Phần 309
Xuất môn gặp bảo vật, Ứng Thừa Ân đúng là được trời ưu ái! Cửu Dương Sinh Sinh Thảo không bắn về chỗ khác mà cố tình bắn về phía này, hiển nhiên năng lực nghịch thiên của Ứng Thừa Ân đang phát huy tác dụng.
Đáng tiếc, lần này vận khí của Ứng Thừa Ân lại không quá tốt, bởi vì bên cạnh Ứng Thừa Ân còn có một lão tổ Kết Thai Cảnh!
Trong nháy mắt, Ứng Thừa Ân và Tiêu Cửu Hùng cùng chụp về phía thần dược, leng keng đinh, tử kiếm tung hoành, hai người lại chiến đấu với nhau.
– Vù! Ánh sáng vàng bay tới. Hàn Vũ Liên đưa tay chụp ra, gốc Cửu Dương Sinh Sinh Thảo liền rơi vào tay nàng.
– Bỏ thần dược xuống!
Mấy chục thanh âm khí thế đáng sợ ầm ầm vọng lại, chấn cho phong vân biến sắc.
Hàn Vũ Liên không chút động tâm, lấy ra một tấm Thuấn di phù định chạy trốn, nhưng nàng còn chưa kịp chấn vỡ, lực lượng kinh khủng đã cuốn tới, giam cầm nàng không thể động đậy được.
– Không ai được tới, nếu không ta sẽ hủy gốc thần dược này! Nàng lạnh lùng nói.
Thân thể nàng tuy bị giam cầm, nhưng dù sao tu vi là Linh Hải Cảnh, muốn điều động linh lực hủy diệt gốc thần dược cũng dễ dàng.
Lập tức, tất cả cường giả đều cứng lại, sợ ném chuột vỡ đồ.
Nếu như thần dược bị hủy, bọn họ bầm thây Hàn Vũ Liên thành vạn đoạn thì như thế nào?
– Nha đầu, bỏ thần dược xuống, lão phu đảm bảo ngươi không chết! Một gã cường giả nhân loại nói.
– Đưa cho bổn tọa, bổn tọa ban cho ngươi một viên Tiêu Diêu Đan, có thể gia tăng cho ngươi lực lượng bằng 200 năm khổ tu! Lại một cường giả Dạ Ma tộc nói.
Hàn Vũ Liên nhanh ngậm miệng không nói lời nào, ánh mắt lại vô cùng kiên định, không hề có tính toán thương lượng!
Nữ nhân ngốc này đến tột cùng muốn làm gì, lấy thóc trong lửa cũng không phải lấy như vậy à!
Chu Hằng mắng to trong lòng, muốn phủi mông đi qua.
Chiến đấu giữa Ứng Thừa Ân và Tiêu Cửu Hùng cũng ngừng lại, đánh tiếp nữa cũng không có ý nghĩa nào. Ứng Thừa Ân chau mày, nhưng rất nhanh làm ra quyết định, chậm rãi lui ra, bước chân nhìn như rất chậm. Nhưng kỳ thực cực nhanh, trong nháy mắt đã lui về sau trăm dặm.
Hiển nhiên hắn quyết định không tham dự vũng nước đục này.
Cho dù hắn có được pháp khí tuyệt thế Thần Anh Cảnh thì như thế nào, cuối cùng cũng không thể nào là địch với mấy trăm cao thủ cùng giai, nếu hắn còn mạnh mẽ ra mặt, chẳng khác nào là tự tìm đường chết.
Nhận được tu vi suốt đời của Hàn Vũ Liên quả thật có thể để hắn tiến vào Kết Thai Cảnh, nhưng tình huống trước mắt, hắn còn chưa muốn chết.
Chỉ có kẻ đần mới muốn nhấc lên quan hệ với Hàn Vũ Liên vào lúc này.
Ứng Thừa Ân lựa chọn yên lặng theo dõi kỳ biến.
Ông!
Một đạo dao động thần thức bỗng nhiên nổ tung. Người đá bắn tới, tốc độ cực nhanh, trường mâu chỉ thẳng đâm tới Hàn Vũ Liên!
Hàn Vũ Liên trong đầu trống rỗng, bị đạo thần thức này công kích mất đi phản ứng năng lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn trường mâu đâm tới.
Chu Hằng quát lên một tiếng lớn. Thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, trong nháy mắt đã đạt tới cực hạn, ôm lấy nàng bay lên.
– Phốc!
Trường mâu từ lưng phải Hàn Vũ Liên xuyên qua, trên mũi mâu nhỏ ra từng giọt máu.
Cho dù dùng tốc độ của Tấn Vân Lưu Quang Bộ cũng không thể hoàn toàn tránh né được một mâu này, tuy nhiên nếu Chu Hằng không ra tay, Hàn Vũ Liên sẽ trực tiếp bị đâm trúng tim! Nhưng bây giờ nàng cũng chỉ còn lại nửa cái mạng, linh lực cấp bậc Thần Anh Cảnh đủ để cho nàng vạn kiếp bất phục!
Máu tươi cuồng phun. Hàn Vũ Liên vẫn gắt gao nắm chặt Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, nhưng đã không còn lực lượng phá huỷ nó, sinh cơ không ngừng trôi qua.
Chu Hằng chỉ cảm thấy đầu óc nóng lên, có loại cảm thụ nói không nên lời.
Sao lại có nữ nhân ngu xuẩn như vậy?
Không, có lẽ nàng cũng không phải ngu xuẩn, chỉ là không có ai hiểu nàng.
Thân là một Huyền Âm thể, suốt ngày nàng phải lo lắng đề phòng, áp lực như vậy bất luận kẻ nào cũng không thể tưởng tượng nổi! Cự tuyệt tất cả mọi người từ ngàn dặm. Bởi vậy không thể tín nhiệm nổi ai.
Mặc dù nàng là Linh Hải Cảnh, nhưng vẫn không có cảm giác an toàn, chỉ có trở thành Kết Thai Cảnh, mới có thể siêu thoát phàm tục, chân chính nắm giữ vận mạng của mình.
Loại cảm giác bức thiết mãnh liệt này, thậm chí vượt qua tính mạng nàng! Đây là đấu tranh tính mạng.
Chu Hằng tràn ra rung động không rõ, đột nhiên hắn kéo một cái. Rút Hàn Vũ Liên từ trường mâu ra, một tay ôm người, nhanh chóng lui về sau.
– Buông người xuống!
Tất cả lão tổ Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh nhao nhao hét lớn, lực lượng đáng sợ cuốn tới, tạo thành từng quang ảnh như thực chất đuổi theo Chu Hằng. Người đá cũng đuổi sát phía sau, vốn hỗn chiến vì Cửu Dương Sinh Sinh Thảo bây giờ lại liên thủ truy đuổi!
Chu Hằng thôi phát Tấn Vân Lưu Quang Bộ đến mức tận cùng, linh lực điên cuồng vận chuyển, tốc độ cực nhanh khiến thần thức những cường giả tuyệt thế kia cũng theo không kịp! Thần thức không thể phong tỏa, như vậy Vực cũng không thể triển khai, chỉ có thể phóng người đuổi theo.
Nhưng chung quy Chu Hằng không thể kéo dài!
Ở dưới trạng thái cực hạn này, ngay cả một phút hắn cũng không duy trì được.
– Ngu ngốc, mau ném vật kia xuống! Chu Hằng hét lớn, người này đã sắp chết, còn không chịu buông tay!
Trong mắt Hàn Vũ Liên hiện lên vẻ quật cường không cam lòng, vẫn không chịu buông tay!
Nữ nhân đần độn này!
Chu Hằng thật sự tức đến nổ phổi, ngươi không buông tay, hai người bọn họ sẽ xui xẻo!
Mẹ ơi, chỉ còn cách tiến vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!
Nhưng lúc này Chu Hằng ý niệm vừa động, trong tay xuất hiện một tượng hình người.
Lão lừa đảo nói qua, gặp thời điểm nguy hiểm thì bóp nát nó! Hiện tại, đúng là lúc nguy cấp nhất.
Nếu như nó vô dụng, hắn cũng chỉ có thể trốn vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, cho dù lộ bí mật cũng không quản nhiều như vậy, người chết thì cái gì cũng không còn.
– Ba!
Tượng người bị bóp nát!
Đám lão tổ là loại nhân vật nào, sau mấy lần không thể phong tỏa Chu Hằng, từng người đều phóng đi, vây Chu Hằng lại, nhao nhao phát động công kích phạm vi lớn, giam cầm toàn bộ không gian khiến Chu Hằng không thể dịch chuyển không gian.
Vô số đạo công kích ập tới!
– Ông!
Một hình cầu màu đen bỗng nhiên hiện lên trong tay Chu Hằng, tiếp đó bành trướng lên, thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch, tất cả công kích đều đánh lên quả cầu này.
Trên trăm công kích của cường giả Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh đáng sợ đến mức nào, đủ để san phảng núi cao!
Oanh!
Người đá cũng vung trường mâu bay đâm tới, cả người cũng bắn vào trong oanh kích kinh khủng, nhưng với thể chất mạnh mẽ của nó thì hoàn toàn coi như không có gì, mũi mâu vẫn nhắm thẳng đâm tới.
Lực lượng kinh khủng không ngừng trào ra, cường giả Hóa Thần Cảnh không ra, công kích như thế ai có thể chống đỡ nổi?
Qua một hồi lâu, vô số lực lượng rốt cục mới tan hết, bùn đất đầy trời chìm xuống, hiện ra màn đen kia. Thân ảnh người đá cũng hiện ra. Mũi mâu không thể đâm rách màn đen mà mạnh mẽ bị cản lại.
Không bị thương chút nào!
Tại sao có thể như vậy!
Người xem chiến đấu xung quanh, cho dù là cường giả Linh Hải Cảnh cũng không để ý hình tượng há to miệng, hoàn toàn không thể tin nổi vào hai mắt mình.
– Thật là, lão nương bị nhốt lâu như vậy, vất vả lắm mới ra ngoài hít thở không khí nổi, các ngươi lại hoan nghênh lão nương kiểu vậy sao? Một thanh âm quyến rũ động nhân vang lên. Quả cầu màu đen bỗng nhiên tách ra, biến thành hai cái cánh khổng lồ bắn về không trung.
Thình thịch, người đá bị lực lượng kinh khủng đánh bay, rơi vào bùn đất phía xa.
Che phủ bầu trời, che lấp mặt trời!
Mỗi một cái cánh ít nhất dài mười dặm, ngay cả mặt trời cũng bị che lại. Phía dưới là một mảng tối. Mà ở giữa hai cánh là một nữ tử, chiều cao thân thể không giống người thường.
Một nữ nhân có cánh dài đỡ được hơn trăm cường giả oanh kích loạn xạ!
Ma nữ tuyệt thế!
Nàng đạp hư không, hai cánh sau lưng mau chóng co rút lại, biến thành dài ba xích nhẹ nhàng vũ động sau lưng nàng. Dị tộc nhân!
Nữ tử này tràn đầy vẻ đẹp dã tính, nàng cao đến gần 2m, thân thể nở nang mà cân đối, trên người ăn mặc vô cùng bốc lửa, cặp vú căng tròn sung mãn chỉ bó buộc bằng một cái áo ngực nhỏ bó sát, để lộ quá nửa bầu vú tròn trịa trắng tuyết. Hai núm vú như ẩn như hiện đội lên lớp vải mềm, ở cửa là khe ngực sâu thẳm câu nhân.
Bờ eo mảnh mai ôm gọn, càng tô lên bờ mông căng mọng vểnh cao ngạo nghễ, cùng với đùi ngọc thon gọn thẳng dài, mượt mà không tì vết. Nửa thân dưới của nàng tương tự chỉ mặc một cái quần vải bó sát, quần nhỏ vô cùng, chỉ bao bọc đựa phân nửa cặp mông tròn trịa, đũng quần cũng vô cùng bó sát, phác họa ra một khe hẹp thần bí đầy hấp dẫn.
Nhất là đôi chân dài mảnh khảnh kia, da thịt trắng tuyết bọc lên một lớp tất lướt gợi cảm, mang lại cảm giác cuồng dã, khêu gợi đến cực điểm!
Tóc dài màu tím, cánh sau lưng màu đen, giữa mông tròn đầy đặn có một cái đuôi dài một trượng nhẹ nhàng vẫy vẫy. Tổng thể nhìn vào, cho người ta một loại cảm giác nhục dục mê ly, chỉ một ảnh mắt của nàng cũng có thể làm cho vô số kẻ mê mệt quỳ xuống liếm chân!
Đây tột cùng là người gì, thực lực sao lại khủng bố như vậy?
Từ khi Vạn Cổ Đại Đế ngã xuống, thế gian đã không còn cường giả Hóa Thần Cảnh nữa, chẳng lẽ trước mắt này chính là một vị! Nếu không thì, làm sao có thể đỡ được nhiều công kích của cao thủ như vậy?
Nếu là một vị đại năng, kết cục toàn bộ thiên hạ sẽ trở nên long trời lỡ đất!
Người đá nhảy dựng lên, máu đỏ trong mắt lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi. Rất khó tưởng tượng được một khối tượng đá lạnh như băng lại nhân tính hóa như vậy, nó đột nhiên thu hồi trường mâu quay đầu bỏ chạy, dứt khoát mà kiên quyết.
– Tôn giá là ai? Một gã lão tổ Kết Thai Cảnh hỏi.
– Phốc!
Ánh sáng đen nhoáng lên một cái, đỉnh đầu lão tổ Kết Thai Cảnh kia lập tức xuất hiện một đoạn đuôi. Vẻ mặt hắn vẫn rất khó tin, nhưng tinh khí thần toàn thân không ngừng trôi đi, sinh mệnh lực cấp tốc xói mòn.
Đầu đuôi rung lên, lập tức rụt trở về, một lần nữa lay động sau tóc tím nữ nhân.
Thình thịch, lão tổ Kết Thai Cảnh kia từ giữa không trung ngã xuống, sinh cơ hoàn toàn không còn. Mất đi linh lực bảo hộ, máu thịt hắn nhanh chóng bị độc tố ăn mòn, trong nháy mắt biến thành một bộ xương khô màu trắng trong suốt.
Cũng chỉ vì muốn hỏi một câu liền bị mạt sát một cách vô tình!
Nữ nhân này đúng là tâm ngoan thủ lạt!
Nhưng mà ngay cả lão tổ Kết Thai Cảnh cũng bị tiện tay hủy diệt không chút báo trước, ở trước mắt thực lực khủng bố như vậy, ai dám lên tiếng chỉ trích?
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn trường trở nên tĩnh mịch.
– Ồ, màu máu tươi thật xinh đẹp! Không biết bao nhiêu năm ta chưa thấy rồi?
Mỹ nữ dị tộc kia vỗ tay vui thích, yêu kiều cười rộ lên, sau đó quay đầu lại nói với Chu Hằng:
– Chủ nhân thân ái, cần lão nương… giết chết toàn bộ những người này không? Cái đuôi phía sau nhẹ nhàng lắc lắc, tản phát ra một loại phong tình quyến rũ, giống như mời gọi mau mau đến chiếm lấy ta!
Cho dù Chu Hằng vừa tận mắt nhìn thấy cái đuôi này đâm xuyên đầu một gã lão tổ Kết Thai Cảnh, lúc này cũng bị câu ra dục hỏa, thân dưới hừng hực hưng phấn, đũng quần nổi lên một cục lớn. Hắn ngẩn ra, nói:
– Ngươi là ai?
– Ta là người hầu của ngươi, ngươi có thể ra lệnh cho ta làm bất cứ chuyện gì! Mỹ nữ dị tộc phong tình vạn chủng vẫy vẫy đuôi, mông đẹp lững cao, bầu vú được nàng cố ý đẩy lên phía trước, toàn thân phác họa ra đường cong mê người, đôi mắt đẹp chớp chớp, tràn đầy quyến rũ mê hoặc.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều hiện lên vẻ hâm mộ, thậm chí có người không nhịn được, trong đầu nổi lên ý đồ dám tà, tưởng chừng có thể nhìn thấy từng tràng cảnh hương diễm dâm dục, tuy rằng bọn họ còn không biết Chu Hằng là ai.
Chỉ nói đến sự đáng sợ của mỹ nữ dị tộc này đến bực nào, mỗi người đều thấy được, lão tổ Kết Thai Cảnh cũng không thể địch nổi nàng, có cường giả như vậy làm người hầu, ngẫm lại cũng khiến người ta hưng phấn muốn chết.
Hơn nữa, đây còn là mỹ nhân kiều diễm vô song, xinh đẹp tuyện thế như ma nữ, tuy rằng có đuôi dài, còn có cánh, nhưng lại có một phen tư vị khác lạ, chẳng những không làm người ta bài xích, mà còn vô cùng hấp dẫn, không phải sao?
Chu Hằng nhướng mày, nếu tượng người này nghe lời như thế, lão lừa đảo sao không giữ lại cho chính mình dùng? Chẳng những có thể làm tay đấm, lại có thể ấm giường!
Trong đó khẳng định còn có ẩn khúc!
– Ngươi có thể cứu nàng không? Chu Hằng nâng Hàn Vũ Liên lên, nữ nhân này chỉ còn lại nửa cái mạng, nhưng mà tay phải vẫn nắm chặt Cửu Dương Sinh Sinh Thảo không buông, sức mạnh của cỗ cố chấp kia đáng sợ vô cùng.