Phần 97: Thiếu phụ sầu tư
“Tiểu Hạo, không nên như vậy, em mau cất nó vào đi!”
Trương Uyển vô lực giãy giụa, muốn đứng dậy, nhưng đầu lại bị Thẩm Hạo gắt gao đè lại.
“Đã cứng rắn thành như vậy, làm sao cất đi, dù sao em cũng không còn cách nào, hay là chị Uyển giúp em đi.”
Nói xong, hắn vặn vẹo thắt lưng mạnh mẽ, để cho chỗ kia trượt qua lại trên khuôn mặt xinh đẹp của Trương Uyển.
Chóp mũi ngửi thấy hơi thở nam tính nồng đậm, Trương Uyển có chút ý loạn tình mê, phía dưới dần dần tiết ra chất lỏng dính dính.
Nàng tịch mịch đã lâu, nếu nói không có ý nghĩ muốn làm tình thì đó là hoàn toàn không có khả năng, chỉ là trong lúc nhất thời không tiếp nhận được, dù sao mình cũng là người đã có chồng, nàng không thể phản bội chồng mình, nhưng bộ vị kinh người của Thẩm Hạo, lại làm cho nàng thập phần khát vọng.
Trong lúc nhất thời, Trương Uyển lâm vào giãy giụa rối rắm, không biết nên làm cái gì mới tốt.
Thấy thế, Thẩm Hạo biết mình chỉ cần cố gắng hơn một chút nữa, liền có thể thành công bắt được bà chủ xinh đẹp động lòng người này.
Vì thế, hắn buông tay ra, một tay ôm Trương Uyển lên, không thèm để ý đến cặp vú tuyết trắng đầy đặn như đang chực chờ nhảy ra kia, mà trực tiếp đưa tay dò đến nơi giữa hai chân, đưa vào bên trong quần lót, thoáng cái sờ trúng chỗ yếu hại.
Ướt quá, thì ra nàng ta mẫn cảm như vậy, sớm biết như vậy thì không cần làm nhiều màn dạo đầu như vậy.
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo không hề do dự, đem quần chữ T to bằng bàn tay gạt sang một bên, phân ra hai ngón tay, đâm vào bên trong…
“Ah! Không… Không, thả tôi ra.”
Tuy nói như thế, nhưng Trương Uyển chỉ là giãy giụa tượng trưng, căn bản không dùng bao nhiêu khí lực.
Một mặt là bởi vì nàng cũng muốn, mặt khác là nàng quả thật bị làm cho cả người nhũn ra, cả người thiếu chút nữa đã trực tiếp ngã vào trong ngực Thẩm Hạo.
“Chị Uyển. Từ ngày đầu tiên gặp chị, em liền mê mẩn chị rồi. Mấy ngày nay đều muốn nhìn chị, trong đầu lúc nào cũng là hình bóng của chị”
“Em đừng nói như vậy, chị là người đã có chồng, giữa chúng ta không thể nào đâu… ư… ưm”
Trương Uyển thân hình cực kỳ mẫn cảm, dưới sự khiêu khích không ngừng của Thẩm Hạo, phần mẫn cẩm bên dưới không ngừng tiết ra chất lỏng ngọt ngào, hai hạt đậu đỏ rực ở bầu vú căng cứng hết ngỡ chỉ chực chờ có người hái xuống, cả thân hình nóng nảy dính chặt vào người Thẩm Hạo, không ngừng ma sát. Một cái khéo léo đinh hương lưỡi tự động đưa ra ngoài, cùng với Thẩm Hạo đầu lưỡi đưa đến cùng nhau, trong chốc lát tách ra, trong chốc lát kết hợp, hết sức triền miên, trêu chọc đối phương bốc lên lấy dục hỏa.
Thẩm Hạo không nghĩ tới Trương Uyển lại dễ dàng bị dục vọng khơi mào như vậy, hắn mừng rỡ trong lòng, đưa tay dần lên cởi bỏ chiếc áo ngoài, chậm rãi xoa nắn lấy hai bầu vú trắng muốt. Trương Uyển thân thể phi thường nóng bỏng, tay của Thẩm Hạo như lướt trên một khối nhung trơn mềm vô cùng mềm hại, không chịu được thoải mái hừ một tiếng.
“Chị Uyển, chị thật sự quá đẹp”
Thẩm Hạo đưa mắt âu yếm nhìn Trương Uyển thở dài nói!
“Không được xem, ngươi tên đại sắc lang này!”
Trương Uyển lúc này toàn thân nóng rực, chỉ muốn tên kia nhào vào hành hạ mình một phen. Nhưng trong thâm tâm của nàng chợt có chút xấu hổ như đứng trước người yêu vậy.
Thẩm Hạo đắc ý cười cười, cũng không trả lời Trương Uyển vấn đề, nhất hai tay tiếp tục tại trên ngọc nhũ nhẹ nhàng mà vuốt ve, môi tham lam một lần nữa tiến vào nàng kia khêu gợi cái miệng nhỏ nhắn, đầu lưỡi đưa đến trong miệng của nàng, càng không ngừng khuấy động.
Thẩm Hạo cùng Trương Uyển hai cái lưỡi cuốn lấy nhau kịch liệt đến lúc không thở được mới tách nhau ra. Bên dưới đôi vẫn chu du khắp nơi đồi núi mê người của nàng. Trương Uyển cũng không chịu kém cạnh, bàn tay trắng nõn không ngừng vuốt ve sau tấm lưng rắn chắc của hắn, một tay kia leo lên đùi Thẩm Hạo mà vuốt ve cái vật mê người kia.
Nam nữ hoan ái, ngươi tình ta nguyện, lúc này Thẩm Hạo cùng Trương Uyển đều đã đến bùng nổ cao trào, hai người nhanh chóng dây dưa đã đến cùng nhau, Ma trảo của hắn không ngừng vuốt ve chỗ rậm rạp mềm mại trên rừng rậm, nơi đó sớm là xuân thủy tràn ra, ướt át vô cùng.
“Chị Uyển, cho em yêu chị nhé”
Nói xong, Thẩm Hạo rút ngón tay ra, đem Trương Uyển đặt ở trên tường, tay kia đem quần lót của nàng kéo xuống, tìm đúng vị trí, mông trầm xuống, đưa côn thịt đã sớm cứng ngắc mạnh mẽ đâm lút cán.
“A… a… a…”
Cái loại cảm giác chật hẹp, ấm áp trơn trượt này, làm cho Thẩm Hạo không khỏi hít sâu một hơi, không dám lộn xộn, bởi vì hắn sợ mình sẽ nộp vũ khí đầu hàng, dù sao hắn đã nghẹn rất lâu.
“A… a! Thẩm Hạo của em thật to quá”
Mà Trương Uyển lại phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn thật dài, cái loại cảm giác nắng hạn lâu ngày gặp mưa rào này, làm cho chút lý trí còn sót lại của nàng bị ném thẳng lên chín tầng mây, chỉ thầm nghĩ muốn hưởng thụ trận làm tình bất thình lình này.
Hai người thật sự có thể nói là củi khô gặp lửa, một hồi kịch chiến từ đó bắt đầu.
Theo Thẩm Hạo không ngừng dùng tiểu đệ ra ra vào vào, tiếng rên rỉ uyển chuyển mê người từ trong miệng Trương Uyển cũng không ngừng truyền ra, vừa nghe được liền khiến cho huyết mạch hắn phun trào, càng thêm ra sức chạy nước rút.
“Nhẹ một chút đi, em… a… ưm… em sắp giết chị rồi, a… a…”
Kích thước khổng lồ của côn thịt khiến Trương Uyển cảm giác mình sắp bị nó đâm nát, lông mày cong không khỏi nhíu lại, một bên thầm mong hắn thao mình mạnh hơn nữa, một bên lại cầu xin hắn giảm chậm tốc độ.
Loại thanh âm này khiến Thẩm Hạo vừa nghe được trong lòng liền mềm nhũn, không khỏi giảm chậm tốc độ, kỹ thuật của Thẩm Hạo rất tốt, chỉ chốc lát sau, Trương Uyển liền triệt để cảm giác mình sắp tới.
“Nhanh lên… ưm… Thẩm Hạo chị thích lắm, mau lên chút nữa…”
Trương Uyển mồ hôi đầm đìa, hai má ửng đỏ như người bị sốt, ôm chặt lấy cổ Thẩm Hạo, không ngừng phối hợp với hắn, trên sofa nhất thời vang lên âm thanh xuân dục, không khí tràn ngập dâm uế hơi thở.