Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Hành trình chịch dạo (Update Phần 317)

Truyện Sex: Hành trình chịch dạo (Update Phần 317)


Phần 156

Mai Di Hương tuyệt đối là sao chổi sợ thiên hạ không loạn, gần như mỗi ngày nàng đều tìm tới Chu Hằng, sau đó lôi hắn ra ngoài gây họa. Bịt ống khói nhà người ta, giật xâu kẹo hồ lô của đứa nhỏ, còn có cướp giàu chia nghèo.
Chu Hằng thật không biết trong thân thể thanh tú, danh môn quý nữ như nàng sao lại che giấu điên cuồng như thế, hoặc có thể là vì nàng bị đè nén lâu qua, nên mới đột nhiên bùng phát ra.

Làm nóng người xong, Mai Di Hương sẽ cùng Chu Hằng đi đánh người, bị đánh đương nhiên là đám con cháu hoàn khố trong đế đô, bao gồm cả các con cháu hào môn chạy tới Lãng Nguyệt Quốc.

Chu Hằng không có hứng thú nổi điên với nàng, muốn rời khỏi đế đô, đi dạo thiên hạ một chuyến, phấn đấu vì tăng lên thực lực của mình, nhưng một tin dữ đột nhiên ập tới làm rối loạn ý tưởng của hắn.

Tin tức là do Tiêu Họa Thủy mang tới, nàng đến gặp lúc giữa trưa, sắc mặt nghiêm nghị, không có một chút quyến rũ yêu mị, nhưng quyến rũ của nàng phát ra từ sâu trong lòng, dù cho vẻ mặt có đoan trang không biểu tình đi nữa cũng không che giấu được.





– Chu Hằng, có một tin tức xấu!

Nàng nhìn Chu Hằng nói.

– Chuyện gì?
– Sáu ngày trước, có một thế lực thần bí đột nhiên tập kích Phong Vũ Thành, tất cả võ giả Tụ Linh Cảnh đều bị giết!

Bùm!

Chu Hằng một quyền đánh nát bét chiếc bàn, lập tức đứng thẳng lên, mái tóc đen dựng thẳng, sắc mặt đầy kích động. Nhưng hắn lập tức bình tĩnh lại, Chu Định Hải có 3 tấm Ảnh Độn Phù, có thể nháy mắt truyền tống đi xa vạn dặm, tuyệt đối không thể lọt vào bất trắc…

Thế nhưng, là ai xuống tay độc ác như thế?

… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: https://tuoinung.run/2024/04/truyen-sex-hanh-trinh-chich-dao.html

Là ai đã hạ thủ?

Chu Hằng ngẫm nghĩ, mình thật đúng là gây thù vô số, nào là Lưu gia, Nam Cung gia, Nhạc gia, nếu còn tính thêm Ứng gia, mấy thế lực này đều có thực lực chỉ một cái nhấc tay là có thể huỷ diệt Phong Vũ Thành!

– Huynh suy nghĩ quá nhiều rồi!

Tiêu Họa Thủy ào tới bế lên tiểu Hổ nho nhỏ, con tiểu sắc hổ này liền vô cùng thoải mái vùi đầu vào bộ ngực mềm mại cao ngất của Tiêu Họa Thủy, hai mắt híp lại liền ngủ.

– Không chỉ có Phong Vũ Thành, còn có năm thành nhỏ khác cũng gần như đồng thời bị tai nạn như nhau, phàm là võ giả Tụ Linh Cảnh tất cả bị giết chết, còn bị móc lấy trái tim!
– Lão tổ nói đây không phải là ân oán cá nhân, mà là thế lực tà môn nào đó đang làm tà pháp!

Chu Hằng ngẩn ra, gật gật đầu, nếu đồng thời phát sinh giết chóc ở rất nhiều địa phương như vậy, thì hẳn không phải chỉ nhằm vào thân nhân của hắn, dù sao điều này cũng quá điên cuồng, không có ý nghĩa gì.

Chỉ có điều, đến tột cùng là do thế lực nào làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy? Móc lấy trái tim võ giả Tụ Linh Cảnh để làm gì? Cho dù là yêu thú cũng chỉ ưa thích ăn máu thịt của võ giả, mà không đặc biệt chọn trái tim.

Tiêu Vũ Ngân nói là thế lực tà môn làm tà pháp, điều này đúng là có khả năng: Lấy trái tim, đầu người hiến tế là từ xưa đã có, nhưng sự thật chứng minh điều đó vốn cũng không nói ra được là tiên nhân hay tà ma!

– Muốn giết võ giả Tụ Linh Cảnh, Sơ Phân Cảnh có thể làm được dễ dàng, nhưng nếu gần như đồng thời giết sạch Tụ Linh Cảnh của một tòa thành, thì điều đó không phải một Sơ Phân Cảnh có thể làm được!

Chu Hằng tỉnh táo lại, xoay chuyển dòng suy nghĩ, rồi nói.

– Cho nên, thực lực của thế lực này rất cường đại!

Tiêu Họa Thủy gật gật đầu:

– Hơn nữa, lão tổ lo lắng đây chỉ là một bắt đầu!

Tại sao muốn giết võ giả Tụ Linh Cảnh? Chẳng lẽ, là địch quốc gây nên, ý đồ diệt sạch cơ sở của Hàn Thương Quốc, làm cho Vương triều này tự mình chậm rãi đi về hướng diệt vong? Khi xuất hiện tuyệt tự kế thừa, khẳng định sẽ trở thành thời kỳ giáp hạt, đến lúc đó quốc lực của Hàn Thương Quốc tự nhiên sẽ hạ xuống đến mức thấp nhất.

Có thể xuất ra nhiều võ giả Sơ Phân Cảnh đưa đến Hàn Thương Quốc như vậy, cũng không phải chuyện một sớm một chiều, không biết cần phải bày bố kế hoạch chi li cỡ nào mới làm được.

Chu Hằng không khỏi nhớ lại Phương gia đại thiếu, nếu là người nọ ở sau lưng chỉ huy, vậy nhất định có thể làm được!

Chu Định Hải khẳng định đã dùng Ảnh Độn Phù, đang ở cách xa Phong Vũ Thành vạn dặm, hơn nữa còn là khu vực hình tròn cực lớn với Phong Vũ Thành làm trung tâm, đường kính dài đến 2 vạn dặm. Muốn ở trong khu vực rộng lớn như vậy tìm được một người, giống như là tìm kim dưới đáy biển.

Chu Hằng không có nôn nóng lập tức xông ra ngoài: Hắn biết với Chu Định Hải mà nói, hiện tại chỗ an toàn nhất chính là Thiên Hàng Thành, đợi ở một bên An Nhược Trần vị cường giả Khai Thiên Cảnh này.

Cho nên, trước mắt Chu Định Hải hẳn là đang ở chỗ nào đó đi về hướng Thiên Hàng Thành. Đương nhiên, cũng có thể Chu Định Hải sẽ trực tiếp đến đế đô tìm hắn.

Chu Hằng không dám tùy tiện rời đi, liền quyết định tiếp tục ở lại đế đô. Nếu Chu Định Hải đi tới Thiên Hàng Thành, thì khẳng định An Nhược Trần sẽ phái người đưa tin tới. Mà nếu Chu Định Hải đến đế đô, như vậy hắn cũng không thể đi đâu được.

Một ngày sau, lại có tin tức truyền ra, trong Hàn Thương Quốc lại có bảy trấn nhỏ bị tấn công, võ giả Tụ Linh Cảnh bị diệt toàn bộ. Thậm chí có một võ giả Sơ Phân Cảnh đi ngang qua cũng bị xử lý, đồng dạng bị móc lấy trái tim!

Lần này tin tức không thể giấu được nữa, lập tức lan truyền khắp đế đô, mọi người đều bàn tán ầm ĩ: Đến tột cùng đây là thế lực nào làm, chuyên đối phó với Tụ Linh Cảnh để làm gì, móc lấy trái tim dùng làm gì chứ?

Kế tiếp, mỗi ngày đều có tin tức truyền đến, một tòa lại một tòa thành trấn nhỏ bị vận mệnh như thế. Phàm nhân không bị thương, Luyện Thể Cảnh không e ngại, mà võ giả đạt tới Tụ Linh Cảnh thì đồng loạt không ngoại lệ bị họa sát thân!

Trong khoảng thời gian ngắn cả nước chấn động, mọi người đều có chung nhận thức đây chính là âm mưu của nước đối địch, muốn cho Hàn Thương Quốc dần dần đi đến diệt vong!

Hàn Thương Quốc tổng cộng giáp giới với lãnh thổ của bảy quốc gia, mà trong đó ân oán lớn nhất, kẻ thù qua nhiều thế hệ chính là Thủy Nguyên Quốc, sự kiện lần này hết tám thành là bọn hắn bày kế.

Cả nước trên dưới đoàn kết chưa từng có, ai nấy nhất trí hướng về hoàng thất chờ lệnh xuất binh, nếu không cứ tiếp mãi thế, nước sẽ không là nước!

Nhưng mà, Nam Cung Hoành còn chưa kịp hạ lệnh cho đại quân xuất kích ra biên cảnh, hướng gió lại có biến chuyển ngược lại.

Không chỉ là Hàn Thương Quốc gặp phải tình huống như vậy, ngay cả Thủy Nguyên Quốc, cùng với sáu nước giáp giới khác với Hàn Thương Quốc cũng giống như vậy. Bọn họ cũng đang hoài nghi có phải “hàng xóm” gây nên hay không, đồng dạng chuẩn bị phát binh tuyên chiến với địch quốc có khả năng nhất.

Mỗi một quốc gia đều có gián điệp ở địch quốc, thời điểm tin tức truyền trở về bổn quốc, mọi người mới biết động tĩnh lần này thật sự quá lớn!

Thế lực đó cũng quá cường đại đi! Không ngờ triển khai giết chóc đồng thời ở nhiều quốc gia như vậy, đây là muốn với sức một mình chiến khắp thiên hạ hay sao?

Hành động xuất binh chiến tranh tự nhiên chấm dứt, các quốc gia đều ra sức mở rộng điều tra, xem trong quốc nội mình đến tột cùng cất giấu một thế lực đáng sợ nào, chính là Lãng Nguyệt Quốc cũng bị kinh động, phái ra cao thủ trợ giúp điều tra.

Tuy rằng Chu Hằng chắc chắc rằng Chu Định Hải an toàn, ba tấm Ảnh Độn Phù đủ để giữ được ba lần tính mạng, nhưng một ngày chưa nhìn thấy người hoặc là nhận được tin tức xác thực, thì một ngày Chu Hằng không thể yên lòng, càng chờ đợi càng sốt ruột.

Hai ngày này hắn không còn tâm trí để tu luyện, thân nhân là vảy ngược của hắn, mà phụ thân lại là người hắn quan tâm nhất.

Hắn đã nhờ Tiêu Họa Thủy phát động lực lượng của Tiêu gia, dò xét ở chung quanh đế đô, chỉ cần Chu Định Hải vừa đến liền lập tức dẫn tới chỗ ở của hắn, chỉ là thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, Chu Định Hải vẫn lần lửa không thấy bóng dáng, cũng không thấy An Nhược Trần phái người đưa tin tức lại đây.

Mỗi ngày Chu Hằng đều ngồi ở trong sân chờ tin tức, có một loại kích động muốn giết người.

Hắn phát thề, chỉ cần hắn biết vị trí của của thế lực thần bí kia, thì nhất định sẽ giết tới cửa, quấy đảo long trời lỡ đất!

Ầm!

Đột nhiên cửa chính bị đá văng ra, đi vào một thanh niên tuấn mỹ, hoa phục cẩm y, phong độ ung dung, chính là Ứng Băng Phong.

Trong Thiên Bảo Các không thể ra tay, quy củ này ngay cả hắn đều không dám phá hư, nhưng hắn không thể nhịn được khẩu khí này. Chỉ có điều là mấy ngày hôm trước Mai Di Hương luôn chạy đến tìm Chu Hằng làm cho hắn không có biện pháp xuống tay, hôm nay hắn dùng một kế điều Mai Di Hương đi nơi khác, chính là muốn tới giết Chu Hằng.

– Tiện chủng! Mai Di Hương không phải ngươi có thể nhúng chàm, ngay cả nghĩ tới cũng là tội chết!

Ứng Băng Phong lạnh lùng nhìn Chu Hằng nói. Hắn đối với Mai Di Hương là nhất định phải được, nhưng Mai Di Hương đối với hắn lại luôn lạnh lùng như băng giá!

Hắn ghen tị với Chu Hằng! Cho dù là Mai Di Hương vốn không có động tâm với Chu Hằng, nhưng một tên dân đen của quốc gia hạ đẳng không ngờ còn nhận được đãi ngộ cao hơn so với hắn, đây là điều hắn không thể nhẫn nhịn!

Bởi vậy, Chu Hằng nhất thiết phải chết!

– Ngươi coi như chết rồi!

Ứng Băng Phong lạnh lùng tuyên án, giống như Hoàng đế cao cao tại thượng.

Chu Hằng tâm tình đang cực độ hỏng bét, hắn lạnh lùng nhìn lướt qua Ứng Băng Phong một cái, nói:

– Cút!
– Hừ! Khẩu khí thật lớn! Người không biết còn tưởng rằng ngươi là Ích Địa Cảnh, ta là Sơ Phân Cảnh đấy!

Ứng Băng Phong thật sự không biết Chu Hằng ở đâu ra sức lực, tiểu tử này quả thực rất yêu nghiệt, có thể chiến một trận với Ích Địa Cảnh, nhưng cũng chỉ hạn chế ở Ích Địa Cảnh bình thường mà thôi.

Ứng Băng Phong xem như là thế hệ trẻ trọng điểm bồi dưỡng của Ứng gia, tư chất của hắn sao có thể bình thường được!

Hắn có được không gian đan điền gấp năm lần so với Ích Địa Cảnh bình thường!

– Như thế nào nhiều lời vô nghĩa như vậy!

Chu Hằng nhíu mày, từ dưới đất đứng lên, ngoắc ngón tay:

– Vừa lúc, ta đang muốn tìm người đánh một trận, vậy cứ dùng tên ngu ngốc ngươi đi!
– Cái gì, ngu ngốc?

Ứng Băng Phong sắc mặt tối sầm, hắn còn chưa từng bị người mắng ngu ngốc.

– Đến chiến đi!

Chu Hằng gào to một tiếng, chủ động phát ra công kích.

– Đúng là muốn chết!

Ứng Băng Phong giận không kiềm được, con kiến đê tiện này lại dám giành trước ra tay với hắn, quả thực chính là không thể tha thứ! Hai tay hắn lật lại vỗ tới Chu Hằng, kình khí hóa thành ba con Phong Lang, mở ra miệng máu sắc bén rít gào.

Hắn căn bản không cần vận dụng võ kỹ gì, dưới lực lượng tuyệt đối nghiền ép, đủ để quét sạch hết thảy.

Chu Hằng hừ nhẹ một tiếng, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn lách mình qua ba con Phong Lang, xuất hiện ở bên trái Ứng Băng Phong, chém ra tay phải, một đóa hoa sen tám màu nhanh chóng hình thành ném về hướng Ứng Băng Phong.

Ứng Băng Phong đồng dạng hừ lạnh một tiếng, hắn tuyệt đối sẽ không thèm tránh né công kích của một con kiến. Mà hắn tràn đầy tin tưởng đối với mình, hắn có lực lượng gấp năm lần so với Ích Địa nhất trọng thiên bình thường, tức tương đương với Ích Địa nhị trọng thiên!

Hắn đẩy tiếp ra một chưởng, nghênh đón hoa sen tám màu.

– Băng!

Chu Hằng lộ ánh mắt lãnh liệt, tay trái chém ra phát động võ kỹ huyết mạch, lập tức Ứng Băng Phong bị một lớp băng bao phủ.

– Ồ!

Ứng Băng Phong lộ vẻ mặt kinh ngạc, nhưng toàn thân rung lên, trong nháy mắt lớp băng rạn nứt, hắn vội vàng xuất chưởng, đánh vào hoa sen tám màu.

Một tiếng nổ vang nặng nề, cuốn ra kình phong cuồn cuộn, trong nháy mắt toàn bộ đình viện bị phá hủy, tro bụi tạo thành một nấm mây thẳng hướng lên trời cao.

Ứng Băng Phong lui ra phía sau ba trượng, hai tay chắp sau lưng, trong ánh mắt hiện lên một tia hoang mang.

Võ kỹ huyết mạch cùng võ kỹ bình thường là không có cách nào phân biệt, nhưng hắn lại biết trước đó mấy ngày Chu Hằng đã thu vào tay Cửu U Băng Thiên Quyết, nên đại khái suy đoán ra hiệu quả của Chu Hằng ra tay vừa rồi là cùng một dạng.

Điều này không khỏi làm cho người ta liên tưởng, Chu Hằng sử dụng đúng là Cửu U Băng Thiên Quyết!

Nhưng điều này làm sao có khả năng!

Chu Hằng là kim, hỏa song linh thể, đây là sớm đã được mọi người xác thực, thì sao hắn có thể tu luyện võ kỹ huyết mạch thuộc tính thủy?

Chẳng lẽ hắn có huyết mạch lực thứ ba?

Buồn cười, trên đời làm sao có thể có người có được ba loại huyết mạch lực!

Chẳng lẽ tiểu tử này đã tu luyện một môn võ kỹ tương tự nào đó từ trước? Nhưng dạng võ kỹ này thì sao có thể có tác dụng với hắn? Hắn chính là Ích Địa Cảnh, nếu dưới võ kỹ của một con kiến Sơ Phân Cảnh mà có thể sinh ra uy hiếp đối với hắn, như vậy ít nhất phải là võ kỹ Thiên cấp mới được!

Võ kỹ Thiên cấp?

Trong ánh mắt của Ứng Băng Phong hiện lên vẻ tham lam nóng bỏng, dù là Ứng gia cũng chỉ có võ kỹ Thiên cấp hạ phẩm, hơn nữa chỉ hạn chế ở giới quyền lực trung tâm chân chính tiến vào Ứng gia, hoặc giả là tộc nhân cấp bậc hạch tâm bồi dưỡng mới có tư cách tu luyện!

Hắn đúng là tộc nhân trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc, nhưng còn không được gọi là cấp bậc hạch tâm.

Nếu có thể từ trong tay Chu Hằng nhận được võ kỹ Thiên cấp này, cho dù chỉ là hạ phẩm cũng có thể giúp cho thực lực của hắn tăng lên gấp bội, còn nếu là Thiên cấp trung phẩm, thượng phẩm, thì hiến lên cho gia tộc khẳng định là một công lớn, đủ để hắn tiến vào trung tâm quyền lực của Ứng gia!

– Ha ha ha! Vận khí của dân đen ngươi không tệ, đáng tiếc hết thảy của ngươi đều sẽ về ta tất cả!

Ứng Băng Phong cười to, lại vươn tay vỗ tới hướng Chu Hằng. Nhưng lần này lại là hắn dùng ra toàn lực, một chưởng chụp ra hóa thành một bàn tay xám nâu khổng lồ, giống như nham thạch hung hăng chụp tới phía Chu Hằng.

Hắn không ngại chụp đánh cho Chu Hằng bị thương tàn phế, chỉ cần chừa lại một hơi thở để bức cung là được…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281 Phần 282 Phần 283 Phần 284 Phần 285 Phần 286 Phần 287 Phần 288 Phần 289 Phần 290 Phần 291 Phần 292 Phần 293 Phần 294 Phần 295 Phần 296 Phần 297 Phần 298 Phần 299 Phần 300 Phần 301 Phần 302 Phần 303 Phần 304 Phần 305 Phần 306 Phần 307 Phần 308 Phần 309 Phần 310 Phần 311 Phần 312 Phần 313 Phần 314 Phần 315 Phần 316 Phần 317

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng