Phần 216
Một chỗ đầm lầy Dã Hỏa, một đôi thanh niên nam nữ đang bước chậm mà đi, tuy rằng đây là hiểm địa tuyệt đối, nhưng bọn họ lại như là lững thững đi dạo trong sân nhà, có vẻ vô cùng ung dung.
Đây không chỉ là tâm tính nhẹ nhàng, mà là bọn hắn quả thật có được thực lực như vậy, nhất là thanh niên kia, tuy rằng nhìn qua trẻ tuổi đến đáng sợ. Nhưng khí thế lại vô cùng khủng bố, ngay cả yêu thú Linh Hải Cảnh đều nhượng bộ lui binh!
Dường như nam nhân trẻ tuổi này là một pho tượng thần, ngay cả tới gần đều là một loại khinh nhờn.
Khiến người ta đố kỵ chính là, nam tử này còn vô cùng anh tuấn, mang trên mặt nụ cười ấm áp. Cao lớn, anh tuấn, thực lực sâu không lường được, có được hết thảy điều kiện khiến mỹ nữ ái mộ.
Mà ở bên người của hắn, nàng kia cũng đồng dạng xuất sắc, gương mặt xinh đẹp tươi đẹp như ánh trăng, dáng người thon dài, vô cùng ngạo nhân, cổ trắng cao cao, bầu ngực màu mỡ nhô lên, eo nhỏ như vẽ, đùi đẹp thon dài, cặp mông vểnh lên, tóc đen như mây bóng bẩy.
Luận dung mạo, nàng còn hơn Tiêu Họa Thủy, An Ngọc Mị một đoạn, giống như cửu thiên tiên tử hạ phàm, khí chất tươi đẹp giống như diễm dương, khiến người ta không dám nhìn thẳng. Dường như thế sẽ tiết độc nàng.
Thực lực của hai người đều vô cùng cường đại, một cái cất bước chính là khoảng cách trên trăm trượng, tốc độ như vậy cho dù cường giả Khai Thiên Cảnh chỉ có thể trố mắt nhìn theo.
Nếu Chu Hằng biết thân phận của hai người, đặc biệt nam tử giống như Thái Dương Thần, khẳng định sẽ rất giật mình.
Bởi vì, nam tử này chính là thiên tài nghịch thiên Ứng gia Ứng Thừa Ân, sủng nhi của trời. Xuất môn có thể nhặt được tuyệt thế công pháp, pháp khí.
Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong, khoảng cách Kết Thai Cảnh chỉ có một bước xa, chỉ cần hình thành Thần chích ở trong người có thể một bước lên trời, trở thành nửa bước tiên nhân chân chính ngự trị trên chúng sinh!
Nữ nhân đẹp như Thiên Tiên là hôn thê, tên là Hàn Diệc Dao, tuy rằng xuất thân không thể đánh đồng cùng Ứng Thừa Ân, nhưng đồng dạng không đơn giản, hơn nữa tư chất bản thân cũng vô cùng xuất sắc, tu vi Sơn Hà nhất trọng thiên đủ để ngạo thị thế hệ trẻ!
Không sánh bằng Ứng Thừa Ân rất bình thường, đó là thiên tài ngàn vạn năm mới có thể ra một cái. Thiên tài chân chính!
– Diệc Dao, tiểu huynh có một loại trực giác, món pháp khí tuyệt thế đó ở trong vòng phương viên trăm dặm!
Ứng Thừa Ân lên tiếng nói, thanh âm trong sáng, nhưng đều có một cỗ khí thế khiến người ta cảm phục.
Lời này nếu để cho người khác nghe được. Tuyệt đối sẽ hộc máu!
Người nào a, dựa trực giác có thể cảm ứng được bảo vật, để cho người khác sống thế nào?
– Ân!
Hàn Diệc Dao nhẹ nhàng gật đầu, áo trắng thanh lịch, không dính một tia bụi bậm, thanh lệ cao quý.
Ứng Thừa Ân đang muốn tiếp tục nói chuyện, lại ngẩn mặt ra, lấy ra một khối ngọc thạch từ trong lòng, làm tai nghe.
Đây là Truyền Âm Thạch, bên trong có bố trí trận pháp, có thể kết nối với mẫu trận ngoài vạn lý mà truyền tống. Loại vật này vô cùng trân quý, ít nhất thế lực phải có lão tổ Kết Thai Cảnh mới có thể có được.
Hắn nghỉ chân mà đứng, Hàn Diệc Dao cũng ngừng lại, im lặng, gió nhẹ nhộn nhạo, cuốn lên tay áo của nàng, để cho nàng có vẻ thánh khiết xinh đẹp.
Một lát sau, Ứng Thừa Ân thu hồi Truyền Âm Thạch, lộ ra vẻ áy náy với Hàn Diệc Dao, nói:
– Gia tộc xảy ra chút ngoài ý muốn, tiểu huynh nhất thiết phải tự mình về xử lý! Diệc Dao, hay là ngươi theo ta trở về đi!
– Pháp khí tuyệt thế đang ở trước mắt, Diệc Dao muốn thử thời vận, Ứng huynh đi không sao, Diệc Dao có năng lực tự vệ!
Hàn Diệc Dao trong sáng nói.
Võ giả muốn đặt lên đỉnh phong, nhất định phải có chính kiến của mình, nhận định không thể buông tha, nếu không cứ dao động làm sao có thể dũng cảm tiến tới, đột phá cảnh giới khi tâm ma tầng tầng lớp lớp, đã sớm hỏng mất!
– Được rồi!
Ứng Thừa Ân gật gật đầu, dịu dàng nói:
– Diệc Dao cẩn thận một chút!
– Diệc Dao sẽ!
Ứng Thừa Ân lại áy náy cười, sau đó chân bắn ra, rồi đột nhiên phát lực, thân hình vừa mới bắn lên đã xuất hiện ở ngoài vài dặm, tốc độ thật nhanh!
Nếu Chu Hằng thấy một màn như vậy tất nhiên sẽ vô cùng kinh ngạc, bởi vì lúc này tốc độ Ứng Thừa Ân đã đạt đến trình độ hắn toàn lực thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, mà hắn chỉ có thể vận chuyển ngắn ngủi 10 phút mà thôi!
Ứng Thừa Ân cao hơn hắn hai cái đại cảnh giới là đúng, nhưng Linh Hải Cảnh thông thường tuyệt đối không thể đạt tới tốc độ như vậy, nhất định là hắn tu luyện một môn thân pháp thượng thừa, lúc này mới có thể như thế!
Được trời cưng, Ứng Thừa Ân tuyệt không thiếu bất kỳ công pháp, võ kỹ, thân pháp cao minh!
Hàn Diệc Dao nhìn Ứng Thừa Ân rời đi, khe khẽ thở dài.
Nàng cũng không hài lòng hôn sự cùng Ứng Thừa Ân, ngược lại không phải nói Ứng Thừa Ân không xứng với nàng, mà là nàng có chút bí mật, tuyệt không muốn kết làm quyến lữ cùng bất luận kẻ nào, cũng không phải nhằm vào Ứng Thừa Ân.
Nhưng nàng không cãi được ý chí của gia tộc, bởi vậy lần này nàng phải đến tìm pháp khí tuyệt thế, nếu có thể nhận được cái pháp khí này nhận chủ, nàng có được tư cách nói Không đối với gia tộc!
Nàng tuyệt không gả cho bất kỳ nam nhân nào, vậy coi như là chết!
– Ngay tại trong vòng phương viên trăm dặm!
Hàn Diệc Dao nói ở trong lòng. Nàng tuyệt đối tin tưởng trực giác Ứng Thừa Ân, người này được trời xanh cưng chiều, dù đang ngồi không nhúc nhích còn có bảo vật đưa tới cửa, nếu hắn khẳng định có bảo vật ở trong vòng phương viên trăm dặm vậy nhất định có!
Tuy nhiên, khoảng cách trăm dặm đối với cường giả Sơn Hà Cảnh mà nói tuy rằng không bao lâu có thể qua lại, nhưng phải tìm tòi một tấc đất vẫn là một cái khu vực cực kỳ lớn, cũng không phải có thể hoàn thành trong khoảng thời gian ngắn.
Từ từ sẽ đến!
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: https://tuoinung.run/2024/05/truyen-sex-hanh-trinh-chich-dao.html
Sau khi Chu Hằng rời khỏi Triệu Hàn Vũ, vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp một chuyến, đưa một quả Cửu Nguyệt Phong Quả cho Tiêu Họa Thủy, về phần một quả khác hắn phải lưu cho phụ thân, Lan Phi? Nhìn đã thấy phiền!
Lan Phi nào dám tức giận, chỉ có thể dùng ánh mắt tràn ngập hâm mộ nhìn Tiêu Họa Thủy, sau đó thầm mắng thổ phỉ nặng bên này nhẹ bên kia.
Tiêu Họa Thủy đã sớm đạt tới Sơ Phân tam trọng thiên đỉnh phong, chỉ là thiếu thiên địa lĩnh ngộ mới chậm chạp không đột phá. Nếu dựa vào nàng tự thân cố gắng, nàng có thể cần một vài trăm năm mới có thể đột phá, hoặc là thẳng đến hồng nhan lão thệ cũng vẫn như cũ dừng lại ở Sơ Phân Cảnh.
Hiện tại có Cửu Nguyệt Phong Quả, nàng đột phá có khả năng gia tăng rồi một mảng lớn!
Ích Địa cùng Sơ Phân, đây là bất đồng hoàn toàn!
Trước không nói chiến lực chênh lệch, chỉ là Ích Địa Cảnh có thể có thêm thọ nguyên 300 năm cũng đủ để cho bất luận kẻ nào không tiếc giá phải trả theo đuổi!
Tiêu Họa Thủy vừa đạt được Cửu Nguyệt Phong Quả, nội tâm lập tức dâng lên một cỗ cảm giác cảm động sướt mướt. Nàng không nhịn được, thân thể nhảy lên người Chu Hằng.
– Tiểu nam nhân, ta yêu ngươi chết mất!
Tiêu Họa Thủy không khắc chế nổi, mà nàng cũng không muốn khắc chế, hai chân quặp vào hông Chu Hằng, hai tay vòng qua cổ hắn, lồn nàng cực kỳ quen thuộc nuốt chửng con cặc khổng lồ. Eo nhỏ của Tiêu Họa Thủy nhấp nhổm, âm đạo nàng tự động nhấp lên cặc Chu Hằng.
Chu Hằng khí huyết phương cương, hơn nữa tinh lực tràn trề, làm sao có thể nhịn được? Hắn lập tức bắt lấy mông nàng, hông hẩy lên phản công. Tiêu Họa Thủy không những không ngừng mà còn cố gắng phối hợp, eo nhỏ uốn éo tiếp nhận con cặc Chu Hằng.
– Ưm… ưm… ưm… đại dâm ma… mau… mau… A… Ưm… địt ta… ưn… địt chết ta… ư… ư… A… mau địt cái lồn dâm đãng của ta đi! Ư… ư… ưm… A… Ư… ứ… ưm… Ưm… a… ta muốn… ta muốn bị ngươi địt chết… A… Ư… chơi ta… hung hăng chơi ta!
Tiêu Họa Thủy cuồng nhiệt như lửa dâm mỹ kêu rên, môi hồng của nàng không ngừng phát ra thanh âm rên rỉ tục tĩu phóng đãng. Thân thể kiều mị trời trinh quấn lấy Chu Hằng không buông.
Chu Hằng cảm khái hưu vật chính là cự vật, từng tấc thân thể nàng đều mang theo mị hoặc đến tận xương tủy. Hắn không nhịn được véo lên mông Tiêu Họa Thủy một cái.
– Ưm… ư…
Tiêu Họa Thủy lập tức phát ra thanh âm như mèo kêu, kích thích Chu Hằng dục hỏa tăng vọt. Hắn vừa hẩy hông địt nàng, vừa véo mông mềm của nàng.
Tiêu Họa Thủy rên rỉ kiều mỹ, hai tay nàng vùi đầu Chu Hằng vào giữa bầu ngực mềm mại. Chu Hằng cũng khối hợp tận hưởng bộ ngực thơm ngát ngon lành.
Lan Phi nhìn hai người địt nhau mãnh liệt như lửa, cho dù nhìn nhiều thành quen, nàng cũng không nhịn được nằm ngửa ra giường, một tay xoa vú, một tay đưa xuống lồn day day hột le. Từng trận khoải cảm thoải mái như điện giật truyền đến, Lan Phi lập tức phát ra thanh âm rên rỉ thoải mái.
Nàng ngừng bóp vú, đưa tay xuống lồn, ngón tay Lan Phi từ từ tiến vào âm đạo nhỏ hẹp mọng nước, dâm thủy ướt át làm trơn lồn nàng, Lan Phi vừa xoa hột ke, vừa dùng ngón tay ngúng nguẩy trong lồn.
– Ưm… ha… ha… a… ư… Ư… Ưm…
Lan Phi ngửa đầu nhắm hai mắt rên rỉ, nàng theo bản năng tưởng tượng đến con cặc to lớn của Chu Hằng. Con cặc gân guốc, dũng mãnh nện vào lồn nàng, chiếm đóng thân thể nàng…
– Ưm… ưm… ư… To… Ưm… to quá… Ư… a…
Lan Phi cắn môi rên rỉ, trong lồn siết chặt, tử cung co vào, sau đó bắn ra một dòng âm tinh ngọt ngào. Thân thể nàng nhất thời thả lỏng sung sướng.
Chu Hằng địt đến đỏ mắt, con cặc như máy nện nhấp vào lồn Tiêu Họa Thủy như điên, nhúm lông tơ trên mu lồn nàng sớm đã ướt đẫm nhơm nhớp dâm thủy. Tiêu Họa Thủy mới đầu còn mãnh liệt như lửa, nhưng qua một hồi đã bất lực mềm nhũn, toàn thân vô lực bị Chu Hằng địt cho rên rỉ.
Nhưng nàng vẫn không hề xin tha, khắp khuôn mặt là biểu cảm hưởng thụ đê mê, trong lồn bị con cặc Chu Hằng chiếm cứ từng tấc thịt mềm. Lồn nàng giống như có vô số giác hút, mút lấy cặc Chu Hằng, tử cung càng là không ngừng mơn trớn đầu khấc.
Chu Hằng sướng không tả nổi, khoái cảm như thủy triều dâng trào, con cặc hắn càng lúc càng cứng rắn hơn.
Hắn đột nhiên xoay người Tiêu Họa Thủy lại, thả nàng nằm sấp trên người Lan Phi. Hai thân thể thành thục mê người bất giác quấn lấy nhau, hai cặp vú đè ép lên nhau, hai nàng theo thói quen hôn ngấu nghiến đối phương, hình ảnh vô cùng mê người.
Chu Hằng hưng phấn không chịu nổi, con cặc trướng ra một vòng, hông tăng tốc đưa đẩy, nhấp như điên vào âm đạo Tiêu Họa Thủy. Con cặc dũng mãnh nện từng cú lút cán vào lồn nàng.
Tiêu Họa Thủy rốt cuộc không chịu nổi, thân thể gục xuống mềm nhũn, da thịt ửng hồng phủ một lớp mồ hôi thơm ngát. Âm đạo nàng co rút một trận, tử cung liền xuất ra.
Chu Hằng thích nhanh mấy cái, sau đó rút cặc ra, manh theo dâm thủy cắm vào lồn Lan Phi. Con cặc hắn lại hóa thành côn thịt nóng hổi, nện vào lồn nàng như cái máy, khiến thân thể Lan Phi lạo truyền đến từng đợt rung động.
Hai nàng Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi càng hôn càng sâu, lưỡi các nàng quấn lấy nhau, hai tay vòng qua đầu đối phương, mãnh liệt xoa lấy tóc người kia. Lồn các nàng ép cùng một chỗ, một cái lồn bị địt, thì cái còn lại không ngừng ma sát với thân cặc.
Khoái cảm tầng tầng lớp lớp vô tận. 3 người thỏa thích phát tiết mấy ngày nay trống vắng.
Chu Hằng dần dần đến giới hạn, hắn rút cặc ra khỏi lồn Lan Phi, con cặc kẹp giữa hai cái lồn dâm đãng, nhúm lông tơ trên mu lồn Tiêu Họa Thủy liên tục cọ xát thân cặc, kích thích Chu Hằng tăng nhanh tốc độ.
Hắn vung tay tét lên cặp mông đầy đặn của Tiêu Họa Thủy, vang lên từng thanh âm thanh thúy êm tai, sóng mông lớp lớp sôi trào. Chu Hằng càng hưng phấn hơn, hai tay không ngừng hạ xuống mông nàng, khiến cặp mông Tiêu Họa Thủy sưng đỏ lên, nàng không chịu nổi uốn éo bờ mông.
Chu Hằng hơi thở gấp gáp, rốt cuộc đến giới hạn, hắn giữ chặt mông Tiêu Họa Thủy, con cặc tăng tốc nện vào bụng nhỏ hai nàng. Đầu khắc co giật, bắn đầy tinh trùng lên bụng hai nàng, tinh trùng chảy xuống eo nhỏ của Lan Phi.
Chu Hằng ngồi trên giường, thỏa mãn nhìn hai nàng quỳ dưới háng liếm mút con cặc mình. Hai cái miệng nhỏ tranh nhau liếm láp thân cặc, dâm thủy cùng tinh trùng bị các nàng nuốt xuống ngon lành, hai thân thể thành thục phong tình bú cặc, thỏa mãn dục vọng chinh phục trong người Chu Hằng.