Chương 15
Anh đã đem hết tài nghệ ra bú lồn Hồng trên một tiếng đồng hồ. Hồng ra trong miệng anh đến hai lần. Xong Hồng xin bú cặc của anh. Chị của em lãng mạn lắm. Vừa bú cặc anh, Hồng vừa ngắm dưới nước xem cá lội, xem những cộng súng mọc chòi lên mặt nước, nở những đóa hoa súng màu tím nhạt, những bông lồng đèn mọc giăng giăng trên các lá dừa. Ðộng tác bú cặc của Hồng rất khoan thai, chậm rãi, không vồ vập hấp tấp như mẹ em.
Anh nhìn mà mê khoái đến độ, muốn xin cưới Hồng làm vợ luôn. Vì anh chỉ có thể làm người tình của mẹ em mà thôi.
Cặp môi của Hồng quá nhỏ so với con cặc của anh, vậy mà em vẫn có ngoạm và nút thật ngon cho đã cơn thèm suốt bốn năm. Hồng còn trinh với anh. Ðiều quý ngàn vàng.
Hôm đó, anh với Hồng ôm nhau dưới xuồng đụ đủ kiểu. Hồng muốn gì anh cũng chiều chuộng tối đa để tạ ơn. Ðụ không cần ăn mà cũng chẳng thấy đói Ðụ ngất ngây tàn tịch. Hồng thừa biết anh đã yêu Hồng thật sự. Vì Hạnh ơi, con gái đa tình và đối xử với mình như vậy còn lấy gì mà chê? Anh nhớ mãi câu Hồng rên khi anh đụ cái cuối cùng trước khi chạng vạng là:
– Ngọ ơi, đừng cho ai biết vú con mình lấy nhau nhen. Em yêu mình quá Ngọ ơi! Em biết nãy giờ Ngọ chưa ra. Nhưng cái này của anh phải ra với em, bắn ra thật nhiều trong lồn em đi. Công em nuôi anh từ hồi anh mới bốn tuổi. Em tắm rửa đút cơm thay áo quần cho anh là chỉ chờ cho tới giờ này được làm vợ anh đây. Nấc mạnh vô lồn vú đi Ngọ. Em gần ra đó. Ra với em nhen mình. Con ơi con ơi, vú sướng quá con ơi? Ra với vú đi. Ðó, em đang ra đó, vú đang ra cho con đó. Xịt hết khí, bắn hết khí vô lồn vú đi con. Ðụ sao cho vú có chửa đi con.
Anh chịu không nổi và đã bắn ra xối xả trong lồn Hồng. Xong Hồng ngồi dậy, bắt anh đụ ngồi. Nghĩa là Hồng bắt chước y chang mẹ em.
Nghe đến đó, Hạnh đang dộng cừ, cũng bắt Tư Ðát đụ ngồi cho em sướng, và nói:
– Vậy là anh đã lấy hết ba mẹ con em rồi còn gì Mà không trách anh được. Ðàn bà con gái tụi em tấn công anh. Anh vô tội. Ai biểu thèm thì ráng chịu. Rồi anh có đụ tiếp chị Hồng sau đó không?
– Việc đó là dĩ nhiên. Anh không còn sợ nữa. Chấp nhận hết cho dù việc này có đổ bể. Ban ngày đụ mẹ em, tối đến anh với Hồng vào nhà lẫm ngất ngây tới nửa đêm. Hôm nào bà già đi đậu chếnh là anh với Hồng chèo xuồng ra kinh xáng, vô đầm Ô Môi, hay ra đây…
Mà trời đất cũng hay thật. Chuyện đụ bậy giống như chuyện ăn trộm, chẳng bao giờ dấu được lâu. Vì một hôm đang ôm đụ bà già em ngoài lạch, bả khóc và ghen anh với Hồng. Bả kể không còn sót chi tiết nào về những lần anh đụ chị em. Và bả tình nguyện xa anh, nhường anh cho Hồng. Bả biết hết là do Hồng tâm sự với bà, xin bà nhường anh cho Hồng độc quyền.
Anh đụ tiếp Hồng được hai năm thì Hồng lấy chồng, dọn sang Long Xuyên. Anh khăn gói đi lang thang. Có khi ở đợ, có khi làm mướn, có khi cày thuê. Mà số của anh cứ phải lụy vì đàn bà, nên anh lại liên tục gặp trắc trở. Mỗi lần như vậy, anh đổi tên, đổi họ. Cho đến bây giờ thì anh mang tên Tư Ðát.
Hạnh đang ôm Ðát đụ ngồi. Ðầu Hạnh dựa vào ngực Ðát giống hệt Ngọc đã làm ở đình Ông Của. Hôm đó Hạnh đụ Tư Ðát tới bốn giờ chiều. Từ giả Tư Ðát, chạy lên Gò Ô Môi tìm thằng Sảnh quá giang về, tỉnh bơ coi như chắng có gì xảy ra.
Sảnh hỏi Hạnh cá đâu? Con Hạnh cúi đầu xuống nói dối là trở trời, không có cá.
Nhờ đụ được con Hạnh ở Vũng Tranh, mà Tư Ðát biết được người rình xem Ðát đụ chị Hai Mừng chính là Hạnh và thằng Sảnh. Làm bữa đó Ðát với chị Hai trần truồng ôm áo quần chạy vắt giò lên cổ, xuống xuồng chèo tuốt ra Rạch Miễu cắm sào, đợi chiều tối mới dám chèo về. Ðát đem chuyện này nói với chị Hai:
– Bữa hai đứa mình đụ ngoài Bàu Cồng Cộc đã bị con Ngọc với thằng Sảnh rình coi. Chị Hai biết không?
– Sao dượng biết? Bộ tự nhiên nó tìm dượng khai hả?
– Thì cũng nhờ vô tình gặp con Hạnh cắm rô ở Vũng Tranh, em gạ gạ nói chuyện với nó. Nó khai thiệt hết.
– Dượng chỉ gạ nói chuyện thôi, hay có…
– Trời đất á. Không có cái món đó, ai ngu gì khai thiệt.
Chị Hai nguýt Tư Ðát một cái rồi ôm Tư Ðát mắng yêu:
– Người gì mà đi đâu là đụ đó à. Dê chúa?
– Lại oan cho em nữa rồi chị Hai. Ðàn ông sao dễ mang tiếng quá chừng vậy không biết. Từ ngày biết trèo lên bụng đàn bà tới giờ, xin thề với chị Hai là em chưa dê một người nào. Không biết ở đâu đàn bà con gái nó cứ túa tới rần rần, nó tấn công em chứ bộ. Nó tấn công thì mình phải phòng thủ chứ chị.
– Dượng chỉ có phòng thủ chứ hổng phải phòng the hả?
– Ôi, phòng thủ qua phòng the mấy hồi. Hì, hì.
Mà thôi, để em bàn chuyện này với chị quan trọng hơn nè. Con Hạnh thì chị cứ tin là nó không dám mở miệng với ai rồi, vì em đã đóng dấu nó. Chỉ còn có thằng Sảnh. Chị làm ơn nghĩ cái kế gì bịt miệng nó giùm em. Ðể nó rêu rao hai chị em mình đụ bậy ngoài Bàu, mắc cỡ lắm à…
Chị Hai chống tay lên gối, ngồi suy nghĩ lung lấm. Chị bàn cái kế bí mật đó với Tư Ðát.
Sáng hôm sau chị Hai chèo xuồng ra cây cầu khỉ, khúc rẻ ra Gò Ô Môi, ngồi kín đáo chờ thằng Sảnh chống xuồng lùa vịt đi ăn. Chị chèo theo. Tới gò, chị để Sảnh lên trước, lùa hết vịt xuống đìa, xong Sảnh lên chòi nhóm lửa nấu khoai ăn lót dạ. Khoai chín, Sảnh đổ ra rổ, mới lột được nửa củ chuẩn bị ăn, bỗng nó nhìn chỗ bụi cây sát đìa có một người đàn bà, cổi truồng tỉnh bơ, vắt áo lên bụi sim, đứng đó một hồi rồi lần bước chân xuống đìa.
Người đàn bà đó dĩ nhiên là chị Hai Mừng. Từ đằng xa, Sảnh không biết đó là ai. Chỉ thấy một thân hình trần truồng, dong dỏng cao, da thịt đầy đặn, vú nở, đít vun, tóc dài. Sảnh bỏ củ khoai xuống rổ, bò lẹ ra chỗ bụi cây, nơi chị Hai vắt quần áo. Nó nhìn xuống bến, chỗ mấy bụi lau, chị Hai ngâm nửa mình đứng tắm.
Sảnh bò êm ru xuống thật gần để nhìn cho rõ. Nước đìa trong vẩt. Thằng Sảnh thấy rõ nửa phần dưới của chị Hai ngâm dưới nước. Chị đứng quay mặt ra ngoài đìa nên nó chỉ trông được hai mông đít dày múi trắng hếu của chị Hai. Thỉnh thoảng chị lại đứng nghiêng, khoát nước kỳ hai cái vú. Con cặc thàng Sảnh bỗng sừng lên một cách ngổ ngáo trong quần.
Cách đây hai ngày rõ ràng nó với con Hạnh, nhìn thấy chị với Tư Ðát cổi truồng bú lồn, rồi đụ nhau lừng trời. Nó với con Hạnh đã nhịn không được, bèn đè nhau ra bất chước đụ như chị đã đụ dượng Tư Ðát. Mà sao hôm nay chỉ có mình chị ra đây. Tư Ðát đâu?
Sảnh nhìn quanh rồi đứng hẳn lên, quên phức chị Hai đang đứng tắm dưới bến. Nó đứng lên bờ đất cho cao để quan sát xem Tư Ðát có quanh đó không, rồi mới ngồixuống nhìn chị Hai tắm. Lúc hắn đứng lên, chị Hai thấy nên chị hò:
Hò ới! Gò Ô Môi chỗ trồi chỗ sụt.
Em một mình nước lụt chèo ghe.
Nhớ xưa em đã lỡ thề.
Ði đâu rồi cũng phải về với anh…
Giữa đla thanh vấng, tiếng chị Hai hò lanh lãnh, nghe như giọng cô Năm Phỉ trong dĩa cải lương. Thằng Sảnh hồn vía tái tê như bị ma thu hồn. Hắn ngẩn người nhìn chị Hai hồn nhiên đứng tắm và nghe chị hò tiếp:
Hò ơ! Ao em lớn tha hồ anh thả vịt.
Chờ anh hoài chẳng biết anh đâu.
Hết nắng hạ rồi lại mưa ngâu.
Em ngồi đây đợi, mà sao lâu anh chưa về…
Là dân ruộng, Sảnh hiểu ý tám câu hò của chị Hai Mừng. Nếu không đang ngồi ở bụi sim nhìn lén chị tắm, thì nó đã hò đáp liền lập tức. Chị Hai lẳng lơ quay mặt về hướng Sảnh. Nó thấy thật rõ chòm lông lồn của chị vờn vờn dưới nước như mớ rong đen. Chị khoát nước lên cho tóc ướt, vú ướt. Hai bàn tay chị êm đềm kỳ cọ đôi vú. Thỉnh thoảng chị bóp nhẹ nhẹ hai trái vú, miệng cười chúm, chím và hò:
Hò ớ ớ! Bưởi ai trồng trái sà mặt đất.
Trắng như bông ngây ngất lòng ai.