Phần 274
Động phủ của Cổ Hà Càn này xây dựng rất xa hoa, trên đỉnh gắn đầy hạt minh châu lớn bằng cỡ quả trứng gà, tỏa ra ánh sáng dịu dàng, tạo cho người ta một cảm giác phi thường thoải mái, làm cho không gian rộng lớn này cũng không có vẻ âm u.
Một trái cây màu bạc lơ lửng ở giữa không trung, Chu Hằng một động tác chụp lấy, “xoạt” một tiếng, trái cây này lập tức bị linh lực rạch một cái chia đều thành hai nửa.
Chu Hằng cùng con lừa đen đồng thời ra tay, mỗi người đều đánh ra linh lực chụp tới một nửa quả.
– Chu tiểu tử! Bổn tọa muốn lấy phần của ngươi!
Con lừa đen được một nửa quả, nhưng lập tức mở trừng hai mắt, liếc nhìn nửa quả bên Chu Hằng kia.
– Tùy ngươi thôi!
Chu Hằng không có làm gì gọi là tay chân thay đổi linh lực, liền chụp vào một nửa linh quả kia.
– … Bổn tọa thay đổi chủ ý, hay là giữ nguyên nửa này thôi!
Con lừa đen chớp mắt lại đổi ý.
– Con lừa đê tiện! Hai nửa quả là lớn bằng cỡ giống nhau như đúc, ngươi cũng đừng nghĩ chiếm tiện nghi!
Chu Hằng thở dài: Con lừa đê tiện này thật đúng là lòng tham đã đạt tới cảnh giới không tưởng.
– Xì! Bổn tọa là con lừa như vậy sao?
– Ngươi vốn chính là vậy!
Một người một con lừa phân biệt chụp lấy một nửa quả. Con lừa đen lập tức mở ra cái miệng lừa liền nuốt vào, sau đó dùng ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm vào tay Chu Hằng, nói:
– Cũng chưa nếm được là mùi gì! Chu tiểu tử! Cho bổn tọa liếm một chút thử xem!
– Cút!
Chu Hằng tung một cước đá con lừa đen bay ra, sau đó cũng vội vàng nuốt vào nửa quả của mình, miễn cho con lừa đê tiện này chưa từ bỏ ý đồ.
Quả vừa xuống bụng, lập tức hóa thành một dòng chất lỏng lành lạnh chạy thẳng tới dạ dày, sau đó “ầm ầm” khuếch tán, hóa thành vô số hạt nhỏ chảy khắp trong cơ thể hắn.
Đây là kỳ trân thiên địa!
Khởi Phượng Quả phải cần 10 vạn năm mới có thể thành thục, bất kỳ người thiên kiêu võ đạo, yêu thú bá chủ nào cũng không thể đợi tới lúc nó thành thục, đây là cơ duyên, thuần túy là vấn đề vận may.
Đáng tiếc gặp phải Chu Hằng và con lừa đen, hai tên bạo diệt thiên trân này, vốn hoàn toàn không có giác ngộ tạo phúc cho hậu đại, thứ tốt tự nhiên là phải chính mình hưởng dụng.
Tuy rằng còn kém 1 vạn năm hỏa hậu, nhưng dù sao đã chịu thiên địa tẩm bổ lâu dài đến cả 9 vạn năm. Trong đó tự nhiên uẩn dục năng lượng cường đại cùng lĩnh ngộ thiên địa.
Ầm!
Từng đạo lĩnh ngộ nói không rõ hiện lên ở trong đầu Chu Hằng, đó là cảnh tượng của thiên địa diễn biến như trời long đất lở, địa hỏa phun trào, vẫn thạch rơi xuống… những thứ này đều là ký ức của thiên địa bị Khởi Phượng Quả hấp thu từng tí một, lúc này mới đưa ra.
Võ giả tu luyện, chính là hình thành một nội thế giới hoàn chỉnh, một vũ trụ của bản thân, bắt chước thiên địa biến hóa, từ đó bồi dưỡng ra Thần chích của nội thế giới, leo lên thành tiên!
Bởi vậy, thiên địa tang thương, biến hóa khôn cùng này đối với mỗi người mà nói đều là truyền lại lĩnh ngộ vô cùng trân quý!
Đáng tiếc, những lĩnh ngộ này đối với Chu Hằng có được Lăng Thiên Cửu Thức mà nói, hoàn toàn không đáng nhắc tới, cũng giống như ở trước mặt một vị học sĩ niệm Tam Tự Kinh, hoàn toàn là múa búa trước cửa Lỗ Ban!
Tuy nhiên trân quý là: Trong quả Khởi Phượng Thảo cũng tích chứa năng lượng cực kỳ cường đại!
Tích lũy cả 9 vạn năm đấy!
Chu Hằng ngồi xếp bằng, linh lực trong nội thế giới tràn đầy, tu vi đang kế tiếp kéo lên.
Linh quả chính là linh quả! Tuy rằng thiếu 1 vạn năm uẩn dục cuối cùng, không thể phát huy ngay cả một nửa công hiệu, mà lại chỉ có một nửa phân lượng, nhưng đối với Chu Hằng trước mắt chỉ đạt tới Khai Thiên Cảnh, như vậy là đủ rồi.
Loại linh quả thiên địa này diệu dụng ở chỗ, sinh thành linh quả chính là lực lượng tự nhiên thuần túy nhất, gần như không cần luyện hóa đều trực tiếp tích lũy ở trong không gian đan điền.
Khai Thiên nhị trọng thiên đỉnh phong!
Chu Hằng thân thể run rẩy, trong Lăng Thiên Cửu Thức múa động, nội thế giới lại lần nữa được sáng lập, từ trong cơ thể hắn không ngừng phát ra tiếng sấm, bên ngoài thân không ngừng cuộn trào hào quang màu vàng óng, sau đó lại biến thành ngọn lửa màu tím, thành nước chảy màu xanh.
Không đến ba giờ sau, hắn mở ra hai mắt: Lập tức hiện lên hai luồng thần quang dọa người, ngay sau đó lại thu vào trong, hắn tiếp tục nhắm hai mắt lại.
Khai Thiên tam trọng thiên!
Mà lực lượng của quả Khởi Phượng Thảo vẫn còn nhiều chưa dùng hết, lực lượng còn đang cuồn cuộn không ngừng chuyển hóa thành tu vi linh lực cho bản thân hắn.
Thật sự là linh quả siêu cấp mà!
Nếu như thu được 17, 18 trái, hắn có thể một hơi đột phá tới Kết Thai Cảnh!
Thời gian trôi qua, vật đổi sao dời.
Khai Thiên tam trọng thiên trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong!
Bỗng nhiên Chu Hằng ngừng lại, hắn lại gặp bình cảnh, không đột phá thì không thể tăng lên thêm một tia tu vi linh lực nào.
Đột phá Sơn Hà Cảnh!
Toàn bộ tâm thần của hắn đắm chìm trong không gian đan điền. Muốn đột phá đại cảnh giới cần phải lĩnh ngộ, đây là biến hóa của tâm linh, diễn hóa của thần thức, chỉ có lĩnh ngộ về đại đạo thiên địa mới có tăng lên tính đột phá, mới có thể hoàn thành.
Đối với Chu Hằng điều này hoàn toàn là đơn giản nhất.
Trước tụ tập linh khí, tiếp đó Sơ Phân hỗn độn, sau đó là Ích Địa Khai Thiên, tạo thành một thế giới vô cùng đơn sơ. Tới đây, toàn bộ nội thế giới coi như đã bước đầu tạo thành, kế tiếp chính là hoàn thiện thế giới này.
Đắp nặn núi sông!
Tâm thần của Chu Hằng xuyên qua thiên hoang viễn cổ. Thông qua trong Lăng Thiên Cửu Thức, thậm chí hắn thấy được toàn bộ vũ trụ sinh thành, phát triển, hủy diệt… như vậy chỉ là sáng tạo một cái tinh cầu lại tính là gì?
Cả người hắn trở nên băng lạnh như sắt, không còn phát ra một tia sinh khí, thần thức, bao gồm sinh mệnh lực, toàn bộ tụ tập ở trong thế giới đan điền.
Ầm ầm!
Nội thế giới của hắn đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cả vùng đất hoang vắng, từng ngọn núi cao đột ngột từ mặt đất mọc lên, từng liệt cốc trong nháy mắt hình thành, xuất hiện từng dòng sông lớn uốn khúc, cao nguyên, thung lũng, hồ nước, dòng suối… không ngừng diễn biến.
Cùng với quá trình này, là toàn bộ thế giới đan điền của hắn mở rộng, gấp 10 lần, 20 lần, 50 lần…
Nói đúng ra, từ Khai Thiên đến Sơn Hà Cảnh, thế giới đan điền của võ giả có thể mở rộng đến mức tối đa 200 lần, không gian đan điền mỗi lần mở rộng nhiều gấp đôi đều là vô cùng kinh khủng.
Có thể đạt tới độ cao Sơn Hà Cảnh này, kỳ thật mỗi người đều có thể xưng là thiên tài, nhưng đồng dạng là thiên tài cũng có chênh lệch như trời và đất.
Theo Triệu Đoạt Thiên nói, hắn từ Khai Thiên đến Sơn Hà, không gian đan điền đã tăng lớn gấp 253 lần! Mà theo hắn phỏng chừng, Ứng Thừa Ân hẳn là chừng hơn 240 lần. Mỗi lần đột phá đều có chút khác biệt, bởi vậy đồng dạng là Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong, Triệu Đoạt Thiên tự tin lực lượng của hắn có thể thắng hơn Ứng Thừa Ân một bậc!
Mà Chu Hằng, không gian đan điền của hắn tăng lên tròn 300 lần!
Nên biết rằng không gian đan điền của hắn vốn đã lớn hơn gấp 160 lần so với Khai Thiên Cảnh thông thường, nếu dựa trên cơ sở mở rộng gấp 300 lần này, thì phải gian nan biết bao?
Nhưng Chu Hằng làm được rồi!
Lăng Thiên Cửu Thức, khai thiên lập địa, có thể chém ra một cái thế giới!
Sơn Hà Cảnh!
Ầm!
Linh lực thiên địa điên cuồng chen nhau ập tới, giống như đàn ngựa khát nước suối tiến vào trong cơ thể hắn, củng cố cảnh giới của hắn.
Nội thế giới của hắn, bầu trời bao la bát ngát. Cả vùng đất thì lại xuất hiện gập ghềnh phập phồng, núi cao tuyệt cốc, núi non trùng trùng điệp điệp, hồ lớn dòng sông… mặc dù không có một chút gì màu xanh biếc, nhưng so với một mảng thế giới bằng phẳng trước đây, dù sao cũng đã có thêm vài phần biến hóa.
Cho dù là đất hoang, cũng có một loại tinh thần phấn chấn phá kén sống lại.
Đợi hình thành Linh Hải là có thể ở trung tâm mặt đất hình thành Thần chích, từ đó sáng tạo ra một sinh linh thứ nhất của toàn bộ nội thế giới.
Sau nửa giờ, linh lực mới đình chỉ điên cuồng tràn tới, Chu Hằng mở ra hai mắt, khẽ rung lên cánh tay phải, “Ầm” lực lượng cực kỳ cường đại, đất rung núi lở.
Tu vi linh lực của hắn, rốt cục tăng lên tới trình tự Sơn Hà Cảnh!
Dưới so sánh, lực lượng cơ thể lập tức có vẻ vô cùng nhỏ bé!
Nguyên vốn Chu Hằng phỏng chừng lực lượng cơ thể của mình có thể chiếm tỉ lệ được một phần mười, nhưng mỗi lần hắn đột phá đại cảnh giới, mức độ mở rộng đan điền đều phải vượt hơn xa người bình thường, bởi vậy man lực chiếm tỉ lệ tự nhiên càng ngày càng thấp.
Quả nhiên, lực lượng dễ dàng lấy được tuyệt đối là không mạnh!
Cảnh giới linh lực tăng lên quá chậm, nhưng lực lượng cơ thể tăng lên lại rất đơn giản: Chỉ cần luyện hóa một lượng lớn kim loại là được! Cái này không cần bất kỳ lĩnh ngộ đại đạo thiên địa gì, dù là người ngu xuẩn cũng có thể tu luyện cho cường độ, lực lượng thân thể đạt tới cấp bậc Hóa Thần Cảnh!
Nếu người như vậy đều có thể quét ngang tứ hợp bát hoang, vậy trên đời này còn có người nguyện ý tu luyện linh lực nữa sao?
Chu Hằng ngầm thích ứng với lực lượng của Sơn Hà Cảnh, có một chút lĩnh ngộ đặc thù.
Hắn và cả khu vực bên trong đều có một loại liên hệ không hiểu, dường như mặt đất của nội thế giới dẫn tới cộng minh, huyết mạch Thanh Long, Xích Kim, Tử Hỏa đồng thời kích hoạt, tạo thành đủ loại biến hóa trên thân thể của hắn.
– Ồ! Chu tiểu tử! Huyết mạch ngọn lửa của ngươi kia ta luôn cảm thấy đã từng gặp ở đâu đó, chỉ là không quá giống!
Con lừa đen uốn éo cái mông đi tới, trên thân tản ra khí tức vô cùng cường đại.
Linh Hải Cảnh!
Chu Hằng trợn mắt rõ to, nói:
– Con lừa! Tu vi của ngươi tăng lên không ngờ tốc độ còn nhanh hơn so với ta!
– Đó là tự nhiên! Bổn tọa vốn chính là tu vi Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong, nếu không phải bị tấm bia đá cổ quái kia hút đi tu vi suốt đời, thì đâu đến nông nỗi luân lạc tới làm bạn với tên tiểu tử thúi ngươi này!
Con lừa đen sỉ ngẩng cao đầu lừa khí phách nói.
Chu Hằng ngược lại có phần tin tưởng, dù sao đột phá đại cảnh giới là cần lĩnh ngộ, cũng không phải mỗi người đều có được Lăng Thiên Cửu Thức!
Nếu con lừa đen trước kia chính là Linh Hải Cảnh, như vậy nó đột phá đại cảnh giới cũng chỉ cần tích lũy lực lượng, tiết kiệm được quá trình phiền toái nhất là lĩnh ngộ đại đạo này, nên dĩ nhiên tốc độ phải nhanh rồi.
– Nói vậy, con lừa ngươi cũng biết lai lịch của bia đá kia chứ?
– Nếu bổn tọa biết, khẳng định đã tưới nước tiểu ngâm nóng trên thân tấm bia đá hỗn đản kia rồi, cũng dám lừa gạt Lư đại gia như thế!
Con lừa đen lập tức nổi trận lôi đình:
– Không gian đan điền của bổn tọa đều bị hút đến sụp đổ, nếu không nhờ bổn tọa còn có mấy phần bản lĩnh bảo mệnh, đã trực tiếp bị hút thành con lừa khô rồi!
Ngẫm lại cũng đúng! Nếu ai từ Linh Hải Cảnh bị trực tiếp hút thành Luyện Thể Cảnh, thì nổi điên này đều là chút việc nhỏ!
Chu Hằng lại không mảy may tỏ vẻ đồng tình, cười to nói:
– Nhất định là con lừa đê tiện ngươi làm quá nhiều chuyện xấu, nên mới gặp báo ứng!
– Gâu… Bổn tọa cắn chết ngươi!
– Con lừa đê tiện, ngâm miệng! Ngậm miệng! Ngươi cũng không phải chó, như thế nào luôn học theo chó cắn người!
– Bổn tọa thích thế! Gâu! Gâu! Gâu!