Mạnh Đức nhìn hai người ở ghế sa lông ở trước mặt mà lòng chợt cảm khái, tuy nhiên, trước khi đến với hiện tại của hắn, chúng ta cùng ngược dòng thời gian, trở lại thời điểm bước ngoặt của cuộc đời hắn.
…
Trần Mạnh Đức là một thanh niên 26 tuổi, sinh ra trong một gia đình mà có cha là một đại gia bất động sản ở đất Hà thành, có thể nói là hắn có một cuộc sống đáng mơ ước đối với rất nhiều người. Mạnh Đức không phải là một kiểu người quá thông minh hay quá nổi bật ở một hạng mục gì, mọi thứ của hắn đều ở mức khá ổn, từ việc học tập, thể thao cho đến ngoại hình.
Những tưởng hắn sẽ sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ giống như cha mẹ hắn mong muốn, nhưng… vâng, cuộc đời vẫn luôn tồn tại ở đó một chữ “nhưng”.
Tốt nghiệp thạc sĩ ở Anh, trở về nước trong vòng tay của gia đình, Mạnh Đức dự định sẽ kiếm một công việc đơn giản, nhẹ nhàng, rồi qua vài tháng, hắn và bạn gái sẽ làm đám cưới, vừa đẹp tuổi mà lại đúng ý cha mẹ hắn.
Mạnh Đức và bạn gái hắn, Thanh Nhung, hai người yêu nhau từ hồi còn học chung cấp 3. Ngày mà hắn ra nước ngoài du học, có người cho rằng hai người rồi sẽ chia tay nhau nhưng cuối cùng thì cả hai vẫn cố gắng giữ gìn và vượt qua được đoạn thời gian đó. Thời điểm hắn đặt chân trở về, gặp lại Thanh Nhung, nhìn vào mắt nàng, cả hai không nói mà chỉ nở một nụ cười, lúc đó Mạnh Đức không ngờ được rằng cuộc đời của hắn sắp rẽ sang một ngã rẽ khác, một ngã rẽ mà ngay cả trong sự tưởng tượng điên rồ nhất của bản thân, hắn cũng không ngờ tới.
…
Buổi chiều tối ngày hôm sau cái hôm Mạnh Đức trở về, hắn cùng người yêu và một đám bạn cấp 3 tổ chức bữa tiệc mừng. Mọi người ăn uống, nói chuyện vui vẻ, nhìn những gương mặt quen thuộc mà lại có chút là lạ, hắn có ảo giác như quay trở lại hồi học sinh, những ngày tháng đó thật vui vẻ, hắn thầm nghĩ. Cả đám ăn uống no say rồi rủ nhau đi hát karaoke, lớp trưởng hồi cấp 3, Minh Đoàn, dẫn mọi người đến một quán hát khá lớn, thấy bảo là chỗ này rất nổi tiếng, loa với mic chất lượng tuyệt hảo luôn, Mạnh Đức không rõ lắm, hắn ở nước ngoài cũng khá lâu nên không còn biết rõ những thứ ở đây rõ ràng như lúc xưa nữa, bảo đi đâu thì đi đó thôi.
Không thể phủ nhận được lời nhận xét của cựu lớp trưởng khá là đáng tin, dù không phải người sành sỏi về vấn đề hát hò này nhưng Mạnh Đức có thể cảm nhận được chỗ này chất lượng về trang thiết bị cũng như sự phục vụ. Hát một hồi, cũng nốc thêm không ít bia, hắn cảm thấy có chút quá tải nên ra ngoài đi vệ sinh, cũng tranh thủ ở ngoài dưỡng sức rồi quay lại chiến đấu tiếp, lúc còn ở Anh, Mạnh Đức không có mấy cơ hội như thế này nên lần này coi như là bù lại cho khoảng thời gian đó.
Bức ra khỏi nhà vệ sinh, đầu óc thanh tỉnh hơn không ít, Mạnh Đức không định trở lại phòng hát ngay mà ra chỗ tiếp tân kiếm một chiếc ghế ngồi nghỉ tạm, ngồi chưa được bao lâu thì hắn chợt thấy có người tiến lại phía mình rồi ngồi xuống đối diện hắn.
“Cậu là…” Mạnh Đức nhìn người trước mặt có chút quen nhưng trong lúc nhất thời không nhớ ra được tên của đối phương, hắn chỉ đại khái nhớ được người nọ là bạn học chung hồi cấp 3, hình như đã từng có chuyện gì đó giữa 2 người nhưng có vẻ không quá quan trọng nên hắn quên lâu rồi.
“Mình là Tú.” Đối phương có vẻ cũng không phật lòng vì hắn không nhớ ra tên của mình mà chỉ từ tốn trả lời, đồng thời cũng nhìn hắn với một ánh mắt… thời điểm đó Mạnh Đức còn không rõ nó là gì nhưng sau này hắn biết được, đó là ánh mắt thương hại.
“À à, nhớ ra rồi, xin lỗi nhé Tú, mình đi lâu quá rồi nên không nhớ ra bạn.” Nói là nhớ ra chứ thực tế thì hắn chỉ mang máng có chút ấn tượng về một người khá là ít nói, sống khép kín với mọi người, ngay cả lúc đi ăn vừa nãy, Tú cũng không nói chuyện với mọi người nhiều nên Mạnh Đức cũng không quá để ý đến trong nhóm có một người như vậy. “Cậu có chuyện gì à?”
“À ừ, có một việc…” Tú nhìn người bạn trước mặt mình có chút đắn đo, “… thôi cũng không vội, để mấy hôm nữa gặp riêng rồi nói sau vậy.” Nói xong rồi Tú đứng dậy đi về luôn, không có ý định chào bất kỳ ai trong nhóm, ngày hôm nay hắn đến chỉ vì Mạnh Đức, mặc dù cuối cùng hắn không nói ra điều cần nói vì cảm thấy chưa thích hợp nhưng cơ bản là đã đạt được mục đích của mình.
“Ơ này… kiểu gì vậy trời.” Lắc lắc đầu, Mạnh Đức không để nhiều đến chuyện vừa rồi, trong suy nghĩ của hắn, chắc là lại muốn nhờ vả gì hắn thôi, chuyện kiểu như thế này hắn không gặp nhiều nhưng thi thoảng vẫn có. Mạnh Đức trở lại phòng hát, cả đám hò hét đến gần nửa đêm mới chịu giải tán, hắn cùng Thanh Nhung không trở về nhà mà chọn cho mình điểm đến là một nhà nghỉ cách đó không xa. Hắn và nàng đã lâu lắm rồi không có những tiếp xúc trực tiếp, trần trụi đó, lúc còn ở bên Anh, hắn không phải là không có những lúc xúc động trước nhan sắc của những người con gái, từ Âu đến Á, nhưng cuối cùng Mạnh Đức vẫn không có chạm vào bất cứ người con gái nào (ngoài chị năm). Và cuối cùng ngày này cũng đến, hắn hy vọng rằng những cố gắng của hắn thời gian qua sẽ được đền đáp bằng một điều viên mãn.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Cánh cửa phòng đóng lại cũng là lúc hai thân xác lao vào nhau như thiêu thân lao vào lửa, hơi men cùng với cảm xúc lắng đọng được giải tỏa, môi quyện lấy môi, lưỡi quấn lấy lưỡi. Đối với Mạnh Đức, kinh nghiệm trận mạc của hắn vẫn dừng lại ở ngày cuối cùng mà hai người bên nhau trước khi hắn ra nước ngoài nhưng với Thanh Nhung thì khác.
Sau màn đá lưỡi quên trời quên đất, quyền chủ động dần rơi vào tay Thanh Nhung, nàng đẩy hắn xuống giường rồi nhẹ nhàng leo lên người hắn. Thanh Nhung lúc này giống như một con thú cái đang nhìn xuống con mồi đang nằm gọn trong móng vuốt, nàng cúi người xuống, đôi môi cùng đầu lưỡi đầy mê hoặc lướt qua vành tai, lỗ tai rồi kéo xuống dưới cổ hắn, trong lúc đó bàn tay của nàng cũng thuần thục tháo từng nút áo chiếc sơ mi của hắn để lộ ra một khuôn ngực khá là rắn chắc.
Liếc nhìn phản ứng của người yêu, không ngoài dự liệu, Thanh Nhung thầm nghĩ, nàng nở một nụ cười với hắn rồi tiếp tục hành trình của mình trên thân xác của hắn. Nàng dùng hai đầu ngón tay khẽ se núm vú trong khi miệng của nàng ngậm lấy cái còn lại, đầu lưỡi nàng liếm vòng quanh rồi nhẹ nhàng dùng răng cắn lên núm vú của hắn. Cảm xúc quá khác lạ kết hợp với hơi men khiến hắn như ngất ngây dưới kỹ thuật của nàng, một chút lý trí còn sót lại nói cho hắn rằng có điều gì đó kỳ quái ở đây nhưng nó dần chìm nghỉm trong nhưng đợt khoái cảm đến từ Thanh Nhung.
Gầm lên một tiếng, sĩ diện của một thằng đàn ông không cho phép hắn tiếp tục bị nàng trêu đùa trong lòng bàn tay, Mạnh Đức sử dụng ra kỹ năng “đảo trời lộn đất” mà hắn vội vàng lĩnh ngộ ra trong thời điểm khẩn cấp để thay đổi thế trận giữa hai người. Ấn Thanh Nhung xuống giường, Mạnh Đức dùng những thao tác cho chút không được nhuần nhuyễn cho lắm để lột từng món đồ trên người nàng, từng tấc da thịt đầy cuốn hút dần lộ ra sau từng món đồ rơi xuống.
Mạnh Đức tham lam hít lấy mùi hương tỏa ra từ cơ thể người yêu, mùi hương kết hợp của mùi cơ thể lẫn mùi hương nước hoa kích thích khứu giác của hắn một cách mãnh liệt. Khác với loại nước hoa ngày xưa, mùi nước hoa thanh tân, tươi mát, đại diện cho sự ngây thơ trong sáng của Thanh Nhung trong ấn tượng của hắn, giờ đã thay bằng một mùi nước hoa đậm đà hơn, gợi tình hơn… gợi dục hơn.
Ai rồi cũng sẽ khác, hắn không thể mong đợi nàng mãi mãi giữ nguyên là người con gái của cái ngày còn thơ ngây đó được, thầm nghĩ như vậy, Mạnh Đức bỏ qua tất cả những suy nghĩ viển vông mà bắt đầu “tái” khám phá cơ thể của người đẹp. Bắt chước những gì nàng làm với hắn, kết hợp với những kỹ thuật cũ, hết sờ, liếm, mút, cắn, không còn một centimet nào trên cơ thể nàng mà hắn không tìm đến, Mạnh Đức muốn dùng hành động để đền đáp lại khoảng thời gian mà hai người xa nhau, đồng thời cũng như là đánh dấu sở hữu lên cơ thể nàng. Nhìn xuống cái mu căng mọng mà đám lông trên đó cũng không thể che lấp được nổi, hắn khó khăn mà nuốt xuống một ngụm nước bọt, hai ngón tay cái có chút run rẩy mà tách ra hai cánh cửa đang đóng kín con đường đến với thiên đàng.
Một mùi hương lấp kín khoang mũi của hắn khiến Mạnh Đức có chút không kịp thích ứng. Vẫn là mùi hương từ loại nước hoa kia của nàng nhưng đậm đặc hơn rất nhiều, cùng với đó là một mùi khác đầy ướt át, dâm dục, hai mùi hương hòa trộn với nhau thành một loại không khác gì thuốc kích dục mạnh nhất. Dù đã quay tay trước vào ngày hôm qua để đề phòng ngày hôm nay gặp sự cố, nhưng vừa rồi suýt nữa hắn đã không hãm kịp phanh. Siết chặt cơ bụng, thở hắt ra vài hơi để lấy lại bình tĩnh, Mạnh Đức mới có thể tiếp tục hành trình sung sướng của mình.
…
Thanh Nhung chờ đợi hành động tiếp theo của hắn nhưng mãi không thấy có gì xảy ra nên đành phải cúi người xuống nhìn hắn rồi nói: “Sao vậy cưng?”
“Không có gì, anh đang ngắm một chút… lâu quá rồi, anh muốn ngắm kỹ một chút.” Mạnh Đức hơi xấu hổ vì một thoáng thất thần đầy nghiệp dư của hắn nên đành lấp liếm cho qua. Không để người tình chờ đợi nữa, hắn trở lại với hành trình in dấu răng lên từng tấc da thịt của Thanh Nhung, mục tiêu bây giờ là hạt đậu nhỏ ngự trị ở phía trên cô bé của của nàng. Lấy đạo của người trả lại cho người, Mạnh Đức tách những lớp thịt đang che lấp đi hột le của nàng, đầu lưỡi thuần thục gẩy liên hồi khiến Thanh Nhung xuýt xoa không ngớt, và rồi một tiếng rên đầy dâm dục phát ra khi hắn dùng hàm răng cắn lên viên ngọc trai màu hồng lúc này đã cương lên, nhìn bắt mắt trông thấy.
“Nữa đi cưng… cắn mạnh hơn nữa…” Cơ thể nàng uốn éo theo từng đợt sóng khoái cảm, tuy nhiên nàng muốn nhiều hơn, nếu như không thể… có lẽ nàng sẽ chọn cho mình cái lựa chọn kia.
Phục vụ cô nàng như yêu cầu, Mạnh Đức tăng lực cắn lên nhưng không quá nhiều, theo cảm giác của hắn như vậy đã là đủ. Mạnh Đức chuyển hướng đến vị trí tiếp theo, mục tiêu cuối cùng của hắn ngày hôm nay. Đầu lưỡi đã có vài phần mỏi mệt nhưng phần thưởng trước mắt đủ kích thích hơn bất kỳ liều adrenalin nào, nó luồn lách vào cửa động thần tiên lúc này đã mở rộng như một con quái thú mở miệng chờ đợi con mồi tự động dâng hiến lên thân xác, nhưng dường như con mồi lần này của nó không hề có một chút nào ngần ngừ mà xộc thẳng vào.
Mạnh Đức điều khiển đầu lưỡi như một tay đua chính hiệu, những khúc cua hiểm hóc từ những nếp gấp của thành âm đạo không làm khó được hắn, lướt qua nhiều chướng ngại, phía trước chờ đợi chính là điểm sung sướng của người phụ nữ. Nhưng cũng chính lúc này tay đua của chúng ta phải dừng lại, không phải vì hắn không muốn tiến lên mà là hắn thực sự không thể tiến thêm được nữa, ngày trước hắn cũng chưa từng tiến thêm được xa hơn chút nào, đơn giản vì lưỡi hắn chỉ dài đến ngần đó. Bù lại, Mạnh Đức sở hữu cho mình những kỹ năng khác bù đắp lại, chiếc lưỡi bây giờ không còn giống như một con rắn luồn lách trong hang nữa mà giờ giống như một con ngựa hoang nhảy chồm bên trong hạ thể của Thanh Nhung.
Dù có hơi thất vọng vì Mạnh Đức không liếm được đến điểm G của mình nhưng ngay sau đó Thanh Nhung cảm nhận được xúc cảm khác truyền lên đại não mình. Chỉ có kỹ thuật này là người kia không có được, một thoáng suy nghĩ lướt qua đầu nàng, nhưng rồi ngay lập tức bị lấn át bởi những pha đánh lưỡi đầy cuồng dã khiến Thanh Nhung chỉ biết nắm chặt lấy drap giường rồi trân mình lên tiếp nhận lấy khoái cảm đê mê vô tận.
Mạnh Đức khá tự hào về kỹ năng này của bản thân, từng đợt chất nhầy tuôn trào không ngớt từ bên trong cửa động thần tiên, hắn vừa đánh lưỡi vừa không ngừng hút lấy từng dòng chất dịch tanh nồng nhưng lại giống như một loại mật ngọt thơm ngon nhất trên đời. Mạnh Đức đánh lưỡi một nhát cuối cùng coi như kết thúc màn dạo đầu mà hắn cho là đủ chất lượng thì đúng lúc này, cơ thể của Thanh Nhung dường như không còn chịu nổi kích thích, một dòng nước thánh phun ra tung tóe từ lỗ nhỏ phía dưới hột le, dòng nước tanh tưởi pha với mùi cồn từ những cốc bia, chén rượu suốt bữa tiệc cũng như khi đi hát, tất cả trọn vẹn, không thiếu một giọt nào phun thẳng vào mặt hắn, không ít trong đó bắn vào mũi và miệng hắn, cũng may cho Mạnh Đức là hắn kịp nhắm mắt lại.
…
Miệng Thanh Nhung há to nhưng không thốt nổi ra tiếng gì, thân thể nàng cong lên như con tôm đang sống bị nhúng vào nước sôi và giật giật liên hồi giống như người bị động kinh, hạ thể nàng ưỡn ra dí sát vào khuôn mặt của bạn trai nàng. Cảm xúc dồn nén từ mười ngày không được làm tình được giải tỏa ra khiến nàng không còn nhớ được người tình lúc này của nàng là ai mà chỉ còn lại đó là ham muốn được bùng cháy.
Giằng co gần 30 giây, Thanh Nhung lúc này mới hoàn hồn lại, cơ thể của nàng lúc này đã hạ xuống giường nhưng vẫn gián đoạn mà run lên từng hồi, không khí lúc này được trộn thêm những mùi hương khác, không phải là những mùi thơm tho gì nhưng lại kích thích dục vọng nguyên thủy của con người lên cao nhất. Thanh Nhung nói trong sự run rẩy: “Em… xin lỗi, anh… không sao… chứ?” Nói là vậy nhưng chẳng thấy một chút nào xin lỗi từ ánh mắt nàng.
Vuốt xuống từng dòng “nước thánh” nàng tặng cho hắn xuống khỏi mặt và miệng, hắn nhìn xuống người con gái vừa quen vừa lạ, vẫn là con người đó, hai hình ảnh của hiện tại và quá khứ chồng lên nhau nhưng dường như không thể nào khớp lại nổi. Quá nhiều những chi tiết cảnh báo cho hắn về một điều gì đó nhưng giờ phút này, thằng đàn ông nào còn biết dùng não để suy nghĩ nữa, mặc dù bất ngờ với pha squirt của Thanh Nhung nhưng hắn không cảm thấy một chút nào khó chịu mà càng giống như bị kích thêm vậy.
“Hắc hắc, không sao… nhưng mà em thật là dâm đãng đó nhé, không giống ngày trước đó.”
“Vậy sao, thế anh có thích không?” Thanh Nhung nói với hắn với đôi mắt khép hờ, bàn tay nhỏ nhắn nắm vuốt lấy bầu vú vốn đã lớn hơn một vòng so với hồi trước khi hắn đi du học, giờ phút này còn cương cứng hơn nữa sau những kích tình lúc đầu.
Nuốt xuống một ngụm nước bọt, kèm theo đó là chút hương vị mà nàng ban tặng, Mạnh Đức đã không còn hoãn được cái sự sung sướng đó thêm một giây nào nữa: “Sao lại không thích chứ? Để anh lấy bao.”
Đôi chân thon dài với làn da mịn màng của Thanh Nhung quấn lấy eo của hắn ngăn hành động của hắn lại: “Không cần đâu anh, em uống thuốc từ trước khi đi ăn rồi.” Lời nói của nàng giống như tiếng phúc âm vọng xuống từ thiên đường.
Mạnh Đức vuốt nhẹ cây hàng của hắn để giảm bớt xúc động nhưng không có bao nhiêu tác dụng, người anh em của hắn bây giờ đã ở trạng thái kích động tột độ, Mạnh Đức có cảm giác giống như là nó còn to hơn so với thời điểm sung mãn nhất hắn đã từng. Những mạch máu chạy dọc thân dương vật giờ đã được bơm đầy nhiên liệu, phía trên là cái đầu rùa đã chuyển dần sang màu tím như kháng nghị tại sao hắn vẫn còn chưa cho nó làm việc.
Cúi người xuống nút lấy đôi môi và đầu lưỡi của người tình một cách say mê, Mạnh Đức đưa tay xuống, có chút trúc trắc để căn chỉnh cho vị trí dương vật chính xác. Không mất bao lâu để hắn tìm lại được những ký ức ngày nào còn chưa phai mờ, và cuối cùng sau bao ngày xa cách, thằng đệ của hắn đã được trở về nơi chốn yêu thích nó đã bao đêm được khuấy đảo.
Đầu khấc lao vụt vụt thẳng hướng đến vùng sâu thẳm nhất nơi tử cung của nàng ngự trị và nó chỉ chịu dừng lại khi một tiếng “bạch” chắc nịch vang lên, Mạnh Đức không dừng lại vì hắn biết rằng bản thân không có khả năng kìm nén được bao lâu nữa, hắn cần tốc độ nhanh nhất để đưa người tình lên đỉnh trước khi hắn out, nếu không thì hắn sẽ phải tìm lại sĩ diện đàn ông vào round 2.
Đầu óc hắn không còn kịp để suy nghĩ điều gì hay cảm thụ rõ ràng được rằng âm đạo người tình của hắn không còn chặt chẽ như ngày nào, chỉ còn những lần co thắt đầy kỹ thuật của một người dạn dày kinh nghiệm trận mạc. Cô bé ngây thơ, bị động bao chặt lấy cây hàng của hắn ngày nào giờ biến thành một người đàn bà sành sỏi, ỡm ờ mơn trớn lấy dương vật của hắn đồng thời cũng như đang cười nhạo hắn quá nghiệp dư. Dù là vậy, những dòng chất lỏng nhầy nhụa vẫn không ngừng tiết ra từ thành âm đạo cũng như từ sâu thẳm trong tử cung của Thanh Nhung, cơ thể nàng đã được lập trình để có thể tạo ra những kích thích cho bất kỳ con đực nào nằm lên trên nàng.
Những tiếng “bạch, bạch” vang lên không ngớt trong căn phòng tràn ngập hương vị dâm dục, ánh mắt Mạnh Đức dần nhòa đi trong khi eo hông không ngừng lặp lại một động tác từ 5 phút trước. Nơi cửa động của nàng giờ đã mài ra một lớp bọt trắng, drap giường vốn đã ướt nhẹp sau khi được nàng ban phát dòng nước thánh thì giờ lại ướt thêm một mảng bởi những đợt dâm thủy tuôn ra không ngừng.
Và rồi điều gì đến cũng phải đến, một dòng điện chạy dọc theo xương sống của Mạnh Đức ngăn trở những cố gắng cuối cùng để giữ lại cuộc vui, hắn phát ra những tiếng gầm gừ trong cuống họng, bàn tay hắn ôm siết lấy cơ thể nõn nà của người tình để dương vật có thể cắm vào âm đạo nàng sâu nhất có thể. Một dòng tinh dịch trắng ởn, đặc sệt phun mạnh thẳng vào cổ tử cung của người đẹp, hai đợt rồi ba đợt, giằng co đến hơn 20 giây thì con rắn hổ mang bành của Mạnh Đức mới dừng phun ra nọc độc của mình.
Hắn giữ nguyên tư thế ôm siết lấy Thanh Nhung, cơ thể hắn run nhẹ từng chập như còn luyến tiếc phút giây thăng hoa vừa rồi, cảm thụ được xúc cảm êm ái đến từ bầu ngực căng mọng của người tình, cảm thụ được hai núm vú đỏ hồng, cứng ngắc ở trên đó liên tục cọ xát lên ngực mình, Mạnh Đức nhìn nàng với ánh mắt như muốn cảm ơn về sự sung sướng và cũng như đền đáp cho sự ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân của hắn vừa rồi, hắn đặt lên đôi môi chín mọng một nụ hôn đầy thỏa mãn.
Dương vật hắn mềm ra rồi trôi tuột khỏi sự ôm ấp của nàng, cả hai nhẹ nhàng vuốt ve, mơn trớn lẫn nhau để chuẩn bị tiếp tục tăng hai, một dòng tinh dịch trộn với dâm thủy trào ra khỏi cửa mình của nàng khiến không khí trong phòng càng thêm đậm hương vị nhục dục. Trong lúc hắn còn đang phiêu phiêu trong vì tìm lại được những xúc cảm ngày nào thì bên trong cơ thể nàng, những sinh vật kỳ lạ, tác phẩm của hắn, đang trên hành trình được lập ra từ khi chúng được chế tạo, nếu chúng có suy nghĩ của mình, chắc lúc này chúng đang tự hỏi tại sao lại có một dị vật gì đó tại nơi này, nơi đáng lẽ là nơi thần thánh nhất của người phụ nữ. Đúng vậy! Thanh Nhung nào có uống thuốc tránh thai.
…
Đêm đó cả hai giã nhau thêm hai phát nữa, Mạnh Đức có một đêm thỏa mãn đền bù cho bao ngày làm bạn với chị năm và khăn giấy, còn với Thanh Nhung, dường như đêm đó cũng là thời điểm nàng đưa ra cho mình lựa chọn cuối cùng.