Phần 7
Mấy hôm con em đi du lịch cùng mẹ căn nhà trở nên yên ắng, vắng lặng là thường. Kể từ khi có đt Kiên nó cũng tập tành mở ytb lên xem những bài tập cơ bản để nâng cao thể lực cũng như để dẹp bỏ những suy nghĩ vớ vẩn trong đầu. Thấy chị hai cứ ở ngồi lỳ mãi trong phòng nó cũng không biết chị đang học hay làm gì nên cũng không dám làm phiền chị.
– Duyên: Kiên ơi, xuống ăn cơm. Tiếng chị nó gọi kèm theo vài câu lèm bèm…
– Duyên: Mẹ dặn ở nhà giúp chị mà tao thấy toàn phải hầu mày thôi…
– Kiên: Làm gì có, lâu lâu ngủ quên chứ bộ…
– Duyên: Ở nhà miết, tí sang nhà bạn mà chơi. Chị cho ít tiền có thích ăn gì thì mua, nói rồi Duyên cho tay vào túi móc ra tờ 200k…
– Duyên: Cầm thêm 150k tối về ghé mua gà rán 2 chị em mình ăn…
– Kiên: Ok, nay sộp quá ta…
– Duyên: Mà đừng nói không mẹ lại mắng…
Mẹ thì không cấm ăn uống, nhưng việc Duyên tiêu xài sẽ khiến mẹ sinh nghi mà dò hỏi nên cô chẳng muốn vướng vào…
Phát ơi, tiếng Kiên gọi. Sao nay cô Hiền chưa mở cửa. Không thấy ai trả lời, Kiên bèn đẩy cửa, dựng xe đi vào nhà. Có tiếng thút thít trong phòng khách nhà nó…
– Hiền: Mẹ đã bảo rồi, đừng dây vào nó…
– Phát: Nức nở, con cũng có muốn đâu…
Dưới sàn nhà là vài mảnh thuỷ tinh vỡ tan tành. Kiên không hiểu chuyện gì nhưng vẫn hớt hải…
– Kiên: Bị gì thế mày, sao đầu lại chảy máu…
Nó vừa hỏi tay vừa đỡ thằng bạn lên ghế sopha…
– Kiên: Coi chừng đạp miểng kìa…
Cô Hiền cũng run run, đôi mắt cô long lanh vài giọt nước cố kìm nén.
– Kiên: Đồ cầm máu ở đâu cô…
Bản thân cô thấy thằng con vì mình mà chảy máu đã mất đi sự bình tĩnh vốn có, với một người từng học y đáng ra phải biết điều nên làm trong lúc này chứ. Cô chỉ tay, môi mấp máy không nói nên lời. Thằng Kiên nhìn theo hướng của cô mà lấy tạm bông gòn và băng gạc chườm lên cầm máu. Nó kéo tay Phát…
– Kiên: Điiiii…
– Phát: Bấy giờ nó còn mãi nghĩ về chuyện ban nãy nên cơn đau còn chưa đến, nó ngước lên nhìn Kiên không biết nó kêu đi đâu…
– Kiên: Nhìn gì, đi ra trạm xá…
– Hiền rơm rớm nước mắt, chở nó đi giùm cô. Tay chân cô bây giờ cứng đờ vị sợ…
Cần đội mũ không mày. Phát hỏi…
– Kiên bực mình: Đội cái lồn…
– Kiên: Đầu thì chảy máu còn đội đội. Lúc này Hiền vẫn ngồi trên ghế nên không nghe thấy…
Kiên vặn ga hết cỡ, cố chạy thật nhanh. Sau khi đưa được thằng bạn vô trạm xá, nó ngồi chờ. Rất may chỉ là vết thương ngoài da khâu có 4 mũi. Kiên móc tiền ra thanh toán, may dư ra chút ít…
Hai thằng ra ghế đá của trạm xá ngồi nghỉ. Vì là ngày thường nên khá vắng. Kiên nhìn đăm chiêu hỏi cộc lốc: Có chuyện gì???
Phát dựa lưng vào ghế, ngả đầu vào vai Kiên như đôi tình nhân. Kiên định giật ra nhưng thấy thằng bạn mình đang bị thương nên kệ…
Phát cũng im lặng, bản thân nó cũng muốn trút ra cho nhẹ lòng nhưng mẹ nó đã từng dặn: Đừng nói…
Kiên đã từng một lần thấy dấu tay trên mặt cô Hiền và vài vết thương trên mặt thằng Phát nhưng dù có gặng hỏi nhưng Phát chỉ bảo là bị té, khi thì va vào ghế. Bản thân là trẻ con nên khi thấy bạn không trả lời, nó cũng không hỏi thêm…
– Kiên hít một hơi sâu, nó chưa từng động viên ai: “Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, nếu chưa ổn thì chưa phải cuối cùng”
– Kiên: “Về thôi cô gái”
Phát nhoẻn miệng cười, nó thích câu sau hơn vì có người gọi nó là cô gái. Nó muốn sống đúng với bản thân mình nhưng chưa được…
Trên đường về, nó chạy thật chậm để cho thằng bạn tận hưởng cái không khí bình yên này…
– Kiên: Có cần nói cho bố mày không???
– Phát: Thôi, sau này tao sẽ kể cho mày sau. Chuyện nhà tao để nhà tao giải quyết…
Kiên hơi tự ái vì câu nói của thằng bạn nên cũng mặc kệ…
Chở thằng Phát về nhà thì Kiên cũng hỏi cô Hiền cần phụ gì không? Thấy cô bảo không thì nó cũng quay xe chào cô ra về. Nhà thằng bạn vậy tâm trí ở đâu mà ở lại chơi. Trước khi đạp ga nó còn ngoái đầu lại nói…
– Kiên: Cần gì gọi con nha cô…
Hiền gật gật cái đầu…
Trở về nhà hơi sớm hơn dự tính ban đầu, vì tưởng chị hai trên lầu nên cũng im lặng mà kệ. Đi lấy đồ xuống nhà wc định đi tắm, khi đi ngang qua căn phòng của mẹ nó nghe tiếng lục đục bên trong. Nó hé nhìn, (ở mấy chấp trước đã đề cập, cửa bị hư tay cầm) một khoảng trống rõ to giữa tay cầm. Chắc chị nó không ngờ thằng em lại về sớm như thế, trong phòng là cảnh tượng chị nó mặc bộ bikini đứng ngúng nguẩy trước màn hình điện thoại…
Thỉnh thoảng chị đưa tay sờ ngoài chiếc áo xoa xoa tỏ vẻ đĩ thõa của mình. Chị đeo khẩu trang khá kín chỉ để hở cái miếng, lúc nào khó thở quá lại kéo khẩu trang ra khỏi mũi mà thở…
– Duyên nhìn vào điện thoại: Uhmmmmm…
– Áaaaaa, áaaaaa. Lên quàaa đi mấyyyy anhhh ơi…
– Đụ em đi anh Tuấn, cho con cặc vào lồn em đi nào anh Nam…
– Duyên gọi tên mỗi khi được tặng quà…
Cô với tay lấy trong hộc tủ cái trứng rung và một số dụng cụ thủ dâm. Lúc nãy cô tò mò vì không biết cái này từ đâu mà ra nhưng cô đoán chắc chắn của mẹ cô. Với Duyên nó là cả gia tài, là dụng cụ cần thiết trong nghề này. Mẹ cô đã khéo léo phủ lên một lớp quần áo và đồ dùng cá nhân để che đậy, việc mẹ cô dùng là bình thường vì dẫu sao mẹ đã sống một mình khá lâu, nhưng vì sao mà mẹ cô lại có được nó thì mới là vấn đề…
Hôm nay Duyên cố tình đổi chỗ live để đổi mới không gian, làm cái nghề này mà cứ mãi 1 cảnh thì ai mà xem nữa, khác gì phát lại đâu. Thế nên cô mới dụ cho thằng Kiên đi chơi…
Kiên khá bất ngờ về các dụng cụ này, lúc trước Kiên có nghe và nói về nó rồi nhưng giờ Kiên mới thấy tận mắt, nó đoán những thứ này là của cô Hiền tặng mẹ nó, vì dạo gần đây 2 bà khá thân. Nó từng nghe thằng Phát kể 2 bà to nhỏ chuyện gì đó về chuyện chăn gối rồi mẹ Phát xách ra cái giỏ đưa cho mẹ Kiên…
Kiên ghi nhớ chuyện này, quyết tâm hôm sau phải hỏi lại cô Hiền cho ra lẽ. Nó không tò mò chuyện mẹ nó thủ dâm mà nó chỉ tò mò cái này của ai…
Bên trong kia, tiếng chỉ nó không ngừng rên rỉ…
– AAAAA…
– Ơ ớ ơ… Ơ ớ ơ… ahhhhh…
Chị vạch cái quần bikini sang một bên, nhét cục rung vào lồn. Tiếng máy kêu vo veee. Người chị giật giật…
– Liếm lồn em đi a Sang ơi, nước lồnnn e tràn raa rồi…
– Ừmmmmwwww, ummmmmwww…
Người chị rung lên, giật giật. Chị há miệng, cho 2 ngón tay vào miệng rồi tưởng tượng như que kem mà liếm mút. Từng giọt nước vương lên ngón tay…
– Hứuuuuứ, uhmmmmm…
Duyên mím môi, cho tay xuống dần vạch nhẹ cái áo ra mà bóp, cô đưa tay quệt nước miếng trong họng rồi chà sát đôi gò bồng bóng nhẫy.
Âm thanh từ chiếc máy rung kêu ngày càng to. Cái suy nghĩ dùng chung dụng cụ thủ dâm với mẹ khiến lồn cô co bóp. Cô thấy bản thân dần đạt cực khoái mà hét lớn…
– Nứnggg, nứng quáaaaa mẹeee ơiiiii…
– AAAAA, hừ… hừ…
Vừa hét Duyên vừa há miệng thè lưỡi thở như chó, cô làm vậy vì nó trông hoang dại vừa thể hiện được độ dâm của mình…
– Hứ hừmmmmm…
– Duyên nói trước live, vừa nói vừa kẹp 2 ngón tay vào đầu ti: Vú này mà bú thì hết sảy, liếm ti em điiii anh ơii…
Cả căn phòng vang lên âm thanh gợi dục…
Tay kia cô móc cục rung ra, cà cà ngoài quần…
Mới nhét một tí thôi đã ra nhiều như thế này, cho con cặc giả kia vào thì có mà nhoe nhoét nước…
Bỗng có tiếng tinggggg, tingggg…
Là tiếng donate, căn nhà. Vật phẩm này nếu trừ thuế của app cô thu được hơn 4tr2. Vì vừa mua con ip15 nên tiền còn lại cũng không nhiều, cô định sang tháng mua thêm con lap để edit ảnh up lên chim xanh, quạt… mời gọi khách hàng vào xem live…
Thằng Kiên đứng như trời trồng, con cặc dựng như đâm thủng cả quần. Nó muốn nếm thử cái nước dư thừa đang chảy ra. Cặc nó muốn nổ tung trong quần…
Chị nó từ từ đứng dậy cởi quần…
Bỗng có tiếng rung rung trong túi quần làm nó sợ quá bèn chạy ra ngoài. Thằng Phát nhắn tin cảm ơn, may mà nó để chế độ im lặng. Giờ không lẽ vô xem tiếp, Kiên chợt nghĩ…
– Kiên: Haiiii ơi, haiii, nó vờ quên chìa khóa cửa trong nhà…
– Duyên cáu kỉnh, sao nó về sớm thế. Rồi cô chào mn ở live bảo người nhà cô về (mọi người nhớ đoạn này, nó là mấu chốt về sau của câu chuyện) rồi mặc đồ vào đi ra…
– Duyên: Cô mở cửa với vẻ mặt không vui thì thấy áo thằng em lấm lem máu: Bị gì vậy Kiên???
– Thằng Kiên tỉnh bơ: Bị gì đâu hai, nhưng hết tiền mua kfc rồi…
– Duyên: Sốt sắng sờ sờ kiểm tra coi thằng Kiên có bị gì không, vô tình lướt nhẹ qua cu thằng Kiên. Lúc này hốt hoảng nên cô không hề biết chỉ có thằng Kiên cảm nhận được…
Kiên đáp: Nhà thằng bạn có chuyện nên e về sớm, máu của nó chảy lên áo em á…
Duyên lúc này mới yên tâm, cô ôm cổ vỗ mông thằng Kiên bảo thằng em đi tắm. Tối hôm đó nó vẫn được ăn kfc vì chị nó đặt grab…
Khuya, Duyên cầm đt sang phòng thằng Kiên. Cô ngồi xuống, Kiên đang nằm thấy chị hai thì kéo cái gối dài qua bên mình. Duyên nằm xuống bên cạnh nó, cô vứt cái gối đang chắn giữa 2 chị em, tay gác lên bụng thằng Kiên…
– Duyên: Nay em làm chị hết hồn, e mà bị gì chắc chị ngất mất…
Tay chị hai nó vẫn để lên bụng nó rồi cả hai chị em dần chìm vào giấc ngủ…