Phần 276
– Bổn tọa cũng không biết cụ thể là cái gì!
Con lừa đen lắc lắc đầu.
– Không biết ngươi cũng ào ào đi theo ư?
Chu Hằng lộ đầy vẻ khó tin: Trong quá trình con lừa đê tiện này xuất hiện, thiếu chút nữa bồi thường cả tính mạng, thậm chí ngay cả bị hút hết linh lực cũng không biết là vì sao!
– Hừ! Ngươi cho là bổn tọa muốn như vậy ư!
Con lừa đen dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Chu Hằng rồi nói:
– Còn không phải bởi vì Thiên… Hừ! Chuyện của bổn tọa liên quan gì tới ngươi!
– Con lừa ngươi có không ít chuyện bí mật nha!
Con lừa đen quay nhìn trái phải không thèm để ý đến Chu Hằng, rồi gõ gõ bốn vó không biết định làm gì, qua một hồi lâu, nó mới cười ha hả rồi nói:
– Bổn tọa đã làm chút ảnh hưởng trận pháp nơi đây, Cổ lão tặc này phải chậm hơn thời gian quy định thêm 200 năm mới có thể tỉnh lại!
– Hả?
– Trận pháp này của Cổ lão tặc sẽ tự động vận chuyển mười năm sau làm hắn tỉnh lại, tuy nhiên qua bổn tọa sửa chữa, sẽ chậm thêm 200 năm. Đến lúc đó cứ để lão tặc này giương mắt nhìn đi!
Con lừa đen mặt đầy hưng phấn, nói:
– Lư đại gia đã không kịp chờ đợi thật muốn nhìn biểu tình trên mặt hắn ngay!
– Con lừa đê tiện! Ta có từng nói qua ngươi thực nham hiểm hay không?
– Hừ! Đây là bổn tọa ăn miếng trả miếng!
Một người một con lừa vừa nói chuyện, vừa bắt đầu trở lại theo đường cũ, nếu đã vét sạch toàn bộ động phủ, còn lưu lại cũng không có ý nghĩa.
– Không cần đi ra động phủ, nơi này có trận pháp có thể trực tiếp truyền tống ra bên ngoài!
Sau khi rời khỏi dòng suối chìm, con lừa đen dẫn Chu Hằng đi vào một gian nhà đá khác, sau một phen lắc qua lắc lại, ánh sáng trắng cuốn qua bao phủ bọn họ, rồi nhoáng lên một cái, bọn họ đã hiện ra trên vách đá phía ngoài cùng.
– Chu tiểu tử! Sau này bổn tọa sẽ tìm tới ngươi cùng nhau phát tài!
Con lừa đen tung ra bốn vó liền bỏ chạy.
Ở trong bí thất của Cổ Hà Càn, nó vớ được bảo vật nhiều hơn xa so với Chu Hằng, đương nhiên không muốn ở lại lâu, sợ Chu Hằng đòi chia đều bằng nhau. Con lừa này có bản tính quá mức tham lam đối với bảo vật, nên muốn từ trong túi nó lấy ra bảo bối, quả thực chính là muốn cái mạng của nó!
Chu Hằng không khỏi lắc đầu bật cười, thân mình nhoáng một cái đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hắn cũng thu hoạch thật lớn.
Chỉ là linh thạch thượng phẩm đã có gần vạn khối, còn có một đống lớn tài liệu quý báu, tuy rằng không phải pháp khí, nhưng đối với Chu Hằng mà nói, tài liệu còn tốt hơn so với pháp khí!
Bởi vì trong pháp khí có trận pháp, trận pháp sau khi hấp thu linh khí thiên địa sẽ hình thành trận linh, kế thừa ý chí thiên địa, phản kháng cắn nuốt hắn. Nếu gặp phải cấp bậc Linh Hải Cảnh hắn cũng không trấn áp được!
Nhưng tài liệu thì khác, chỉ là tinh hoa kim loại thuần túy, hắn chỉ cần luyện hóa là được.
Hắn cũng không vội chạy trở về, dù sao đã sớm bỏ lỡ chọn lựa của Thượng Thiên Võ Các, trước hãy luyện hóa những tài liệu này.
Vận chuyển năng lực Phệ Kim tộc, hắn bắt đầu điên cuồng cắn nuốt tài liệu trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Dùng mất 4 ngày mới tiêu hóa sạch sẽ những tài liệu trân quý này. Nhưng khiến hắn thất vọng là: Nhiều tài liệu như vậy không ngờ vẫn không có đủ cường độ để thân thể hắn đột phá đến Linh Hải Cảnh!
“Xem ra, Thể tu cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng của ta!”
Chu Hằng thở dài, đi ra ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, chạy trở về hướng Lan Lăng Thành.
Mặc kệ nói như thế nào, chuyến này vẫn là thu hoạch rất lớn, tu vi linh lực của hắn rốt cục nhảy vào Sơn Hà Cảnh. Từ nay về sau bất kỳ võ giả Sơn Hà Cảnh nào, đều có thể trong một cái lật tay trấn áp, mà thể chất cũng được tăng lên rất lớn, mặc dù cách Linh Hải Cảnh còn cách một đoạn.
1 vạn linh thạch thượng phẩm càng vô cùng trân quý, loại vật này cho dù ở Thiên Long Đế triều cũng là thứ hiếm lạ!
Kỳ thật Huyền Càn đại lục cũng không có quặng mỏ linh thạch thượng phẩm thuần túy, mà chỉ có quặng mỏ linh thạch trung phẩm, phẩm chất tương đối khá hơn một chút, ngẫu nhiên có phối hợp một ít linh thạch thượng phẩm, có thể nói là tinh hoa trong linh thạch, vô cùng trân quý!
Đáng tiếc, phần lớn linh thạch thượng phẩm đều bị con lừa đen chộp lấy.
Hắn bước nhanh đi nhanh, tốc độ cực nhanh.
Sau khi đạt tới Sơn Hà Cảnh, mặt đất của nội thế giới hô ứng cùng mặt đất thế giới bên ngoài, một bước chân rơi xuống mặt đất có một lực lượng bắn ngược lại, giúp cho tốc độ của hắn tăng nhiều. Tuy rằng không thể so sánh với vận dụng Tấn Vân Lưu Quang Bộ, nhưng so với Khai Thiên Cảnh thì vẫn nhanh hơn rất nhiều.
Cảnh giới võ đạo càng cao, độ dung hợp với thiên địa tự nhiên càng cao, lấy được lực lượng tặng lại cũng càng lớn.
Vẻn vẹn chỉ ba ngày sau, Chu Hằng về tới Triệu gia.
Vừa về đến, hắn đã không nhịn được, trong quần căng lên một cục thật to. Hiện tại nếu mỗi này không được chơi nữ nhân, Chu Hằng lại cảm thấy toàn thân khó chịu, con cặc nhức nhối.
Chu Hằng đang định trở về thật nhanh, đè Tiêu Họa Thủy ra địt một trận thật đã đời. Nhưng không ngờ là, hắn bắt gặp nàng ở một chỗ rẽ, đúng hơn là Chu Hằng nhìn thấy nàng, mà nàng không nhìn thấy hắn.
Vừa nhìn thấy Tiêu Họa Thủy, Chu Hằng lập tức trợn mắt, toàn thân nóng rực không chịu nổi, dục hỏa hừng hực dấy lên trong lòng hắn. Con cặc vốn đã cương lên thật to trong quần hắn càng cứng rắn hơn.
Chu Hằng nhìn thấy Tiêu Họa Thủy đang nấp sau một hòn giả sơn. Bơi vì Triệu phủ rất lớn, hơn nữa Chu Hằng và Triệu Khả Hân thích yên tĩnh, vì thế xung quanh tiểu viện của mẹ con hắn rất vắng vẻ. Rất hiếm có người qua lại.
Mà lúc này Tiêu Họa Thủy ngồi xổm ở phía sau hòn giả sơn. Nàng quần áo xộc xệch, cặp vú to tròn lộ ra trong không khí, hai núm vú đỏ hồng không ngừng rung rinh.
Một tay Tiêu Họa Thủy bắt lấu bầu vú căng mọng, nhũ phong cao ngất tỏa ra hấp dẫn mê người. Da thịt mềm mại sáng bóng của nàng hiển lên từng mảnh hồng nhuận phơn phớt.
Một tay khác của Tiêu Họa Thủy đưa xuống dưới. Váy của nàng đã sớm tụt ra, khiến cái lồn hồng hào điểm điểm lún phún lông tơ nổi bật lên.
Bàn tay ngọc của Tiêu Họa Thủy nắm một con cặc giả thô dài, không ngừng nhấp vào âm đạo ửng hồng đầy dâm thủy của nàng. Khe lồn hồng hào gợi cảm bị con cặc giả chen ra vô cùng chật chội, dâm thủy chảy nhễu nhệ dưới háng nàng.
Cặp đùi thon dài dạng rộng sang 2 bên, bàn chân nhỏ nhắn đạp vào một gò giả sơn khác, khiến thân thể nàng gập đôi, ở cổ chân còn treo lủng lẳng một cái quần lót mỏng tang.
– A… A… ư… Chu Hằng… a… ngươi mau trở về… Ư… Ưm… ưm a… ngươi mau về đi… ư… Ta… Ta muốn ngươi chơi ta… ư a… nha… Ta muốn được ngươi dùng con cặc thô to địt… Ư… ư… a… ta nhớ cặc ngươi quá… Ư… ta chỉ thèm cặc ngươi thôi… ư… ưm… nam nhân khác quá nhỏ… Ư… a… quá… Quá yếu… a… ta nhớ đại dâm vương ngươi chết mất!
Tiêu Họa Thủy không ngừng rên rỉ nói mớ, hai mắt nàng đê mê nửa mở nửa khép, ngón tay trắng tinh nắm chặt con cặc giả, càng lúc càng mạnh hơn. Bầu vú căng mịn thì rung lắc càng lúc càng dữ dội.
Chu Hằng đầu óc nóng bừng, con cặc không ức chế nổi cương lớn hết mức.
“Tiểu dâm phụ này! Chẳng lẽ nàng không sợ bị người phát hiện sao? Hay là, càng lén lút, nàng càng kích thích?”
Chu Hằng thầm nghĩ, hắn có chút tức giận, nếu người khác phát hiện ra Tiêu Họa Thủy, thật sự không biết sẽ có hậu quả gì.
Trong đầu nghĩ như thế, nhưng Chu Hằng cũng không tự chủ được tụt quần xuống, bàn tay hắn nắm con cặc sóc lên sóc xuống. Nhìn Tiêu Họa Thủy lén lút thủ dâm, khiến hắn kích thích tột độ, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Chu Hằng lửa dục bừng bừng, nào còn chịu nổi, cầm cặc liền muốn trừng phạt Tiêu Họa Thủy 500 hiệp! Nhưng suy nghĩ vừa chuyển, hắn lại nổi lên ý nghĩ xấu xa.
Bên cạnh Chu Hằng lập tức xuất hiện 1 phân thân. Nhưng phân thân này không giống hệt hắn, mà cao hơn nửa cái đầu, khuôn mặt cũng là một người trung niên xa lạ. Con cặc của phân cương cứng như thép, gân guốc nổi lên, hơn nữa mặc dù cũng to lớn, nhưng lại nhỏ hơn bản gốc 1 vòng.
Chu Hằng cười tà ác, hắn lấy 1 bộ quần áo cho phân thân mặc, sau đó nấp kỹ, chỉ lộ ra hai mắt. 1 nửa ý thức Chu Hằng điều khiển 1 phân thân rón rén đến sau lưng Tiêu Họa Thủy, nhưng nàng không hề nhận ra, vẫn say sưa thủ dâm, miệng gọi tên Chu Hằng liên miên.
Phân thân của Chu Hằng lúc này đã có thực lực Ích Địa Cảnh đỉnh phong, chỉ cần hắn đột phá thêm 1 tiểu cảnh giới, là có thể tiến vào Khai Thiên Cảnh. Tiêu Họa Thủy đương nhiên không thể phát hiện ra.