Thân thể không đầu của Ngân Nhân cũng không có ngã xuống, mà ở cổ lại mọc ra cái đầu mới. Ầm, hắn lao vụt tới, tay phải kiếm, tay trái quyền, tiếp tục phát động công kích Chu Hằng.
Chu Hằng quả thật muốn vỗ đầu mình, Ngân Nhân chỉ là có hình thái loài người, cũng không phải con người thật sự, vốn là một cục chất lỏng hóa thành, làm gì mà có yếu hại chứ?
Nhưng cái thứ quái vật thế này phải làm sao mới đánh bại được?
Chu Hằng cũng không biết nên làm thế nào, quái vật này quả thực là thân bất tử, hoàn toàn không có cách giải quyết!
Chạy!
Hắn lộn mình mấy cái, băng ngang qua bên trên Ngân Nhân, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, nhanh như ánh sáng, Ngân Nhân làm thế nào cũng không đuổi kịp.
Bùm!
Đi ra khoảng trăm trượng, bỗng nghe tiếng nổ vang, thần ý Chu Hằng rung động, lại thấy một giọt chất lỏng màu bạc rơi xuống từ vách tường, từng giọt nối từng giọt, nhanh chóng chảy thành một dòng.
Đó là con ban đầu, hay lại chạy ra một con mới?
Chỉ vài giây sau, đáp án không cần trả lời cũng tự biết, rầm rầm rầm, trong đường hầm đằng sau vang lên tiếng bước chân nặng nề.
Dựa vào, Ngân Nhân kia đuổi tới, đây là con Ngân Nhân thứ hai!
Chu Hằng vắt chân bỏ chạy, một con cũng không đối phó được, làm sao chống nổi hai con?
Bùm! Bùm! Bùm!
Hắn chạy suốt một đường, chỉ thấy ven đường không ngừng có dịch bạc nhỏ xuống, hóa thành từng con Ngân Nhân gia nhập truy đuổi hắn.
Ba con, bốn, năm con… Chín con!
Khi con số này lên đến 9 con, cuối cùng ngừng lại, ở trước mặt Chu Hằng lại xuất hiện một cánh cửa chặn đường.
Hắn vội vàng dùng sức đẩy ra, nhưng cánh cửa này lại vô cùng chắc chắc, mặc kệ hắn phát động lực lượng đến tận cùng cũng vô ích, không hề nhúc nhích!
Đây là vượt ải, không phải chạy ải!
Chu Hằng lập tức hiểu được, không giải quyết 9 con Ngân Nhân đằng sau lưng, cánh cửa này sẽ không mở ra cho hắn!
Làm sao mà đánh?
Quái vật giống như bất tử bất diệt thế này, làm sao có thể giết được?
Trong lúc Chu Hằng buồn rầu, 9 con Ngân Nhân đã nhào tới, mỗi một con đều mặt không biểu tình, không có chút do dự, liền tục tấn công Chu Hằng.
9 con Ngân Nhân chiến lực ngang nhau, đều có năng lực hóa chiêu phức tạp thành đơn giản, phản phác quy chân, làm cho Chu Hằng căn bản không thể chống trả, chỉ có thể không ngừng trốn, trốn, trốn.
Từ khi có thể tu luyện tới nay, Chu Hằng mới lần đầu gặp phải kẻ địch khó chơi như thế, làm hắn to cả đầu.
Hắn chạy từ đầu này trở về đầu bên kia, cũng thế, cánh cửa bên này cũng không mở ra.
Nhốt chết ở chỗ này!
Chỉ có một con đường để đi, đó là chân chính xông qua.
Vậy thì đánh đi!
Chu Hằng xoay người, trong ánh mắt chớp động chiến ý hừng hực, vậy thì đánh một trận.
9 con Ngân Nhân chạy tới, không hề ngừng lại, chia ra 9 hướng khác nhau đánh tới, phát động công kích Chu Hằng.
Bất kỳ Pháp kỹ gì ở trước mặt 9 con Ngân Nhân này đều không có đất dụng võ, Chu Hằng rống to, phát động Pháp kỹ mạnh nhất của hắn.
Lăng Thiên Cửu Thức!
Lăng Thiên thức thứ nhất, thức thứ hai, thức thứ ba… Thi triển một thức lại một thức, một thức chồng một thức!
Trước đó, bất kể Chu Hằng sử dụng chiêu thức gì, Ngân Nhân đều có thể dễ dàng hóa giải, nhưng đối mặt với Lăng Thiên Cửu Thức, rốt cuộc bọn nó liền bất lực!
Kiếm pháp như vậy, vốn đã không nên là người phàm có được!
Xẹt! Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Vô số kiếm khí ngang dọc, chém 9 con Ngân Nhân thành mảnh vụn, chất lỏng bạc tung tóe, bay đầy trời. Khi Chu Hằng sử dụng đến Lăng Thiên thức thứ bảy, tất cả Ngân Nhân đã bị chém thành từng giọt chất lỏng.
Đã xong rồi?
Ngay cả hiện tại Chu Hằng đã tăng lên một tiểu cảnh giới, nhưng đánh xong bảy thức Lăng Thiên thì cũng hút hết lực lượng của hắn, thân hình lảo đảo muốn té. Đương nhiên, lực lượng của hắn tăng lên ít nhất gấp ba lần so với lúc đánh Kim Đằng Dật, lực sát thương lại tăng vọt gấp mười!
Còn chưa xong!
Chu Hằng bất đắc dĩ phát hiện, những chất lỏng dưới đất lại đang chạy đi, sau đó dung hợp cùng nhau, 9 Ngân Nhân đầy đủ đang hình thành lần nữa với tốc độ cực nhanh.
Như vậy còn giết không được, vậy còn làm thế nào?
Chu Hằng không có chút dự tính bỏ cuộc, tuy rằng lực lượng gần cạn kiệt, hắn đã chuẩn bị xong vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ. Nó không cần thúc đẩy toàn lực cũng có thể phát huy hiệu quả, còn hắn từ từ khôi phục lực lượng, lại đánh nứa…
Đánh đánh đánh, dù cho sinh mệnh kết thúc cũng tuyệt không từ bỏ!
9 con Ngân Nhân hoàn toàn thành hình!
Chúng nó đồng loạt tiến tới một bước, Chu Hằng đang muốn bỏ chạy, lại thấy 9 con Ngân Nhân lại cúi mình với hắn, sau đó rút vào trong vách tường, thân thể nhanh chóng dung nhập vào trong, vô cùng quỷ dị.
Qua ải?
Xem thì là vậy, bằng không thì sao những Ngân Nhân này lại biến mất!
Thì ra, không cần phải chân chính tiêu diệt chúng nó, chỉ cần đánh ngã toàn bộ chúng nó là được rồi.
Chu Hằng vội chạy tới, đi đến cuối đường đi, chỉ thấy cánh cửa ban đầu đóng chặt đã mở ra, đằng trước xuất hiện một mảnh ánh sáng.
Quả nhiên qua ải, cửa mở!
Chu Hằng suy ngẫm, cũng không lập tức đi tới, mà khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết để khôi phục linh lực tiêu hao quá lớn. Vì mau chóng khôi phục lực lượng, hắn lấy ra một khối linh thạch, để tăng lên tốc độ khôi phục.
Hiệu quả này rất tốt, chỉ 1 giờ sau, Chu Hằng đã khôi phục được trạng thái tốt nhất.
– Tiếp theo, sẽ là cái gì?
Hắn bước qua cửa, hoàn toàn không sợ.
Đằng trước là một mảnh ánh sáng chói mắt, đợi cho Chu Hằng thích ứng lại, hắn phát hiện mình đứng trên vách đá, đằng trước là cầu đá thật dài, rộng lắm là nửa xích, đi ra xa không rõ.
Gió thổi qua, cầu đá này lại lung lay như dây thừng, làm trong lòng người ta phát lạnh.