Phần 167
Trong nháy mắt khi kết thúc cắn nuốt, viên châu màu tím này tràn ra, hóa thành vô số hạt một lần nữa, tiến vào toàn thân Chu Hằng, chẳng qua là sắc màu của hạt màu tím lần này càng thâm thúy chân thật hơn.
Chu Hằng biết, đây mới là tinh hoa trong kim loại màu tím, có thể dùng để đề cao cường độ, lực lượng thân thể của hắn.
Phệ Kim tộc nuốt chửng kim loại, ngày qua ngày, cả người cũng sẽ biến thành kim loại, lợi khí không phá được, lực lớn vô cùng. Chu Hằng lại không có hứng thú biến thành một người kim loại, chẳng qua là khống chế những hạt màu tím này dung nhập vào xương cốt hắn.
Hạt màu tím cùng dung, xương cốt của Chu Hằng lập tức xuất hiện biến hóa rõ ràng, mang theo một tầng màu tím nhạt.
Cả quá trình đại khái kéo dài nửa giờ, tất cả hạt màu tím rốt cục toàn bộ bị hắn hấp thu xong, Chu Hằng đứng lên, hai đấm rung lên, nhất thời kích động kình phong, vô cùng bá đạo hùng hậu.
Linh lực của hắn không có tiến thêm, nhưng lực lượng cơ thể cũng là tăng vọt, mặc dù hoàn toàn không thể so sánh với linh lực của Ích Địa Cảnh, nhưng đây cũng chỉ là bởi vì Chu Hằng chỉ có hấp thu một khối kim loại mà thôi.
Hơn nữa, lực lượng cơ thể cùng linh lực là hoàn toàn không xung đột, hoàn toàn có thể liên hiệp để sử dụng ở chung một chỗ.
Trọng yếu hơn vẫn là thân thể trở nên càng thêm mạnh mẽ!
Bởi vì Chu Hằng dung hợp toàn bộ tinh hoa kim loại vào xương cốt, trình độ bền bỉ của da lông máu thịt của hắn không tăng lên, nhưng cường độ xương cốt lại xuất hiện biến hóa rõ ràng, hắn có tự tin mãnh liệt, chính là chọi cứng cùng pháp khí cấp bậc Sơ Phân Cảnh cũng có thể thắng được!
Nhưng dù sao còn không phải là Ích Địa Cảnh!
Xem ra cần cắn nuốt nhiều kim loại một chút, chất lượng không đạt tiêu chuẩn thì dùng số lượng để đền bù!
Đúng rồi! Thiên Bảo Các!
Chu Hằng khẽ mỉm cười, trong Thiên Bảo Các có bán ra số ít pháp khí cảnh giới thấp. Mà số lượng này ở buổi đấu giá sẽ nhiều hơn một chút, dù sao hắn lại không yêu cầu phẩm cấp pháp khí, thập phẩm cũng tốt, thất phẩm cũng được, hắn nhìn trúng chính là tài liệu chế luyện pháp khí.
Cảnh giới pháp khí quyết định bởi tài liệu sử dụng, mà phẩm cấp lại là quyết định bởi trận pháp khắc vào trong đó, một phần tài liệu giao cho hai Chú Khí sư có năng lực bất đồng chế tạo, như vậy một cái có thể là thập phẩm, một cái khác có thể là nhất phẩm!
Chu Hằng không cần nhất phẩm, thập phẩm là được, hắn chẳng qua là muốn tài liệu mà thôi.
Vừa lúc, giết Ứng Băng Phong ba người hắn cũng đánh cướp được không ít linh phiếu, Ứng Băng Phong tài đại khí thô, chẳng những có 50 vạn linh thạch hạ phẩm, thậm chí còn có 1 vạn linh thạch trung phẩm! Lưu Duyệt cùng Nhạc Hổ thì nghẻo hơn nhiều. Nhất là Nhạc Hổ, lúc trước đã bị Chu Hằng đánh cướp một lần, mặc dù chưa nói tới nghèo rớt mồng tơi nhưng cũng không có tốt hơn chỗ nào.
Chu Hằng trở lại tầng dưới chót, mặc dù đã qua gần nửa ngày, nhưng Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi vẫn ngủ rất sâu, lúc trước thật sự bị hắn hành hạ hơi quá a.
Hai nàng thân thể trần truồng, trên người đắp một cái chăn đơn thật mỏng, gần như xuyên thấu. Hai thân thể mê người ửng đỏ ôm lấy nhau, hai cặp vú mềm mại ép cùng một chỗ, cực kỳ mê người.
Cẳng chân thon thả của Tiêu Họa Thủy chen vào giữa hai đùi đẹp của Lan Phi, âm đạo các nàng cọ xát vào nhau, công thêm mún vú như ẩn như hiện, không khác gì đang câu dẫn người khác.
Trong lòng Chu Hằng nhất thời rung động, không khỏi đi tới. Cúi người xuống ngậm chặt môi đỏ mọng của Tiêu Họa Thủy, tham lam mút vào, lưỡi hắn chiếm cứ khoang miệng nàng, hút lầy từng miệng nước miếng thơm ngon.
Ở không gian đặc thù này, Tiêu Họa Thủy rất buông lỏng, vì vậy cho đến khi bị Chu Hằng hôn đến không thở nổi mới tỉnh lại, nàng mở đôi mắt đẹp ra, mềm mại cười một tiếng với Chu Hằng, rồi mới nói:
– Nam nhân tốt của ta, mới vừa rồi ta đã chết vài lần, ngươi cũng thật là lợi hại!
Mỗi tiếng nói cử động của vưu vật này đều mang sự mê hoặc mãnh liệt, trong lòng Chu Hằng nhất thời dâng lên dục hỏa mãnh liệt, hai chân cọ cọ vào nhau, đá giầy rơi xuống, bò lên giường.
– Ngươi đầu Man Ngưu này, còn chưa muốn đủ sao?
Tiêu Họa Thủy trêu chọc Chu Hằng bất quá là động tác theo thói quen, nàng vội vàng chống đỡ Chu Hằng không để cho hắn xâm phạm biên giới.
– Ta thật sự không chịu nổi!
Chu Hằng liếc một cái, chỉ thấy hai mép lồn của nàng sưng đỏ vô cùng, quả thật không chịu nổi chinh phạt nữa, nhưng hỏa khí của hắn vẫn dâng cao, mang theo hỏa khí như vậy ra ngoài không phải sẽ gây chuyện sao? Lúc này tiếp tục hôn hít Tiêu Họa Thủy, con cặc lách vào giữa hai bắp đùi, đầu khấc thô bạo tiến đến.
Một cái khe ẩm ướt bót chặt bị tách ra, con cặc khổng lồ của Chu Hằng cắm vào bên trong. Xúc cảm mềm mại mãnh liệt đánh tới, khiến chủ nhân của cái lồn này run bắn người.
– A!
Lan Phi trừng mắt kinh hô một tiếng, tỉnh lại từ trong giấc mộng, nhưng nàng lập tức dùng hai tay nắm thật chặt chăn mỏng, bởi vì Chu Hằng đã bắt đầu kịch liệt nhấp hông, con cặc to lớn kinh người mỗi lần đều đáng vào sâu trong âm đạo nàng, đầu khấc ma sát với tử cung.
Tiêu Họa Thủy ngọt ngào hôn Chu Hằng, hưởng thụ ôn tình của nam nhân này, Lan Phi đáng thương lại thành vật thay thế, làm cho nàng ủy khuất tới mức ngay cả nước mắt cũng chảy xuống!
Tất cả mọi người là nữ nhân, làm sao đãi ngộ kém nhiều như vậy chứ?
Chu Hằng làm sao còn quan tâm đến Lan Phi nghĩ thế nào, hắn xoay người hai nàng lại, khiến thân thể Lan Phi nằm úp trên người Tiêu Họa Thủy, con cặc cứng rắn nhấp như điên vào cái lồn siết chặt. Chu Hằng cúi đầu xuống, hôn lấy Tiêu Họa Thủy, hai tay hắn xoa bóp cặp vú đồ sộ của nàng, thân cặc liên tục ma sát với méo lồn Tiêu Họa Thủy.
– Ứ… ứ… ưm… ư… ư… Ư… a… Ư… Ưm… ư… ưm… a… u… um… Ư…
Lan Phi gần như ứa nước mắt nằm gục trên thân thể mềm mại của Tiêu Họa Thủy. Âm đạo nàng không ngừng truyền đến từng đợt khoái cảm, liên miên không dứt, tựa hồ có vô số con cặc đang nện vào tử cung nàng.
Hai mắt Lan Phi trợn to, dần dần phủ lên một lớp sương mù. Chu Hằng nhả bờ môi chín mọng của Tiêu Họa Thủy ra, hai tay kéo lấy cặp mông lớn của Lan Phi, con cặc tăng tốc nắc vào lồn nàng.
Tiêu Họa Thủy vừa rời khỏi miệng hắn, liền bị Lan Phi trắng trợn chiếm cứ cặp môi. Hai đôi môi đỏ mọng mút lấy nhau, lưỡi nhỏ của hai nàng quấn chặt đôi phương, thanh âm “nhóp nhép” cộng hưởng với tiếng “bạch… bạch… bạch…” trong âm đạo Lan Phi.
Chu Hằng thấy vậy, con cặc giống như bị kích thích tột độ, càng thêm lớn hơn. Cái lồn bót chặt của Lan Phi bị nong ra, vách thịt liền theo bản năng co vào, ép chặt thân cặc.
Xúc cảm mềm mại mê người truyền lại, Chu Hằng không nhịn được cúi đầu, rúc mũi vào cần cổ trắng nõn của Lan Phi. Hương vị thơm tho như chất kích dục, để tâm thần hắn hưng phấn khó nhịn.
Con cặc Chu Hằng giật giật liên hồi, đầu khắc chỉ thẳng vào tử cung, tinh trùng như thủy triều vỡ đê phun ra, bắn đầy tử cung Lan Phi.
– Ưm… um…
Lan rên một tiếng, thân thể sụp xuống người Tiêu Họa Thủy, nàng sớm đã biến thành một đống bùn nhão nằm không cách nào nhúc nhích một ngón tay, bởi vì cái gọi là dục tiên dục tử, nàng không biết tới tới lui lui bao nhiêu lần ở trong cực lạc.
Tiêu Họa Thủy tưởng rằng thoát được một kiếp, nhưng đột nhiên có một vật cứng chạm đến mép lồn nàng. Con cặc nóng bỏng của Chu Hằng mang theo tinh trùng và dâm thủy chảy ra từ lồn Lan Phi tiến vào âm đạo nhỏ hẹp sưng lớn của Tiêu Họa Thủy.
– Á! Đừng! Ưm… ư… Ưm…
Tiêu Họa Thủy thất thanh hét lên, nhưng con cặc khủng bố của Chu Hằng đã tiến vào thân thể nàng. Đầu khấc một đường tiến công, tách đôi thành âm đạo sớm đã ẩm ướt ngứa ngáy.
Cảm giác đau xót và sung sướng cùng truyền đến, Tiêu Họa Thủy trợn trắng mát, hai tay bấu lên tấm lưng trắng nõn đầy mồ hôi của Lan Phi. Chu Hằng cười khà khà, hắn bắt lấy hai tay Tiêu Họa Thủy kéo mạnh.
Hai thân thể mềm mại dính chặt vào nhau, con cặc Chu Hằng nện vào lồn Tiêu Họa Thủy, nhưng vẫn liên tục cọ xát vào mép lồn Lan Phi. Từng đợt đê mê tấn công đại não, khiến Tiêu Họa Thủy dần dần chợ vào khoái lạc vô tận.
Thân thể nàng bị cực khoái bao trùm, âm đạo càng đỏ lên, bị con cặc to lớn của Chu Hằng nong rộng từng chút một.
Chu Hằng cũng cảm nhận được âm đạo mềm mại dần dần sưng đỏ lên, hắn nhìn đến Tiêu Họa Thủy đê mê sắp ngất, liền nắc một cú thật sâu vào lồn nàng, con cặc phun đầy tinh trùng.
Chu Hằng rút cặc ra, đút vào giữa lồn hai nàng, tinh dịch bắn lên mu lồn sưng lớn, phun đầy bụng nhỏ các nàng. Lan Phi cùng Tiêu Họa Thủy càng ôm chặt nhau thiếp đi, khuôn mặt vừa đê mê sung sướng, vừa đau khổ không chịu nổi.