Phần 268
– Thứ cho ta khó có thể nghe lời!
Chu Hằng kéo quần lên, lắc đầu, thân là một võ giả, hắn không thể nào có ý niệm phó thác tính mạng cho người khác ở trong đầu, cho dù người đó là cô cô của Hàn Diệc Dao.
– Hừ, quả nhiên dụng ý bất lương!
Sát khí của Hàn Vũ Liên hiển lộ, nếu không phải có mang âm mưu, vì sao không để cho nàng bắt lại? Nàng là tu vi Linh Hải Cảnh, muốn giết người, đả thương người chỉ ở trong nháy mắt, chẳng lẽ cần lừa gạt Chu Hằng thúc thủ chịu trói?
Đã như vậy, nàng càng không thể bỏ qua cho Chu Hằng!
Nàng động thủ lần nữa, chụp tới Chu Hằng, linh lực mở ra, cuồn cuộn mãnh liệt.
Thân hình Chu Hằng lưu chuyển, tiến thối tự nhiên khi công kích của Hàn Vũ Liên đến. Bất quá đây cuối cùng không phải là cách giải quyết, Tấn Vân Lưu Quang Bộ cực kỳ hao tổn linh lực, không có khả năng duy trì để hắn vận chuyển không ngừng.
Võ giả nói chuyện với nhau, tự nhiên là lấy thực lực nói chuyện!
Đối phương không tin mình, đơn giản là thực lực đưa ra cho hắn thấy không đủ mà thôi.
Vậy thì đánh một trận!
Chu Hằng quát lên một tiếng lớn, đánh ra một quyền mênh mông cuồn cuộn.
Đơn giản, trực tiếp, nắm đấm phá vỡ không khí, toàn bộ nắm đấm cũng biến thành màu hoàng kim.
Hiện tại thể chất Phệ Kim tộc của hắn coi như là hơi có chút thành tựu, toàn lực vận chuyển sẽ tự có một cỗ năng lượng phát tán ra ngoài, giống như vận chuyển Xích Kim huyết mạch, toàn bộ nắm đấm có thể nói là không có gì kiên cố mà không phá nổi.
Hàn Vũ Liên há lại sẽ sợ Chu Hằng, một quyền này tự nhiên là đón đỡ không tránh.
Bành!
Dưới oanh kích mạnh mẽ, Chu Hằng nhất thời bị đánh bay ra ngoài, ánh sáng hoàng kim toàn thân mãnh liệt phát ra, giống như làm bằng kim loại, lưu chuyển tạo ra khí tức thần thánh tôn quý.
– Ừm?
Đôi mắt đẹp của Hàn Vũ Liên mở to, lộ ra vẻ khiếp sợ mãnh liệt.
Thể chất của người nam nhân này quá cường đại!
Lúc trước nàng vừa lúc ở Hàn gia, được chứng kiến lực phá hoại đáng sợ của Chu Hằng, nhưng thấy qua là một chuyện, tự mình thể nghiệm thì lại là một chuyện khác!
Trên đời thậm chí có Thể tu cường đại như thế!
Cũng khó tránh khỏi nàng vô cùng khiếp sợ, bởi vì cho dù là Thể tu cũng chỉ là cậy mạnh kinh người, nhưng thể chất tuyệt đối không thể mạnh mẽ đến loại trình độ này.
– Tiền bối, dừng tay được chứ?
Chu Hằng bình thản nói, hắn có thể lý giải sự cẩn thận của Hàn Vũ Liên. Ban đầu nàng không tiếc tự hủy dung mạo, như thế nào lại dễ dàng tin tưởng người khác.
– Bất quá không có cậy mạnh!
Hàn Vũ Liên đánh giá, không đếm xỉa tới thể chất có lực phòng ngự đáng sợ kia của Chu Hằng.
Chu Hằng cười ha ha, hai đấm rung lên, oanh một tiếng, trên nắm tay bốc cháy lên hai luồng ngọn lửa màu tím, nói:
– Vậy thì đánh tiếp.
Ánh mắt Hàn Vũ Liên không khỏi căng thẳng, bản năng của nàng cảm ứng được tử hỏa này cũng có sinh ra năng lực uy hiếp đối với nàng.
Người nam nhân này thật đúng là sâu không lường được!
Nàng biết nắm đấm của như hoàng kim kia là Xích Kim huyết mạch của Triệu gia. Bởi vì yêu nghiệt Triệu Đoạt Thiên, đại danh của Xích Kim huyết mạch ở giữa các võ giả thượng tầng của Lãng Nguyệt Quốc có thể nói là không người nào không biết.
Nhưng tử hỏa này là huyết mạch gì?
Tuyệt không thể nào là võ kỹ, bởi vì cho dù là võ kỹ Thiên cấp thượng phẩm cũng không thể có uy lực kinh khủng như thế!
Chỉ có huyết mạch lực mới có thể đột phá hạn chế của cảnh giới, phát huy ra chiến lực vô cùng vô tận, nhưng, đến tột cùng là huyết mạch lực gì mới có thể phát huy ra uy lực kinh khủng như thế? Vượt qua một hai tiểu cảnh giới cũng là cực kỳ không được, huống chi là hai đại cảnh giới!
– Ngươi chỉ muốn biết nơi hạ lạc của Dao Dao?
Hàn Vũ Liên mở miệng nói.
– Không sai!
Hàn Vũ Liên dừng một hồi, nói:
– Nàng có thể ở Hoàng Nha Thôn, ở phía đông Phong Vân Thành!
– Đa tạ tiền bối!
Chu Hằng ôm quyền hành lễ, mặc dù không biết tại sao đối phương đột nhiên thông suốt, nhưng cái này không liên quan chuyện của hắn, chỉ cần có thể tìm được Hàn Diệc Dao là được.
– Tại hạ cáo từ!
Hắn xoay người trở lui, cũng không có đi Vũ Hoa Thành, mà là trực tiếp đi Phong Vân Thành.
Đưa mắt nhìn Chu Hằng rời đi, Hàn Vũ Liên rất nhanh cũng bắn người dựng lên, mục đích đồng dạng là Phong Vân Thành.
Nếu như Chu Hằng vô tình đến gần chính mình, như vậy khả năng hắn muốn bỏ thuốc vô cùng nhỏ, nhưng có thể loại bỏ sự bất lợi hắn muốn làm đối với mình. Bất quá chuyện này liên quan đến Hàn Diệc Dao, nàng tuyệt đối không thể coi nhẹ, nhất định phải biết chân tướng sự tình.
Địa điểm là nàng định. Lấy cước trình của nàng tất nhiên mau hơn rất nhiều so sánh với Chu Hằng, không cần lo lắng Chu Hằng sẽ bố trí bẫy rập.
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: https://tuoinung.run/2024/05/truyen-sex-hanh-trinh-chich-dao.html
Phong Vân Thành là một cái thành nhỏ, cách Vũ Hoa Thành mấy vạn dặm, dĩ nhiên điểm này khoảng cách căn bản không tính là gì đối với Chu Hằng, chỉ có ba ngày sau đó hắn đã đến nơi này, sau khi hỏi thăm, hắn liền tìm tới Hoàng Nha Thôn.
Hắn tìm tòi từng gian thôn xá. Lấy thực lực của hắn tự nhiên không có người có thể phát hiện, rất nhanh đã tìm tòi tổng cộng hơn ba trăm người trong thôn một lần.
Hàn Diệc Dao không ở nơi này.
Chu Hằng hỏi thăm một chút, trước kia nơi này quả thật có một cô nương dung mạo tương tự Hàn Diệc Dao ở qua, nhưng đã thật lâu không có trở lại.
Hắn không hết hy vọng. Lại ở nơi này mười ngày, nhưng thủy chung không có phát hiện Hàn Diệc Dao đến, xem ra, nữ nhân này cũng không định ở nơi này, dù sao nơi này đã từng lưu lại dấu vết của nàng, dễ dàng bị dò thăm.
Người muốn biến mất thật ra thì rất dễ dàng, ẩn tính dấu diếm tên tùy tiện trốn một góc nào đó, lấy lực lượng của một người sao có thể tìm được?
Nếu như phát động lực lượng của Triệu gia đi tìm, vậy khả năng tìm được người tất nhiên tăng nhiều, nhưng gióng trống khua chiêng như thế sẽ kinh động Ứng gia. Mặc dù Chu Hằng không sợ hãi hai tôn Đại Phật kia của Ứng gia, nhưng không sợ cùng có thể đối kháng là hai chuyện khác nhau.
Bỗng nhiên gây chuyện coi là dũng cảm sao?
Ứng gia sẽ không nuốt trôi cục tức này?
Hơn nữa, Chu Hằng bây giờ không phải là một người, gặp phải nguy hiểm trốn vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp sẽ xong việc. Triệu gia, có thân nhân của hắn, còn có bằng hữu!
Chán ghét Triệu Đoạt Thiên là một chuyện, nhưng hắn tuyệt đối không thể vì vậy mà giận chó đánh mèo cả Triệu gia.
Chuyện riêng của hắn không nên để Triệu gia liên lụy vào.
Cuối cùng liếc nhìn Hoàng Nha Thôn, Chu Hằng mơ hồ cảm thấy có loại cảm giác bị người dòm ngó, nhưng nghĩ đến hẳn là Hàn Vũ Liên, hắn cũng không có để ở trong lòng, thân hình bắn lên, quay lại Lan Lăng Thành.
Nửa tháng sau, hắn trở lại Triệu gia.
Lần này hắn cũng không có mang theo Tiêu Họa Thủy chúng nữ đồng hành, sớm đã có thói quen các nàng ở bên người, hơn một tháng này không địt các nàng, không được nghe thanh âm rên rỉ dưới cặc của các nàng, thật đúng là rất không có quen. Còn cả mẫu thân và Mai Di Hương nữa, Chu Hằng mới chơi hai nàng chưa lâu, còn chưa đã đời.