Phần 207
Chu Hằng thở dài, có vài người như thế nào cứ khó có thể kết nối như vậy chứ! Thật giống như bẩm sinh ngu ngốc!
Tuy nhiên, giết sạch tất cả người Triệu gia?
Chu Hằng ánh mắt phát lạnh, những người Triệu gia khác không sao cả, nhưng mẫu thân Triệu Khả Hân hắn cũng ở Triệu gia!
Ai dám động tới thân nhân của hắn, đơn giản, hắn liền giết người đó!
– Chết!
Hắn đánh ra một quyền, kình khí hóa thành một quả đấm ngưng thật, đập tới phía Ứng Hỏa Tâm.
Khai Thiên Cảnh đánh với Ích Địa Cảnh, đó là nghiền ép tuyệt đối, huống chi Khai Thiên Cảnh còn là yêu nghiệt nghịch thiên như Chu Hằng này!
Quyền phong lướt qua, cả người Ứng Hỏa Tâm ầm ầm nổ tung ra, chết không toàn thây.
Chu Hằng không để ở trong lòng chút nào, ánh mắt bức thẳng tới hai người Nam Cung Trường Không, bọn họ cũng nên lên đường rồi!
Hai người Nam Cung Trường Không hiện giờ đúng là hối hận không thôi. Khi không lại bố trí hoàng cung vững chắc, kín mít như nêm cối như vậy, làm cho bọn họ muốn chạy trốn đều không trốn được!
Mở ra phòng ngự này cũng đơn giản, nhưng muốn giải trừ lại vô cùng phức tạp, vốn sau khi mở ra không ai nghĩ tới rất nhanh sẽ giải trừ, hay ngầm lưu đường lui cho tên này, nhưng bây giờ ngược lại thì bao vây cả bọn họ!
Chu Hằng ngay cả người của Ứng gia đều dám đánh chém tại đương trường, hai người bọn họ thì tính là gì chứ!
Đáng giận, tiểu tử này như thế nào yêu nghiệt như vậy, mới qua mấy tháng đã từ Ích Địa Cảnh tăng vọt đến Khai Thiên Cảnh!
Hai người thân là cường giả Khai Thiên Cảnh dĩ nhiên không cam lòng khoanh tay chịu chết, ai cũng phải giãy giụa lúc sắp chết. Hai người nhao nhao trợn mắt nhìn Chu Hằng, dường như bị ủy khuất lớn lao.
Các tân khách đều cảm thán trong lòng, từ hôm nay trở đi, giới quyền lực của Hàn Thương Quốc sắp xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, Vương triều thuộc về họ Nam Cung sắp chào giả biệt, thay vào đó là vương giả trẻ tuổi tinh thần phấn chấn, tiền đồ vô hạn này!
– Chu Hằng. Ngươi đừng vội đắc ý, dù sao luôn có người có thể thu thập ngươi!
Nam Cung Trường Không lớn tiếng kêu lên.
– Hừ! Ít nhất không phải các ngươi!
Chu Hằng không có ý nhiều lời nữa, hắn tế ra hắc kiếm.
– Giết!
Hắn dùng toàn lực, Nam Cung Trường Không, Lưu Thanh Huyền đâu có mảy may lực chống cự, chỉ trong nháy mắt liền trở thành vong hồn dưới kiếm.
Trận pháp phòng ngự Cung điện chậm rãi triệt hồi, mọi người lục tục rời đi, nhưng trong lòng đều rung động khó mà ổn định! Đây vốn là thế cục vây giết Chu Hằng, lại trái lại trở thành phần mộ của mấy người Nam Cung Trường Không. Thật đúng là mỉa mai!
Nam Cung Hoành sớm đã run như cầy sấy trốn ở sau long ỉ không dám ló đầu ra. Anh Phi, Vũ Phi thì run rẩy không dám hé một tiếng, ánh mắt hai nàng sợ hãi nhìn về phía Chu Hằng.
Chu Hằng nghĩ đến Nam Cung Hoành luôn luôn làm khó hắn, trong lòng không khỏi cười lạnh. Tay phải hắn kéo một cái, linh lực hóa thành bàn tay bắt lấy Nam Cung Hoành từ sau ghế ra.
– Chu Hằng, Chu thiếu! Xin, xin tha cho ta một mạng!
Nam Cung Hoành vội vàng cầu xin. Ngay cả cường giả Khai Thiên Cảnh còn bị Chu Hằng giết như giết gà, hắn dám phản kháng mới là lạ.
Chu Hằng đang định tiện tay giết đi Nam Cung Hoành, nhưng ánh mắt hắn nhìn đến Anh Phi cùng Vũ Phỉ co mình run rẩy, trong đầu đột nhiên nổi lên một ý. Chu Hằng cười lạnh, hắn dùng linh lực trói Nam Cung Hoành vào long ỉ.
– Ngươi, ngươi muốn làm gì! Á!
– Đừng… Đừng!
Anh Phi cùng Vũ Phi hốt hoảng thét lên. Các nàng bị Chu Hằng phân thân tóm lấy.
Sau khi tiến vào Khai Thiên Cảnh, phân thân của Chu Hằng đã có cảnh giới Sơ Phân. Chu dù không dùng được trong chiến đấu, nhưng để đối phó với đám võ giả từ Sư Phân Cảnh trở xuống thì quá đủ.
4 phân thân chia nhau bắt lấy Anh Phi cùng Vũ Phi. Hai nàng bị phân thân đè xuống đất, váy mỏng dễ dàng bị xé nát, lộ ra hai thân thể trắng trẻo mê người, đường cong lồi lõm gợi cảm.
– Ngươi! Ngươi dám động đến ái phi của ta!
Nam Cung Hoành gân cổ quát lên, Chu Hằng ở trước mặt bao nhiêu người hiếp dâm phi tử hắn sủng ái nhất, rõ ràng là đang nhục mạ hắn. Nam Cung Hoành cố ý để Anh Phi và Vũ Phi ăn mặc hở hang, gần như có cũng như không, ý tưởng cũng không khác gì Chu Hằng.
Đáng tiếc 4 người Ứng Hỏa Tâm vừa lên sàn đã ngã ngựa, khiến thế cục đảo chiều trong chớp mắt.
Chu Hằng nghe được Nam Cung Hoành kêu gào, liền càng đắc ý. 4 phân thân chia ra hiếp 2 nàng Anh Phi, Vũ Phi.
Thân thể hai nàng bị phơi bày ra trước mắt tất cả mọi người, hai cặp vú đồ sộ màu mỡ, vòng eo nhỏ nhắn tinh tế, cặp mông căng mọng vểnh cao, nhất là hai cái lồn sạch sẽ không lông càng hấp dẫn mắt người.
Anh Phi bị một phân thân bế ngửa lên, cặp vú và âm đạo hồng hào của nàng lộ rõ trước mắt đám người. Chu Hằng phân thân còn cố ý xoay người nàng, để tất cả mọi người trong cung điện thấy rõ.
Nam Cung Hoành nhìn muốn nứt mắt, hắn giãy giụa kịch liệt, nhưng làm sao có thể thoát khỏi linh lực của Chu Hằng? Nam Cung Hoành chỉ có thể điên cuồng chửi rủa.
Chu Hằng cười lạnh, lúc gây chuyện với hắn, những người này làm sao không nghĩ đến có ngày hôm nay đi? Muốn gáy chuyện với hắn, tước tiên phải chuẩn bị tâm lý lĩnh hậu quả!
Hai phân thân đèn Vũ Phi quỳ xuống, một người ở phía trước đút con cặc to dài vào miệng nàng nhấp, một người ở phía, dung con cặc khủng bố không kém nện vào lồn nàng. Vũ Phi chỉ cảm thấy đầu óc lâng lâng, trong lồn truyền đến từng trận đau xót và sung sướng.
Hai mắt nàng trợn tròn, nước mắt chảy ra, âm đạo rất nhanh đã ướt nhẹp, bị con cặc Chu Hằng đục vào tận tử cung. Cặc Chu Hằng to gấp đôi Nam Cung Hoành, mỗi cú nhấp của hắn lại vô cùng mạnh mẽ, thân cặc khổng lồ địt từng cú lút cán vào lồn nàng.
Anh Phi nhìn Vũ Phi bị địt đến mắt trợn trắng, trong lòng lập tức hoảng sợ. Con cặc kia mà đút vào lồn nàng, nàng sợ rằng âm đạo sẽ nát mất! Nhưng Anh Phi làm sao có thể phản kháng được Chu Hằng? Hai phân thân một trước một sau chơi nàng y hệt Vũ Phi.
Nam Cung Hoành hai mắt đầy mạch máu nhìn phi tử mình sủng ái nhất bị Chu Hằng địt trước mặt bao nhiêu người, trong đâu điên cuồng chửi rủa Chu Hằng. Nhưng đũng quần hắn lại nổi lên một cục, nhìn phi tử bị hiếp dâm trước mặt nhiều người, vậy mà lại làm hắn cương lên.
Chu Hằng cảm nhận lồn hai nàng Anh Phi cùng Vũ Phi. Bên trong cực bót, dám thủy các nàng lênh láng chảy ra, nhất là Anh Phi, bên trong lồn nàng giống như có 9 khúc, thay nhau ép lấy cặc hắn, mang đến khoái cảm không kém gì Lan Phi.
Hiện tại Chu Hằng càng lúc càng mạnh mẽ, vì vậy hắn cũng không thèm che dấu dục vọng của mình nữa. Dù sao đợi đến lúc hắn đạt đến cảnh giới càng cao, liền không cần nhìn sắc mặt người khác, thíc địt ai thì địt!
Anh Phi và Vũ Phi bị Chu Hằng chơi đến đê mê ngất đi, nhưng 4 phân thân vẫn liên tục nện vào lồn và miệng các nàng. Đám người phía dưới nhìn đến thèm nhỏ dãi.
Có người nhịn không được đè cung nữ ra chơi cho đỡ ghiền. Nhất thời, trong cung điện một mảnh hoan lạc, đâu đâu cũng thấy có người địt nhau.
Nam Cung Hoành rốt cuộc bị tức ngất đi.
Chu Hằng thấy vậy liền mất hứng. Phân thân của hắn nện thêm vài cái vào lồn Anh Phi cùng Vũ Phi liền bắn vào tử cung các nàng.
Tiêu Họa Thủy sớm đã không nhịn được, đang hôn sâu với bản thế của hắn. Chu Hằng cũng không thèm cố kỵ chiếm lấy miệng nàng, lưỡi hai người quấn quýt nhau.
Chu Hằng bế Tiêu Họa Thủy lên, con cặc hắn nhanh chóng đút vào cái lồn ẩm ướt dâm đãng của nàng. Hai chân Tiêu Họa Thủy quặp hông Chu Hằng, hai người nghênh ngang vừa địt vừa rời đi.
Hắn không giết Nam Cung Hoành, mà để Nam Cung Hoành sống tiếp. Sau ngày hôm nay, toàn bộ Hàn Thương Quốc sẽ biết được hoàng đế của bọn họ bị cắm sừng ngay trước mặt hàng trăm người.
Nam Cung Hoành sống tiếp, còn nhục nhã hơn chết đi!